Quỷ Dị Khôi Phục: Ta Có Thể Hóa Thân Thành Đại Yêu

Chương 47: Trêu Chọc Âm Sai

Trước Sau
Trên trực thăng, một bóng người trực tiếp nhảy xuống đất.

Trọn vẹn cao hơn một trăm mét, nhưng nếu so sánh với lúc Giang Thần nhảy từ lầu 12 xuống thì vẫn muốn khoa trương hơn nhiều.

Phanh!!!

Một tiếng nổ lớn vang lên, nước trong hồ cũng nổi sóng lớn, thừa dịp dòng nước đang tản ra bốn phía, người vừa nhảy xuống liền đi nhanh mấy bước về phái trước.

Thân ảnh của cô uyển chuyển quỷ mị, mọi người chỉ kịp thấy một cái bóng lướt qua, một nữ nhân tóc dài xõa vai đang đứng ở bên hồ, y phục chiến đấu màu đen bó sát cơ thể, ngay cả một giọt nước cũng không thể chạm vào.

“Phân cục Giang Bắc, tiểu đội cấp C, Âm sai Từ Lôi.” Ánh mắt của nữ nhân rất nhanh liền khóa chặt Giang Thần cùng Triệu Nhị Hổ, băng sơn trên mặt, không mang theo chút biểu cảm nào.

"Đi với ta.”

Cô ra hiệu rồi đi về phía trước.

Lúc này trực thăng còn đang từ từ hạ cánh, sau khi đạt đến một độ cao nhất định, một chiếc thang dây từ trên cao rơi xuống, sau đó một tốp binh lính đặc chủng lần lượt đáp xuống đất.

Bọn hắn đi đến chỗ đám sinh viên, đầu tiên là tịch thu thiết bị thu hình để kiểm tra, thứ hai là yêu cầu mọi người ký vào thỏa thuận bảo mật.

Phương thức xử lý có chút thô bạo, nhưng như vậy là đủ, bởi vì thời đại kinh khủng còn chưa khôi phục, cho nên vẫn sẽ có người đi bìa đặt một chút chuyện linh dị.

Chỉ cần không có hình ảnh chứng minh thì cho dù nói thật đến đây, cũng không thể tạo ra chuyện lớn.

Lại thêm một thỏa thuận bảo mật, 99. 9% người bình thường, sẽ không làm loạn.

Bên này, ba người Giang Thần đã đi tới hành lang phòng khách.

Từ Lôi duỗi tay ra chộp lấy nữ quỷ Tôn Mỹ linh, nhưng chỗ quái dị chính là, khoảng cách giữa cô ta và Tôn Mỹ Linh chừng hơn một mét.

Nhưng nhìn động tác của cô ta, cái bóng đen bàn tay bên dưới lại bỗng nhiên duỗi ra, bắt lấy nữ quỷ.



Giang Thần cùng Triệu Nhị Hổ không hẹn mà cùng lui lại hai bước, ánh mắt kiêng kị đến cực điểm nhìn về phía nữ nhân này.

Bọn hắn đã chú ý đến lúc đối phương vừa tiếp đất, sở dĩ cô ta không bị thương là bởi vì cái bóng đen bên dưới đã bọc lấy thân thể.

Mà vừa rồi lúc Từ Linh động thủ, hai người cũng cảm giác được một cỗ khí tức âm lãnh càng kinh khủng hơn gấp mười lần so với Tôn Mỹ Linh, nó phát ra từ cái bóng đen của Từ Lôi.

Mà bóng của cô, hình như là một người khác!

Hai người đều có cảm giác kinh hồn táng đảm.

Từ Lôi chú ý tới biểu hiệu của hai người, cô lạnh lùng nhìn về phía bọn hắn, không nói thêm gì, cô dùng cái bóng bắt lấy Tôn Mỹ Linh, tựa hồ kiểm tra một chút rồi mới gật gật đầu.

“Không sai, đúng là còn sót lại chút nhân tính, ta sẽ mang con quỷ này đi, sau đó Âm Phủ sẽ gửi điểm tích lũy tương ứng trên app Âm Phủ cho hai vị.”

Nói xong, cô cũng không chờ hai người ý kiến mà trực tiếp bắt lấy Tôn Mỹ Linh, rồi quay người rời đi.

Triệu Nhị Hổ cùng Giang Thần cũng không nói gì.

Toàn bộ quá trình, đối phương đều giữ thái độ lạnh lùng, giống như có ai đang thiếu tiền mình vậy. Tuy nhiên cô có đủ tư cách để kiêu ngạo, tuổi tác nhìn qua cũng không lớn hơn hai người, nhưng người ta đã là cao thủ cấp C!

“Ha ha, không cần hâm mộ, bọn họ đạt được thực lực cao như vậy, cũng phải trả cái giá rất lớn.” Triệu Nhị Hổ thấy Giang Thần không ngừng dán mắt về phía trước, cho nên mới an ủi một câu.

Giang Thần lại nhếch nhếch miệng: “Mông thật đẹp.”

Bước chân của Từ Lôi hơi chao đảo, nhưng khó ai có thể nhận ra.

"Quỷ khí + 500."

Triệu Nhị Hổ há to miệng, nhìn về phía Từ Lôi, lại nhìn Giang Thần, phía sau lưng đã đổ mồ hôi ướt sũng áo, y thật sự sợ vị cô nãi nãi này nổi giận, rồi quay đầu lại chém chết hai người.

Chỉ đợi Từ Lôi đi xa, y mới dám dựng ngón tay cái lên với Giang Thần: “Ngươi trâu! Ngay cả Âm Sai cũng dám đùa giỡn, tốt nhất là nên cầu nguyện lần sau không đụng phải cô ta, nếu không tiểu tử ngươi sẽ đi đời!”



Giang Thần cũng không quan tâm, ngược lại hai mắt tỏa sáng, một câu, liền là năm trăm quỷ khí!

Phải biết hắn liều sống liều chết, giết hai con ác quỷ, nhưng cũng chỉ có ngần ấy thu hoạch.

Hắn thậm chí còn đang lo lắng, mình có nên đuổi theo để nói chuyện phiếm với vị Âm Sai mỹ nữ băng sơn kia hay không…

Cũng may, Giang Thần đã bỏ cái ý nghĩ không muốn sống này ra khỏi đầu, đối phương chỉ có thái độ kém chứ chưa đến mức khiến hắn chán ghét.

“Xem ra quỷ bị phong ấn trong thân thể Âm Sai, cũng có thể mang quỷ khí cho ta, đợi trở về ta sẽ nghiên cứu xem làm thế nào để vặt lông dê của Âm Sai…”

Chuyện kế tiếp liền đơn giản, Từ Lôi mang Tôn Mỹ linh ngồi máy bay trực thăng trở về cục phục mệnh.

Những nhân viên còn lại sẽ giải quyết tốt hậu quả, đám sinh viên Giang Thần cũng nhanh chóng ngồi xe buýt trở về.

Xe là do Âm Phủ đặc biệt điều tới, mấy tiếng sau mới đến nơi, cho nên mọi người vừa lên xe thì lập tức ngủ, nhìn lính đặc chủng mang súng thật, đạn thật khiến bọn hắn có cảm giác vô cùng an toàn.

Mọi người đều thở một hai dài nhẹ nhõm, ngủ một giấc, sáng mai về đến nhà, mà chuyện kinh khủng này cũng coi như kết thúc.

Giang Thần đang đếm lại thu hoạch lần này ở trên xe.

Đầu tiên là quỷ khí, trọn vẹn hơn 3.200, đủ để rút thêm ba thẻ hóa yêu nhị tinh!

Đây là thu hoạch lớn nhất.

Lại nói đến điểm tích lũy, giết năm con ác quỷ tổng cộng 300, giải quyết thành viên Trương Hiển Hải của Ám Minh cộng thêm quỷ nhi là 1600, tuy nhiên đây là mọi người hùn vốn giết chết, cho nên phân ra mỗi người 800.

Mà điểm tích lũy bên phía Âm Phủ phát ra đúng là rất hào phóng, trực tiếp3000 điểm!

Giang Thần cũng không có ý định ăn một mình, lúc đầu muốn phân một nửa cho Triệu Nhị Hổ, nhưng đối phương chết sống chỉ cần một ngàn.

Dù sao nếu như không có Triệu Nhị Hổ nhắc nhở, thì hắn đã sớm giết chết nữ quỷ, mà như vậy thì làm gì kiếm được nhiều như thế này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau