Quyền Trượng

Chương 78: Quyển 3 Chương 78

Trước Sau
78.

Yannick không biết mình đã bất tỉnh từ lúc nào, đương nhiên cũng không biết sau khi mình bất tỉnh đã xảy ra chuyện gì, đến khi y tỉnh lại lần nữa đã là sáng ngày hôm sau.

Xoa xoa thái dương, y chỉ loáng thoáng nhớ tối qua mình đã bị đè lên tấm thảm trên mặt đất dùng đủ loại tư thế làm trọn ba vòng, sau đó… khi tỉnh lại đã là ở trên giường.

Thần quan đỡ thắt lưng vén chăn xuống xường, theo động tác đứng lên của y, một dịch thể ấm áp từ giữa hai chân chảy xuống. Việc đáng may mắn duy nhất chính là, thảm cũng có màu trắng, còn có thể che lấp một chút, nếu không y hoàn toàn không tưởng tượng được khi những người hầu vào dọn phòng, nhìn thấy đám dịch trắng khô khốc dính trên mặt thảm kia sẽ có biểu tình như thế nào.

Rất rõ ràng, con Vampire nọ lại lần nữa len vào khe hở của khế ước, đem y gặm đến sạch sẽ, thần quan tóc bạch kim hận đến ngứa răng, quyết định chờ Giáo chủ Rahl trở về sẽ đi thỉnh giáo đối phương về một trăm cách đối phó Vampire.

Khóe mắt lướt qua, trên tấm da dê đặt trên bàn còn để lại một đoạn lời nhắn.

Chỉ là đọc xong lời nhắn kia, gân xanh trên trán thần quan càng nổi lên cuồn cuộn.

/*Babe quý giá của ta.

Xét thấy sau khi William chạy trốn nhất định sẽ đi tìm Walter khóc nhè. Để tránh việc đấu tranh giữa ta và hắn lan đến bên cạnh em, ta quyết định hy sinh chính mình rời đi vài ngày, xử lý những việc vặt phiền phức khiến chúng ta phải chia lìa này. Ta rất nhanh sẽ trở về, hy vọng em đừng quá tưởng niệm.

Ansel thân yêu nhất của em./

Tiếng đập cửa vang lên.

“Là ai!” Thần quan ngữ điệu không quá thoải mái.

“Là tôi, chủ nhân.” Giọng của quản gia Adam vang lên ngoài cửa.

“Tiến vào.”

Quản gia Adam đưa một mâm thức ăn tới, Yannick đã chột chẳng sợ què, cũng lười mặc quần áo vào, đơn giản bọc một tấm chăn đi tới đi lui.

Đối với những việc không nên nhìn, quản gia tuyệt đối sẽ không hề liếc đến, ông buôn mâm thức ăn xuống, ánh mắt chỉ đặt tại những bộ vị từ phần cổ thần quan trở lên: “Ngài không có việc gì chứ?”

“Adam, chú biết tiệm dược tề nào ở Đế đô không? Là loại tương đối đầy đủ ấy?” Thần quan cầm tấm trục da dê lên, chợt hỏi ra một vấn đề không quá liên quan.

Quản gia mặc dù có chút kinh ngạc nhưng vẫn trả lời rất thận trọng: “Dãy nhà bên trái trên con đường thương nghiệp toàn bộ đều có bán ma pháp dược tề.”

Ăn điểm tâm xong, Yannick lập tức đi tới khu vực có bán ma pháp dược tề mà quản gia đã nhắc đến.

Thế giới này không có bác sỹ, ma pháp dược tề ở trình độ nhất định có thể thay thế thuốc uống, tuy rằng hiệu quả không tốt như trị liệu thuật, thế nhưng không phải ai sinh bệnh đều có thể mời được thần quan đến trị liệu, các bình dân càng quen với việc mua một ít ma pháp dược tề loại rẻ tiền về trị liệu cho bản thân.

Mà vì vậy, thị trường ma pháp dược tề vô cùng náo nhiệt, nơi này đã cách xa phạm vi nội thành của các quý tộc, không chỉ có các pháp sư thích tới nơi này tìm kiếm các loại tài liệu và dược tề thành phẩm, ngay cả bình dân sinh bệnh cũng sẽ đến nơi này mua sắm dự trữ một vài loại thuốc ở trong nhà đề phòng tình huống bất ngờ.

Bởi vậy, khi một thần quan chạy tới mua dược tề của pháp sư, hơn nữa dung mạo của thần quan này còn đặc biệt xuất sắc, đây quả thực là một sự kiện khiến người ta không thể không chú ý. Con đường vốn chen chúc bởi vì sự xuất hiện của Yannick càng trở nên chật chội, gần như mỗi người chỉ cần đi vài bước đều sẽ quay đầu lại mấy lần, rụt rè một chút có thể âm thầm tán thán trong lòng, không rụt rè thì lại lớn tiếng nghị luận với người bên cạnh.

“Anh xem vị thần quan kia, tôi chưa từng gặp được ai tuấn mỹ như vậy!”

“Đúng vậy, tôi cảm thấy cho dù là thần mặt trời Francis tái thế so ra cũng kém ngài ấy!”

“Được rồi anh bạn, anh định làm gì đó!”

“Tôi muốn hỏi tên của ngài ấy!”

“Ngài ấy là thần quan, thần quan không thể kết hôn, anh hỏi thì có ích gì!”

“A, thế nhưng bọn họ không phải có thể có tình phụ sao? Thần quan đều rất giàu có, cho dù không có tiền, trở thành tình nhân của một người tuấn mỹ đến thế không phải cũng rất tuyệt sao?”

Nghe được những lời nghị luận mà chủ nhân của nó tự cho là rất kín đáo này, Yannick cảm thấy cái đầu vốn không được nghỉ ngơi tốt càng thêm đau buốt, y bắt đầu hối hận vì lúc ra cửa quá vội vàng quên mất việc khoác thêm áo choàng.

Cũng may trước mặt đã có thể thấy được một cửa hàng dược tề quy mô thật lớn, y liền nhanh chóng bước vào.

Sau khi qua cửa, trước mặt liền sáng ngời.

Bày trí ở nơi này rất giống siêu thị ở đời trước, từng dãy hàng hóa kê sát vào nhau để lại một không gian nhỏ làm lối đi, trên kệ là các loại tài liệu và dược tề, phía dưới còn có nhãn dán ghi công dụng và giá cả.

Bất quá Yannick cũng không đi xem từng hàng, mà là trực tiếp bước đến quày tính tiền.

Chủ nhân của cửa tiệm là một pháp sư cao cấp, sắc mặt của hắn hiện tại rất cổ quái.

Làm pháp sư mà nói, hắn rất hoài nghi một thần quan chạy đến cửa hàng dược tề ắt hẳn là có mục đích riêng, nhưng là một người bàn hàng, hắn thực sự không có khả năng đánh đuổi khách hàng của mình.

Dưới loại tâm tình mâu thuẫn này, ông chủ có hơi không bình tĩnh nhìn thần quan đang tiến thẳng về phía mình.

“Xin chào, không biết tôi có thể giúp được gì?”

“Tôi cần một loại dược tề.” Thần quan tóc bạch kim châm chước tìm từ, “Có thể khiến một người bảo trì loại trạng thái đặc biệt nào đó.”



“Ngài có thể miêu tả chi tiết thêm chăng, tôi vẫn chưa hiểu rõ?”

“À, ví dụ như theo truyền thuyết thì Huyết tộc có thể biến thành dơi, ngài biết chứ?” Thấy chủ cửa hàng gật đầu, thần quan tiếp tục nói: “Tôi cần loại thuốc có thể khiến bọn họ duy trì hình thái loài dơi không thể biến về thành hình người.”

Chủ cửa hàng càng thêm hoài nghi thần quan là đến quấy rối: “… Phi thường xin lỗi, chúng tôi không có loại dược tề này.”

“Ở đây có nhiều dược tề như vậy nhưng lại không có thứ nào có hiệu quả sao? Tôi chỉ cần tác dụng tương tự cũng được.” Thần quan nói.

Chủ tiệm co rút khóe miệng: “Quý ngài thần quan, loại dược tề ngài nói quả thực quá thần kỳ rồi. Thử nghĩ một chút, đầu tiên tôi biến một con mèo thành người, sau đó cho nó uống loại dược tề này, như vậy nó sẽ không biến trở lại thành mèo. Oh trời ạ! Như vậy nó rốt cuộc là người hay mèo? Thế không phải sẽ khiến thế giới đại loạn sao?”

“…” Yannick cảm thấy ông chủ này có chút lo lắng quá xa, “Được rồi, rất cảm ơn ngài, như vậy chỗ của ngài có bán một ít dược tề dùng để trêu đùa người khác không?”

“Đương nhiên,” Pháp sư rốt cuộc để lộ một chút nụ cười, “Đối với loại dược tề này chúng tôi có rất nhiều chủng loại, tuyệt đối là đầy đủ nhất trên khắp Đế đô. Nói ví dụ như làm cho làn da của người uống đều nhăn nhúm, còn có thể khiến cho người uống tưởng tượng mình là một con mèo… Oh, loại thuốc này có thể nói là tiếp cận gần nhất loại ngài đã yêu cầu!”

Yannick có chút thất vọng, những loại này đều không phù hợp với yêu cầu của y, nhất là khi sử dụng lên người một Công tước huyết tộc phỏng chừng còn phải gia tăng liều lượng, bất quá y không muốn để ông chủ này cảm thấy y là đến quấy rối, vì vậy vẫn dự định mua một ít: “Vậy được rồi, xin hãy giúp tôi lấy một lọ…”

“Lấy cho ta một lọ dược tề trị bệnh thương hàn.” Một thanh âm cắt lời y.

Yannick quay đầu lại, bắt gặp một đôi đồng tử màu trà cũng đang nhìn mình.

“Chris?”

“Em đã về.” Sắc mặt của pháp sư hắc y nhìn qua còn tái nhợt hơn bình thường một chút, bất quá không phải là do thân thể tiều tụy mà càng giống thường xuyên vùi mình trong hoành cảnh không có ánh sáng gây nên.

Thần quan tóc bạch kim ho nhẹ một tiếng: “Đúng vậy, hôm qua vừa trở về.”

Trong lòng lại thầm nghĩ, Yannick, mày chột dạ cái gì, người ra tay chiếm tiện nghi rồi bỏ chạy trước rõ ràng không phải mày!

Vừa nghĩ như vậy cũng không cảm thấy lo lắng nữa, thần quan tóc bạch kim khiến nụ cười càng thêm chân thật hơn một chút.

Chợt nghe pháp sư hắc y nói: “Vì sao không tới tìm tôi?”

“À, tôi cho rằng ngài còn bận rộn rất nhiều việc”

Trên mặt Chris không có biểu tình gì, “Em đến đây mua thuốc?”

“Đúng vậy, tôi muốn mua loại dược tề có thể cố định hình thái của người uống trong một đoạn thời gian.” Yannick nhún vai, “Bất quá nơi này hình như không có, vậy nên tôi chỉ định mua…”

“Tôi biết làm.” Hắc y pháp sư ngắt lời.

Thần quan tóc bạch kim nháy mắt mấy cái.

“Tôi biết làm.” Chris lập lại một lần, hơn nữa trọng điểm còn ở phía sau.”Không thu tiền.”

“…” Yannick có điểm động lòng, bất quá y vẫn duy trì lý trí, “Vậy ngài vì sao còn phải đến đây mua dược tề thương hàn?”

“Đó là loại dược tề bình thường nhất, tôi không muốn lãng phí thời gian pha chế.” Chris ném tiền cho chủ tiệm, tiếp nhận lọ thuốc cho vào túi ma pháp, lại nắm lấy cổ tay thần quan kéo về. “Đi thôi.”

“Chờ một chút…” Yannick bị hắn nắm chặt không tự chủ được nghiêng về phía trước lảo đảo, vừa vặn bị pháp sư ôm hết vào lòng, thuận tay đặt lên hông y ghì chặt.

Vóc người của thần quan vốn cũng không thấp hơn Chris bao nhiêu, loại tư thế này thực sự quá không được tự nhiên rồi, y chịu đựng eo mỏi lưng đau quẩy người một cái, phát hiện đối phương lại càng ôm chặt hơn chút nữa.

“… Anh có thể buông tay, tôi sẽ không chạy.”

“Ánh mắt của em đang biểu đạt trạng thái khác.” Hắc y pháp sư nói.

Yannick: “??”

Chris: “Ta rất muốn chạy.”

Yannick: “… …”

Y liệu có bị băm nhỏ rồi ném vào nồi ngao thành dược tề hay không đây?!

Sự thực chứng minh đương nhiên không phải, thế nhưng cũng không khá hơn được là bao.



“Sau khi em trở về cũng không đến tìm ta.” Giọng nói bình thản hàm chứa sự lên án nồng đậm.

“Lúc đó…a… Sophia… đến…. ư… buông tay…”

“Nàng đợi ở chỗ em cả ngày?” Đây là ngữ điệu thẩm vấn.

“Không…a… hức… dừng lại…”



Tấm thảm xốc xếch, thần quan nói không thành câu nằm ở mặt trên, hai tay không tự chủ được siết chặt vò nát vải vóc bên dưới, mỗi lần tích cóp được một chút khí lực muốn chạy trốn lại trực tiếp bị người nào đó nắm lấy mắt cá chân kéo ngược trở về.

Bộ vị tối hôm qua đã bị giày xéo liên tục lần nữa nóng rực lửa dục, bị hung hăng tiến nhập, nơi đó từ sớm đã bị dạy dỗ đến nhu thuận mềm mại, vừa tiếp nhận dương cụ của nam nhân liền kìm lòng không đặng hấp thụ vào trong, gắt gao bao bọc.

Mái tóc dài màu bạch kim theo sự hoảng động của thân thể không ngừng tung lên, giống như một dòng suối ánh trăng dịu dàng chảy lan ra mặt đất, lại bị một tia ma pháp làm cho ngưng đọng lại. Người đàn ông phía sau giữ chặt hông y, một chút lại một chút chiếm đóng, để lại từng dấu hôn tinh mịn trên làn da lưng trắng nõn

“Chúng ta có thể giải trừ khế ước sư đồ, lần nữa ký khế ước bạn lữ.” Yannick nghe nam nhân phía sau nói như vậy.

Rùa đen rắm thối, ai muốn ký khế ước bầu bạn với anh!

Y rốt cuộc làm thế nào lưu lạc đến bực này!

Thời gian ngược về phía trước một chút, Yannick bị Chris kéo về dinh thự, tiến vào một căn phòng nghe nói là chỗ để nghiên cứu, bên trong tràn đầy các loại chai chai lọ lọ, thư tịch tán lạc đầy đất. Pháp sư hắc y dùng ánh mắt nghiên cứu một loại ma pháp hiếm gặp nào đó quan sát một vòng từ đầu đến chân thần quan, cuối cùng thốt ra một câu: “Em khóe mắt phiếm hồng, bước chân mềm mại vô lực giống như lần trước vậy.”

“Lần trước? Là chuyện gì lần trước?” Thần quan tóc bạch kim nhất quán thông minh hỏi ra một câu ngu xuẩn nhất từ lúc chào đời cho đến giờ.

“Lần trước khi chúng ta làm tình.” Hắc y pháp sư rất bình tĩnh nói.

Sau đó, sau đó, Yannick liền bị đè nghiến xuống, ăn hết sạch sẽ.

Chris nhất định đã phát hiện dị dạng trên thân thể y —— cho dù có trị liệu thuật tiêu trừ những dấu vết bên ngoài, thế nhưng phản ứng của thân thể là không lừa được người.

Yannick mơ mơ màng màng thầm nghĩ.

Thế nhưng chuyện này thì có quan hệ gì với y! Bị Vampire lừa kéo lên giường cũng không phải là y tự nguyện, hiện tại một cổ mùi dấm bay lượn khắp phòng lại là muốn ồn ào thế nào?!

Đợi một chút, quan hệ của bọn họ vẫn là sư đồ chứ nào phải bạn lữ?

Y dựa vào cái gì đã bị một người đè rồi lại bị người khác đè thêm lần nữa!

Sự thất thần của y rõ ràng khiến Chris rất bẩn mãn, lực đạo dưới thân lại gia tăng một ít, đem hai chân thần quan càng mở rộng ra, nửa người trên chăm chú đè nặng giống như muốn đem y khảm vào thân thể luôn vậy. Cảm thụ từng vòng thịt mềm mại phảng phất tự có ý thức không ngừng co giật vừa thu vào vừa rụt lại bao bọc gậy th*t tráng kiện nóng hổi của hắn, hậu huyệt mềm mại nhu thuận đã quen với sự điều giáo lúc này mịn màng như tơ lụa thượng đẳng, cho dù gặp phải sự tiến công có thô bạo hơn nữa cũng sẽ phóng đãng gắt gao nút lấy, dây dưa không bỏ.

Cả người thần quan đều ướt đẫm, bất luận là bên ngoài hay là trong cơ thể, đương nhiên pháp sư cũng là giống vậy.

Hai bộ thân thể giao triền xếp chồng lên nhau, một cánh cửa lớn đóng chặt ngăn cách bọn họ với thế giới bên ngoài.

Thời gian tựa hồ đã hoàn toàn bị quên lãng.



Hậu quả của miệt mài quá độ là thế nào?

Yannick ngay cả một ngón tay cũng lười nâng lên, y vốn thích sạch sẽ vậy mà ngay cả yêu cầu muốn tắm cũng không muốn nói ra, cứ thế mềm nhũn nằm đó, mặc cho pháp sư tinh thần phấn chấn loay hoay trước sau.

“Chúng ta ký kết khế ước bạn lữ.” Chris nói, tuy rằng gương mặt vẫn là tê liệt đông cứng thế nhưng ánh mắt lại sáng quắc có thần, hiển nhiên đã ý thức được nguy cơ gì đó. Có lẽ nên nói hắn đã ý thức được, ngoại trừ bản thân còn có rất nhiều người sinh ra hứng thú nồng hậu với thần quan tóc bạch kim, thậm chí có người đã ra tay chiếm đoạt.

Phải giành lại quyền sở hữu. Đây là ý nghĩ mãnh liệt nhất trong lòng pháp sư hắc y.

“Dung ta nhắc nhở ngài, đạo sư tôn kính,” Thần quan tóc bạch kim lười biếng nói, đều đã đến nước này rồi, lại trưng ra bộ dạng chối bỏ đây đẩy của trinh nữ liệt phụ thực sự quá mức ra vẻ.”Ngài đã làm ra chuyện trái với luân lý sư đồ, hơn nữa tôi nhìn không ra giữa chúng ta có chút manh mối hai bên tình nguyện nào.”

“Thế nhưng em vẫn không có cự tuyệt, trong sách nói không có cự tuyệt chính là cam chịu, bất quá là do xấu hổ mà thôi.” Hắc y pháp sư nghiêm túc nói.

“Tôi phải sửa đúng lại một chỗ, bộ sách mà ngài xem tuyệt đối là do một kẻ ngu ngốc cả đời đều không theo đuổi được người trong lòng viết.” Thần quan cười gằn, “Ngài rốt cuộc dựa vào biểu tình nào trên mặt tôi mà nhìn ra cái tính từ gọi là xấu hổ kia? Tôi đây chính là không, tình, nguyện.”

Y nặng nề nhấn giọng, sau đó thở hổn hển một hồi: “Làm phiền cho tôi một bộ y phục nguyên vẹn, tùy tiện loại gì cũng được, cảm ơn.”

Sau đó liền nhắm mắt lại không muốn phản ứng pháp sư hắc y nữa.

“…” Pháp sư rất hiển nhiên căn bản không biết mình đã làm sai chỗ nào, hắn mím chặt môi cảm giác được tâm tình người nọ đang cực kỳ xuống thấp. Trầm mặc hồi lâu, hắn liền mặc quần áo bước ra ngoài.

Trong sách rõ ràng nói, chỉ cần hai người phát sinh quan hệ thân thể mật thiết, đã có thể tiến nhập trình tự ký kết khế ước bạn lữ.

Hắn mở cửa, quản gia trung thành từ lâu đã đợi bên ngoài.

“Chủ nhân tôn kính, ngài và ngài Hill muốn ăn chúng gì chăng? Một chút canh nấm các loại? Sau khi thể lực tiêu hao kịch liệt, những món này là thích hợp nhất.”

“Mang cho ta một bộ quần áo mới, phòng theo hình thức áo bào thần quan, thức ăn cũng cần. Sau đó, thuận tiện giúp ta tra cuộc đời của tác giả quyển 《 Một trăm chiêu thức truy đuổi tình yêu của đại lục Olin 》.”

“Tuân mệnh, chủ nhân.”

——————-

Tác giả có lời: Ha ha, lại là tư thế từ phía sau, thần quan quá thảm rồi! ╮(╯﹏╰)╭ Bởi vì sự kháng nghị của mọi người nên hai chương này đều là thịt vụn, thế nhưng ta phải thanh minh hai việc. Thứ nhất, tuy rằng đồng dạng đều là thịt vụng, thế nhưng thịt của công 1 rõ ràng dài hơn meo meo công, nói rõ địa vị công 1 của hắn là thần thánh không thể dao động. Thứ hai, cho dù là thịt vụn, dưới tình huống bị giới nghiêm như hiện tại, rất có thể sẽ bị tố cáo, vậy nên, cần khiêm tốn.

Sau đó, công 1 đã phát hiện được sự tồn tại của gian phu, nếu như để hắn biết dược tề có liên quan đến meo meo công, phỏng chừng hắn sẽ trực tiếp làm ra dược tề vĩnh viễn biến đối phương thành con kiến…

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau