Quân Hôn Thập Niên 60, Tôi Dựa Huyền Học Hỗn Đến Hô Mưa Gọi Gió

Chương 33: Tô Tiêu Thất Phản Công 4

Trước Sau
Tô Tiêu Thất bình tĩnh nhìn về phía Quý Hồng, "Quý Hồng, chuyện như vậy cô cũng góp không ít công sức nhỉ? Yên tâm, cô làm nhiều chuyện thất đức như vậy, sẽ nhận được hồi báo gấp mấy lần.”

Triệu Viễn thở hồng hộc rời đi.

Tô Mai khàn khàn kêu lên: "Anh Triệu Viễn, nghe em giải thích."

Xong rồi.

Cô ta như vậy còn có thể gả cho anh Triệu Viễn sao?

Lý Thiết Trụ sờ cằm, cười nói: "Tiểu Mai, cô chuẩn bị thêm của hồi môn đi, tôi không ngại là người đổ vỏ, cưới cô về nhà.”

Tô Mai gầm lên: "Cút."

Sắc mặt Lý Thiết Trụ lập tức trở nên khó coi, "Mẹ kiếp, vừa rồi bảo ông đây dùng sức,... thoải mái rồi lại bảo ông đây cút đi.”

Hắn ta hừ một tiếng, rời đi.

Tô Tiêu Thất nửa dựa vào cửa, nhìn vẻ mặt xám xịt của Quý Hồng và Tô Mai, cười lạnh: "Anh Bắc Hành, chúng ta về thôi."

Chiến Bắc Hành nhẹ nhàng gật đầu: “Được.”

Hai người một trước một sau rời đi.

Phía sau truyền tới tiếng khóc tê tâm liệt phế của Tô Mai.

Đi đến con đường mòn bên ngoài.

Triệu Viễn u ám nhìn hai người: "Tô Tiêu Thất, cô thật quá đáng.”



"Tô không ngờ cô lại là người thủ đoạn như vậy, dù sao cô ấy cũng là em gái cô, cô nóng lòng muốn đối phó với cô ấy vậy sao?"

Tô Tiêu Thất nhìn dáng vẻ nghiêm trang đạo mạo của Triệu Viễn, trong lòng không khỏi nôn mửa.

“Em gái tôi muốn giải thích chuyện mình ngủ cùng người khác với chồng sắp cưới của chị gái mình. Thật đúng là trò cười lớn nhất thiên hạ.”

Tô Tiêu Thất lạnh lùng bĩu môi: "Nếu anh đã có trái tim yêu thương như vậy thì cưới cô ta đi. Dù sao lần đầu tiên của cô ta cũng là cho anh đúng chứ.”

Triệu Viễn hoảng hốt nhìn Chiến Bắc Hành một cái.

Giận dữ nói: "Cô nói bậy, ta làm sao có thể cùng cô ấy?"

"Tôi không thích những người không trân trọng bản thân và coi thường bản thân."

Tô Tiêu Thất biết Qúy Hồng đang nghe lén, cô ta sẽ nói cho Tô Mai biết điều này.

"Vậy anh tại sao phải tức giận?" Tô Tiêu Thất nhướng mày, trong mắt là sự châm biếm.

Triệu Viễn thẹn quá hóa giận, tay nắm chặt thành nắm đấm, hận không thể bước lên đấm Tô Tiêu Thất một trận.

"Cho dù Tô Mai có lỗi thì cô ấy cũng không hại cô. Cô không thể coi như chuyện đó không xảy ra sao?"

Tô Tiêu Thất lạnh lùng cười nói: "Triệu Viễn, hiện tại anh có thể coi như không có chuyện gì xảy ra."

Triệu Viễn tức giận đến không nói nên lời.

Anh ta làm sao có thể cưới Tô Mai bẩn thỉu, anh ta lạnh lùng nhìn Tô Tiêu Thất: "Tô Tiêu Thất, cô cảm thấy cô xứng với tôi sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau