Quỷ Dị Khôi Phục: Ta Có Thể Hóa Thân Thành Đại Yêu
Chương 24: Làm Mối Cho Cô Bạn Gái
Giang Thần lại tiếp tục lục soát các nơi khác của bệnh viện, sau khi xác nhận không còn con quỷ nào thì mới đi ra ngoài, đến chỗ chiếc xe thuê, xe vừa lái đến cổng bệnh viện thì liền chạm mặt với ba chiếc SUV đang đi tới.
Mặc dù người trong xe đều mặc quần áo bình thường, nhưng Giang Thần vẫn có thể cảm nhận được khí chất sắc bén trên người bọn họ.
Những người này có vẻ như đang nói chuyện phiếm, hoặc thản nhiên nhìn xung quanh, nhưng tư thế ngồi và vị trí của họ có thể đảm xuất thủ bất cứ lúc nào, tạo thành một đội hình chiến đấu hiệu quả.
Đồng thời, đôi mắt của mỗi người đều sắc bén như chim ưng, thời thời khắc khắc để quan sát một chút gió thổi cỏ lay ở xung quanh mình.
Giang Thần lập tức kết luận, đây là một đám tinh nhuệ chân chính!
Tuy là người bình thường, nhưng bọn họ tuyệt đối là cường đại nhất trong người bình thường, có trang bị và địa thế phù hợp, mỗi người đều có thể một địch trăm người, nói bọn họ là binh vương cũng không ngoa.
Hắn đoán được thân phận của những người này.
Trong đội xe, người dần đầu là một phụ nữ tư thế hiên ngang, mặc áo da đen, chú ý tới phương hướng Giang Thần đi ra, lại quan sát hắn vài lần, giống như đang xác nhận cái gì, sau đó âm thanh bộ đàm lập tức vang lên.
"Kính —— lễ!"
Người trong xe cũng ý thức được điều gì, tất cả nhìn về phía Giang Thần đang ngồi trên xe, vẻ mặt lộ ra vẻ kích động cùng kính phục, bọn họ đứng thẳng người, hành lễ chào theo kiểu quân đội.
Bởi vì bọn họ biết, nhờ có dạng kỳ nhần chiến đấu diệt quỷ thì mới đổi lại được cuộc sống an ổn như hiện tại.
Kỳ nhân đối phó với ma quỷ, đối mặt với những thứ kinh khủng mà người bình thường khó có thể tưởng tượng, tiếp xúc với nhân tính âm u nhất và chấp nhận nguy hiểm to lớn. Bọn hắn phải đứng giữa bờ vực sinh tử, nhìn thằng vào quái vật không phải người, bảo vệ hòa bình cho nhân gian.
Bọn hắn xứng đáng được tôn trọng!
Giang Thần cũng trở nên nghiêm túc, nghiêm túc đáp lễ.
Trên thực tế, hắn càng khâm phục những nhân viên phụ trách giải quyết hậu quả, nơi vừa xảy ra sự kiện linh dị, thường tiềm ẩn nguy hiểm, một đám người bình thường muốn đi giải quyết tốt hậu quả thì phải cần rất nhiều dũng khí.
Nhưng không có cách nào, đây là hiện trạng của Cửu Châu, hoặc nói toàn bộ các quốc gia ở Lam Tinh, mà kỳ nhân thì quá khan hiếm.
Thông qua tìm hiểu trên app Địa Phủ, Giang Thần biết chỉ riêng ở Cửu châu, hệ thống sức mạnh của thế gia, Đạo Minh đều phát triển khá chậm, một số người tu luyện từ nhỏ, đến hai mươi tuổi rời núi thì thực lực miễn cưỡng lắm cũng chỉ đạt cấp D.
Trước kia cũng không tính là gì, nhưng lấy nồng độ âm khí hiện tại cùng với tần suất xuất hiện của các sự kiện linh dị, thì tựa hồ quá chậm chạp, thường thường không đủ nhân lực.
Đây cũng là lý do mà Trần Tuyết nói trước đó, sự xuất hiện của Âm Phủ đã giúp Đạo Minh thở dài một hơi.
Mà hệ thống của Âm Phủ, Giang Thần cũng mơ hồ hiểu biết một chút thông qua các bài đăng.
Đây là một loại phương pháp nhanh chóng, phong quỷ nhập thể, dùng sức mạnh của quỷ để chống lại quỷ.
Tuy nhiên, tỷ lệ tử vong quá cao, ngay cả lính đặc chủng có tâm trí vững chắc nhất thì tỉ lệ tử vong cũng cao tới 90%.
Vì lý do này, Âm Phủ đã thiết lập một phương pháp tuyển chọn nghiêm ngặt, cộng với hai hoặc ba năm huấn luyện đặc biệt, trước khi để Âm Sai sử dụng phương pháp phong quỷ nhập thể.
Nói tóm lại, nhân thủ của Âm Phủ cũng không đủ.
Cho nên chỉ có thể để cho người bình thường chuẩn bị ứng tuyển làm Âm Sai, đi làm nhân viên giải quyết tốt hậu quả.
Trên thực tế, nhân viên khắc phục hậu quả có tỉ lệ tử vong không thấp hơn bao nhiêu so với Kỳ Nhân, nhưng đây cũng là chuyện bất đắc dĩ.
Không mất nhiều thời gian, Giang Thần đã về đến chung cư Giang Uyển.
Giang Thần lên lầu tắm rửa, hiện tại đã rất khuya, hắn muốn gọi đồ ăn mang về, nhưng bên kia lại truyền đến tiếng nấu nướng cùng một mùi thơm nức mũi.
Hồng tỷ giống như đã quen với việc Giang Thần về muộn, vừa nghe tiếng mở cửa của hắn thì đã bắt đầu đi làm cơm tối.
Giang Thần cũng không giả bộ khách khí, chủ yếu là Hồng tỷ nấu ăn rất ngon, hắn đi qua bên đó, cửa khép hờ, vừa đẩy cửa vào thì đã thấy Hồng tỷ đang bận rộn trong bếp, lúc nhìn thấy Giang Thần đi vào thì cô cũng cười đến mặt đầy hoa đào.
"Tiểu Thần tới rồi? Chờ một chút, là có thể ăn!”
"Hôm nay ta làm mấy món đại bổ, mấy ngày qua ngươi đi sớm về trễ, hiện tại bồi bổ cho ngươi một chút, cam đoan để ngươi long tinh hổ mãnh!"
Hồng tỷ vừa nấu ăn vừa nói chuyện, lanh mồm lanh miệng, nói ra bốn chữ cuối cùng thì khuôn mặt đã đỏ bừng, vội vàng phi phi hai tiếng.
Giang Thần quay đầu nhìn thoáng qua bóng lưng đang bận rộn trái phải, dáng người có lồi có lõm khiến hắn nhìn không được mà ho khan mấy tiếng.
Trong bữa ăn, dường như vì giảm bớt sự ngượng ngùng lúc trước, Hồng tỷ đã chủ động tìm đề tài, vỗ vỗ cánh tay Giang Thần: “Thật là rắn chắc, khu quỷ sư như các ngươi đều chú trọng rèn luyện thân thể sao?”
Giang Thần gật gật đầu: "Có người luyện nhưng cũng có người không.”
Ánh mắt của hắn hiện lên vẻ kinh ngạc, tại sao Hồng tỷ lại hỏi thăm sức khỏe của hắn? Rốt cuộc nhịn không được mà muốn xuống tay với ta? Qủa nhiên phú bà độc ác!
"Ha ha ha, vậy các ngươi có được phép gần nữ sắc hay không?” Hồng tỷ lại hỏi.
Giang Thần kinh hãi, thật là một câu hỏi sắc bén!
Nhìn thấy vẻ do dự của hắn, Hồng tỷ cũng sửng sốt, gương mặt chợt ửng đỏ, cô cũng phát hiện ra sự mập mờ trong câu hỏi của mình, cho nên vội vàng nói: “Ngươi đừng hiểu lầm, ta chỉ muốn hỏi ngươi đã có bạn gái hay chưa, nếu chưa thì ta muốn giới thiệu một người cho ngươi.”
"Hô. . ." Giang Thần thở dài một hơi.
Hắn còn trẻ, tùy tiện gặp phải vấn đề này thì rất khó chống lại cám dỗ, cũng may Hồng tỷ không tiếp tục bức ép, nếu không đêm nay hắn khả năng sẽ không thể đi ra khỏi gian phòng này.
"A? Cái gì, ta mặc dù không có bạn gái, nhưng ta cũng chỉ mới là sinh viên năm hai…”
Trong ấn tượng từ trước đến nay thì Giang Thần vẫn là bộ dáng tự tin, nắm vững chiến thắng, rất ít khi nhìn thấy dáng vẻ quẫn bách của hắn, Hồng tỷ nhịn không được mà che miệng cười: “Ha ha ha, cho nên mới nói là bạn gái, chứ đâu nói kêu ngươi đi xem mắt!”
"Ngươi yên tâm, cô gái kia trạc tuổi ngươi, lại còn là một đại mỹ nhân, đến lúc đó tỷ giới thiệu để các ngươi làm quen!” Hồng tỷ vung tay lên, ra vẻ bà mối chuyên nghiệp.
Giang Thần: ". . ."
Mặc dù người trong xe đều mặc quần áo bình thường, nhưng Giang Thần vẫn có thể cảm nhận được khí chất sắc bén trên người bọn họ.
Những người này có vẻ như đang nói chuyện phiếm, hoặc thản nhiên nhìn xung quanh, nhưng tư thế ngồi và vị trí của họ có thể đảm xuất thủ bất cứ lúc nào, tạo thành một đội hình chiến đấu hiệu quả.
Đồng thời, đôi mắt của mỗi người đều sắc bén như chim ưng, thời thời khắc khắc để quan sát một chút gió thổi cỏ lay ở xung quanh mình.
Giang Thần lập tức kết luận, đây là một đám tinh nhuệ chân chính!
Tuy là người bình thường, nhưng bọn họ tuyệt đối là cường đại nhất trong người bình thường, có trang bị và địa thế phù hợp, mỗi người đều có thể một địch trăm người, nói bọn họ là binh vương cũng không ngoa.
Hắn đoán được thân phận của những người này.
Trong đội xe, người dần đầu là một phụ nữ tư thế hiên ngang, mặc áo da đen, chú ý tới phương hướng Giang Thần đi ra, lại quan sát hắn vài lần, giống như đang xác nhận cái gì, sau đó âm thanh bộ đàm lập tức vang lên.
"Kính —— lễ!"
Người trong xe cũng ý thức được điều gì, tất cả nhìn về phía Giang Thần đang ngồi trên xe, vẻ mặt lộ ra vẻ kích động cùng kính phục, bọn họ đứng thẳng người, hành lễ chào theo kiểu quân đội.
Bởi vì bọn họ biết, nhờ có dạng kỳ nhần chiến đấu diệt quỷ thì mới đổi lại được cuộc sống an ổn như hiện tại.
Kỳ nhân đối phó với ma quỷ, đối mặt với những thứ kinh khủng mà người bình thường khó có thể tưởng tượng, tiếp xúc với nhân tính âm u nhất và chấp nhận nguy hiểm to lớn. Bọn hắn phải đứng giữa bờ vực sinh tử, nhìn thằng vào quái vật không phải người, bảo vệ hòa bình cho nhân gian.
Bọn hắn xứng đáng được tôn trọng!
Giang Thần cũng trở nên nghiêm túc, nghiêm túc đáp lễ.
Trên thực tế, hắn càng khâm phục những nhân viên phụ trách giải quyết hậu quả, nơi vừa xảy ra sự kiện linh dị, thường tiềm ẩn nguy hiểm, một đám người bình thường muốn đi giải quyết tốt hậu quả thì phải cần rất nhiều dũng khí.
Nhưng không có cách nào, đây là hiện trạng của Cửu Châu, hoặc nói toàn bộ các quốc gia ở Lam Tinh, mà kỳ nhân thì quá khan hiếm.
Thông qua tìm hiểu trên app Địa Phủ, Giang Thần biết chỉ riêng ở Cửu châu, hệ thống sức mạnh của thế gia, Đạo Minh đều phát triển khá chậm, một số người tu luyện từ nhỏ, đến hai mươi tuổi rời núi thì thực lực miễn cưỡng lắm cũng chỉ đạt cấp D.
Trước kia cũng không tính là gì, nhưng lấy nồng độ âm khí hiện tại cùng với tần suất xuất hiện của các sự kiện linh dị, thì tựa hồ quá chậm chạp, thường thường không đủ nhân lực.
Đây cũng là lý do mà Trần Tuyết nói trước đó, sự xuất hiện của Âm Phủ đã giúp Đạo Minh thở dài một hơi.
Mà hệ thống của Âm Phủ, Giang Thần cũng mơ hồ hiểu biết một chút thông qua các bài đăng.
Đây là một loại phương pháp nhanh chóng, phong quỷ nhập thể, dùng sức mạnh của quỷ để chống lại quỷ.
Tuy nhiên, tỷ lệ tử vong quá cao, ngay cả lính đặc chủng có tâm trí vững chắc nhất thì tỉ lệ tử vong cũng cao tới 90%.
Vì lý do này, Âm Phủ đã thiết lập một phương pháp tuyển chọn nghiêm ngặt, cộng với hai hoặc ba năm huấn luyện đặc biệt, trước khi để Âm Sai sử dụng phương pháp phong quỷ nhập thể.
Nói tóm lại, nhân thủ của Âm Phủ cũng không đủ.
Cho nên chỉ có thể để cho người bình thường chuẩn bị ứng tuyển làm Âm Sai, đi làm nhân viên giải quyết tốt hậu quả.
Trên thực tế, nhân viên khắc phục hậu quả có tỉ lệ tử vong không thấp hơn bao nhiêu so với Kỳ Nhân, nhưng đây cũng là chuyện bất đắc dĩ.
Không mất nhiều thời gian, Giang Thần đã về đến chung cư Giang Uyển.
Giang Thần lên lầu tắm rửa, hiện tại đã rất khuya, hắn muốn gọi đồ ăn mang về, nhưng bên kia lại truyền đến tiếng nấu nướng cùng một mùi thơm nức mũi.
Hồng tỷ giống như đã quen với việc Giang Thần về muộn, vừa nghe tiếng mở cửa của hắn thì đã bắt đầu đi làm cơm tối.
Giang Thần cũng không giả bộ khách khí, chủ yếu là Hồng tỷ nấu ăn rất ngon, hắn đi qua bên đó, cửa khép hờ, vừa đẩy cửa vào thì đã thấy Hồng tỷ đang bận rộn trong bếp, lúc nhìn thấy Giang Thần đi vào thì cô cũng cười đến mặt đầy hoa đào.
"Tiểu Thần tới rồi? Chờ một chút, là có thể ăn!”
"Hôm nay ta làm mấy món đại bổ, mấy ngày qua ngươi đi sớm về trễ, hiện tại bồi bổ cho ngươi một chút, cam đoan để ngươi long tinh hổ mãnh!"
Hồng tỷ vừa nấu ăn vừa nói chuyện, lanh mồm lanh miệng, nói ra bốn chữ cuối cùng thì khuôn mặt đã đỏ bừng, vội vàng phi phi hai tiếng.
Giang Thần quay đầu nhìn thoáng qua bóng lưng đang bận rộn trái phải, dáng người có lồi có lõm khiến hắn nhìn không được mà ho khan mấy tiếng.
Trong bữa ăn, dường như vì giảm bớt sự ngượng ngùng lúc trước, Hồng tỷ đã chủ động tìm đề tài, vỗ vỗ cánh tay Giang Thần: “Thật là rắn chắc, khu quỷ sư như các ngươi đều chú trọng rèn luyện thân thể sao?”
Giang Thần gật gật đầu: "Có người luyện nhưng cũng có người không.”
Ánh mắt của hắn hiện lên vẻ kinh ngạc, tại sao Hồng tỷ lại hỏi thăm sức khỏe của hắn? Rốt cuộc nhịn không được mà muốn xuống tay với ta? Qủa nhiên phú bà độc ác!
"Ha ha ha, vậy các ngươi có được phép gần nữ sắc hay không?” Hồng tỷ lại hỏi.
Giang Thần kinh hãi, thật là một câu hỏi sắc bén!
Nhìn thấy vẻ do dự của hắn, Hồng tỷ cũng sửng sốt, gương mặt chợt ửng đỏ, cô cũng phát hiện ra sự mập mờ trong câu hỏi của mình, cho nên vội vàng nói: “Ngươi đừng hiểu lầm, ta chỉ muốn hỏi ngươi đã có bạn gái hay chưa, nếu chưa thì ta muốn giới thiệu một người cho ngươi.”
"Hô. . ." Giang Thần thở dài một hơi.
Hắn còn trẻ, tùy tiện gặp phải vấn đề này thì rất khó chống lại cám dỗ, cũng may Hồng tỷ không tiếp tục bức ép, nếu không đêm nay hắn khả năng sẽ không thể đi ra khỏi gian phòng này.
"A? Cái gì, ta mặc dù không có bạn gái, nhưng ta cũng chỉ mới là sinh viên năm hai…”
Trong ấn tượng từ trước đến nay thì Giang Thần vẫn là bộ dáng tự tin, nắm vững chiến thắng, rất ít khi nhìn thấy dáng vẻ quẫn bách của hắn, Hồng tỷ nhịn không được mà che miệng cười: “Ha ha ha, cho nên mới nói là bạn gái, chứ đâu nói kêu ngươi đi xem mắt!”
"Ngươi yên tâm, cô gái kia trạc tuổi ngươi, lại còn là một đại mỹ nhân, đến lúc đó tỷ giới thiệu để các ngươi làm quen!” Hồng tỷ vung tay lên, ra vẻ bà mối chuyên nghiệp.
Giang Thần: ". . ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất