Quỷ Dị Khôi Phục: Ta Có Thể Hóa Thân Thành Đại Yêu

Chương 36: Mưu Đồ Giết Người

Trước Sau
"Đúng rồi, hơn mười ngày trước, trên đường từ nhà hàng đến nhà khách còn có hai vị khách bị đột tử, sau khi kiểm thì phát hiện trên người bọn hắn mang theo hung khí, giống như chuẩn bị mưu đồ giết chết ai đó, nhưng trên đường đến nhà khách thì lại không cẩn thẩn rơi xuống hồ chết đuối.” Ngô chủ quản nói thêm.

Giang Thần híp mắt, quay đầu nhìn thoáng quá mặt hồ phẳng lặng gợn sóng trong bóng đêm.

Lại là chết đuối.

Mấy chuyện kì lạ trong khu nghỉ dưỡng này giống như đều có liên quan đến quỷ trong hồ nước.

Bác gái trong nhà khách nhìn thấy quỷ nước thì bị hại chết, thợ làm vườn chết trong hồ, hiện tại hai tên quỷ mưu đồ giết người cũng bị chết đuối trong hồ!

“Chỉ sợ quỷ nước này không đơn giản, có lẽ toàn bộ bí mật trong khu nghỉ dưỡng đều liên quan đến nó.”

"Trịnh Thiếu Minh cùng Trương quản gia tiến vào núi, mà chuyện xảy ra đêm nay khẳng định có liên quan đến bọn hắn, nhưng tại sao bọn hắn phải làm như vậy?”

Giang Thần lẩm bẩm, cũng không quan tâm đến Ngô chủ quản mà là đi tiếp về phía nhà hàng.

Bên ngoài các kiến trúc của khu nghỉ dưỡng đều không có đèn, bóng đêm đen kịt như mực, hắn càng đến gần nhà hàng thì không khí xung quanh càng thêm lạnh lẽo, nơi này tuyệt đối không chỉ có một con quỷ!

Đẩy cửa kính ra, Giang Thần đi vào bên trong, vừa tiến vào đã có thể ngửi thấy một cỗ mùi máu tươi, hắn mò mẫm đi về phía trước trong bóng tối, đột nhiên dưới chân không cẩn thận vấp phải thứ gì đó.

Giang Thần bật đèn điện thoại rồi cúi đầu nhìn xuống phía dưới, thì phát hiện đó là một bàn tay người, ánh mắt lại hướng lên, trong bóng tối là một khuôn mặt người chết với đôi mắt mở to, trên cổ có một con dao cắm vào, hắn mặc đồng phục của nhân viên khu nghỉ dưỡng.

Huyết tương sền sệt chảy tràn trên mặt đất, Giang Thần đưa tay sờ sờ, còn có chút ấm áp, hẳn là chết không lâu.

"Người này rất có thể chết trong tay của hai con quỷ có mưu đồ giết người kia, trước khi bọn chúng giết người thì tựa hồ sẽ lớn tiếng nói ra mưu đồ bí mật cho đối phương biết, sau đó chờ một hồi mới giết chết đối phương.”

“Lý Kiệt cũng chọc trúng hai con quỷ này, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì đêm nay sẽ bị hại chết, thế nhưng trước mắt xem ra, hai con quỷ này còn chưa đi đối phó với hắn mà vẫn còn ở trong nhà ăn này!”

Giang Thần rút con dao găm trên thi thể nhân viên, vuốt mắt cho hắn ta rồi mới đứng dậy đi về phía nhà vệ sinh.

Giang Thần đi đến hành lang dẫn đến nhà vệ sinh, thì nghe thấy một trận thở dốc nặng nề, còn có một tiếng gọi thận trọng của người nào đó.



"Lão Dương. . . Lão Dương, ngươi ở đâu? Còn sống không?"

“Mẹ nó! Cái điện thoại rách nát này, ngay thời khắc mấu chốt lại không gọi được! Ta còn chưa muốn chết a…”

Nghe giọng thì giống như đang phẫn nộ nhưng thật ra là đè nén nỗi sợ hãi.

Giang Thần đã hiểu, đối phương chính là Triệu Tiểu Đông, một bạn học không tệ trong viện, cũng thường xuyên giúp đỡ bạn học, chuyển sạch, dẫn tân binh, nhân duyên rất tốt.

Hắn đi về phía trước thì liền nhìn thấy trong hành lang có một người đang kề sát phần lưng mình vào tường, tay điên cuồng bấm điện thoại, trên mặt tất cả đều là mồ hôi, thỉnh thoảng hốt hoảng liếc nhìn xung quanh, giống như đang cảnh giác thứ gì đó.

Công tắc trong nhà hàng dường như bị ngắt, nơi này không có ánh sáng mà chỉ có ánh sáng từ chiếc điện thoại di động của hắn.

Hành lang yên tĩnh quỷ dị, sắc mặt Triệu Tiểu Đông càng lộ vẻ sợ hãi, bởi vì hắn tabiết, ở đây không chỉ có một mình mình, hoặc là nói hai cái thứ kia căn bản không phải người!

Giang Thần nhìn sang, phát hiện dưới ánh đèn di động của Triệu Tiểu Đông, trong bóng tối bên cạnh, có một khuôn mặt người tái nhợt, có ác ý nhìn chằm chằm vào hấn ta, nhưng bản thân Triệu Tiểu Đông lại không hề phát hiện ra.

"Triệu Tiểu Đông!"

Giang Thần hô to một tiếng.

Triệu Tiểu Đông giật mình, ngẩng đầu nhìn sang: "Ai! Ai?"

"Ta! Giang Thần!" Giang Thần mở ánh đèn điện thoại lên, sải bước đi tới, còn cố ý lớn tiếng đáp lời.

Trong quá trình này hắn nhìn thấy, khuôn mặt trắng bệch kia quay đầu nhìn chằm chằm vào mình, rồi lùi về sau và biến mất trong bóng tối.

Quả nhiên, quỷ mưu đồ bí mật thường thích bí ẩn giết người, một khi bị phát hiện, nó liền tạm thời từ bỏ suy nghĩ hại người.

Đây là tổng kết trong lòng của Giang Thần.

Hắn phát hiện, quỷ giết người thường sẽ có quy luật tương ứng, sau khi thăm dò kỹ thì có thể đối phó với quỷ dễ dàng hơn.



"Giang Thần, sao ngươi lại tới đây. . ." Triệu Tiểu Đông sững sờ, trong mắt hiển hiện một tia xoắn xuýt, cuối cùng trầm giọng nói: "Nhanh đừng tới đây, đi tìm lão sư, báo động, nơi này có. . . Có. . . Quỷ!"

Mặc dù biết nói như vậy, có thể sẽ dọa người sống duy nhất chạy đi, nhưng Triệu Tiểu Đông vẫn lựa chọn nói ra.

Qủa nhiên người này có nhân cách không tệ, sẽ không phải kiểu người trước khi chết còn muốn kéo thêm một bạn học đến làm đệm lưng.

Một phương diện khác, chỉ có Giang Thần đi ra ngoài gọi tới nhiều người hơn, hoặc là cảnh sát, thì chính mình mới có khả năng sống tiếp.

"Ân, ta biết." Giang Thần phản ứng nằm ngoài sự dự liệu của hắn ta.

Giang Thần đi qua, nhìn vẻ mặt sững sờ của Triệu Tiểu Đông thì liền hỏi: “Xảy ra chuyện gì, mau nói rõ với ta.”

"A? Ngươi. . ." Triệu Tiểu Đông còn muốn nói gì, nhưng sau khi tiếp xúc với ánh mắt sắc bén của Giang Thần thì liền rùng mình một cái, đột nhiên hiểu ra điều gì đó.

Hắn ta vội vàng nói: "Trước đó, ta đang đi wc, thì đột nhiên nghe được âm thanh nói chuyện của hai người ở sát vách, hình như bọn hắn đang muốn giết ai, đầu tiên là kéo sập công tác điện, thừa dịp bóng tối rồi dùng đao đâm vào phía sau lưng của đối phương…”

“Ta càng nghe càng kinh hãi, bởi vì kế hoạch của bọn hắn rất chu đáo, còn bao gồm xử lý thi thể, giả mạo chứng cứ ngoại phạm."

Giang Thần gật gật đầu, những lời này cũng giống với Lý Kiệt đã nói trước đó, xem ra bọn hắn gặp phải cùng một con quỷ.

“Nhưng ngươi có biết, người bọn hắn muốn giết là ai không?” Triệu Tiểu Đông hoảng sợ trừng lớn mắt: "Triệu Tiểu Đông! Bọn hắn nói người mình muốn giết, là Triệu Tiểu Đông!"

“Ta còn tưởng là Dương Chí đang giở trò, cho nên có mở miệng ra gọi hắn, nhưng ta mới mở miệng thì âm thanh bên sát vạch liền biến mất, ta gọi điện thoại cho Dương Chí, nhưng hắn nói đang đi dạo trên lầu hai, không có đứng ở nhà vệ sinh chờ ta.”

"Ta vội vàng kéo quần lên rồi đi ra ngoài, nhưng ngươi biết ta phát hiện gì không?”

Giang Thần tiếp lời nói: "Trong nhà vệ sinh không có một người, gian phòng bên cạnh viết đầy chữ chết."

Nghe nói như thế, Triệu Tiểu Đông trừng lớn mắt, hoảng sợ nhìn về phía Giang Thần: "Ngọa tào, ngươi cũng là quỷ! ?"

Giang Thần: ". . ."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau