Quỷ Dị Khôi Phục: Ta Có Thể Hóa Thân Thành Đại Yêu

Chương 3: Thương Hổ Khiếu, Miểu Sát

Trước Sau
Nữ quỷ giật mình, gương sao?

Cái đầu cứng ngắc của nữ quỷ từ từ vặn vẹo.

Lúc này, Giang Thần lấy ra một cái đèn màu xanh đã sớm chuẩn bị bật lên.

Phải biết rằng, sự kinh khủng của phim ma, có một nửa đều đến từ áp lực ánh đèn.

Vì thế khi nữ quỷ nhìn về phía gương, trong tầm mắt là một mảnh ánh sáng tối tăm màu xanh thẳm, cùng với một nữ quỷ nhìn không rõ mặt, nhưng bộ dáng mười phần dữ tợn.

Cô vốn đã lộ ra dáng vẻ dọa người nhất của mình, muốn hù chết Giang Thần, lúc này lại cộng thêm ánh đèn, độ kinh khủng tăng vọt, nữ quỷ cứng đờ tại chỗ, đồng tử từng chút từng chút phóng đại.

Ngay sau đó.

"Ah!!!"

Nữ quỷ thét chói tai, vội chui vào trong ngực Giang Thần, dưới cảm xúc lo sợ to lớn, cô thậm chí còn quên mất bản thân mình cũng là một con quỷ.

"Quỷ gõ cửa hoảng sợ, quỷ khí +15."

“Đừng sợ, ta muốn ngươi chạy!” Giang Thần cố nén sợ hãi, lên tiếng an ủi, sau đó hắn dùng cách ôm công chúa để bế nữ quỷ và chạy ra khỏi nhà vệ sinh, xông về phía ban công.

Đi đến ban công, hắn thở hổn hển nói: "Đừng quan tâm ta, ngươi chạy trước đi!”

Nữ quỷ ngây ngẩn cả người, trong mắt hiện lên một chút cảm động: "Muốn đi thì phải đi cùng nhau!”

Ai ngờ thái độ của Giang Thần rất kiên quyết, hắn nở một nụ cười cực kỳ thê lương về phía nữ quỷ, sau đó lắc đầu: “Nhất định phải có một người ở lại ngăn cản ác quỷ trong gương, nếu cùng đi thì chúng ta đều sẽ chết.”

Nói xong, hắn đi tới bên ban công, đưa nữ quỷ giơ lên giữa không trung, vô cùng ôn nhu cúi đầu xuống, điểm nhẹ một nụ hôn lên cái trán trắng bệch của nữ quỷ: “Văn Văn, nhất định phải sống sót.”

Trước đó thông qua Hồng tỷ, hắn đã biết người này là bạn thân của Tôn Phương, tên Lý Nhất Văn.

“Nội tâm của quỷ gõ cửa đang có hươu con xông loạn, quỷ khí +20."

Hai mắt của Giang Thần tỏa sáng, hẳn chỉ thử một lần nhưng không ngờ lại có thu hoạch lớn như vậy.

Ngay sau đó, hắn buông hai tay ra.

Nữ quỷ rơi từ tầng 12 xuống.

Bang!!!

Một tiếng vang thật lớn, mặt đất xi măng giống như bị vỡ ra.

Đây cũng là thử nghiệm của Giang Thần, cho đến bây giờ hắn vẫn chưa sử dụng thẻ hóa yêu, hắn muốn xem xem, người bình thường có khả năng giết chết quỷ hay không.

Rất nhanh, bên tai lại vang lên âm thanh nhắc nhở, chứng minh Giang Thần thất bại.

"Quỷ gõ cửa đã phản ứng lại, đây là tầng 12, hắn đâu phải kêu mình đi trước, rõ ràng là muốn đưa tiễn mình!! Cầu vật!”



“Quỷ khí +30."

“Ta nhất định sẽ khiến ngươi chết không yên lành!!” Dưới lầu truyền đến âm thanh nổi giận của nữ quỷ.

Ngay sau đó, Giang Thần nghe được một loại tiếng "cào" làm người ta sởn tóc gáy, giống như móng tay cào trên vách tường xi măng, hắn dường như nghĩ tới cái gì đó, cúi đầu nhìn xuống dưới, chuyện trước mắt làm cho đáy lòng hắn phát lạnh một trận.

Trên vách tường xi măng, thân thể của nữ quỷ vặn vẹo, dị dạng, cả người đầy máu tươi, cô ta đang dùng một loại tốc độ kinh khủng để bò lên trên.

“Tê!” Giang Thần hít sâu một hơi, mặc dù chưa từng thấy quỷ, nhưng hắn cảm thấy con quỷ gõ cửa này thuộc vào loại tương đối mạnh.

"Hô..." Thở ra một hơi thật dài, hắn hiểu được, hiện tại cũng chỉ có thể liều chết đánh một trận.

Sử dụng thẻ Hoá Yêu – Dần tướng quân!

Hắn gầm nhẹ một tiếng.

Sau đó, một cỗ lực lượng khổng lồ khuấy động từ ngực, tràn ra toàn thân của Giang Thần, giống như có nham thạch nóng chảy đang gầm thét, cơ bắp căng phồng, thân hình dần biến đổi, cao đến gần hai thước.

Huyết khí sôi trào, lực lượng cổ xưa hỗ trợ, khiến cho Giang Thần nhịn không được muốn ngửa mặt lên trời thét to.

“Keng, ngẫu nhiên rút ra thần thông —— Thương Hổ Khiếu!

Giang Thần chợt hiểu ra, hắn có thể cảm giác được, trong cơ thể mình có một loại hắc khi nhàn nhạt đang chảy xuôi, đây chính là yêu lực, mà thần thông là một loại phương thức vận dụng yêu lực.

Lúc này, âm thanh cào cấu đã đến gần, tiếp cận ngay dưới ban công.

Giang Thần đưa nủa người ra ngoài thăm dò, vừa nhìn thấy nữ quỷ thì lập tức lộ ra vẻ mặt vui mừng: "Tốt quá, ngươi còn sống, lúc nãy ta quên mất, nơi này là tầng 12.”

Nói xong, hắn vươn tay, vẻ mặt chân thành: "Nhanh! Ta kéo ngươi lên! "

Nữ quỷ đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó âm trầm cười: "Được, ngươi kéo ta lên đi! "

Nữ quỷ vốn dĩ không còn tin lời quỷ quái của người trước mắt này nữa, cô ta vươn bàn tay nhợt nhạt ra, muốn cho đối phương trải nghiệm cảm giác tuyệt vọng khi rơi từ tầng 12 xuống.

Ngay lúc tay nữ quỷ bắt lấy Giang Thần, một luồng cảm giảc nóng rực truyền đến, giống như gặp phải thiên địch.

"Bàn tay nữ quỷ bị phỏng rát, quỷ khí +10"

Lúc này nữ quỷ giật mình, mơ hồ nhận ra một chút không thích hợp.

Nhưng Giang Thần không cho nữ quỷ cơ hội phản ứng, hai chân đạp lên mặt đất, nhảy ra ban công, bàn tay to dùng sức, túm lấy nữ quỷ, coi cô ta như một cây búa, mạnh mẽ đập xuống phía dưới.

Một người một quỷ rơi xuống từ tầng 12, cộng thêm Giang Thần sử dụng toàn lực để đập xuống dưới, hai người cùng nhau rơi xuống, tạo nên một tiếng nổ kinh khủng.

“Ầm ầm”

Mặt xi măng trực tiếp nổ tung, xuất hiện một cái hố sâu, nữ quỷ gõ cửa đã không còn hình người, cơ hồ thành một bãi thịt nhão.

"Ah!!!"

Cô tay phát ra tiếng kêu thống khổ, ánh mắt ác độc giống như muốn cắn nuốt tất cả.



Giang Thần không cho đối phương có cơ hội thở dốc, cúi người xuống, ánh mắt lạnh như băng, miệng mở ra, yêu lực trong cơ thể gầm thét, dùng cách làm theo bản năng vận hành, hóa thành một tiếng hổ gào khủng bố.

"Gầm!!!"

Sóng âm bao trùm, không khí gần như vặn vẹo, nữ quỷ hoảng sợ hai mắt mở to, cơ thể của nữ quỷ từng chút từng chút bị tan rã, hóa thành tro bụi.

"Không..."

“Keng, quỷ gõ cửa (ác quỷ) tử vong, quỷ khí +99."

Thông báo này làm cho hai mắt Giang Thần tỏa sáng, 99 điểm quỷ khí, coi như là niềm vui ngoài ý muốn.

Sở dĩ hắn lựa chọn ra tay giết chết, là bởi vì một loạt hành động trước đó của mình đã thu hoạch được 110 quỷ khí, đủ để rút thẻ thêm một lần nữa, mà bây giờ, là có thể rút hai lần.

"Ác quỷ trong dấu ngoặc đơn là có ý gì, đẳng cấp của quỷ sao?" Giang Thần lẩm bẩm một tiếng, không có suy nghĩ nhiều mà xoay người đi lên lầu.

Quỷ gõ cửa đã không còn hài cốt, tại chỗ chỉ có một cái hố lớn, hẳn là sẽ không tạo thành khủng hoảng, thậm chí có thể còn có nhân viên chuyên môn đến khắc phục hậu quả, nhưng những chuyện này thì không liên quan đến hắn.

Đến 1202, Hồng tỷ đang ngồi dựa lưng vào tường trong phòng khách, nhìn ra ban công, mắt đỏ bừng, lau nước mắt.

"Tiểu Thần, sao ngươi lại ngốc như vậy..."

Lúc Giang Thần nói chuyện với quỷ gõ cửa, Hồng tỷ đã biết người bên ngoài là ai.

Giang Thần là người thuê phòng đối diện hơn một năm nay, bình thường ở có một mình, có đôi khi cơm nấu nhiều sẽ gọi Giang Thần đến ăn một miếng, ngoài ra cũng không có giao tiếp gì, hai người không tính là quá thân quen.

Nhưng Hồng tỷ không nghĩ tới, đối mặt với quỷ gõ cửa, Giang Thần thế mà liều chết đến cứu mình.

Chờ lúc cô lao ra khỏi phòng ngủ, vừa lúc nhìn thấy Giang Thần lôi kéo nữ quỷ nhảy xuống lầu 12, mà trong mắt Hồng tỷ, thì biến thành đối phương cùng nữ quỷ đồng quy vu tận.

Nhảy cao như vậy, nhất định là mất mạng, nghĩ đến đây, Hồng tỷ khóc đến sưng mắt.

"Run. . . Run. . ."

Lúc này, cửa chống trộm bị người gõ vang.

Cơ thể Hồng tỷ lập tức căng thẳng, khi nhìn thấy người đi vào không phải là nữ quỷ, mà là một tên đàn ông, thì cô mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng sau khi nhìn rõ mặt Giang Thần, sắc mặt cô lại tái nhợt.

"Tiểu... Tiểu Thần, ngươi là quỷ? "

Giang Thần: “..."

Sau một hồi giật mình ngắn ngủi, Hồng tỷ bắt đầu kinh hỉ, trên khuôn mặt tràn ngập nữ tính nở nụ cười, giống như một đóa hoa hồng kiều diễm, chạy tới, nhéo nhéo cánh tay Giang Thần.

"Quá tốt! Ngươi còn sống! Hồng tỷ hồi nãy thiếu chút nữa áy náy muốn chết!"

"Cơ bắp rắn chắc quá, so ra còn đẹp hơn quán tuân thể hình, tiểu Thần đúng là thâm tàng bất lộ nha!”

"Đúng rồi, con quỷ kia..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau