Rể Nghèo Thành Tỷ Phú

Chương 185: Xe thương vụ GMC

Trước Sau
“Hả?”

Dì Hà dưới lầu nghe thế hơi hoang mang, cuối cùng đành phải gọi cho Triệu Tứ Hải để anh ta đến bệnh viện với Dương Cảnh Đào.

Một lát sau, xe cấp cứu đã chở Dương Cảnh Đào rời khỏi biệt thự núi Vân Mộng.

Sau khi về phòng, Lâm Hàn cầm điện thoại lên.

Mấy ngày nằm viện, anh hoàn toàn không cầm điện thoại nên có rất nhiều tin nhắn chưa đọc.

Tin thứ nhất là của Hàn Hinh Nhi:

“Cậu Lâm, bố đã nhường lại vị trí chủ nhà họ Hàn cho tôi. Bây giờ, mọi công việc lớn nhỏ đều do tôi phụ trách, anh có căn dặn gì với đường lối phát triển của nhà họ Hàn không?”

“Cậu Lâm, tôi đã dùng một nửa Californium để đạt được hợp tác với Hồng Nhai - ông trùm về thiết bị y tế của Hoa Đông rồi“.

“Hôm nay, người của bên chiến khu Hoa Đông cũng tới bàn chuyện hợp tác với nhà họ Hàn chúng tôi“.

...

Tin nhắn của Hàn Hinh Nhi chỉ là một số chuyện công việc trong nhà, chắc là cô ta không biết Lâm Hàn nằm viện.

“Ừ, tôi biết rồi”, Lâm Hàn nhắn lại.

Tiếp đó là đám Trần Vô Cực, Thẩm Hoài Xuân, Thẩm Na Na, Ngô Xuyên. Họ đều hỏi sức khỏe Lâm Hàn thế nào rồi.

“Tôi vừa ra viện, sức khỏe cũng không có gì đáng ngại nữa“.

Lâm Hàn nhắn lại từng người.

Ngón tay anh lướt xuống, còn bảy tám tin nhắn chưa đọc, đều là của quản lý app live stream Sa Ngư gửi tới.

Bấy giờ, Lâm Hàn mới nhớ ra bên trong danh sách bạn bè của mình còn có người này.

Tin nhắn ba ngày trước là:

“Anh trai chạy Rolls-Royce ơi, mấy ngày nay không thấy anh online app của chúng tôi, anh bận gì à?”

Hai ngày trước:

“Anh trai chạy Rolls-Royce này, bên app tôi mới có mấy nữ streamer xinh đẹp đó, mau tới xem đi nè, nếu thích, tôi sẽ giới thiệu họ cho anh! Chỉ cần tặng quà ok thì làm cái gì cũng được hết á!”

Đằng sau câu này còn kèm theo một icon ngại ngùng.

Một ngày trước:

“Anh trai chạy Rolls-Royce ơi, tại sao anh không trả lời tin nhắn tôi vậy? Có phải do app chúng tôi khiến anh cảm thấy không hài lòng? Nếu anh có ý kiến gì thì lúc nào cũng có thể nói với tôi hết á!”

Hôm nay, Lâm Hàn vừa tỉnh dậy, quản lý app live stream Sa Ngư lại nhắn tới tiếp.

“Anh trai Rolls-Royce này, ngày mai app chúng tôi chuẩn bị tổ chức buổi tiệc hóa trang, anh có rảnh tới tham gia không? Có nhiều streamer xinh đẹp lắm đó nha, còn cả streamer đang học đại học nữa! Tôi đều có thể giới thiệu cho anh! Rất nhiều người trong giới cũng sẽ đến đó!”

“Tiệc hóa trang của app live stream Sa Ngư à?”



Ánh mắt Lâm Hàn lóe lên, dù gì anh cũng chẳng làm gì, hay là ngày mai đi thử xem.

“Địa điểm, thời gian”, Lâm Hàn nhắn lại.

Ting ting!

Quản lý app Sa Ngư lập tức trả lời: “Tổ chức vào lúc năm giờ chiều ở khách sạn Tùng Sơn số 26 đường Đông Giang. Chúng tôi hân hạnh chờ mong anh đến tham gia buổi tiệc!”

“Khách sạn? Năm giờ chiều?”

Lâm Hàn ngẩn ra, nơi tổ chức tiệc hóa trang này kỳ lạ ghê, vậy mà lại là ở trong khách sạn, còn là năm giờ chiều nữa. Có lẽ ăn xong thì trời cũng tối luôn rồi.

Anh ngầm hiểu nở nụ cười, có lẽ app Sa Ngư kia có ý gì đó, bữa tiệc hóa trang này chắc cũng chẳng phải một buổi tiệc đơn giản.

“Được rồi, đến lúc đó tôi sẽ đến đúng giờ”, Lâm Hàn nhắn lại.

“Vâng, lúc đấy app chúng tôi sẽ có rất nhiều người xem đại gia đến, hy vọng mọi người chơi vui vẻ nè!”

Quản lý app trả lời, sau câu đó còn kèm một icon chảy nước miếng, hai mắt hiện lên hình trái tim.

Lâm Hàn lắc đầu, để điện thoại di động xuống ngủ.

Sáng sớm hôm sau, Lâm Hàn bỗng nhớ ra, lần này đến tham gia tiệc hóa trang cũng không thể đạp chiếc xe cà tàng kia của mình đi được.

Lý do bình thường anh hay đi xe đạp cũng chẳng phải cố ý sống khiêm nhường gì, mà là vì đường xá thành phố Đông Hải thật sự cực kỳ ách tắc, chạy xe đạp còn nhanh hơn một chút ấy chứ.

Nhưng nếu chạy xe đạp đến buổi tiệc hó trang kia, chắc chắn sẽ bị rất nhiều người chế giễu.

Lâm Hàn anh cũng không phải người thích chịu ngược.

Trong nhà còn có một chiếc Mercedes-Benz, Dương Cảnh Đào nằm viện, chìa khóa thì không biết ông ta giấu đằng nào rồi, nên chắc chắn không lái đi được.

“Thôi mua một chiếc đi“.

Lâm Hàn móc điện thoại ra, lên trang của một số cửa hàng 4S giao tới tận nhà của thành phố Đông Hải.

Một lát sau, Lâm Hàn đã chọn được một chiếc xe.

GMC, đây là một hãng xe thương vụ, không gian bên trong rộng rãi, thiết kế tinh tế khéo léo, dùng chất liệu sang trọng, ghế ngồi toàn bộ đều bằng da thật, thích hợp cho cả gia đình đi xa. . Truyện Sủng

“Chiếc này đi, giá cả cũng ok, một triệu năm trăm ngàn tệ“.

Lâm Hàn để lại số điện thoại trên trang, một hồi sau đã có nhân viên bán hàng gọi đến, hỏi có phải anh mua xe không.

Sau khi nhận được câu trả lời chắc chắn từ anh, cô ta bèn hỏi địa chỉ của Lâm Hàn, nói rằng trong vòng một tiếng sẽ lái xe đến nhà anh, để anh trải nghiệm thử.

Chưa tới một tiếng, nhân viên bán hàng đã lái tới bên ngoài biệt thự của Lâm Hàn.

“Anh Lâm đúng không ạ?”

Cô nhân viên thấy Lâm Hàn đi ra lập tức nở nụ cười niểm nở.

Cô ta mặc một bộ đồ công sở màu đen, đi tất đen, khe ngực trắng ngần sâu hun hút, dáng người gợi cảm nóng bỏng.



“Là tôi”, Lâm Hàn gật đầu, nhìn về chiếc xe màu trắng đỗ bên cạnh cô ta.

Nhìn bên ngoài thì trông nó như một chiếc xe màu trắng bình thường, nhưng nếu quan sát kỹ, ta vẫn có thể cảm thấy sự sang trọng quý phái tỏa ra từ nó.

“Anh Lâm có muốn lái thử không ạ?”, nhân viên bán hàng cười hỏi.

Chàng trai trước mặt ăn mặc bình thường chẳng có gì bắt mắt y như một người đi đường.

Nhưng anh ta lại ở trong căn biệt thự xa hoa trên núi Vân Mộng của thành phố Đông Hải, nó lập tức khiến cả người anh ta như có thêm một loại khí chất của người giàu.

“Được“.

Lâm Hàn mở cửa xe ra ngồi vào tay lái, cô nhân viên thì ngồi bên ghế phụ, giới thiệu:

“Thưa anh Lâm, chiếc GMC này chỉ nhìn bề ngoài thì bình thường y như xe cho thuê, nhưng cái đặc biệt của nó lại ở bên trong. Với hệ thống động lực dẫn động bốn bánh, bộ tăng áp động cơ, khi tăng tốc có thể sánh với một số xe thể thao. Ngồi ở ghế lái phụ cũng sẽ cảm nhận được sức giật ngược“.

Lâm Hàn gật đầu, khởi động xe.

Ầm ầm...

Tiếng động cơ vang lên y như tên lửa, sau đó nó lập tức lao nhanh về phía trước.

Cơ thể của nhân viên bán hàng giật ngược ra sau.

Lâm Hàn cũng theo quán tính ngửa ra sau, đúng là có cảm giác mạnh thật.

Cô ta cười tủm tỉm nói tiếp: “Xe còn lắp đặt hệ thống ghế nóng mát xa, trang bị thêm máy tính, bộ điều khiển dao diện mạng không giây... Nội thất đều được chế tạo từ gỗ, khiêm tốn nhưng xa hoa. Hơn nữa, nó còn vô cùng rộng rãi, anh và người yêu muốn làm gì đó cũng không sao hết“.

Nhân viên bán hàng nói xong, nhìn Lâm Hàn bằng ánh mắt anh hiểu mà.

Lâm Hàn bất lực lắc đầu, anh đương nhiên hiểu được ý của cô ta.

“Gầm chiếc xe này cũng được đóng thêm, tính năng chống va đập hết sức ngon nghẻ...”, cô ta tiếp tục giới thiệu.

Lâm Hàn lái xe chạy một vòng quanh núi Vân Mộng, cuối cùng dừng lại trước cửa, hài lòng gật đầu bảo:

“Xe này được đó, tôi mua nó“.

“Vâng!”

Nhân viên bán hàng mừng rỡ: “Thưa anh, chiếc xe này chỉ cần trả trước bốn trăm năm mươi ngàn tệ, mỗi tháng đóng...”

“Trả hết“.

Lâm Hàn bình tĩnh ngắt lời cô ta.

Sắc mặt nhân viên bán hàng đổi tới đổi lui, trái tim chợt giật thột, có chút căng thẳng, cô ta phát hiện mình nói lỡ lời rồi!

Người ở trong khu biệt thự núi Vân Mộng mua xe mà cần trả góp à?

Ban nãy, cô ta nói thế rõ ràng là khinh thường người ta!

Kẻ có tiền mua xe mà cô ta nói trả góp, khinh ai thế?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau