[Rindouangry] Luân Chuyển Bất Hẹn Tái Kiến

Chương 8: Bắt Cóc Omega (3)

Trước Sau
Angry ngoan cố né tránh, thứ xấu xí kia càng gần sát mặt thì càng buồn nôn.

Bên kia, tiếng khóc cô bé khẳn đặc vọng vang. Phực một tiếng, Angry giật đứt dây thừng khống chế tay mình nãy giờ, cậu vụt tay ra căng tức dùng sức bình sinh thọc mắt ốm nhom.

Ốm nhom thảm thiết la hét bụm mắt, còn chưa xong, tay kia cướp phăng khẩu súng lục giắt sau lưng ốm nhom, giật cù chỏ xuống hạ bộ ghê tởm kia của hắn, hai chân vòng siết chặt eo du côn, cậu lấy đà bật ngược trở lại.

Kì này đối tượng của khẩu súng đã không còn là cậu, miệng súng nhắm giữa trán tên du côn.

Cao kều đang hành động tấn công tìиɦ ɖu͙ƈ nữ sinh cũng dừng lại "Này, mày làm gì thế? Tin tao gϊếŧ con bé này không?" hắn nắm tóc cô bé.

"Thử xem, mày sẽ mất tiền, mất luôn đồng bọn của bọn mày." Angry dí sát họng súng vào miệng du côn "Cẩn thận đi, cô bé đó có chết thì tao không ngại đem vài đứa tụi bây theo. Mày cũng vậy đấy, đừng vọng động, men rượu cao thế không nhắm chuẩn được đâu nhỉ?"

Tên tài xế đang nhắm bắn cậu, hắn chao đảo lưng vài cái, đúng là nhìn còn không rõ chứ đó mà bắn. Du cô phóng thích pheromone alpha hòng áp chế Souya nhưng toàn công cốc.

"Thu lại thứ pheromone rẻ tiền có mùi tởm lợn của mày đi thằng chó hoặc là tao không ngại mở hộp sọ mày đâu."

"Đám hỗn độn gì đây hả Takahashi?" cửa kho hàng có người sửng sốt hô.

"Đúng là cảnh tượng đáng xem. Đây là mấy món hàng đặc biệt mà mày nói sao Suzuki." một người khác ngược sáng đi vào. Hắn hờ hững nhả ngụm khói "Hàng hóa bị làm qua khác gì đồ thừa ..." bỗng nhiên giọng điệu cợt nhả im bật.

Tên cao kều trợn to mắt, run rẩy nói "Phạm ... Phạm Thiên?"



Souya áo rách quần manh ngồi trên người tên du côn, không thể ngờ nhìn Rindou.

Ầm!!!

Thoáng chốc, cả kho hàng, áp lực đè nặng, mùi chocolate bao trùm, không một lối thoát, không một tia thở. Tên Suzuki ở gần sát nên bị nặng nhất, hắn nằm cúi rạp trên nền đất. Bất kể là ai, dù cho là một beta cũng phải thu mình dưới pheromone cuồng bạo khủng bố này.

Tên du côn nãy giờ vẫn hung ác, ngấm ngầm muốn giở trò trước họng súng của Souya thì cũng ngã gục. Chỉ cần là alpha hoặc omega không đấu lại thứ pheromone này thì đều bò không đứng dậy nổi.

Dĩ nhiên thứ dòng chảy hỗn loạn này không công kích bừa bãi không theo ý của chủ nhân nó. Nó có chừa người ra nè, Souya ngơ ngác nhìn trái ngó phải. Cảnh giác mắt đối mắt với Rindou.

"Còn không mau đứng dậy." muốn ngồi trên bụng tên đó tên khi nào hả. Haitani Rindou gầm gừ xách cổ áo Souya dựng đứng, áo thun to rộng nhướng lên, chiếc mông đĩnh kiều lộ cả ra bên ngoài, qυầи ɭóŧ chênh vênh nằm ở đầu gối. Rindou nóng đổ mắt đạp tên du côn lăn lốc, không kìm được giận dữ gầm "Thằng chó!"

Chiếc blazer bao bọc lấy cơ thể lõα ɭồi Souya. Angry lạnh lùng hất tay hắn ra "Ra các người là một giuộc."

Rindou dịu dàng hôn hôn chiếc trán đổ máu của cậu, nhè nhẹ sờ sờ khóe môi rách, mọi hành động đều không dám dùng lực mạnh một tí "Tôi sẽ nói việc này với em sau. Mọi chuyện ở đây để tôi giải quyết được không?"

Nếu Rindou không có mặt ở đây thì Souya đã ở trong thế yếu rồi. Cậu nghĩ ngợi, đồng ý làm theo lời hắn nhưng ngỏ lời muốn đem theo cả Yuko, nếu không thì ở lì ở đây.

Rindou cho phép. Yuko chân tay mềm nhũn, thất thần ôm chặt cơ thể ngồi bẹp dưới sàn. Souya xót cô, độ tuổi thiếu nữ vô tư đã gặp chuyện này. Coi như đã ăn mặc chỉnh tề quần áo của mình dưới lớp áo khoác, Angry nhường cô chiếc áo blazer. Cô vừa thấy cậu, úp mặt vào lòng cậu nhức nở không ngừng.

Angry bắt gặp thiếu nữ nước mắt vỡ như đê trào dựa dẫm cậu thì khá lóng ngóng, chỉ bảo leo lên lưng cậu cõng cho.

Rindou không thể đứng nhìn được nữa, mạnh dạn tách khoảng cách hai nam nữ này ra ngay, cười giả trân đắp áo vest lên người Souya "Xe tôi ở ngoài, em và nhỏ này lên xe trước đi. Gần lắm, khỏi cõng, chân em cũng không què đâu nhỉ em gái."



Cô bé núp cứng sau lưng Souya, tâm lý em đang không rất ổn định, mọi thứ điều khiến em sợ, chỉ có Souya làm em an tâm.

Yuko khóc nấc "Anh chủ tiệm mì."

Souya dịu dàng hỏi "Em đi được chứ?" 

"Dạ vâng!"

Cái kho cảng bỏ hoang này, muốn ra đường lớn bắt xe thì phải đi 7km, quả là vấn đề nan giải nếu phải mang theo em gái nhỏ này. Phải, Angry tính bỏ trốn, cậu không tin Rindou, không tin một tên tội phạm.

"Mời hai cô cậu lên xe." đám đàn xe chầu chực bên ngoài.

Nhưng đâu ngờ chiếc xe lại chặn hẳn trước cửa nhà kho, kế hoạch chưa gì đã phá sản. Souya hầm hập liếc xéo Rindou, Rindou cười với cậu, còn vẫy vẫy tay, tay cầm điện thoại vừa bảo đàn em đánh xe tới đây mà.

"Đóng cửa nhà kho đi." Souya vừa lên xe, thái độ Rindou đã thay đổi.

Cửa kho được đóng. Đường sống của đám trong đây cũng tiệt.

Pheromone alpha cũng theo đó mà không khe thoát, sự đáng sợ tăng vọt gấp mấy lần. Cả 5 tên không ai nhúc nhích nổi một ngón tay, đây là sự đáng sợ của alpha cấp cao đây sao.

Rindou từ tốn đeo găng tay "Yên tâm, tao biết cách bẻ xương thế nào để tụi bây thét đau đớn nhất."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau