Quởn Qua Quởn Lại Giữa Vô Vàn Thế Giới
Chương 36: Nhân ngư
**Lời tác giả**: Mọi người đã follow acc tác giả chưa?
Chưa thì follow đi. Mình chờ! *đỏ mặt*
___________________
**1**.
Aquarias thở ra một hơi, có chút uể oải nằm xuống hang đá, nhắm mắt ngủ.
Tự nhiên dòng chảy của nước biển có chút kì lạ.
Hắn lập tức mở to mắt.
"Có thuyền!"
Ngay lập tức phóng đi như bay, bơi thẳng một đường đến hang động thông với cái ao kia.
**2**.
"Đừng đi!"
Aquarias phóng ra khỏi ao nước, mắt nhìn dao dác, quả nhiên không thấy Lucas đâu.
Hắn lập tức bò ra bờ biển, suốt một quãng đường vẫn không thấy Lucas đâu.
Cuối cùng trước mắt chỉ có một con thuyền đang đi xa về phía chân trời.
**3**.
Lucas bị thô bạo ném vào khoang thuyền.
Cậu lăn vài vòng trên sàn, rồi chống tay đứng dậy lịch sự nói: "Cảm ơn các anh đã có ý giúp đỡ. Nhưng không cần nữa đâu. Tôi thấy thuyền cách bờ biển không quá xa, có thể cho tôi một cái phao không, tôi có thể tự bơi về."
Cánh cửa kia đột nhiên đóng sầm lại trước mặt cậu.
"Ngồi xuống đi."
Một giọng nói âm trầm vang lên từ phía sau.
Lúc này Lucas mới quay lại nhìn, ở sâu trong khoang thuyền có rất nhiều người đang ôm gối ngồi dưới đất. Sắc mặt ai cũng xanh xao sợ hãi.
Người vừa lên tiếng, là một thanh niên trông có vẻ lớn tuổi hơn cậu. Anh ta thở dài trầm giọng: "Nhìn sắc mặt của cậu, chắc vẫn chưa biết đây là tình huống gì phải không?"
Lucas chớp chớp mắt, nghiêng đầu: "Tình huống gì ạ?"
"Chiếc thuyền này...là thuyền của bọn buôn người."
Lucas nhìn người thanh niên kia một lát.
"Ồ"
**4**.
Bên dưới phòng giam đột nhiên vang lên âm thanh đập cửa dữ dội. Nghe qua cứ ngỡ bên dưới xảy ra hỏa hoạn hay gì.
Kẻ cầm đầu lập tức dẫn theo hai tên đàn em đi xuống kiểm tra. Vừa mở cửa, đã thấy hai cặp mắt ngây ngô nhìn hắn.
"Buôn người là xấu lắm đó."
"..."
Kẻ cầm đầu quạo lên, liền giơ nắm đấm thô bạo đánh xuống.
**5**.
Xuất thân của Lucas cũng khá là ấn tượng.
Cha cậu là vận động viên từng tham gia thế vận hội, ba lần dành được huy chương vàng.
Mẹ cậu là tiểu thư nhà giàu có truyền thống lâu đời.
Cả cha lẫn mẹ đều có tiền, Lucas từ nhỏ đã không lo ăn mặc. Cha mẹ lại yêu thương cậu. Cậu thật sự là một đứa trẻ rất hạnh phúc.
Nếu có gì thua thiệt, thì là cậu bị kìm cặp quá trớn. Suốt ngày đều nghe theo cha mẹ mà học hành, tập luyện. Lucas vì vậy mà không có bạn bè.
Đã vậy, vì truyền thống của gia tộc bên mẹ, gia đình luôn hướng cậu đi theo ngành nghề đã chọn sẵn cho cậu.
Lucas là đứa trẻ ngoan, luôn nghe lời. Vì vậy cậu vẫn đi theo con đường cha mẹ bày ra.
Nhưng tận sâu trong thâm tâm cậu vẫn có một ước mơ của riêng mình.
Cậu muốn theo đuổi chuyên ngành Nhân Ngư học.
Sau khi cha mẹ mất đi, cậu liền dùng tiền của họ để theo đuổi đam mê. Cậu thuê du thuyền đi đến vùng biển này vì có thông tin nhân ngư tập trung sinh sống ở đây.
Nhân Ngư học là lĩnh vực còn mới, chỉ bắt đầu khoảng mười năm trước, khi xác chết nhân ngư bị sóng đánh tạt vào bờ. Rất nhiều thông tin cùng giả thuyết đa phần đều là do góp nhặt từ những truyền thuyết dân gian.
Họ nói nhân ngư là loài sinh vật tàn ác khát máu ăn thịt người. Chúng sẽ dùng nhan sắc và giọng hát của mình để thôi miên con mồi, sau đó nhấn chìm họ rồi đánh chén. Con người xưa này không biết đến sự tồn tại của nhân ngư là bởi tất cả những người từng nhìn thấy nhân ngư đều không sống sót trở về.
Nhưng không đúng.
Nhân ngư mà cậu biết tính tình hơi cọc cằn, ăn nói lớn tiếng, nhưng hắn không hề tàn ác. Hắn cứu cậu, mang cậu đến nơi có nguồn nước ngọt. Hắn giúp cậu xây nhà gỗ, đã vậy còn bầu bạn cùng cậu mỗi ngày trên hoang đảo, dạy cậu rất nhiều điều về nhân ngư.
Hắn không ăn thịt người, hắn chỉ ăn cá sống, trái dại, thẩm chí còn uống nước dừa. Đã vậy lần nào cũng chia đồ ăn cho cậu.
Hắn hát rất hay, nhưng hắn không thôi miên ai cả. Hắn chỉ hát khi hắn buồn thôi. Hắn cũng rất đẹp trai, nhưng không phải nhân ngư nào cũng đẹp, hắn đẹp là vì gen hắn tốt đó! Hắn còn rất thông minh, chỉ nghe lén thủy thủ nói chuyện thôi mà có thể học được rất nhiều ngôn ngữ loài người.
Hắn thật sự rất rốt!
Cậu làm phiền hắn nhiều như vậy, hắn còn tặng cậu san hô, ngọc trai cùng hai cái răng cá mập
Hắn hỏi cậu có thể không đi không.
Hắn muốn cậu ở lại cùng hắn.
Cậu cũng muốn ở lại cùng hắn.
Cậu không thể bị bán đi được!
**6**.
Tên cầm đầu hạ xuống một đấm trời giáng, nhưng cú đấm còn chưa trúng mục tiêu, khuỷu tay liền bị kẹp lại.
Gã bị nhấc bồng lên trời, sau đó đập xuống đất cái "Ầm!"
Đầu óc choáng váng, gã đưa tay xuống tìm súng, nhưng lại chẳng thấy đâu.
Cùng lúc này, âm thanh chốt an toàn bị mở thuần thục vang lên.
"Bằng! Bằng! Bằng! Bằng!"
Bốn tiếng súng liên tục, hai tên đàn em của gã ngã lần lượt khuỵu xuống đất, đầu gối chảy máu.
Cùng lúc này, nóng súng nóng hổi đặt lên thái dương gã. Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên.
"Xin lỗi, ngài có thể dẫn tôi đến buồng lái hay không? Chúng ta cần quay đầu thuyền lại."
7.
Xuất thân của Lucas cũng khá là ấn tượng.
Nói một cách cụ thể thì cha cậu là vận động viên từng ba lần giành huy chương vàng thế vận hội, bộ môn Judo.
Mẹ cậu là tiểu thư nhà giàu, gia tộc có truyền thống buôn lậu vũ khí lâu đời.
Chưa thì follow đi. Mình chờ! *đỏ mặt*
___________________
**1**.
Aquarias thở ra một hơi, có chút uể oải nằm xuống hang đá, nhắm mắt ngủ.
Tự nhiên dòng chảy của nước biển có chút kì lạ.
Hắn lập tức mở to mắt.
"Có thuyền!"
Ngay lập tức phóng đi như bay, bơi thẳng một đường đến hang động thông với cái ao kia.
**2**.
"Đừng đi!"
Aquarias phóng ra khỏi ao nước, mắt nhìn dao dác, quả nhiên không thấy Lucas đâu.
Hắn lập tức bò ra bờ biển, suốt một quãng đường vẫn không thấy Lucas đâu.
Cuối cùng trước mắt chỉ có một con thuyền đang đi xa về phía chân trời.
**3**.
Lucas bị thô bạo ném vào khoang thuyền.
Cậu lăn vài vòng trên sàn, rồi chống tay đứng dậy lịch sự nói: "Cảm ơn các anh đã có ý giúp đỡ. Nhưng không cần nữa đâu. Tôi thấy thuyền cách bờ biển không quá xa, có thể cho tôi một cái phao không, tôi có thể tự bơi về."
Cánh cửa kia đột nhiên đóng sầm lại trước mặt cậu.
"Ngồi xuống đi."
Một giọng nói âm trầm vang lên từ phía sau.
Lúc này Lucas mới quay lại nhìn, ở sâu trong khoang thuyền có rất nhiều người đang ôm gối ngồi dưới đất. Sắc mặt ai cũng xanh xao sợ hãi.
Người vừa lên tiếng, là một thanh niên trông có vẻ lớn tuổi hơn cậu. Anh ta thở dài trầm giọng: "Nhìn sắc mặt của cậu, chắc vẫn chưa biết đây là tình huống gì phải không?"
Lucas chớp chớp mắt, nghiêng đầu: "Tình huống gì ạ?"
"Chiếc thuyền này...là thuyền của bọn buôn người."
Lucas nhìn người thanh niên kia một lát.
"Ồ"
**4**.
Bên dưới phòng giam đột nhiên vang lên âm thanh đập cửa dữ dội. Nghe qua cứ ngỡ bên dưới xảy ra hỏa hoạn hay gì.
Kẻ cầm đầu lập tức dẫn theo hai tên đàn em đi xuống kiểm tra. Vừa mở cửa, đã thấy hai cặp mắt ngây ngô nhìn hắn.
"Buôn người là xấu lắm đó."
"..."
Kẻ cầm đầu quạo lên, liền giơ nắm đấm thô bạo đánh xuống.
**5**.
Xuất thân của Lucas cũng khá là ấn tượng.
Cha cậu là vận động viên từng tham gia thế vận hội, ba lần dành được huy chương vàng.
Mẹ cậu là tiểu thư nhà giàu có truyền thống lâu đời.
Cả cha lẫn mẹ đều có tiền, Lucas từ nhỏ đã không lo ăn mặc. Cha mẹ lại yêu thương cậu. Cậu thật sự là một đứa trẻ rất hạnh phúc.
Nếu có gì thua thiệt, thì là cậu bị kìm cặp quá trớn. Suốt ngày đều nghe theo cha mẹ mà học hành, tập luyện. Lucas vì vậy mà không có bạn bè.
Đã vậy, vì truyền thống của gia tộc bên mẹ, gia đình luôn hướng cậu đi theo ngành nghề đã chọn sẵn cho cậu.
Lucas là đứa trẻ ngoan, luôn nghe lời. Vì vậy cậu vẫn đi theo con đường cha mẹ bày ra.
Nhưng tận sâu trong thâm tâm cậu vẫn có một ước mơ của riêng mình.
Cậu muốn theo đuổi chuyên ngành Nhân Ngư học.
Sau khi cha mẹ mất đi, cậu liền dùng tiền của họ để theo đuổi đam mê. Cậu thuê du thuyền đi đến vùng biển này vì có thông tin nhân ngư tập trung sinh sống ở đây.
Nhân Ngư học là lĩnh vực còn mới, chỉ bắt đầu khoảng mười năm trước, khi xác chết nhân ngư bị sóng đánh tạt vào bờ. Rất nhiều thông tin cùng giả thuyết đa phần đều là do góp nhặt từ những truyền thuyết dân gian.
Họ nói nhân ngư là loài sinh vật tàn ác khát máu ăn thịt người. Chúng sẽ dùng nhan sắc và giọng hát của mình để thôi miên con mồi, sau đó nhấn chìm họ rồi đánh chén. Con người xưa này không biết đến sự tồn tại của nhân ngư là bởi tất cả những người từng nhìn thấy nhân ngư đều không sống sót trở về.
Nhưng không đúng.
Nhân ngư mà cậu biết tính tình hơi cọc cằn, ăn nói lớn tiếng, nhưng hắn không hề tàn ác. Hắn cứu cậu, mang cậu đến nơi có nguồn nước ngọt. Hắn giúp cậu xây nhà gỗ, đã vậy còn bầu bạn cùng cậu mỗi ngày trên hoang đảo, dạy cậu rất nhiều điều về nhân ngư.
Hắn không ăn thịt người, hắn chỉ ăn cá sống, trái dại, thẩm chí còn uống nước dừa. Đã vậy lần nào cũng chia đồ ăn cho cậu.
Hắn hát rất hay, nhưng hắn không thôi miên ai cả. Hắn chỉ hát khi hắn buồn thôi. Hắn cũng rất đẹp trai, nhưng không phải nhân ngư nào cũng đẹp, hắn đẹp là vì gen hắn tốt đó! Hắn còn rất thông minh, chỉ nghe lén thủy thủ nói chuyện thôi mà có thể học được rất nhiều ngôn ngữ loài người.
Hắn thật sự rất rốt!
Cậu làm phiền hắn nhiều như vậy, hắn còn tặng cậu san hô, ngọc trai cùng hai cái răng cá mập
Hắn hỏi cậu có thể không đi không.
Hắn muốn cậu ở lại cùng hắn.
Cậu cũng muốn ở lại cùng hắn.
Cậu không thể bị bán đi được!
**6**.
Tên cầm đầu hạ xuống một đấm trời giáng, nhưng cú đấm còn chưa trúng mục tiêu, khuỷu tay liền bị kẹp lại.
Gã bị nhấc bồng lên trời, sau đó đập xuống đất cái "Ầm!"
Đầu óc choáng váng, gã đưa tay xuống tìm súng, nhưng lại chẳng thấy đâu.
Cùng lúc này, âm thanh chốt an toàn bị mở thuần thục vang lên.
"Bằng! Bằng! Bằng! Bằng!"
Bốn tiếng súng liên tục, hai tên đàn em của gã ngã lần lượt khuỵu xuống đất, đầu gối chảy máu.
Cùng lúc này, nóng súng nóng hổi đặt lên thái dương gã. Một âm thanh nhẹ nhàng vang lên.
"Xin lỗi, ngài có thể dẫn tôi đến buồng lái hay không? Chúng ta cần quay đầu thuyền lại."
7.
Xuất thân của Lucas cũng khá là ấn tượng.
Nói một cách cụ thể thì cha cậu là vận động viên từng ba lần giành huy chương vàng thế vận hội, bộ môn Judo.
Mẹ cậu là tiểu thư nhà giàu, gia tộc có truyền thống buôn lậu vũ khí lâu đời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất