Quang Âm Chi Ngoại

Chương 313: Hoa Cái chiếu rọi! (2)

Trước Sau
Sau khi sợi pháp lực thứ hai xuất hiện cũng đồng dạng chạy khắp toàn thân Hứa Thanh, lần nữa gia trì cường hóa thân thể của hắn.

Cùng lúc đó, quỷ ảnh bốn phía giống đã bị thu hút đến cực hạn, lần nữa cố gắng tới gần, ý đồ áp chế ngọn đèn màu đen, nhưng chúng nó vẫn không có cách nào làm được.

Nhưng rất nhanh, một cỗ gió lạnh trước đó chưa từng có, giống như một cơn gió bão gào thét đến, tựa như có một đại hung trong đám quỷ ảnh đã bị hấp dẫn tới nơi này, chợt thổi luồng gió lạnh về phía ngọn đèn màu đen.

Mặc dù vẫn là không cách nào thổi tắt mệnh đăng, nhưng cũng có thể khiến cho nó lờ mờ đi một chút, mượn nhờ cơ hội ánh sáng hơi lờ mờ đi này, hình như con đại hung không nhìn thấy này vô cùng hưng phấn, phát ra tiếng gào thét không âm thanh, Ngay lập tức nó phân ra một đám hư ảnh bay về phía Hứa Thanh, mắt thấy sẽ lập tức tới gần, đang định nhảy vào mi tâm của hắn.

Nhưng theo tia sáng của mệnh đăng lập lòe, một đám hư ảnh này vẫn bị cản lại, bọn chúng mang theo vẻ không cam lòng, lại lùi trở về.

Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, cái bóng trên mặt đất bị Hứa Thanh trấn áp không thể di chuyển lúc trước tựa như ngửi thấy được mùi của mỹ vị vậy, đột nhiên nó phóng thẳng đến hư ảnh kia.

Không đợi hư ảnh kịp lùi về, đã bị cái bóng nháy mắt lướt tới gần, nó tựa như ăn điểm tâm vậy, mở ra cái miệng rộng và trực tiếp nuốt xuống.

Trong khi con đại hung gào thét, thì dường như cái bóng rất là thỏa mãn nấc một cái, sau đó nhìn về phía Hứa Thanh, mơ hồ hiện ra vẻ hung hăng.

Nhưng cuối cùng nó vẫn run rẩy vài cái, hình như nhớ lại ký ức trấn áp đáng sợ, cho nên nó không dám ra tay, lại trở về dưới chân Hứa Thanh, sau đó nó lại tiếp tục bày ra bộ dáng vụn nát lung lay sắp vỡ, nằm ở nơi đó trông vô cùng buồn chán.

Mà vào giờ phút này toàn bộ quỷ dị ở bốn phía cũng đều dừng lại, tựa như bên trong bầy cá tự nhiên xuất hiện thêm một con cá mập vậy, trong chốc lát đồng loạt rút lui, ngay lập tức liền tiêu tán không còn.

Hứa Thanh mở ánh mắt ra, cúi đầu nhìn cái bóng.

Giờ phút này cái bóng cũng hơi run rẩy, bên trên lập tức xuât hiện thêm nhiều khe hở, Hứa Thanh nheo mắt lại, hắn cũng không biết là thiệt hay giả, nhưng hắn tạm thu hồi ánh mắt, sau đó kiểm tra bên trong thân thể của mình một chút, lúc này thân thể của hắn đã được cường hóa thêm lần nữa, trong cơ thể vang ra từng tiếng nổ ngập trời, đó chính là tiếng trái tim nhảy lên.

Như những hồi trống trận.

Mà sợi pháp lực thứ hai cũng đang nhanh chóng dung hợp lại với sợi pháp lực thứ nhất, hóa thành một đám pháp lực.



Một đám pháp lực này khiến cho thân thể Hứa Thanh tràn ngập ánh lửa, hai cái pháp khiếu bên trong cơ thể đang không ngừng có hỏa diễm đốt cháy linh hải, pháp lực đang không ngừng được hình thành và không ngừng hội tụ, chiếu sáng cả một mảnh rồi chiếu sáng toàn bộ khu vực toàn thân, sau đó tản ra tới bên ngoài. 

Khí tức mạnh mẽ vượt qua hắn lúc trước rất nhiều, căn bản là không có cách nào đi so sánh, đó là khác biệt trên cấp độ, thậm chí Hứa Thanh so sánh với những Trúc Cơ đã gặp, chỉ nhìn riêng từ mặt pháp khiếu, liền có thể thấy giữa cả hai sẽ tồn tại chênh lệch không nhỏ. 

Pháp khiếu trong cơ thể bọn họ rõ ràng không có chói mắt bằng pháp khiếu của Hứa Thanh.

- Mục đích mở ra pháp khiếu là vì tu luyện mệnh hỏa, 30 pháp khiếu có thể hình thành đoàn mệnh hỏa thứ nhất!

- Tu ra mệnh hỏa mới thật sự là Trúc Cơ sơ kỳ, đoàn mệnh hỏa thứ hai, chính là Trúc Cơ trung kỳ.

- Cũng chỉ có tạo thành đoàn mệnh hỏa, mới có thể triển khai ra năng lực đạt tiêu chí của tu sĩ Trúc Cơ, Huyền Diệu Thái!

Hứa Thanh thì thào nói nhỏ, thông qua ngọc giản nêu kiến thức về Trúc Cơ nên hắn biết rõ một điều, sau khi tu sĩ Trúc Cơ đã có mệnh hỏa, bình thường đều sẽ không đốt nó lên.

Bởi vì tiêu hao của Huyền Diệu Thái là cực kỳ khủng bố.

Nhưng đồng dạng sau khi mở ra Huyền Diệu Thái, chiến lực của họ cũng liền trở nên cực kỳ kinh người.

Cho nên hầu như toàn bộ tu sĩ Trúc Cơ đã hình thành mệnh hỏa cũng chỉ mở Huyền Diệu Thái vào lúc chiến đấu, mà bình thường dù không mở ra Huyền Diệu Thái, bởi vì pháp lực và pháp thân cường hãn, cũng đủ để họ ứng phó một số chuyện.

- Như vậy xem ra, lão tổ Kim Cương Tông vẫn chưa có hoàn thành 30 đạo pháp khiếu, cho nên khi chiến đấu với ta mới bị như thế.

- Ta phải nhanh chóng mở ra 30 đạo pháp khiếu!

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra sự cảnh giác cùng vẻ chờ mong mãnh liệt, hắn cảnh giác chính là vì tu sĩ Trúc Cơ không phải đơn giản như mình đã nghĩ, chờ mong chính là sau khi mình hình thành mệnh hỏa, cũng có thể mở ra Huyền Diệu Thái, đồng thời còn có mệnh đăng!

- Mệnh đăng là chí bảo mà các đại tông môn và thế lực lớn đều khát vọng, có một mệnh đăng liền tương ứng là có thêm lực lượng của một đoàn mệnh hỏa.



Nhưng mà muốn sử dụng thì cần phải hình thành đoàn mệnh hỏa thứ nhất, sau đó mới có thể để vào trong người và thiêu đốt sử dụng.

- Nói cách khác, chỉ cần ta tu thành đoàn mệnh hỏa thứ nhất rồi đặt mệnh đăng lên trên đó, mệnh hỏa có căn thì ta cũng hiện ra lực lượng của hai đoàn mệnh hỏa, có thể dựa vào cảnh giới sơ kỳ trấn áp hết thảy tu sĩ Trúc Cơ sơ kỳ khác cùng cảnh giới, cũng có thể đánh một trận cùng tu sĩ Trúc Cơ trung kỳ, vả lại dựa theo trình độ hùng hậu của pháp khiếu của ta, thời gian mở ra Huyền Diệu Thái của ta cũng sẽ càng lâu hơn so với đối phương!

Ánh mắt Hứa Thanh như điện, cúi đầu nhìn mệnh đăng màu đen trước mặt, sau khi cầm lấy, tia sáng trong mắt dưới sự chiếu rọi của mệnh đăng lại càng mãnh liệt hơn.

- Tiếp đến, chính là trước phải dung nhập mệnh đăng, để nó vào trong người mới là an toàn nhất.

Hứa Thanh thì thào, pháp lực trong cơ thể ầm ầm bộc phát, pháp lực từ hai chỗ pháp khiếu lan tràn ra ngoài, sau khi bao phủ mệnh đăng trong tay hắn, mệnh đăng liền biến thành trong suốt kỳ dị, trong nháy mắt tiếp theo liền hòa hợp lại cùng với pháp lực của Hứa Thanh.

Theo pháp lực trở về cơ thể, Hứa Thanh lập tức liền cảm nhận được đan điền của mình thình lình xuất hiện ngọn mệnh đăng màu đen này, ở trên đèn còn lộ ra vẻ thâm sâu và âm u, ngọn đèn chậm rãi đóng mở, mà mỗi một lần đóng mở, đều có sát khí từ trong tràn ngập ra ngoài.

Trong nháy mắt tiếp theo, theo mệnh đăng đóng mở mấy lần, trạng thái hoàn toàn đọng lại rồi hòa làm một thể với cơ thể Hứa Thanh, một cỗ cảm giác năm tháng tang thương mọc rễ ở trong cơ thể Hứa Thanh. 

Đỉnh đầu Hứa Thanh mơ hồ xuất hiện một cây dù màu đen như ẩn như hiện, nó tựa như sao Hoa Cái, hạ xuống từng đạo thiên hỏa, tản ra từng trận che chở, khiến cho tâm thần Hứa Thanh ở dưới cây dù bỗng cảm thấy vô cùng an bình. Pháp khiếu của hắn cũng đã được cường hóa thêm vào trong thời khắc này, tốc độ xoay tròn của linh hải nhanh hơn, tương tự cũng hình thành pháp lực nhanh hơn.

Thậm chí mơ hồ trong đó, trong pháp lực được hình thành của hắn cũng nhiều thêm một tia khí tức của cây dù màu đen, bên trong lộ ra một cảm giác cổ xưa, còn hiện ra cảm giác nóng rực khuếch tán toàn thân Hứa Thanh, khiến cho thân thể của hắn lập tức nóng hổi vô cùng, thậm chí vào thời khắc này quần áo cũng bị hóa thành tro tàn. 

Nhiệt độ quanh khu vực bế quan lập tức trở nên nóng vô cùng, địa quật bị khô nứt trong nháy mắt, mưa bên ngoài rừng cũng trong bốc hơi chớp mắt, cây cối khắp nơi tự bốc cháy rồi biến thành tro bụi, đồng thời luồng nhiệt nóng này vẫn còn lan tràn ra bốn phía, cho đến khi bao phủ toàn bộ khu rừng. 

Vô số sương mù bốc lên, mặt đất xuất hiện từng đạo khe hở do khô nứt, tất cả cây cối đều hóa thành tro tàn, phạm vi ảnh hưởng cực lớn, trọn vẹn tới hơn ba nghìn trượng! Việc này khiến cho bên trong phạm vi của khu vực này tỏa ra nhiệt độ nóng kinh người, thật giống như ruộng cạn bị mặt trời nung đốt suốt 100 năm vậy.

Mà ở trong mặt đất khô cằn này, động quật trong đất bùn của Hứa Thanh đã bị nhiệt độ cao nung đốt rồi thành kết tinh màu đen, hắn vẫn khoanh chân ngồi ở chỗ kia, nhắm hai mắt lại và thần sắc vô cùng bình tĩnh.

Lúc này nếu như những tu sĩ Trúc Cơ khác có thể nhìn thấy trong cơ thể Hứa Thanh, nhất định sẽ hoảng sợ vô cùng, bởi vì pháp khiếu của bọn họ rất nhỏ, mà pháp khiếu của Hứa Thanh lại vô cùng kinh người, bên trong cơ thể còn có một cái dù lớn màu đen sừng sững che chở thần hồn.

Cái dù màu đen kia tỏa ra tia sáng vạn trượng, chiếu rọi từ trong ra ngoài thân thể của hắn, mơ hồ như Thiên Cung muốn mở ra vậy. Mãi một lúc lâu sau, Hứa Thanh mới mở mắt ra.  Thế là Hứa Thanh đã Trúc Cơ thành công, còn nện xuống căn cơ cực kỳ vững chắc, có thể nói là rất khủng bố. 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau