Quang Âm Chi Ngoại

Chương 160: Đoạt công của ta? (1)

Trước Sau
Khen thưởng lần này rất là kinh người. Bởi vậy có thể thấy được cao tầng của Thất Huyết Đồng cực kỳ chán ghét đám Dạ Cưu.

Không chỉ riêng Hứa Thanh động tâm, toàn bộ tiểu đội thứ 6, ánh mắt của tất cả mọi người giờ phút này đều sáng lên, có người phát ra tiếng cười ha ha, có người thì liếm môi, cũng không thiếu người hiện lên khát vọng trong mắt.

Đối với đệ tử Thất Huyết Đồng mà nói, kiếm được tài nguyên tu luyện quyết định tất cả những gì bản thân có. Thường ngày tất cả mọi người đều phải nghĩ các loại biện pháp truy bắt tội phạm truy nã để kiếm thêm thu nhập, loại cơ hội gặp phải hành động cỡ lớn như này không nhiều lắm, giờ phút này mọi người đều ý thức được, một khi làm xong nhiệm vụ này, mọi người gần đây sẽ không thiếu khuyết tài nguyên tu hành nữa.

Cho nên hô hấp của từng người chậm rãi dồn dập lên, nhao nhao nhìn về phía đội trưởng.

- Đội trưởng, lúc nào xuất phát vậy?

- Đúng vậy, cứ duy trì như vậy là được rồi!

Nghe tiếng nói cấp bách của đội viên, đội trưởng nở nụ cười, cắn một miếng vào quả táo trên tay, xuất ra một số ngọc giản, phân cho mỗi người.

- Mục tiêu của chúng ta không nhiều, hai tên Ngưng Khí đại viên mãn là đầu sỏ bên địch, nhất định phải thuộc về chúng ta!

- Lát nữa đến khi tập kích, chúng ta lẻn vào chém đầu, trước khi hành động ta sẽ đi đối phó một người, một người khác thì các ngươi một khi thấy, liền lập tức bao vây, có thể giết liền giết, không thể giết thì kéo dài thời gian đợi ta tới, hy vọng nhiệm vụ lần này kết thúc, các ngươi đều có thể còn sống.

- Bây giờ, xuất phát!

Toàn bộ Bộ Hung ti, lập tức xuất động.



Từ xa nhìn lại, bên trong Bộ Hung ti được bao phủ dưới ánh trăng có từng đạo bóng người gào thét lao ra, lao về các phía bên trong thành trì, mỗi người đều cấp tốc lao về phía trước.

Tốc độ cực nhanh, vô cùng nghiêm túc, khiến cho mỗi một bóng người đều giống như từng cái gai nhọn của Bộ Hung ti, theo những bóng người không ngừng tản ra, toàn bộ Bộ Hung ti dường như giống một con thú viễn cổ sau khi tỉnh dậy vận động toàn thân, uy áp ngập trời trong nháy mắt bộc phát.

Khiến cho toàn bộ yêu ma quỷ quái trong thành trì, nhao nhao hoảng sợ.

- Tiểu đội chém giết tên đầu sỏ bên địch, mỗi người có thể thu được 10 khối linh thạch, tên đầu sỏ bên địch có hai vị... 

Nếu như đều bị đội 6 chém giết, nghĩa là mỗi người ít nhất cũng có 20 khối linh thạch làm cơ sở.

Hứa Thanh là đội viên bên trong đội 6, vừa triển khai tốc độ đi về phía trước, vừa thì thào trong lòng, ánh mắt lộ ra chờ mong. Ngọc giản đội trưởng phát cho, hắn cũng đã nhanh chóng đảo qua một lần, bên trong rõ ràng là tin tức về tất cả mọi người trong cứ điểm, cực kỳ chi tiết.

Hình dáng từng người cùng với am hiểu công pháp gì đều có ký hiệu, có thể thấy được trong khoảng thời gian này, bên trong ti đã điều tra hoàn toàn tất cả Dạ Cưu bên trong thành trì.

Giờ phút này, theo mọi người đi về phía trước, không ai nói thêm gì nữa, mọi người chỉ đi theo đội trưởng phía trước, tốc độ càng lúc càng nhanh, sát ý càng sôi trào mãnh liệt.

Trong đêm tối, sát cơ ngập trời, Bộ Hung ti xuất động, nhưng không có bất kỳ tin tức nào lộ ra, khiến cho toàn bộ những người ra ngoài vào đêm hôm nay, sau khi thấy được Bộ Hung ti xuất hiện, tâm thần của ai lấy đều nổ vang, trong mắt lộ ra hoảng sợ, lập tức ẩn núp.

Những địa phương như kỹ viện cùng với sòng bài, cũng đều đang từ náo nhiệt trở lên nhanh chóng im lặng, người ở bên trong trợn mắt há hốc mồm, run như cầy sấy, lập tức đóng cửa lớn.



Nội tâm của tất cả đám yêu ma quỷ quái hay người đều vô cùng rõ ràng, Bộ Hung ti xuất động lớn như thế, như vậy có nghĩa là tối hôm nay... 

Toàn bộ chủ thành, sẽ phải đổ máu! Vô số người sẽ tử vong trong đêm nay, tựa như sấm sét đảo qua trời cao, muốn xua đuổi toàn bộ âm tà! Thậm chí rất nhiều khách sạn mở vào ban đêm, hôm nay cũng đều lựa chọn đóng cửa, khách sạn trên đường Bản Tuyền cũng là như thế... 

Khi đội 6 đi ngang qua đường Bản Tuyền, Hứa Thanh nhìn qua khách sạn của lão đầu đã đóng cửa, ánh mắt hai người cứ như vậy trong một cái chớp mắt nhìn nhau.

- Lão sợ...

Hứa Thanh nheo mắt lại, chú ý tới trong mắt lão đầu hiện lên một vòng kiêng kị, vì vậy cúi đầu nhìn một chút huy chương trên quần áo của mình. Ít nhất, vào tối hôm nay, huy chương trên đạo bào màu xám của hắn chính là đại biểu uy nghiêm của Thất Huyết Đồng. 

Bất luận cái thế lực nào, xà cũng tốt, long cũng được, tối hôm nay đều phải cúi đầu, đều phải co rụt lại! Vào thời điểm này, hễ là có người mảy may quấy nhiễu, tất nhiên sẽ lập tức bị nghiền ép dễ như trở bàn tay.

- Bất kỳ địa phương nào đều có sáng và tối, nơi này cũng là như thế, tông môn mặc dù đang dưỡng cổ, cũng cho phép bên trong chủ thành có khu vực bóng tối phồn vinh, nhưng một ... 

không ... 

Được động thủ với bình dân, hai là Trúc Cơ từ bên ngoài đến không thể đánh chết Ngưng Khí cảnh của tông môn ta, đây là hai đường chỉ đỏ, ai vượt qua đường chỉ đỏ này... 

Phải trả giá thật nhiều.

Đội trưởng đi phía trước nhàn nhạt mở miệng, nói xong liền phân phối nhiệm vụ trước khi rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau