Quay Trở Lại, Tôi Nhất Định Sẽ Sống Thật Tốt
Chương 16: Cái gì? chú mà là người lạnh lùng?
An Giai Kỳ không ngờ Lãnh Dạ chính là vị chủ tịch công ty LD, cậu chỉ biết ở công ty này, danh tiếng của vị chủ tịch LD rất bí ẩn, chỉ có phó chủ tịch là được biết đến nhiều nhất còn chủ tịch thì gần như không có thông tin gì, rất bí ẩn. Thấy An Giai Kỳ không lên tiếng, Lãnh Dạ hỏi:"Có sao không?". An Giai Kỳ thoát khỏi suy nghĩ của mình ngạc nhiên hỏi:"Chú thật sự là chủ tịch? đùa đúng không".
Lãnh Dạ thấy cậu là chưa tỉnh ngủ liền đứng dậy tiến đến chỗ An Giai Kỳ đang đứng véo má nói:"Là thật, tỉnh ngủ đi". Bị véo má đau, An Giai Kỳ hất tay hắn ra phụng phịu nói:"Chú véo đau thế, không biết thương hoa tiếc ngọc à?". Lãnh Dạ phì cười nói:"Có phải da của chú đâu mà biết đau".
An Giai Kỳ tức giận, áp sát Lãnh Dạ vào mép bàn cố vươn tay véo lại hắn, may mà hắn bắt kịp tay cậu kéo tay cậu lên cao hướng ra sau mình khiến An Giai Kỳ ngã vào người Lãnh Dạ tạo ra tư thế hết sức ái muội a. An Giai Kỳ đẩy Lãnh Dạ ra thì vừa lúc đấy có người gõ cửa.
Chỉnh chu lại quần áo, Lãnh Dạ nói:"Vào đi". An Giai Kỳ cũng đứng tránh ra chỗ khác một chút, người nọ nghe thấy được vào liền ôm một sấp tài liệu đi vào, nói:"Thưa chủ tịch, đây là tài liệu ngài cần". Lãnh Dạ khuôn mặt lạnh băng như tảng đá không nói gì chỉ khẽ gật đầu. An Giai Kỳ lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt này của Lãnh Dạ. Người nọ xin phép ra ngoài, An Giai Kỳ cũng xin phép ra theo.
Đi ra ngoài, người nọ tay chân bủn rủn, toát cả mồ hôi hột, An Giai Kỳ tiến đến chào hỏi:"Xin chào, em là An Giai Kỳ, từ hôm nay sẽ là nghệ sĩ mới. Nhìn thấy một cậu thanh niên với khuôn mặt thật sự là quá đẹp, người nọ cũng cười nói:"Xin chào, anh là Ôn Niên, là trợ lý cho nghệ sĩ, có khả năng chúng ta cũng sẽ làm việc cùng nhau đấy". An Giai Kỳ cười đáp:"Vâng ạ, rất vui được làm quen với anh, ơ mà sao nãy anh lại sợ chú....à sợ chủ tịch vậy?" Ôn Niên vừa nghe đến từ chủ tịch thì bắt đầu ngó đông ngó tây thì thầm to nhỏ với cậu:"Lãnh tổng ấy hả, ngài ấy đáng sợ lắm, lúc nào cũng lạnh lùng hết ấy, có một lần chỉ vì sai ít chỗ trong tài liệu mà ngài ấy đã nổi trận lôi đình bắt họ tăng ca hẳn hai tuần gì đấy, còn nhiều vụ lắm".
An Giai Kỳ ngạc nhiên, trong kí ức của cậu từ trước đến nay thì Lãnh Dạ là một người rất thích trêu đùa đặc biệt là cậu, lại còn nhiều lúc hắn rất ngứa đòn a, lạnh lùng đâu thấy toàn thấy bỡn cợt là nhiều. Đang đi xuống tầng thì đột nhiên có tin nhắn chỉ thị từ cấp cao xuống, Ôn Niên vội mở ra xem. Vừa đọc xong tin nhắn, anh mặt mày hớn hở quay sang phía An Giai Kỳ nói:" An thiếu à, cấp trên có chỉ thị kêu tôi làm trợ lý cho cậu, vậy từ hôm nay trở đi xin được chỉ giáo". An Giai Kỳ nghe vậy thì vui mừng nói:"Xin được chỉ giáo, từ giờ cứ gọi em là Giai Kỳ hay Tiểu Kỳ cũng được". Ôn Niên bắt tay cậu nói:"Vậy thì cứ gọi anh là anh Niên hay anh Ôn cũng được". Cậu cười đáp:"Vâng".
_______
Hôm nay chỉ là kí hợp đồng nên ngày mai An Giai Kỳ mới được giới thiệu chính thức. Xin số điện thoại của nhau xong, Ôn Niên chủ động đưa cậu về mặc dù cậu đã từ chối. Đến nhà, An Giai Kỳ mời Ôn Niên vào chơi, khi anh bước vào quán, anh đã bị sốc nặng. Thì ra, thì ra An Giai Kỳ là một tiểu thiếu gia a. Theo như Ôn Niên biết, gia tài nhà An gia không hề ít a, riêng quán cà phê này trung bình tháng kiếm được rất nhiều, miếng đất hiện tại này cũng lên đến hàng tỷ đồng đấy đúng là cậu ấm, không những thế, An gia còn có cả một công ty lớn chuyên về sản xuất cà phê với nhiều chi nhánh khác nhau, cùng các tiệm cà phê phân bố rộng trên cả nước.
Ôn Niên cảm thán nói:"Oa...Giai Kỳ à, nhà em giàu như vậy, gia tài cũng khủng nữa, em tham gia vào showbiz mà không nối nghiệp thì phí quá. An Giai Kỳ khuôn mặt hiện lên dấu hỏi chấm to đùng trên mặt nói:"Gia tài khủng? anh đùa em à? nhà em có mỗi cái quán này thì gia tài khủng gì?". Nhìn vẻ mặt của cậu, Ôn Niên đoán chắc An Giai Kỳ không hề biết gì về gia sản nhà mình rồi.
Vào quán cà phê, An Giai Kỳ mời Ôn Niên ăn bánh kem và cùng nhau nói chuyện về công ty. Trong quá trình nói chuyện, Ôn Niên có nhắc đến Lãnh Dạ:"À đúng rồi, còn về Lãnh tổng thì ngài ấy không thích tiết lộ thông tin cá nhân, chỉ có người trong công ty biết đến ngài ấy, anh cũng được coi là có quen biết với ngài ấy, nhưng từ lúc quen biết tới nay, ngài ấy ít khi nói, ít khi biểu hiện ra bên ngoài lắm, ngài ấy lại còn là người rất lạnh lùng".
An Giai Kỳ ngạc nhiên nói:"Cái gì? Chú ấy mà là người lạnh lùng?". Ôn Niên ngạc nhiên khi thấy An Giai Kỳ gọi Lãnh Dạ là chú, anh hỏi:"Đúng là Lãnh tổng rất lạnh lùng nhưng tại sao em lại gọi ngài ấy là chú?". An Giai Kỳ bối rồi:"Cái này...."
....
Lãnh Dạ thấy cậu là chưa tỉnh ngủ liền đứng dậy tiến đến chỗ An Giai Kỳ đang đứng véo má nói:"Là thật, tỉnh ngủ đi". Bị véo má đau, An Giai Kỳ hất tay hắn ra phụng phịu nói:"Chú véo đau thế, không biết thương hoa tiếc ngọc à?". Lãnh Dạ phì cười nói:"Có phải da của chú đâu mà biết đau".
An Giai Kỳ tức giận, áp sát Lãnh Dạ vào mép bàn cố vươn tay véo lại hắn, may mà hắn bắt kịp tay cậu kéo tay cậu lên cao hướng ra sau mình khiến An Giai Kỳ ngã vào người Lãnh Dạ tạo ra tư thế hết sức ái muội a. An Giai Kỳ đẩy Lãnh Dạ ra thì vừa lúc đấy có người gõ cửa.
Chỉnh chu lại quần áo, Lãnh Dạ nói:"Vào đi". An Giai Kỳ cũng đứng tránh ra chỗ khác một chút, người nọ nghe thấy được vào liền ôm một sấp tài liệu đi vào, nói:"Thưa chủ tịch, đây là tài liệu ngài cần". Lãnh Dạ khuôn mặt lạnh băng như tảng đá không nói gì chỉ khẽ gật đầu. An Giai Kỳ lần đầu tiên nhìn thấy khuôn mặt này của Lãnh Dạ. Người nọ xin phép ra ngoài, An Giai Kỳ cũng xin phép ra theo.
Đi ra ngoài, người nọ tay chân bủn rủn, toát cả mồ hôi hột, An Giai Kỳ tiến đến chào hỏi:"Xin chào, em là An Giai Kỳ, từ hôm nay sẽ là nghệ sĩ mới. Nhìn thấy một cậu thanh niên với khuôn mặt thật sự là quá đẹp, người nọ cũng cười nói:"Xin chào, anh là Ôn Niên, là trợ lý cho nghệ sĩ, có khả năng chúng ta cũng sẽ làm việc cùng nhau đấy". An Giai Kỳ cười đáp:"Vâng ạ, rất vui được làm quen với anh, ơ mà sao nãy anh lại sợ chú....à sợ chủ tịch vậy?" Ôn Niên vừa nghe đến từ chủ tịch thì bắt đầu ngó đông ngó tây thì thầm to nhỏ với cậu:"Lãnh tổng ấy hả, ngài ấy đáng sợ lắm, lúc nào cũng lạnh lùng hết ấy, có một lần chỉ vì sai ít chỗ trong tài liệu mà ngài ấy đã nổi trận lôi đình bắt họ tăng ca hẳn hai tuần gì đấy, còn nhiều vụ lắm".
An Giai Kỳ ngạc nhiên, trong kí ức của cậu từ trước đến nay thì Lãnh Dạ là một người rất thích trêu đùa đặc biệt là cậu, lại còn nhiều lúc hắn rất ngứa đòn a, lạnh lùng đâu thấy toàn thấy bỡn cợt là nhiều. Đang đi xuống tầng thì đột nhiên có tin nhắn chỉ thị từ cấp cao xuống, Ôn Niên vội mở ra xem. Vừa đọc xong tin nhắn, anh mặt mày hớn hở quay sang phía An Giai Kỳ nói:" An thiếu à, cấp trên có chỉ thị kêu tôi làm trợ lý cho cậu, vậy từ hôm nay trở đi xin được chỉ giáo". An Giai Kỳ nghe vậy thì vui mừng nói:"Xin được chỉ giáo, từ giờ cứ gọi em là Giai Kỳ hay Tiểu Kỳ cũng được". Ôn Niên bắt tay cậu nói:"Vậy thì cứ gọi anh là anh Niên hay anh Ôn cũng được". Cậu cười đáp:"Vâng".
_______
Hôm nay chỉ là kí hợp đồng nên ngày mai An Giai Kỳ mới được giới thiệu chính thức. Xin số điện thoại của nhau xong, Ôn Niên chủ động đưa cậu về mặc dù cậu đã từ chối. Đến nhà, An Giai Kỳ mời Ôn Niên vào chơi, khi anh bước vào quán, anh đã bị sốc nặng. Thì ra, thì ra An Giai Kỳ là một tiểu thiếu gia a. Theo như Ôn Niên biết, gia tài nhà An gia không hề ít a, riêng quán cà phê này trung bình tháng kiếm được rất nhiều, miếng đất hiện tại này cũng lên đến hàng tỷ đồng đấy đúng là cậu ấm, không những thế, An gia còn có cả một công ty lớn chuyên về sản xuất cà phê với nhiều chi nhánh khác nhau, cùng các tiệm cà phê phân bố rộng trên cả nước.
Ôn Niên cảm thán nói:"Oa...Giai Kỳ à, nhà em giàu như vậy, gia tài cũng khủng nữa, em tham gia vào showbiz mà không nối nghiệp thì phí quá. An Giai Kỳ khuôn mặt hiện lên dấu hỏi chấm to đùng trên mặt nói:"Gia tài khủng? anh đùa em à? nhà em có mỗi cái quán này thì gia tài khủng gì?". Nhìn vẻ mặt của cậu, Ôn Niên đoán chắc An Giai Kỳ không hề biết gì về gia sản nhà mình rồi.
Vào quán cà phê, An Giai Kỳ mời Ôn Niên ăn bánh kem và cùng nhau nói chuyện về công ty. Trong quá trình nói chuyện, Ôn Niên có nhắc đến Lãnh Dạ:"À đúng rồi, còn về Lãnh tổng thì ngài ấy không thích tiết lộ thông tin cá nhân, chỉ có người trong công ty biết đến ngài ấy, anh cũng được coi là có quen biết với ngài ấy, nhưng từ lúc quen biết tới nay, ngài ấy ít khi nói, ít khi biểu hiện ra bên ngoài lắm, ngài ấy lại còn là người rất lạnh lùng".
An Giai Kỳ ngạc nhiên nói:"Cái gì? Chú ấy mà là người lạnh lùng?". Ôn Niên ngạc nhiên khi thấy An Giai Kỳ gọi Lãnh Dạ là chú, anh hỏi:"Đúng là Lãnh tổng rất lạnh lùng nhưng tại sao em lại gọi ngài ấy là chú?". An Giai Kỳ bối rồi:"Cái này...."
....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất