Quay Về Thập Niên 70: Trở Lại Trước Ngày Bị Vu Oan

Chương 47: Gia Tộc Lớn Đều Tùy Hứng Như Vậy

Trước Sau
“Anh… Thật sự đến huyện Nam An công tác ư? Không phải là anh ở bộ đội sao? Chuyển nghề à?”

Cố Đình Chi cười giải thích: “Đúng là đến huyện Nam An làm việc, xem như mạ vàng đi. Sau này tòng quân hay làm chính trị, xem ông cụ nhà tôi sắp xếp.”

Mạnh Phất Yên chớp mắt, mê mang!

Gia tộc lớn đều tùy hứng như vậy ư?

Tòng quân và làm chính trị đều có thể chọn tùy ý?

Sao có cảm giác không thích hợp như vậy?

Nhưng mà cô không hỏi nhiều, bởi vì cô biết thân thế của Cố Đình Chi rất phức tạp.

Có lẽ lúc này anh đang bị mẹ kế chèn ép, xuất hiện chút chuyện rất bình thường.

Đời này đã tốt hơn đời trước rất nhiều, đời trước anh là trực tiếp mất đi công việc xuống nông thôn làm thanh niên trí thức.

Cố Đình Chi là con trai của gia chủ Cố gia, nhưng không phải nguyên phối sinh, phía trên anh có một anh cả, nhưng hy sinh, cho nên trước Cố Đình Chi ở Cố gia có thể nói là tứ cố vô thân.



Cố gia là hào môn quân sự chính trị ở thủ đô, trước mắt gia chủ là cha ruột của anh, nhưng lại không thích anh, là người chỉ biết luồn cúi, trong mắt chỉ có ích lợi.

Sở dĩ Cố Đình Chi lớn lên ở nông thôn, là vì thân phận của mẹ anh phức tạp, cha là đại địa chủ, mẹ là tiểu thư của nhà tư bản, hai người sinh được con gái gả cho gia chủ Cố gia, sau đó lấy hơn nửa gia nghiệp ủng hộ gia chủ Cố gia đánh giặc.

Niên đại binh hoang mã loạn, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, tiểu thư địa chủ kia vẫn luôn ở nhà trông con, chăm sóc người già.

Sau này bà ấy mới biết được chồng bà ấy lừa gạt bà ấy, khi kết hôn chồng bà ấy cũng không phải độc thân, người ta đã sớm cưới vợ, con đều sinh mấy đứa, hơn nữa căn bản không chỉ có một vợ.

Bà ấy chỉ là một trong những vợ bé của ông ta mà thôi, cưới bà ấy là vì tiền bạc nhà bà ấy.

Hơn nữa chủ ý này còn là vợ cả đưa ra.

Đánh giặc cần tiền, không có tiền sao hưởng thụ được cuộc sống?

Không có tiền sao chiêu binh mãi mã, sao kiến công lập nghiệp?

Nguyên phối không quyền thế nhiều con như vậy sao có thể đi theo hưởng thụ?

Cha mẹ chồng bà ấy biết hết mọi chuyện, lại liên hợp với mọi người lừa gạt bà ấy, khi sinh bệnh ở nhà bà ấy dưỡng bệnh, hưởng thụ bà ấy cung kính hiếu thuận, lại cảm thấy tất cả chuyện này đều là đương nhiên.

Con của bọn họ là nhân trung long phượng, cưới nhiều vợ thì thế nào?



Mẹ Cố Đình Chi bi phẫn muốn chết, nhưng đối phương có quyền có thế, bà ấy đều đã sinh con, gia sản cũng bị lấy đi, đã sớm bên ngoài đánh giặc không trở lại, bà ấy không thể làm được gì.

Đợi sau khi dựng nước, địa chủ xúi quẩy, Cố gia giống như đã quên bà ấy, đừng nói là bà ấy, ngay cả con bà ấy cũng không có người tới đón trở về.

Sau này mẹ Cố được cha mẹ sắp xếp cho một thân phận ở nông thôn, lúc này mới sống lâu được mấy năm, nuôi đứa bé khôn lớn.

Cho nên Cố Đình Chi còn có anh cả anh, là lớn lên ở nông thôn.

Hai anh em đều vô cùng xuất sắc, tất cả đều tốt nghiệp ở trường quân đội, sau này vào bộ đội, nhanh chóng bộc lộ tài năng, bị ông Cố phát hiện mang về Cố gia.

Chỉ tiếc trở lại Cố gia không lâu, anh cả Cố gia đã hi sinh khi làm nhiệm vụ, không vợ không con.

Mẹ Cố cũng đã sớm qua đời, hiện giờ chỉ còn mình Cố Đình Chi.

Mạnh Phất Yên nhớ tới tình hình của Cố gia, cúi đầu xuống.

Ba ngày sau, xe lửa tới thành phố Bạch Sơn tỉnh Hắc.

Suốt ba ngày ba đêm, bọn họ là sáng sớm ngày thứ tư tới nơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau