Quởn Qua Quởn Lại Giữa Vô Vàn Thế Giới
Chương 17: Bốn mùa
**Lời tác giả**: Đừng quên bấm like cho mình nha mọi người!!!
_______________
**1**.
Một mùa xuân nọ.
Xuân Bình đang cặm cụi cẩn thận viết xuống một ngày của mình.
**2**.
*Ngày thứ mười lăm của mùa xuân*.
Trời xanh trong.
Hôm vừa rồi ta lại đến quán điểm tâm lần trước nhắc với ngươi. Ta nhờ Tài thần chiếu cố bọn họ. Quả nhiên hôm nay đã mở lại rồi!
Ngươi có đến đó thì nhớ ăn chân gà nước tương.
**3**.
*Ngày thứ hai mươi tám của mùa xuân*.
Mấy ngày nay mưa to bão lớn, tâm trạng ta không vui. Rất nhiều mầm cây vừa đâm chồi khó khăn lắm mới sống qua cơn bão, cuối cùng lại vì ta mà chết yểu.
Cảm thấy thật tội lỗi.
**4**.
*Ngày thứ ba mươi lăm của mùa xuân*.
Ta cùng Nguyệt thần uống trà. Cuối cùng cũng hiểu tại sao mấy ngày trước mưa lớn như vậy.
Chuyện là Nguyệt thần và Vân thần có chút lời qua tiếng lại. Vân thần sau đó giăng mây che kín trời. Khiến nhân gian nhiều ngày không thấy được mặt trăng.
Phong thần sau đó không hiểu sao lại nổi gió thổi mây đi giúp Nguyệt thần.
Vậy mà ta cứ nghĩ Vân thần và Phong thần rất thân thiết. Không ngờ mấy ngày sau đó cứ thấy hắn bám theo Nguyệt thần.
Triều thần không hiểu tại sao lại vì thế mà phối hợp cùng Hải thần, Hà thần, Lôi thần cùng Vũ thần. Kẻ thì dâng nước, người thì gọi mưa, đánh sập mấy trăm miếu thờ của Phong thần.
Lễ vật được dâng lên cho Phong thần cũng bị Kim thần, Tài thần và Ngọc thần tịch thu phân phát cho bá tánh.
Một tháng qua, bất cứ ai xây miếu, đắp tượng hay họa tranh cho Phong thần, đều bị Hỏa thần thiêu rụi.
Lần đó cảm thấy Phong thần rất suy sụp. Ta muốn đi an ủi hắn thì lại bị Mộc thần và Sa thần chặn lại.
Cuối cùng thì Nguyệt thần và Vân thần làm hòa, Phong thần lại mất tích không thấy đâu.
**5**.
*Ngày thứ ba mươi sáu của mùa xuân*.
Hàn Đông, ta chết chắc rồi!!!
Ban đầu ta nghe chuyện Phong thần chỉ cảm thấy thú vị thôi, cứ ngỡ không liên quan đến mình! Hôm nay mới chợt nhớ ra rất nhiều loài thực vật đều thụ phấn nhờ gió. Đặc biệt là cây lúa!!!
Không biết bọn người Vân thần, Vũ thần, Lôi thần, Hà thần, Hải thần, Ngọc thần, Kim thần, Mộc thần, Tài thần, Sa thần, Hỏa Thần đem hắn giấu đi đâu nữa!!!
Cứ tiếp tục như vậy, nhân loại sẽ chết đói đó!!!
**6**.
*Ngày thứ ba mươi tám của mùa xuân*
Ta đi tìm bọn người Vân thần thương lượng. Bọn họ cuối cùng đồng ý thả Phong thần ra để hắn nổi gió lên cho vạn vật thụ phấn.
Phong thần nhờ vậy cảm kích ta vô cùng. Còn vừa khóc vừa nói ta đã cứu hắn một mạng!
Nghĩ cũng thật ngại, ta hoàn toàn là vì nhân gian bách tính mà thôi.
Chứ ta đâu quan tâm hắn sống hay chết.
**7**.
*Ngày thứ bốn mươi sáu của mùa xuân*.
Hôm này ta đi dạo trong rừng, lúc ở bìa rừng tình cờ nhìn thấy hai con thỏ đang đè lên nhau.
Sau đó ta vào trong rừng sâu một chút, thì lại thấy hai con hươu. Kế tiếp lại thấy hai con hổ vằn.
Sau đó là chim chóc, gà rừng, voi.
Nhìn thấy chúng có đôi có cặp, ta cảm thấy ghen tị, liền rời đi.
Ta đi xuống phố thì thấy có con gà đang đạp mái.
Sau đó lại thấy hai con chó, hai con mèo.
Ngay cả bọn chuột cũng không để ta yên.
Hàn Đông, có những cảnh ngươi không sống vào mùa xuân, ngươi không hiểu được đâu.
Những lúc thế này...ta có chút...muốn được ở bên ngươi.
**8**.
*Ngày thứ bảy mươi của mùa xuân*.
Hai tháng vừa rồi Nhật thần đi gặp Thần Đế. Khi trở về nghe được chuyện Phong thần có ý theo đuổi Nguyệt thần, hắn liền nổi cơn thịnh nộ muốn tìm Phong thần tính sổ. May là ta ngăn kịp.
Nghe phong thanh trước đó Phong thần cũng từng làm phiền tới Thanh Thu, Nhật thần căm hắn từ đó, bây giờ lại làm phiền tới muội muội hắn.
Nhật thần nói đợi có cơ hội sẽ ném Phong thần xuống phàm.
Thật là đáng sợ.
**9**.
*Ngày thứ tám mười tám của mùa xuân*
Hôm nay Thần Đế cho triệu gọi ta. Ngài nói đã sắp luyện xong kim thể cho ta, ngươi, Hạ Dương và Thanh Thu rồi. Có thể chỉ vài năm nữa thôi, ta và ngươi mỗi ngày đều có thể ở cạnh nhau.
Ừm... không chừng còn có thể làm được nhiều chuyện mà trước đây không thể làm nữa...
**10**.
*Ngày thứ chín mươi của mùa xuân*
Hôm nay ta phải chuyển giao lại cho Hạ Dương. Ta đi ngủ một giấc đây, khi tỉnh lại là có thể gặp ngươi!
_______________
**1**.
Một mùa xuân nọ.
Xuân Bình đang cặm cụi cẩn thận viết xuống một ngày của mình.
**2**.
*Ngày thứ mười lăm của mùa xuân*.
Trời xanh trong.
Hôm vừa rồi ta lại đến quán điểm tâm lần trước nhắc với ngươi. Ta nhờ Tài thần chiếu cố bọn họ. Quả nhiên hôm nay đã mở lại rồi!
Ngươi có đến đó thì nhớ ăn chân gà nước tương.
**3**.
*Ngày thứ hai mươi tám của mùa xuân*.
Mấy ngày nay mưa to bão lớn, tâm trạng ta không vui. Rất nhiều mầm cây vừa đâm chồi khó khăn lắm mới sống qua cơn bão, cuối cùng lại vì ta mà chết yểu.
Cảm thấy thật tội lỗi.
**4**.
*Ngày thứ ba mươi lăm của mùa xuân*.
Ta cùng Nguyệt thần uống trà. Cuối cùng cũng hiểu tại sao mấy ngày trước mưa lớn như vậy.
Chuyện là Nguyệt thần và Vân thần có chút lời qua tiếng lại. Vân thần sau đó giăng mây che kín trời. Khiến nhân gian nhiều ngày không thấy được mặt trăng.
Phong thần sau đó không hiểu sao lại nổi gió thổi mây đi giúp Nguyệt thần.
Vậy mà ta cứ nghĩ Vân thần và Phong thần rất thân thiết. Không ngờ mấy ngày sau đó cứ thấy hắn bám theo Nguyệt thần.
Triều thần không hiểu tại sao lại vì thế mà phối hợp cùng Hải thần, Hà thần, Lôi thần cùng Vũ thần. Kẻ thì dâng nước, người thì gọi mưa, đánh sập mấy trăm miếu thờ của Phong thần.
Lễ vật được dâng lên cho Phong thần cũng bị Kim thần, Tài thần và Ngọc thần tịch thu phân phát cho bá tánh.
Một tháng qua, bất cứ ai xây miếu, đắp tượng hay họa tranh cho Phong thần, đều bị Hỏa thần thiêu rụi.
Lần đó cảm thấy Phong thần rất suy sụp. Ta muốn đi an ủi hắn thì lại bị Mộc thần và Sa thần chặn lại.
Cuối cùng thì Nguyệt thần và Vân thần làm hòa, Phong thần lại mất tích không thấy đâu.
**5**.
*Ngày thứ ba mươi sáu của mùa xuân*.
Hàn Đông, ta chết chắc rồi!!!
Ban đầu ta nghe chuyện Phong thần chỉ cảm thấy thú vị thôi, cứ ngỡ không liên quan đến mình! Hôm nay mới chợt nhớ ra rất nhiều loài thực vật đều thụ phấn nhờ gió. Đặc biệt là cây lúa!!!
Không biết bọn người Vân thần, Vũ thần, Lôi thần, Hà thần, Hải thần, Ngọc thần, Kim thần, Mộc thần, Tài thần, Sa thần, Hỏa Thần đem hắn giấu đi đâu nữa!!!
Cứ tiếp tục như vậy, nhân loại sẽ chết đói đó!!!
**6**.
*Ngày thứ ba mươi tám của mùa xuân*
Ta đi tìm bọn người Vân thần thương lượng. Bọn họ cuối cùng đồng ý thả Phong thần ra để hắn nổi gió lên cho vạn vật thụ phấn.
Phong thần nhờ vậy cảm kích ta vô cùng. Còn vừa khóc vừa nói ta đã cứu hắn một mạng!
Nghĩ cũng thật ngại, ta hoàn toàn là vì nhân gian bách tính mà thôi.
Chứ ta đâu quan tâm hắn sống hay chết.
**7**.
*Ngày thứ bốn mươi sáu của mùa xuân*.
Hôm này ta đi dạo trong rừng, lúc ở bìa rừng tình cờ nhìn thấy hai con thỏ đang đè lên nhau.
Sau đó ta vào trong rừng sâu một chút, thì lại thấy hai con hươu. Kế tiếp lại thấy hai con hổ vằn.
Sau đó là chim chóc, gà rừng, voi.
Nhìn thấy chúng có đôi có cặp, ta cảm thấy ghen tị, liền rời đi.
Ta đi xuống phố thì thấy có con gà đang đạp mái.
Sau đó lại thấy hai con chó, hai con mèo.
Ngay cả bọn chuột cũng không để ta yên.
Hàn Đông, có những cảnh ngươi không sống vào mùa xuân, ngươi không hiểu được đâu.
Những lúc thế này...ta có chút...muốn được ở bên ngươi.
**8**.
*Ngày thứ bảy mươi của mùa xuân*.
Hai tháng vừa rồi Nhật thần đi gặp Thần Đế. Khi trở về nghe được chuyện Phong thần có ý theo đuổi Nguyệt thần, hắn liền nổi cơn thịnh nộ muốn tìm Phong thần tính sổ. May là ta ngăn kịp.
Nghe phong thanh trước đó Phong thần cũng từng làm phiền tới Thanh Thu, Nhật thần căm hắn từ đó, bây giờ lại làm phiền tới muội muội hắn.
Nhật thần nói đợi có cơ hội sẽ ném Phong thần xuống phàm.
Thật là đáng sợ.
**9**.
*Ngày thứ tám mười tám của mùa xuân*
Hôm nay Thần Đế cho triệu gọi ta. Ngài nói đã sắp luyện xong kim thể cho ta, ngươi, Hạ Dương và Thanh Thu rồi. Có thể chỉ vài năm nữa thôi, ta và ngươi mỗi ngày đều có thể ở cạnh nhau.
Ừm... không chừng còn có thể làm được nhiều chuyện mà trước đây không thể làm nữa...
**10**.
*Ngày thứ chín mươi của mùa xuân*
Hôm nay ta phải chuyển giao lại cho Hạ Dương. Ta đi ngủ một giấc đây, khi tỉnh lại là có thể gặp ngươi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất