Quân Hôn Thập Niên 80, Cô Vợ Quân Nhân Xinh Đẹp Làm Giàu Nuôi Con
Chương 28: Kiểm Tra 3
Tô Nhiễm nhìn thấy ánh mắt anh thoáng qua sự do dự, càng muốn tấn công thêm.
"Trước đây chúng ta sống xa nhau, tôi muốn kiểm tra xem trong phòng anh có dấu vết của người phụ nữ khác không, hiện tại, tôi vẫn là vợ hợp pháp của anh, có quyền này chứ?"
Chiêu khích tướng này rất hiệu quả, Lục Hành lập tức mở cửa phòng ngủ, giọng chắc chắn.
"Tôi chưa từng qua lại với người phụ nữ khác."
"Cô có thể kiểm tra thoải mái."
Tô Nhiễm liền bước vào, nghiêm túc kiểm tra.
Thật ra bên trong bày biện đơn giản giống phòng khách bên cạnh.
Một chiếc giường đơn, một cái bàn, một tủ quần áo.
Không một hạt bụi.
Trong tủ quần áo treo đầy đủ quân phục của quân đội cho bốn mùa.
Trên bàn có một quyển sổ tay và mấy cuốn sách chuyên ngành kỹ thuật bay, còn có một cây bút máy nhãn hiệu Anh Hùng.
Chăn trên giường được gấp gọn gàng vuông vắn, góc cạnh rõ ràng.
Ga trải giường rất sạch sẽ, có vẻ được thay giặt thường xuyên.
Yêu sạch sẽ, lại thêm một ưu điểm nữa.
Trong lòng Tô Nhiễm đánh giá cao anh.
Lục Hành thấy Tô Nhiễm mặt mày nghiêm túc kiểm tra việc dọn dẹp phòng ốc của mình, tự nhiên cảm thấy hơi lo lắng.
“Bây giờ tin rồi chứ?”
Tuy nhiên, Tô Nhiễm không chỉ muốn kiểm tra việc dọn dẹp phòng ốc mà thôi.
Cô xoay người nhìn anh, nhíu mày không vui: “Tôi thấy có một vấn đề lớn.”
“Vấn đề gì?” Giọng Lục Hành rõ ràng có chút căng thẳng.
“Ồ, tôi nhìn ra rồi, anh hoàn toàn quên mình có vợ, trong phòng chẳng chuẩn bị nổi một chiếc giường đôi.”
Đối mặt với sự thử thách trực tiếp và táo bạo của Tô Nhiễm, Lục Hành bình tĩnh đáp: “Chúng ta trước đây không quen biết, hôn sự cũng do trưởng bối định đoạt, cô đến đây theo quân, chúng ta cũng cần tiếp xúc tìm hiểu, bồi đắp tình cảm.”
“Không thể nhanh chóng ở chung, nên không nghĩ tới việc mua giường đôi.”
Trong lòng Tô Nhiễm cười thầm: Đúng là người đàn ông chính trực, mình rất thích đấy.
Cô bước lên một bước, nở một nụ cười quyến rũ về phía anh.
“Vậy bây giờ anh có thích tôi không?”
Quá mê hoặc!
Không biết tại sao, miệng Lục Hành nói lời trái lòng: “Không.”
Chủ yếu là anh cảm thấy sự thiện cảm của mình với cô gái này đến quá nhanh, có chút khó tin.
Sáng nay không phải hai người mới đi làm thủ tục ly hôn sao.
Không ngờ mới ở chung một ngày, bản thân đã bị cô làm cho mất kiểm soát.
Phải kiềm chế lại cảm xúc này.
"Trước đây chúng ta sống xa nhau, tôi muốn kiểm tra xem trong phòng anh có dấu vết của người phụ nữ khác không, hiện tại, tôi vẫn là vợ hợp pháp của anh, có quyền này chứ?"
Chiêu khích tướng này rất hiệu quả, Lục Hành lập tức mở cửa phòng ngủ, giọng chắc chắn.
"Tôi chưa từng qua lại với người phụ nữ khác."
"Cô có thể kiểm tra thoải mái."
Tô Nhiễm liền bước vào, nghiêm túc kiểm tra.
Thật ra bên trong bày biện đơn giản giống phòng khách bên cạnh.
Một chiếc giường đơn, một cái bàn, một tủ quần áo.
Không một hạt bụi.
Trong tủ quần áo treo đầy đủ quân phục của quân đội cho bốn mùa.
Trên bàn có một quyển sổ tay và mấy cuốn sách chuyên ngành kỹ thuật bay, còn có một cây bút máy nhãn hiệu Anh Hùng.
Chăn trên giường được gấp gọn gàng vuông vắn, góc cạnh rõ ràng.
Ga trải giường rất sạch sẽ, có vẻ được thay giặt thường xuyên.
Yêu sạch sẽ, lại thêm một ưu điểm nữa.
Trong lòng Tô Nhiễm đánh giá cao anh.
Lục Hành thấy Tô Nhiễm mặt mày nghiêm túc kiểm tra việc dọn dẹp phòng ốc của mình, tự nhiên cảm thấy hơi lo lắng.
“Bây giờ tin rồi chứ?”
Tuy nhiên, Tô Nhiễm không chỉ muốn kiểm tra việc dọn dẹp phòng ốc mà thôi.
Cô xoay người nhìn anh, nhíu mày không vui: “Tôi thấy có một vấn đề lớn.”
“Vấn đề gì?” Giọng Lục Hành rõ ràng có chút căng thẳng.
“Ồ, tôi nhìn ra rồi, anh hoàn toàn quên mình có vợ, trong phòng chẳng chuẩn bị nổi một chiếc giường đôi.”
Đối mặt với sự thử thách trực tiếp và táo bạo của Tô Nhiễm, Lục Hành bình tĩnh đáp: “Chúng ta trước đây không quen biết, hôn sự cũng do trưởng bối định đoạt, cô đến đây theo quân, chúng ta cũng cần tiếp xúc tìm hiểu, bồi đắp tình cảm.”
“Không thể nhanh chóng ở chung, nên không nghĩ tới việc mua giường đôi.”
Trong lòng Tô Nhiễm cười thầm: Đúng là người đàn ông chính trực, mình rất thích đấy.
Cô bước lên một bước, nở một nụ cười quyến rũ về phía anh.
“Vậy bây giờ anh có thích tôi không?”
Quá mê hoặc!
Không biết tại sao, miệng Lục Hành nói lời trái lòng: “Không.”
Chủ yếu là anh cảm thấy sự thiện cảm của mình với cô gái này đến quá nhanh, có chút khó tin.
Sáng nay không phải hai người mới đi làm thủ tục ly hôn sao.
Không ngờ mới ở chung một ngày, bản thân đã bị cô làm cho mất kiểm soát.
Phải kiềm chế lại cảm xúc này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất