Chương 83: Quyển 3 Chương 83
83.
Sự gia nhập của thần quan Darwin rõ ràng đã kéo trình độ của cả đội xuống, vậy nên ngay cả sự kích động của nhóm người Bart và Daifield khi gặp lại Yannick cũng không khiến thần quan tóc bạch kim cao hứng đến thế nào.
Trong mắt người khác, y từ đê giai thần quan thăng thành Giáo chủ, thoáng cái thực hiện một cú bay vọt về chất lượng, còn được Giáo Hoàng và Hồng y giáo chủ Vatican Ridge đơn độc tiếp kiến, ưu ái có thừa, tiền đồ vô lượng.
Nhưng trong mắt Yannick, bản thân chính là nhân sinh khổ sở, không cần giải thích.
Lần này Hồng y giáo chủ Rahl cũng sẽ theo chân bọn họ trở về đế quốc Grade, bởi vì ông cần phải đem một ít công việc thường nhật giao lại cho Yannick rồi mới chính thức đi nhậm chức.
Làm một Giáo chủ của cả Đế quốc, ở giai đoạn không có chiến tranh bạo phát, kỳ thực công việc hằng ngày cũng không nhiều lắm, mượn Hồng y giáo chủ Rahl trước đây để làm ví dụ, trong thời gian ông đảm nhiệm chức vị này, mỗi ngày trên cơ bản chỉ cần xử lý một ít công hàm vãng lai giữa các nơi trong nước, thỉnh thoảng ra mặt đáp ứng vài lời mời yến hội hoặc họp mặt của hoàng thất, thời gian còn lại có thể tự do chi phối.
Nội dung công tác đơn giản như vậy, Yannick chỉ cần tốn vài giờ đã hoàn thành bàn giao.
Việc duy nhất khiến người ta vui vẻ khi ngồi lên vị trí Giáo chủ chính là, kho vàng của giáo hội Đế quốc Garde phi thường sung túc, từ việc lần trước Giáo chủ Rahl không hề chớp mắt liền cho y năm nghìn đồng vàng để tiêu xài là có thể nhìn ra. Hiện tại theo sổ sách trong tay Yannick, số lượng tiền mặt có thể vận dụng… ít nhất vào trên dưới hai mươi nghìn đồng vàng, tuy rằng những thứ này đều là công khoản, bất quá sau khi phía trên đưa xuống cho y một nhiệm vụ khó khăn như vậy, Yannick bắt tay vào tiêu xài công khoản cũng không có chút cảm giác áy náy nào, hơn nữa hai mươi nghìn đồng vàng này cũng vừa vặn có thể cung cấp cho toàn bộ đoàn đội chi tiêu hằng ngày khi ra ngoài công du.
Đây cũng nhờ may bọn họ đang ở Đế quốc Garde, kho vàng của Giáo hội mới có thể phong phú đầy đủ như thế, đổi thành tại một ít Công quốc khác, có thể xuất ra mấy nghìn đồng vàng làm công quỹ cũng đã rất tốt rồi.
Giáo chủ Rahl còn lặng lẽ nói với y: “Tuy rằng đều là giáo chủ, thế nhưng làm Giáo chủ ở Đế quốc sẽ có địa vị cao hơn Giáo chủ Công quốc, con chỉ cần toàn tâm bồi dưỡng tư lịch, về sau muốn tấn cấp cũng dễ dàng hơn rất nhiều.”
Yannick nghĩ đến cái nhiệm vụ hố người kia, chỉ có thể cười khổ: “Con sẽ cố gắng hết sức.”
Giáo hội của Đế quốc Garde ngoại trừ Giáo chủ và thần quan tùy thị, thánh kỵ sỹ này nọ còn có một ít đê giai thần quan phụ trách công tác vụn vặ hằng ngày, cùng với những bình dân phổ thông đảm nhiệm các công việc như đầu bếp, người làm vườn, tạp dịch…
Giáo chủ Rahl tuy rằng cũng mang đi thần quan đoàn của mình, thế nhưng bộ khung của Giáo hội vẫn còn nguyên đó, những đê giai thần quan và người hầu kia cũng không bị giải tán, trước khi Yannick chưa có vây cánh riêng của mình, những người này cũng đã đủ để duy trì sự vận tác hằng ngày của Giáo hội.
Bất quá, trên thực tế Yannick cũng không có bao nhiêu thời gian quen thuộc nghiệp vụ, y cần bắt đầu chuẩn bị cho việc đi công du các nước.
Giáo chủ đi công du cũng không phải là tùy tùy tiện tiện muốn đi thì đi, thích đi đâu thì đi đó. Mỗi quốc gia đều có Giáo hội và Giáo chủ riêng, tùy tiện chạy đến địa bàn của người khác là một hành vi vô cùng thất lễ. Vậy nên Yannick cần trước tiên gởi đi thư thăm hỏi với quốc gia mình muốn đến, sau khi nhận được thư hàm đại biểu hoan nghênh của đối phương mới có thể bắt đầu kế hoạch hành trình.
Từ lúc gửi đin tín hàm đến lúc đối phương trả lời, mặc dù có truyền tống trận hỗ trợ, so với máy bay càng thêm phương tiện, thế nhưng cân nhắc đến trường hợp Giáo chủ của nước bạn không thể lập tức nhận được thư, hoặc là sự vụ quá mức bận rộn, vậy nên muốn nhận được hồi âm cũng cần chờ thêm khoản vài ngày.
Yannick giao việc này cho Augustine đi làm, thần quan Daifield lại trù bị quy trình thăm viếng, bên cạnh còn có Alexander hiệp trợ, về phần những thần quan mới gia nhập khác y hoàn toàn không hiểu rõ, trước hết cứ để một bên, chậm rãi quan sát tính cách.
Về phần chi phí cho phái đoàn công du, liền xoa tay, thần quan Darwin khó được một lần bắn ra nhiệt tình làm việc cực cao…
“Thần quan Darwin, tuy rằng từ đế đô Grade đến những quốc gia kia có truyền tống trận rất thuận lợi, thế nhưng ta hy vọng có thể tìm hiểu sâu sát tình huống tín ngưỡng của các quốc gia với Quang Minh Giáo đình, vì vậy làm phiền ngài giúp ta hoạch định lộ tuyến di chuyển. Bao gồm cả những thành trấn ven đường đi ngang, còn có khách điếm lữ quán… ta tìn rằng loại chuyện này hẳn là sẽ không làm khó được ngài chứ?”
“Đương nhiên, đương nhiên!” Ánh mắt Darwin sáng lên, gã lập tức ngửi được cơ hội đục nước béo cò trong lời nói của Yannick, ví dụ như thành trấn nào kỹ viện tương đối nhiều, thức ăn ngon đủ nổi tiếng, thành trấn nào có thể vòng qua công kích của đại quân xác sống, loại trừ nguy cơ bị bao vây gì gì đó. “Tôi sẽ làm tốt việc này, ngài cứ việc yên tâm, đức ngài Hill!”
Chỉ cần nhìn vẻ mặt rững mỡ của đối phương Yannick đã có thể đoán ra suy nghĩ trong đầu gã, chỉ là y cũng lười quản, dù sao y chỉ đang tìm chút chuyện cho Darwin làm, đến khi đó phải đi lộ trình nào vẫn là do y định đoạt.
Làm một Giáo chủ mới nhậm chức, về tình về lý y đều hẳn là cần bái phỏng Hoàng đế quốc gia này. Xét thấy song phương trong tương lai có cơ hội hợp tác khắng khít lâu dài, vậy nên nhất định phải giữ vững quan hệ tốt đẹp, Yannick nhanh chóng rời khỏi Giáo hội, trực tiếp đi về hướng Hoàng cung.
Hoàng đế France II từ sớm đã thu được bái thiếp của Yannick, ngài đối với vị tân Giáo chủ này cũng đồng dạng vô cùng hiếu kỳ, từ sau khi ngài lên ngôi, Giáo chủ Đế quốc Garde đã thay đổi ba người.
Vị đầu tiên thực sự là một đoạn ký ức vô cùng hỏng bét, France II đã không còn muốn nhắc đến. Vị Giáo chủ kia thích nhất là làm bộ làm tịch tỏ ra cao cao tại thượng, không ít lần làm khó dễ France II năm đó vừa đăng cơ không lâu, thậm chí còn muốn nhúng tay vào chính vụ của Đế quốc Garde. Đây cũng chính là lý do khiến mầm móng chán ghét Giáo đình trong lòng France II mọc rễ này mầm.
Vị Giáo chủ thứ hai chính là Giáo chủ Rahl, làm một chính khách thành thục, Giáo chủ Rahl đương nhiên sẽ không ngu xuẩn như vị tiền nhiệm, tư giao của ông và France II rất tốt, lần này Rahl có thể tấn thăng làm Hồng y giáo chủ, France II thậm chí còn dùng danh nghĩa hoàng gia tặng cho ông một phần lễ vật dày nặng.
Về phần vị thứ ba, chính là thần quan tên Yannick Hill trước mặt.
Với vị trí của một Giáo chủ, thành thật mà nói, France II cảm thấy người này còn quá mức trẻ tuổi, tuổi trẻ ít nhiều sẽ dẫn đến một vài thói hư tật xấu, tỷ như cuồng vọng và kiêu ngạo. Trước tiền cảnh này, huynh đệ France II rất hoài nghi sự hữu hảo của triều đình và Giáo hội chẳng biết có thể tiếp tục giữ vững như thời kỳ trị vì của Giáo chủ Rahl hay không.
Bất quá, nghi ngờ của ngài rất nhanh đã bị gạt bỏ.
Tân Giáo chủ lựa chọn một chủ đề rất tốt để bắt đầu câu chuyện —— Thân vương Felton.
Cho dù Chris bị cả Đế quốc công nhận là sỉ nhục của Hoàng thất, là đứa con riêng làm bẩn danh tiếng Hoàng gia vân vân, thậm chí ngay cả một ít thành viên Hoàng thất cũng cho là vậy. Thế nhưng trong lòng France II, đứa em trai khác mẹ này lại là thân nhân quan trọng nhất của ngài, ngài luôn tận hết khả năng dành cho đối phương những đãi ngộ tốt nhất trong phạm vi cho phép. Bất quá cho dù ngài là Hoàng đế, nhưng phía trên còn có Trưởng lão viện chế ước, mặc dù trong lòng rất muốn cấp cho Chris một phong hào nhưng cũng phải nấn ná nhiều năm như vậy mới có thể thực hiện được.
Việc này khiến cho France II càng thêm hổ thẹn với người em trai ruột thịt, không ai biết Chris đã vì Đế quốc làm bao nhiêu việc, cho dù bản thân hắn cũng không thèm để ý, thế nhưng người làm Hoàng đế như ngài lại chẳng thể giả vờ không biết.
Giáo chủ tóc bạch kim kể về duyên phận giữa Chris và mình —— hai người quen biết nhau trong một chuyến lữ trình mạo hiểm kỳ diệu, từ tù binh đến bằng hữu, Yannick cắt đi không ít chi tiết lại bịa ra hàng loạt sự kiện. Hoàng đế nghe đến say sưa, vậy nên cảm quan đối với vị Giáo chủ này cũng tốt hơn rất nhiều.
“Không biết kế hoạch tiếp theo của Giáo chủ các hạ là gì?” France II hỏi, “Mỗi một nhiệm Giáo chủ đăng cơ, Đế quốc đều sẽ tốt chức một yến hội long trọng, ta sẽ giới thiệu cho ngài những quý tộc cao quý nhất của Đế quốc.”
“Đa tạ ý tốt của Bệ hạ, bất quá hiện tại chỉ sợ ta không có thời gian.” Giáo chủ tóc bạch kim mỉm cười từ chối.”Phụng lệnh của Giáo Hoàng bệ hạ, ta rất nhanh sẽ phải công du đến những quốc gia khác, hiện tại còn chưa chuẩn bị hoàn hảo, mong rằng ngày ta trở về sẽ được Bệ hạ thếch tiệc chiêu đãi.”
France II cừoi ha hả một tiếng: “Đó là đương nhiên, đến lúc đó ta sẽ dùng yến hội long trọng nhất hoan nghênh Giáo chủ các hạ trở về!”
Hoàng đế đối với vị Giáo chủ tân nhiệm này coi như tương đối hài lòng, đối phương rất thức thời, không mạo muội đưa ra yêu cầu quá phận gì, quan hệ cá nhân với Chris thoạt nhìn cũng không tệ, nói vậy không gian hợp tác trong tương lai cũng sẽ rất lớn. Vậy nên, ngài quyết định bán cho vị Giáo chủ này một nhân tình.
“Giáo chủ các hạ, ta có một việc muốn thỉnh cầu, hy vọng ngài sẽ đáp ứng.”
“Bệ hạ mời nói.”
France II ra hiệu cho hầu cần ôm một đứa bé còn bọc trong tã lót đến.
“Đứa bé này tên Dunn, con trai của ta, cũng là người thừa kế đầu tiên của ngôi vị Hoàng đế, vừa ra đời được ba tháng. Ta hy vọng Giáo chủ các hạ có thể trở thành Giáo phụ của thằng bé.” Hoàng đế nói.
“Ta?” Giáo chủ tóc bạch kim không giấu được vẻ kinh ngạc.
Trách không được y sẽ kinh ngạc, vị France II từ khi đăng cơ đến nay vẫn luôn kiệt lực tiêu trừ sự ảnh hưởng của Giáo đình với Đế quốc Garde, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Giáo đình nóng ruột không ngừng.
Hiện tại, trên cơ bản Hoàng đế của các quốc gia đều đang làm loại chuyện này, khác nhau chỉ ở những quốc gia quyền lực giàu có sẽ không sợ Giáo đình trở mặt, những quốc gia nhỏ yếu lại không dám làm đến quá mức rõ ràng. Mà như cố quốc của Yannick, Công quốc Santos, chính là triệt triệt để để do phải bảo thủ cầm quyền, thành viên Hoàng thất cũng là người ủng hộ kiên quyết của Giáo đình, tại những quốc gia như vậy, không gian sinh tồn của Ma pháp công hội sẽ nhỏ đi rất nhiều.
Trước khi y rời khỏi Tòa thánh, Giáo Hoàng và Hồng y giáo chủ Vatican Ridge đã luân phiên ra trận ân cần dạy bảo y, ý định của bọn họ tóm gọn lại cũng chính là hy vọng y có thể dựa vào thủ đoạn ngoại giao gia tăng lực ảnh hưởng của Giáo đình lên các quốc gia. Hiện tại France II chủ động đưa ra đề nghị để Yannick trở thành Giáo phụ của con mình, đối với Giáo đình mà nói đương nhiên là một chuyện tốt.
Chỉ là y không nắm rõ mục đích France II làm như thế.
Bất quá France II đối với chuyện này cũng không đưa ra quá nhiều giải thích, chỉ cười nói: “Ta hy vọng Dunn có thể tắm trong sự che chở của Quang Minh nữ thần mà trưởng thành.”
Quỷ mới tin lời giải thích này!
Một Hoàng đế muốn thoát khỏi sự khống chế của Giáo đình lại chủ động yêu cầu một Giáo chủ đến đỡ đầu cho con mình? Hơn nữa còn là Giáo phụ của vị Hoàng tử có khả năng kế thừa ngôi vị nhất, thâm ý trong chuyện này quả thực khiến người ta nghiền ngẫm.
Yannick cười cười: “Thứ cho ta nói thẳng, Bệ hạ là muốn xem Giáo đình như tấm mộc để đối phó Trưởng lão viện sao?”
France II bị vạch trần dụng ý cũng không hề tức giận, chỉ chớp mắt vài cái: “A! Giáo chủ Rahl đã từng nói với ta, ngài là một người vô cùng thông minh, quả nhiên không sai.”
Giáo chủ tóc bạch kim nhún nhún vai: “Ta cũng không thông minh bằng Bệ hạ, chí ít ta hoàn toàn không cự tuyệt được thỉnh cầu này.”
Tuy rằng France II có ý đồ lợi dụng, thế nhưng chuyện này đối với Yannick mà nói đồng dạng cũng là có lợi. Nếu y có một đứa con đỡ đầu là người thừa kế ngôi vị Hoàng đế của quốc gia lớn mạnh nhất nhì đại lục, vừa có thể xem như một khoảng công tích với Giáo đình, vừa có thể tăng lên lực ảnh hưởng trên phương diện chính trị của y.
France II cười nói: “Giao tiếp với ngài quả thực là một chuyện khoái trá, nhưng, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”
“Hợp tác vui vẻ.” Giáo chủ tóc bạch kim nắm lấy bàn tay đang vương ra của Hoàng đế.
Trước khi Hoàng đế tuyên bố Yannick trở thành Giáo phụ của tiểu Hoàng tử, y rốt cục có thể nghỉ ngơi thật tốt vài ngày, Yannick không muốn ở trong cung điện hoa lệ lại lạnh băng của Giáo chủ, vì vậy liền tự quay về nhà mình. Dù sao nhà của y cách Giáo đình không xa, nhóm Daifield có việc sẽ tự tới cửa tìm y.
Kết quả, vừa về đến nhà quản gia Adam đã báo cáo: “Chủ nhân, lúc ngài không có đây, Đức ngài Chris hầu như mỗi ngày đều tới, còn muốn dọn vào ở.”
“Bác để ngài ấy ở lại?” Yannick nhướn mày.
“Đương nhiên không có, ngài đừng nên hoài nghi khả năng của một quản gia tận hết nghĩa vụ, cho dù có bao nhiêu áp lực tôi vẫn thẳng thắng cự tuyệt.” Quản gia Adam vẻ mặt nghiêm túc.
“Làm tốt lắm.” Yannick vỗ vỗ vai quản gia.”Bất quá bây giờ tôi phải đến chỗ ngài ấy bái phỏng một chút.”
“Ngài là muốn?” Quản gia Adam có hơi nghi hoặc.
Yannick nói: “Vài hôm nữa tôi phải xa nhà một chuyến, bác cũng thấy bộ trang phục của tôi rồi đấy, có lẽ vài tháng tới cũng không tiện về nhà. Chris dù sao cũng từng trường kỳ du lịch bên ngoài, có một số việc tôi cần nhờ anh ta chỉ dẫn.”
“Ngài lại muốn đi xa nhà sao? Lần trước sau khi ngài rời đi, tiểu thư Sophia cũng không tiếp tục ở lại, nơi này chỉ còn ta và những người hầu khác, quá vắng lặng.” Quản gia có chút thương cảm.
“Trên đời không có buổi tiệc nào không tàn, có chia ly mới có niềm vui gặp lại.” Yannick vỗ vỗ vai an ủi, “Căn nhà này là nhà của tôi, bác chính là người nhà của tôi, mặc kệ có đi bao xa tôi vẫn sẽ trở về.”
“Tôi sẽ một mực canh giữ nơi này chờ ngài trở về.” Quản gia Adam xoa xoa khóe mắt.
Yannick lại căn dặn vài câu, liền gọi một chiếc xe ngựa đi đến dinh thự của Chris.
Đổi thành trước đây, một đoạn đường không dài như vậy, y tình nguyện đi thêm vài bước cũng sẽ không ngồi xe ngựa. Thế nhưng hiện tại đã khác, trước đây áo bào đê giai thần quan của y chính là không nổi bật, người khác cho dù nhìn y vài lần nhiều nhất cũng là do bê ngoài, từ lúc thay bộ bào phục Giáo chủ này, đoạn đường Yannick đi từ Giáo đình về nhà đã thể nghiệm được cảm giác trăm phần trăm bị người ta quay đầu nhìn ngó.
Xe ngựa ở đại lục Olin có chút tương tự với xe ngựa Châu Âu, thùng xe còn được khảm ngọc lưu ly có độ trong suốt rất cao, thuận tiện cho người trong xe ngựa nhìn ra ngoài. Bất quá do Yannick hoàn toàn không muốn bị người khác phát hiện thân phận, cho nên liền đem hai tấm màn nhung nguyên bản dùng làm trang sức trên xe che kín.
Lúc đến gần dinh thự của Thân vương Felton, xe ngựa chợt ngừng lại, Yannick kéo một góc màn lên nhìn, y thấy được vài chiếc xe ngựa hoa lệ đang dừng sát cửa dinh thự Thân vương, cách một thùng xe còn có thể rõ ràng nghe được tiếng ồn ào bên ngoài, hiển nhiên bọn chúng đã làm ách tắc giao thông.
Phủ đệ của Chris cũng không nằm trong khu vực tập trung quý tộc mà chỉ nằm ngoài rìa khu quyền quý, chính vì mọi người đều biết thân phận của hắn, cho dù sau khi hắn được thụ phong Thân vương cũng không ai cảm thấy chuyện này không thỏa đáng. Bản thân Chris càng sẽ không vì loại vấn đề này mà xin đổi chỗ ở.
Tiếp giáp với khu quý tộc chính là khu nhà giàu, lúc này bởi vì sự náo nhiệt phía trước, hai bên đường đã tụ lại không ít người thích xem náo nhiệt, có quý tộc cũng có cả bình dân.
“Chuyện gì xảy ra?” Yannick hỏi.
“Thưa ngài, để tôi đi xem một chút.” Bart nói.
“Không, để Baker đi.” Trang phục thánh kỵ sỹ trên người Bart rất dễ khiến người ta liên tưởng đến thân phận của y.
“Tuân mệnh, thưa ngài.” Baker mở cửa xe, nhảy xuống đi vòng ra phía trước.
Rất nhanh anh ta đã trở về.
“Thưa ngài, chủ nhân của một trong hai chiếc xe ngựa phía trước, nghe nói là vương tử George của Đế quốc Charlemagne.”
“Đế quốc Charlemagne?” Yannick hơi nhíu mày. Y nhớ mang máng trong khoảng thời gian này, có một bộ phận thành viên Hoàng thất của Đế quốc Charlemagne đến thăm Garde, Hoàng đế còn từng vì vậy mà tổ chức một buổi dạ vũ long trọng. Khi đó Yannick cũng nhận được thư mời, bất quá bởi vì y phải yết kiến Giáo Hoàng nên không thể tham dự.
Y lại nghĩ đến một lời đồn rất thịnh hành trong thời gian gần đây tại Đế đô, có người nói Trưởng lão viện vốn muốn dùng Chris làm công cụ liên hôn, thúc đẩy quan hệ của Đế quốc Charlemagne và Đế quốc Garde. Khi đó còn có rất nhiều người cảm thấy tiếc hận vì vị Công chúa điện hạ chưa từng gặp mặt kia, nếu như Công chúa của cường quốc đứng đầu đại lục lại phải kết hôn với một Thân vương vốn là con riêng không có danh vọng, quả thực là một đóa hoa lài cắm bãi cứt trâu.
“Vương tử George đến đây làm gì?” Yannick hỏi.
“Không được rõ lắm, nghe những người vây xem nói, vị Vương tử nọ vừa xuống khỏi xe ngựa đã đùng đùng nổi giận đi vào bên trong.”
“Vậy mấy chiếc xe ngựa còn lại?”
“Hình như có cả quý tộc của Đế quốc Charlemagne, cùng với những quan viên phụ trách chiêu đãi.”
Yannick bỗng nhiên có dự cảm không ổn, đương nhiên y cũng không phải đang lo lắng cho Chris mà là đang ai điếu thay cho đám quý tộc không có mắt kia.
Phóng mắt trên dưới Đế quốc, ngoại trừ Hoàng đế France II bên ngoài, không ai có thể hiểu rõ Chris hơn y. Chris bình thường không hề lên tiếng là do lười tính toán với những người này, nếu như chọc giận hắn, cả bọn chỉ có thể bị nghiền nát thành cặn bã.
“Đi thôi, chúng ta vào xem.” Yannick vốn còn định cho xe ngựa trực tiếp chạy vào dinh thự, bất quá việc đã đến nước này, y không muốn xuống xe ngựa cũng không được.
Pháp bào màu xanh sậm, lễ phục khoác ngoài đen vàng giau nhau, ba loại màu sắc không có chút phối hợp này, nếu để người bình thường mặc lên rất có khả năng không chống lên được khí thế, biến thành buồn cười như một thằng hề. Thế nhưng khi nó được mặc trên người Giáo chủ vừa nhận nhiệm của Đế quốc Garde, lại bất ngờ trở nên hài hòa đến khó diễn tả, cùng với sự kinh diễm thu hút ánh mắt của mọi người.
Đúng vậy, là kinh diễm.
Mái tóc bạch kim như ánh trăng huyền ảo được thắt lỏng lẻo sau lưng, khi chủ nhân nghiêng người xuống xe ngựa vài sợi tóc lòa xòa buông thả, phảng phất như một dòng nước suối mát lạnh chảy vào lòng những kẻ đang đứng nhìn, khiến bọn họ đều không thể ức chế phát ra sự tán thưởng.
Các quý tộc tin tức linh thông đều đã biết Giáo chủ của Đế quốc đã đổi người, thế nhưng còn chưa đợi bọn họ đến cửa bái phỏng, vị Giáo chủ vừa nhậm chức này đã đích thân đến bái kiến, mục đích còn là dinh thự của một vị Thân vương không có quyền lực gì.
Chẳng lẽ đây là Hoàng đế bệ hạ cố ý mời vị Giáo chủ này đến chống đỡ cục diện giúp em trai mình? Mọi người đều là trăm mối ngổn ngang không thể lý giải.
Các bình dân cũng mặc kệ tâm tư cong cong vòng vòng của đám quý tộc kia, bọn họ vốn chỉ muốn xem náo nhiệt lại bất ngờ gặp được vị tân Giáo chủ phong thái mê người như vậy, chỉ có thể thật ssâu cảm thán dung mạo của đối phương.
Tin rằng rất nhanh thôi, trong miệng những ngâm du thi nhân sẽ có khúc hát về vị Giáo chủ tóc bạch kim này được lưu truyền khắp nơi, với dung mạo của tân Giáo chủ, dù chưa thể gặp gỡ cũng đã đủ khuynh đảo trái tim của vô số thiếu nữ Đế quốc.
Sự gia nhập của thần quan Darwin rõ ràng đã kéo trình độ của cả đội xuống, vậy nên ngay cả sự kích động của nhóm người Bart và Daifield khi gặp lại Yannick cũng không khiến thần quan tóc bạch kim cao hứng đến thế nào.
Trong mắt người khác, y từ đê giai thần quan thăng thành Giáo chủ, thoáng cái thực hiện một cú bay vọt về chất lượng, còn được Giáo Hoàng và Hồng y giáo chủ Vatican Ridge đơn độc tiếp kiến, ưu ái có thừa, tiền đồ vô lượng.
Nhưng trong mắt Yannick, bản thân chính là nhân sinh khổ sở, không cần giải thích.
Lần này Hồng y giáo chủ Rahl cũng sẽ theo chân bọn họ trở về đế quốc Grade, bởi vì ông cần phải đem một ít công việc thường nhật giao lại cho Yannick rồi mới chính thức đi nhậm chức.
Làm một Giáo chủ của cả Đế quốc, ở giai đoạn không có chiến tranh bạo phát, kỳ thực công việc hằng ngày cũng không nhiều lắm, mượn Hồng y giáo chủ Rahl trước đây để làm ví dụ, trong thời gian ông đảm nhiệm chức vị này, mỗi ngày trên cơ bản chỉ cần xử lý một ít công hàm vãng lai giữa các nơi trong nước, thỉnh thoảng ra mặt đáp ứng vài lời mời yến hội hoặc họp mặt của hoàng thất, thời gian còn lại có thể tự do chi phối.
Nội dung công tác đơn giản như vậy, Yannick chỉ cần tốn vài giờ đã hoàn thành bàn giao.
Việc duy nhất khiến người ta vui vẻ khi ngồi lên vị trí Giáo chủ chính là, kho vàng của giáo hội Đế quốc Garde phi thường sung túc, từ việc lần trước Giáo chủ Rahl không hề chớp mắt liền cho y năm nghìn đồng vàng để tiêu xài là có thể nhìn ra. Hiện tại theo sổ sách trong tay Yannick, số lượng tiền mặt có thể vận dụng… ít nhất vào trên dưới hai mươi nghìn đồng vàng, tuy rằng những thứ này đều là công khoản, bất quá sau khi phía trên đưa xuống cho y một nhiệm vụ khó khăn như vậy, Yannick bắt tay vào tiêu xài công khoản cũng không có chút cảm giác áy náy nào, hơn nữa hai mươi nghìn đồng vàng này cũng vừa vặn có thể cung cấp cho toàn bộ đoàn đội chi tiêu hằng ngày khi ra ngoài công du.
Đây cũng nhờ may bọn họ đang ở Đế quốc Garde, kho vàng của Giáo hội mới có thể phong phú đầy đủ như thế, đổi thành tại một ít Công quốc khác, có thể xuất ra mấy nghìn đồng vàng làm công quỹ cũng đã rất tốt rồi.
Giáo chủ Rahl còn lặng lẽ nói với y: “Tuy rằng đều là giáo chủ, thế nhưng làm Giáo chủ ở Đế quốc sẽ có địa vị cao hơn Giáo chủ Công quốc, con chỉ cần toàn tâm bồi dưỡng tư lịch, về sau muốn tấn cấp cũng dễ dàng hơn rất nhiều.”
Yannick nghĩ đến cái nhiệm vụ hố người kia, chỉ có thể cười khổ: “Con sẽ cố gắng hết sức.”
Giáo hội của Đế quốc Garde ngoại trừ Giáo chủ và thần quan tùy thị, thánh kỵ sỹ này nọ còn có một ít đê giai thần quan phụ trách công tác vụn vặ hằng ngày, cùng với những bình dân phổ thông đảm nhiệm các công việc như đầu bếp, người làm vườn, tạp dịch…
Giáo chủ Rahl tuy rằng cũng mang đi thần quan đoàn của mình, thế nhưng bộ khung của Giáo hội vẫn còn nguyên đó, những đê giai thần quan và người hầu kia cũng không bị giải tán, trước khi Yannick chưa có vây cánh riêng của mình, những người này cũng đã đủ để duy trì sự vận tác hằng ngày của Giáo hội.
Bất quá, trên thực tế Yannick cũng không có bao nhiêu thời gian quen thuộc nghiệp vụ, y cần bắt đầu chuẩn bị cho việc đi công du các nước.
Giáo chủ đi công du cũng không phải là tùy tùy tiện tiện muốn đi thì đi, thích đi đâu thì đi đó. Mỗi quốc gia đều có Giáo hội và Giáo chủ riêng, tùy tiện chạy đến địa bàn của người khác là một hành vi vô cùng thất lễ. Vậy nên Yannick cần trước tiên gởi đi thư thăm hỏi với quốc gia mình muốn đến, sau khi nhận được thư hàm đại biểu hoan nghênh của đối phương mới có thể bắt đầu kế hoạch hành trình.
Từ lúc gửi đin tín hàm đến lúc đối phương trả lời, mặc dù có truyền tống trận hỗ trợ, so với máy bay càng thêm phương tiện, thế nhưng cân nhắc đến trường hợp Giáo chủ của nước bạn không thể lập tức nhận được thư, hoặc là sự vụ quá mức bận rộn, vậy nên muốn nhận được hồi âm cũng cần chờ thêm khoản vài ngày.
Yannick giao việc này cho Augustine đi làm, thần quan Daifield lại trù bị quy trình thăm viếng, bên cạnh còn có Alexander hiệp trợ, về phần những thần quan mới gia nhập khác y hoàn toàn không hiểu rõ, trước hết cứ để một bên, chậm rãi quan sát tính cách.
Về phần chi phí cho phái đoàn công du, liền xoa tay, thần quan Darwin khó được một lần bắn ra nhiệt tình làm việc cực cao…
“Thần quan Darwin, tuy rằng từ đế đô Grade đến những quốc gia kia có truyền tống trận rất thuận lợi, thế nhưng ta hy vọng có thể tìm hiểu sâu sát tình huống tín ngưỡng của các quốc gia với Quang Minh Giáo đình, vì vậy làm phiền ngài giúp ta hoạch định lộ tuyến di chuyển. Bao gồm cả những thành trấn ven đường đi ngang, còn có khách điếm lữ quán… ta tìn rằng loại chuyện này hẳn là sẽ không làm khó được ngài chứ?”
“Đương nhiên, đương nhiên!” Ánh mắt Darwin sáng lên, gã lập tức ngửi được cơ hội đục nước béo cò trong lời nói của Yannick, ví dụ như thành trấn nào kỹ viện tương đối nhiều, thức ăn ngon đủ nổi tiếng, thành trấn nào có thể vòng qua công kích của đại quân xác sống, loại trừ nguy cơ bị bao vây gì gì đó. “Tôi sẽ làm tốt việc này, ngài cứ việc yên tâm, đức ngài Hill!”
Chỉ cần nhìn vẻ mặt rững mỡ của đối phương Yannick đã có thể đoán ra suy nghĩ trong đầu gã, chỉ là y cũng lười quản, dù sao y chỉ đang tìm chút chuyện cho Darwin làm, đến khi đó phải đi lộ trình nào vẫn là do y định đoạt.
Làm một Giáo chủ mới nhậm chức, về tình về lý y đều hẳn là cần bái phỏng Hoàng đế quốc gia này. Xét thấy song phương trong tương lai có cơ hội hợp tác khắng khít lâu dài, vậy nên nhất định phải giữ vững quan hệ tốt đẹp, Yannick nhanh chóng rời khỏi Giáo hội, trực tiếp đi về hướng Hoàng cung.
Hoàng đế France II từ sớm đã thu được bái thiếp của Yannick, ngài đối với vị tân Giáo chủ này cũng đồng dạng vô cùng hiếu kỳ, từ sau khi ngài lên ngôi, Giáo chủ Đế quốc Garde đã thay đổi ba người.
Vị đầu tiên thực sự là một đoạn ký ức vô cùng hỏng bét, France II đã không còn muốn nhắc đến. Vị Giáo chủ kia thích nhất là làm bộ làm tịch tỏ ra cao cao tại thượng, không ít lần làm khó dễ France II năm đó vừa đăng cơ không lâu, thậm chí còn muốn nhúng tay vào chính vụ của Đế quốc Garde. Đây cũng chính là lý do khiến mầm móng chán ghét Giáo đình trong lòng France II mọc rễ này mầm.
Vị Giáo chủ thứ hai chính là Giáo chủ Rahl, làm một chính khách thành thục, Giáo chủ Rahl đương nhiên sẽ không ngu xuẩn như vị tiền nhiệm, tư giao của ông và France II rất tốt, lần này Rahl có thể tấn thăng làm Hồng y giáo chủ, France II thậm chí còn dùng danh nghĩa hoàng gia tặng cho ông một phần lễ vật dày nặng.
Về phần vị thứ ba, chính là thần quan tên Yannick Hill trước mặt.
Với vị trí của một Giáo chủ, thành thật mà nói, France II cảm thấy người này còn quá mức trẻ tuổi, tuổi trẻ ít nhiều sẽ dẫn đến một vài thói hư tật xấu, tỷ như cuồng vọng và kiêu ngạo. Trước tiền cảnh này, huynh đệ France II rất hoài nghi sự hữu hảo của triều đình và Giáo hội chẳng biết có thể tiếp tục giữ vững như thời kỳ trị vì của Giáo chủ Rahl hay không.
Bất quá, nghi ngờ của ngài rất nhanh đã bị gạt bỏ.
Tân Giáo chủ lựa chọn một chủ đề rất tốt để bắt đầu câu chuyện —— Thân vương Felton.
Cho dù Chris bị cả Đế quốc công nhận là sỉ nhục của Hoàng thất, là đứa con riêng làm bẩn danh tiếng Hoàng gia vân vân, thậm chí ngay cả một ít thành viên Hoàng thất cũng cho là vậy. Thế nhưng trong lòng France II, đứa em trai khác mẹ này lại là thân nhân quan trọng nhất của ngài, ngài luôn tận hết khả năng dành cho đối phương những đãi ngộ tốt nhất trong phạm vi cho phép. Bất quá cho dù ngài là Hoàng đế, nhưng phía trên còn có Trưởng lão viện chế ước, mặc dù trong lòng rất muốn cấp cho Chris một phong hào nhưng cũng phải nấn ná nhiều năm như vậy mới có thể thực hiện được.
Việc này khiến cho France II càng thêm hổ thẹn với người em trai ruột thịt, không ai biết Chris đã vì Đế quốc làm bao nhiêu việc, cho dù bản thân hắn cũng không thèm để ý, thế nhưng người làm Hoàng đế như ngài lại chẳng thể giả vờ không biết.
Giáo chủ tóc bạch kim kể về duyên phận giữa Chris và mình —— hai người quen biết nhau trong một chuyến lữ trình mạo hiểm kỳ diệu, từ tù binh đến bằng hữu, Yannick cắt đi không ít chi tiết lại bịa ra hàng loạt sự kiện. Hoàng đế nghe đến say sưa, vậy nên cảm quan đối với vị Giáo chủ này cũng tốt hơn rất nhiều.
“Không biết kế hoạch tiếp theo của Giáo chủ các hạ là gì?” France II hỏi, “Mỗi một nhiệm Giáo chủ đăng cơ, Đế quốc đều sẽ tốt chức một yến hội long trọng, ta sẽ giới thiệu cho ngài những quý tộc cao quý nhất của Đế quốc.”
“Đa tạ ý tốt của Bệ hạ, bất quá hiện tại chỉ sợ ta không có thời gian.” Giáo chủ tóc bạch kim mỉm cười từ chối.”Phụng lệnh của Giáo Hoàng bệ hạ, ta rất nhanh sẽ phải công du đến những quốc gia khác, hiện tại còn chưa chuẩn bị hoàn hảo, mong rằng ngày ta trở về sẽ được Bệ hạ thếch tiệc chiêu đãi.”
France II cừoi ha hả một tiếng: “Đó là đương nhiên, đến lúc đó ta sẽ dùng yến hội long trọng nhất hoan nghênh Giáo chủ các hạ trở về!”
Hoàng đế đối với vị Giáo chủ tân nhiệm này coi như tương đối hài lòng, đối phương rất thức thời, không mạo muội đưa ra yêu cầu quá phận gì, quan hệ cá nhân với Chris thoạt nhìn cũng không tệ, nói vậy không gian hợp tác trong tương lai cũng sẽ rất lớn. Vậy nên, ngài quyết định bán cho vị Giáo chủ này một nhân tình.
“Giáo chủ các hạ, ta có một việc muốn thỉnh cầu, hy vọng ngài sẽ đáp ứng.”
“Bệ hạ mời nói.”
France II ra hiệu cho hầu cần ôm một đứa bé còn bọc trong tã lót đến.
“Đứa bé này tên Dunn, con trai của ta, cũng là người thừa kế đầu tiên của ngôi vị Hoàng đế, vừa ra đời được ba tháng. Ta hy vọng Giáo chủ các hạ có thể trở thành Giáo phụ của thằng bé.” Hoàng đế nói.
“Ta?” Giáo chủ tóc bạch kim không giấu được vẻ kinh ngạc.
Trách không được y sẽ kinh ngạc, vị France II từ khi đăng cơ đến nay vẫn luôn kiệt lực tiêu trừ sự ảnh hưởng của Giáo đình với Đế quốc Garde, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao Giáo đình nóng ruột không ngừng.
Hiện tại, trên cơ bản Hoàng đế của các quốc gia đều đang làm loại chuyện này, khác nhau chỉ ở những quốc gia quyền lực giàu có sẽ không sợ Giáo đình trở mặt, những quốc gia nhỏ yếu lại không dám làm đến quá mức rõ ràng. Mà như cố quốc của Yannick, Công quốc Santos, chính là triệt triệt để để do phải bảo thủ cầm quyền, thành viên Hoàng thất cũng là người ủng hộ kiên quyết của Giáo đình, tại những quốc gia như vậy, không gian sinh tồn của Ma pháp công hội sẽ nhỏ đi rất nhiều.
Trước khi y rời khỏi Tòa thánh, Giáo Hoàng và Hồng y giáo chủ Vatican Ridge đã luân phiên ra trận ân cần dạy bảo y, ý định của bọn họ tóm gọn lại cũng chính là hy vọng y có thể dựa vào thủ đoạn ngoại giao gia tăng lực ảnh hưởng của Giáo đình lên các quốc gia. Hiện tại France II chủ động đưa ra đề nghị để Yannick trở thành Giáo phụ của con mình, đối với Giáo đình mà nói đương nhiên là một chuyện tốt.
Chỉ là y không nắm rõ mục đích France II làm như thế.
Bất quá France II đối với chuyện này cũng không đưa ra quá nhiều giải thích, chỉ cười nói: “Ta hy vọng Dunn có thể tắm trong sự che chở của Quang Minh nữ thần mà trưởng thành.”
Quỷ mới tin lời giải thích này!
Một Hoàng đế muốn thoát khỏi sự khống chế của Giáo đình lại chủ động yêu cầu một Giáo chủ đến đỡ đầu cho con mình? Hơn nữa còn là Giáo phụ của vị Hoàng tử có khả năng kế thừa ngôi vị nhất, thâm ý trong chuyện này quả thực khiến người ta nghiền ngẫm.
Yannick cười cười: “Thứ cho ta nói thẳng, Bệ hạ là muốn xem Giáo đình như tấm mộc để đối phó Trưởng lão viện sao?”
France II bị vạch trần dụng ý cũng không hề tức giận, chỉ chớp mắt vài cái: “A! Giáo chủ Rahl đã từng nói với ta, ngài là một người vô cùng thông minh, quả nhiên không sai.”
Giáo chủ tóc bạch kim nhún nhún vai: “Ta cũng không thông minh bằng Bệ hạ, chí ít ta hoàn toàn không cự tuyệt được thỉnh cầu này.”
Tuy rằng France II có ý đồ lợi dụng, thế nhưng chuyện này đối với Yannick mà nói đồng dạng cũng là có lợi. Nếu y có một đứa con đỡ đầu là người thừa kế ngôi vị Hoàng đế của quốc gia lớn mạnh nhất nhì đại lục, vừa có thể xem như một khoảng công tích với Giáo đình, vừa có thể tăng lên lực ảnh hưởng trên phương diện chính trị của y.
France II cười nói: “Giao tiếp với ngài quả thực là một chuyện khoái trá, nhưng, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”
“Hợp tác vui vẻ.” Giáo chủ tóc bạch kim nắm lấy bàn tay đang vương ra của Hoàng đế.
Trước khi Hoàng đế tuyên bố Yannick trở thành Giáo phụ của tiểu Hoàng tử, y rốt cục có thể nghỉ ngơi thật tốt vài ngày, Yannick không muốn ở trong cung điện hoa lệ lại lạnh băng của Giáo chủ, vì vậy liền tự quay về nhà mình. Dù sao nhà của y cách Giáo đình không xa, nhóm Daifield có việc sẽ tự tới cửa tìm y.
Kết quả, vừa về đến nhà quản gia Adam đã báo cáo: “Chủ nhân, lúc ngài không có đây, Đức ngài Chris hầu như mỗi ngày đều tới, còn muốn dọn vào ở.”
“Bác để ngài ấy ở lại?” Yannick nhướn mày.
“Đương nhiên không có, ngài đừng nên hoài nghi khả năng của một quản gia tận hết nghĩa vụ, cho dù có bao nhiêu áp lực tôi vẫn thẳng thắng cự tuyệt.” Quản gia Adam vẻ mặt nghiêm túc.
“Làm tốt lắm.” Yannick vỗ vỗ vai quản gia.”Bất quá bây giờ tôi phải đến chỗ ngài ấy bái phỏng một chút.”
“Ngài là muốn?” Quản gia Adam có hơi nghi hoặc.
Yannick nói: “Vài hôm nữa tôi phải xa nhà một chuyến, bác cũng thấy bộ trang phục của tôi rồi đấy, có lẽ vài tháng tới cũng không tiện về nhà. Chris dù sao cũng từng trường kỳ du lịch bên ngoài, có một số việc tôi cần nhờ anh ta chỉ dẫn.”
“Ngài lại muốn đi xa nhà sao? Lần trước sau khi ngài rời đi, tiểu thư Sophia cũng không tiếp tục ở lại, nơi này chỉ còn ta và những người hầu khác, quá vắng lặng.” Quản gia có chút thương cảm.
“Trên đời không có buổi tiệc nào không tàn, có chia ly mới có niềm vui gặp lại.” Yannick vỗ vỗ vai an ủi, “Căn nhà này là nhà của tôi, bác chính là người nhà của tôi, mặc kệ có đi bao xa tôi vẫn sẽ trở về.”
“Tôi sẽ một mực canh giữ nơi này chờ ngài trở về.” Quản gia Adam xoa xoa khóe mắt.
Yannick lại căn dặn vài câu, liền gọi một chiếc xe ngựa đi đến dinh thự của Chris.
Đổi thành trước đây, một đoạn đường không dài như vậy, y tình nguyện đi thêm vài bước cũng sẽ không ngồi xe ngựa. Thế nhưng hiện tại đã khác, trước đây áo bào đê giai thần quan của y chính là không nổi bật, người khác cho dù nhìn y vài lần nhiều nhất cũng là do bê ngoài, từ lúc thay bộ bào phục Giáo chủ này, đoạn đường Yannick đi từ Giáo đình về nhà đã thể nghiệm được cảm giác trăm phần trăm bị người ta quay đầu nhìn ngó.
Xe ngựa ở đại lục Olin có chút tương tự với xe ngựa Châu Âu, thùng xe còn được khảm ngọc lưu ly có độ trong suốt rất cao, thuận tiện cho người trong xe ngựa nhìn ra ngoài. Bất quá do Yannick hoàn toàn không muốn bị người khác phát hiện thân phận, cho nên liền đem hai tấm màn nhung nguyên bản dùng làm trang sức trên xe che kín.
Lúc đến gần dinh thự của Thân vương Felton, xe ngựa chợt ngừng lại, Yannick kéo một góc màn lên nhìn, y thấy được vài chiếc xe ngựa hoa lệ đang dừng sát cửa dinh thự Thân vương, cách một thùng xe còn có thể rõ ràng nghe được tiếng ồn ào bên ngoài, hiển nhiên bọn chúng đã làm ách tắc giao thông.
Phủ đệ của Chris cũng không nằm trong khu vực tập trung quý tộc mà chỉ nằm ngoài rìa khu quyền quý, chính vì mọi người đều biết thân phận của hắn, cho dù sau khi hắn được thụ phong Thân vương cũng không ai cảm thấy chuyện này không thỏa đáng. Bản thân Chris càng sẽ không vì loại vấn đề này mà xin đổi chỗ ở.
Tiếp giáp với khu quý tộc chính là khu nhà giàu, lúc này bởi vì sự náo nhiệt phía trước, hai bên đường đã tụ lại không ít người thích xem náo nhiệt, có quý tộc cũng có cả bình dân.
“Chuyện gì xảy ra?” Yannick hỏi.
“Thưa ngài, để tôi đi xem một chút.” Bart nói.
“Không, để Baker đi.” Trang phục thánh kỵ sỹ trên người Bart rất dễ khiến người ta liên tưởng đến thân phận của y.
“Tuân mệnh, thưa ngài.” Baker mở cửa xe, nhảy xuống đi vòng ra phía trước.
Rất nhanh anh ta đã trở về.
“Thưa ngài, chủ nhân của một trong hai chiếc xe ngựa phía trước, nghe nói là vương tử George của Đế quốc Charlemagne.”
“Đế quốc Charlemagne?” Yannick hơi nhíu mày. Y nhớ mang máng trong khoảng thời gian này, có một bộ phận thành viên Hoàng thất của Đế quốc Charlemagne đến thăm Garde, Hoàng đế còn từng vì vậy mà tổ chức một buổi dạ vũ long trọng. Khi đó Yannick cũng nhận được thư mời, bất quá bởi vì y phải yết kiến Giáo Hoàng nên không thể tham dự.
Y lại nghĩ đến một lời đồn rất thịnh hành trong thời gian gần đây tại Đế đô, có người nói Trưởng lão viện vốn muốn dùng Chris làm công cụ liên hôn, thúc đẩy quan hệ của Đế quốc Charlemagne và Đế quốc Garde. Khi đó còn có rất nhiều người cảm thấy tiếc hận vì vị Công chúa điện hạ chưa từng gặp mặt kia, nếu như Công chúa của cường quốc đứng đầu đại lục lại phải kết hôn với một Thân vương vốn là con riêng không có danh vọng, quả thực là một đóa hoa lài cắm bãi cứt trâu.
“Vương tử George đến đây làm gì?” Yannick hỏi.
“Không được rõ lắm, nghe những người vây xem nói, vị Vương tử nọ vừa xuống khỏi xe ngựa đã đùng đùng nổi giận đi vào bên trong.”
“Vậy mấy chiếc xe ngựa còn lại?”
“Hình như có cả quý tộc của Đế quốc Charlemagne, cùng với những quan viên phụ trách chiêu đãi.”
Yannick bỗng nhiên có dự cảm không ổn, đương nhiên y cũng không phải đang lo lắng cho Chris mà là đang ai điếu thay cho đám quý tộc không có mắt kia.
Phóng mắt trên dưới Đế quốc, ngoại trừ Hoàng đế France II bên ngoài, không ai có thể hiểu rõ Chris hơn y. Chris bình thường không hề lên tiếng là do lười tính toán với những người này, nếu như chọc giận hắn, cả bọn chỉ có thể bị nghiền nát thành cặn bã.
“Đi thôi, chúng ta vào xem.” Yannick vốn còn định cho xe ngựa trực tiếp chạy vào dinh thự, bất quá việc đã đến nước này, y không muốn xuống xe ngựa cũng không được.
Pháp bào màu xanh sậm, lễ phục khoác ngoài đen vàng giau nhau, ba loại màu sắc không có chút phối hợp này, nếu để người bình thường mặc lên rất có khả năng không chống lên được khí thế, biến thành buồn cười như một thằng hề. Thế nhưng khi nó được mặc trên người Giáo chủ vừa nhận nhiệm của Đế quốc Garde, lại bất ngờ trở nên hài hòa đến khó diễn tả, cùng với sự kinh diễm thu hút ánh mắt của mọi người.
Đúng vậy, là kinh diễm.
Mái tóc bạch kim như ánh trăng huyền ảo được thắt lỏng lẻo sau lưng, khi chủ nhân nghiêng người xuống xe ngựa vài sợi tóc lòa xòa buông thả, phảng phất như một dòng nước suối mát lạnh chảy vào lòng những kẻ đang đứng nhìn, khiến bọn họ đều không thể ức chế phát ra sự tán thưởng.
Các quý tộc tin tức linh thông đều đã biết Giáo chủ của Đế quốc đã đổi người, thế nhưng còn chưa đợi bọn họ đến cửa bái phỏng, vị Giáo chủ vừa nhậm chức này đã đích thân đến bái kiến, mục đích còn là dinh thự của một vị Thân vương không có quyền lực gì.
Chẳng lẽ đây là Hoàng đế bệ hạ cố ý mời vị Giáo chủ này đến chống đỡ cục diện giúp em trai mình? Mọi người đều là trăm mối ngổn ngang không thể lý giải.
Các bình dân cũng mặc kệ tâm tư cong cong vòng vòng của đám quý tộc kia, bọn họ vốn chỉ muốn xem náo nhiệt lại bất ngờ gặp được vị tân Giáo chủ phong thái mê người như vậy, chỉ có thể thật ssâu cảm thán dung mạo của đối phương.
Tin rằng rất nhanh thôi, trong miệng những ngâm du thi nhân sẽ có khúc hát về vị Giáo chủ tóc bạch kim này được lưu truyền khắp nơi, với dung mạo của tân Giáo chủ, dù chưa thể gặp gỡ cũng đã đủ khuynh đảo trái tim của vô số thiếu nữ Đế quốc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất