[Rindouangry] Luân Chuyển Bất Hẹn Tái Kiến

Chương 7: Bắt Cóc Omega (2)

Trước Sau
Angry bị thô bạo ném đi. Cậu đã bị nhốt trói trên xe di chuyển đến kho chứa hàng này.

"Mẹ khiếp, trông nhỏ cân thế mà lại đấm đau phát khiếp." tên du côn xoa mặt.

"Tụi tao đã cố gắng nhẹ tay vì mày là omega, nếu mày bị gãy cái xương nào đó thì bán mất giá chết." tên ốm nhom.

"Một mẻ tóm được cả 2 omega, phen này anh em ta được thưởng lớn rồi. Làm vài chai bia không?" tên tài xế.

"Được đấy, từ đây tới giờ giao hàng vẫn còn sớm, tao đi mua đồ nhậu." tên cao kều.

"Ha ha, một omega có lực đấm như thế quả là món hời không tưởng. Mấy gã đồi trụy sở thích hành hạ sẽ thích nó lắm cho xem." tên du côn đánh giá Souya, liếm môi phấn khích.

Ốm nhom đáp "Nhưng nhan sắc tên nhóc cũng tầm trung, da thịt cũng không non mịn. Còn con bé này nhan sắc cũng thường. Tên Suzuki sẽ ép giá cho coi."

Tài xế "Tao đoán thằng oắt này sẽ được cao giá, một omega cứng đầu rất mới lạ, làm trỗi dậy bản tính muốn thuần hóa, chinh phục mọi thứ của các tên alpha. Da thịt thô chút chịu đòn roi thì tuyệt rồi. Mày là thằng không có mắt nhìn."

Thử mọi cách nhưng mãi không cởi trói được dây thừng trói tay, bọn này đúng là dân pro rồi.

Khát nước quá, không biết cô bé kia đã trốn thoát được chưa nhỉ.

Angry cố gắng giữ bản thân tỉnh táo nhất có thể.

Yuko đã tỉnh, đôi mắt toát lên sự hoảng loạn.

Angry cố ra hiệu cho cô bé hãy giữ im lặng, cố nặn ra mọi loại biểu cảm để trấn an cô nhưng cuối cùng vẫn là bản mặt cau có khó bỏ.



Angry ra hiệu: Hãy cứ giả vờ là em vẫn bất tỉnh!

Yuko man mán hiểu gật nhẹ. Nhưng suy cho cùng vẫn là thiếu nữ bé nhỏ chưa trải qua hiểm cảnh, em nằm co ro nhắm chặt mắt, nước mắt cứ thế mà rơi, em cố nín, ím giọng hết mức có thể.

Nãy giờ nằm nghe ngóng đám say xỉn rượu bia kia reo hò ăn mừng, cậu nghe được kha khá chuyện. Rằng chúng chỉ là thuộc hạ đáy dưới. Chúng sẽ bàn giao omega bị bắt cho quản lý của tổ chức. Rồi quản lý sẽ phân phối omega cho chợ đen hoặc sàn đấu giá ngầm.

Đệt! Từ giờ tới lúc tên quản lý kia tới chỉ còn 45 phút.

Tính ra cậu đã bị bắt được 4 tiếng.

Angry giật mình, sao tên du côn đô con kia cứ nhìn về phía cậu mãi. Hay hắn phát hiện cậu đang cọ sát dây thừng xuống sàn.

Du côn "Ê tụi bây, mùi tên nhãi đó thơm phức. Chúng ta làm vài chuyện nhỏ không?"

Cao kều "Mày điên à, lúc đó Suzuki ép giá thì sao?"

Du côn "Có sao đâu, chỉ cần tao không đụng đến lỗ hậu của nó là không mất giá chứ gì. Cũng đâu phải lần đầu làm mấy việc này."

Tài xế "Mày làm thì làm nhưng đừng để lại dấu trên người nó là được, nó có vòng cổ nên không sợ vô thức đánh dấu nó."

Ốm nhom "Vậy tao cũng tham gia."

Cao kều "Hai thằng bây đã chơi thì tao không thể thiệt thòi, nhỏ đó là của tao."

Tɦασ mẹ lũ chó. Gân trán Angry nổi giật phăng phắc.

Cô bé quả nhiên cực kì tuyệt vọng, khóc lớn vùi vào lòng Angry. Tiếng khóc của cô kíƈɦ ŧɦíƈɦ não bộ của cậu, cậu càng ra sức mài dây.



Vì quá nhanh không làm chủ lực đạo, Angry mài phá cả da tay nhưng cậu không thấy đau. Yuko bị chúng kéo tách ra cậu.

Ốm nhom gác đầu Angry lên đùi hắn, du côn thì hứng chí tháo dây lưng quần, móc ra thứ gớm ghiếc của hắn. Bàn tay nhớp nhúa ghê tởm của hắn lần mò lấy bụng cậu, chậm rãi sờ mó, móng tay hắn khảy khảy lỗ rốn. Cái đụng chạm của hắn khiến Souya sởn da gà.

Ốm nhóm kéo cao chiếc áo thun trắng, hắn cùng du côn đồng loạt buông tiếng chửi thề.

"Đ* m*, ra là hàng đã bị chơi qua. Cũng đúng, omega thì đứa nào cũng dâʍ đãиɠ như nhau."

Những vết xanh tím trên người Souya đã phai mờ, nhưng dấu răng cắn thật khá sâu, rớm máu đến giờ vẫn kéo vảy.

"Vậy giờ tao với mày đụng vào nó thì cũng khỏi lo gì nữa, nhìn những dấu vết này trên người nó thì kiểu gì Suzuki cũng ép giá xuống thấp nhất."

"Mày nói đúng, đã là hàng giá rẻ thì cần gì nương tay nữa."

Cao kều "Hai đứa bây mắt nhìn tệ thật. Phải như tao, con bé này non tươi, đảm bảo còn trinh."

Ốm nhom "M*, còn trinh thì mày cũng được đút vào lỗ của nó đâu. Ít ra tụi tao còn có lỗ để chơi. Hϊếρ ɖâʍ mà không làm tới bến nó cứ thiêu thiếu."

Ốm nhom và du côn không còn gì khách khí với cậu nữa. Chúng thoát sạch quần áo Angry. Gấp không chờ nổi, tụt hờ chiếc qυầи ɭóŧ của cậu, cảnh xinh đẹp ẩn giấu thu hút, dưới sự xúc tác men say, du͙ƈ vọиɠ du côn dâng trào muốn nhanh đâm vào.

Angry đâm sầm đầu vào tên du côn, mạnh tới nỗi trán cả hai tóe máu. Du côn ăn đau đến choáng váng, ốm nhom tán cậu, lôi đầu kéo về.

Du côn không giận, hắn lau vết máu, cười càng trông kinh dị. Dạng hai chân mảnh khảnh vòng lấy eo hắn "Tính khí táo bạo nóng nảy. Người như cưng thật mới mẻ."

Ốm nhom xé lấy miếng băng dán trên miệng Souya, bóp mạnh xương hàm cậu "Ngậm cho kĩ, dám cắn thì tao gϊếŧ con bé đó."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau