Chương 33: Hành trình đến đảo hoang
Vương Đan Hi và Chu Vân San ngồi một bên, Hoắc Đình Thâm và Vu Quân ngồi một bên . Mọi người cùng nhau ăn uống và nói chuyện rất vui vẻ .
Chiếc du thuyền cứ rẽ sóng mà đi, lướt về phía hòn đảo hoang. Hành trình đến đảo hoang phải mất ba ngày.
Hôm sau, Hoắc Đình Thâm đứng trên boong thuyền dùng ống nhòm quan sát phía xa. Vẫn chưa thấy bóng dáng hòn đảo, họ còn gần hai ngày đường nữa mới đến nơi.
Bỗng Hoắc Đình Thâm đột nhiên khựng lại rồi chửi thề một tiếng. Vu Quân bên cạnh thấy vậy liền hỏi :
- Đình Thâm ,cậu đã nhìn thấy gì vậy ? Có chuyện gì à ?
Hoắc Đình Thâm đưa ống nhòm cho Vu Quân, Vu Quân cũng cầm lấy ống nhòm quan sát, anh cũng không nhịn được mà chửi thể một tiếng giống Hoắc Đình Thâm.
Hai người Vương Đan Hi và Chu Vân San cũng đã chú ý tới động tĩnh bên này liền cùng nhau đi tới .
- Có chuyện gì vậy ?
Vương Đan Hi lên tiếng hỏi .
Hoắc Đình Thâm giật lấy ống nhòm của Vu Quân và quan sát thêm một lần nữa . Anh nói :
- Phía xa có một con tàu, nhìn biểu tượng bộ xương in trên cánh buồm anh đoán là của gia tộc Kasa . Mà người dẫn đầu con thuyền lần này cũng chính là gia chủ Kasa Lathabora, hắn cũng đang đưa ống nhòm lên quan sát phía bên này .Gia tộc Kasa này nổi tiếng tàn độc .Chắc chắn chúng cũng muốn lên đảo hoang tìm kho báu. Có lẽ chúng cũng đã phát hiện ra chúng ta và đang tiến về phía tàu của chúng ta .
Chu Vân San bắt đầu lo sợ :
- Vậy phải làm sao đây ? Họ không phải cướp biển đấy chứ? Sao tình huống này lại giống trong phim hành động vậy .
Vu Quân nói :
- Họ không phải cướp biển nhưng cũng không khác cướp biển là mấy .
Hoắc Đình Thâm bỏ ống nhòm xuống rồi nói .
- Anh đoán chúng có khoảng mười lăm đến hai mươi người, các em vào trong khoang lái đi, có động tĩnh gì cũng không được ra ngoài .
Chỗ an toàn nhất trên chiếc thuyền này là khoang lái, cửa buồng và thân buồng đều chống đạn ,còn các phòng khác thì lại không kiên cố được như vậy .
Vương Đan Hi biết tình hình có lẽ rất nghiêm trọng, cô túm lấy cánh tay Hoắc Đình Thâm hỏi :
- Sẽ có nguy hiểm sao ?
Hoắc Đình Thâm nhìn cô, anh hôn lên tóc cô an ủi:
- Không sao, trên tàu của chúng ta có đầy đủ vũ khí để chống lại chúng. Việc của em là phải bảo vệ tốt cho bản thân mình .
Nói rồi Hoắc Đình Thâm và Vu Quân triệu tập thuộc hạ, chuẩn bị vũ khí sẵn sàng chiến đấu .
Hoắc Đình Thâm lôi từ trong một căn phòng dưới hầm ngầm của du thuyền rất nhiều súng ống ,đạn dược, có cả súng ngắm bắn ,súng bắn tỉa, súng bắn đạn tìm mục tiêu .
Anh đưa cho Vương Đan Hi và Chu Vân San mỗi người một khẩu súng ngắn để phòng thân rồi bảo bọn họ vào trong khoang lái đóng chặt cửa lại .
Vương Đan Hi lo lắng gọi với ra :
Các anh nhất định phải cẩn thận đó .Được.Hoắc Đình Thâm và Vu Quân gật đầu đáp lại cho hai cô gái yên tâm .
Hai người bắt đầu vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, họ đều mặc áo chống đạn đã chuẩn bị sẵn .
Lúc này thuyền của gia tộc Kasa đã cách thuyền của Hoắc Đình Thâm rất gần. Một viên đạn xuyên giáp hạng nặng xé gió lao tới găm thủng thành du thuyền của bọn họ .
Vu Quân chỉ kịp nằm sấp xuống sàn, viên đạn gần như sượt qua đầu anh ta, chỉ cách một khoảng chừng hai cen-timet. Chiếc du thuyền bồng nhiên chòng chành mất một lúc.
Hoắc Đình Thâm cũng vội vàng phản kích lại ,anh lấy súng bắn đạn tìm mục tiêu nã một quả vào thuyền của gia tộc Kasa . Đạn tìm mục tiêu như mũi tên lửa lao đến ầm một tiếng đánh nổ một góc thuyền của gia tộc Kasa.
Đạn tìm mục tiêu này giống như một quả bom mini sức công phá của nó cũng rất lớn .
Bên thuyền của gia tộc Kasa bắt đầu nháo nhác, bọn họ hiển nhiên không nghĩ rằng du thuyền bên Hoắc Đình Thâm lại trang bị sẵn vũ khí tối tân như vậy. Họ chỉ nghĩ rằng đó là một chiếc du thuyền bình thường mà thôi.
Bên trong khoang thuyền, Vương Đan Hi và Chu Vân San nghe thấy tiếng nổ thì vô cùng lo lắng, họ lo lắng cho hai người đàn ông và các vệ sĩ đang chiến đấu bên ngoài kia.
Chiếc du thuyền cứ rẽ sóng mà đi, lướt về phía hòn đảo hoang. Hành trình đến đảo hoang phải mất ba ngày.
Hôm sau, Hoắc Đình Thâm đứng trên boong thuyền dùng ống nhòm quan sát phía xa. Vẫn chưa thấy bóng dáng hòn đảo, họ còn gần hai ngày đường nữa mới đến nơi.
Bỗng Hoắc Đình Thâm đột nhiên khựng lại rồi chửi thề một tiếng. Vu Quân bên cạnh thấy vậy liền hỏi :
- Đình Thâm ,cậu đã nhìn thấy gì vậy ? Có chuyện gì à ?
Hoắc Đình Thâm đưa ống nhòm cho Vu Quân, Vu Quân cũng cầm lấy ống nhòm quan sát, anh cũng không nhịn được mà chửi thể một tiếng giống Hoắc Đình Thâm.
Hai người Vương Đan Hi và Chu Vân San cũng đã chú ý tới động tĩnh bên này liền cùng nhau đi tới .
- Có chuyện gì vậy ?
Vương Đan Hi lên tiếng hỏi .
Hoắc Đình Thâm giật lấy ống nhòm của Vu Quân và quan sát thêm một lần nữa . Anh nói :
- Phía xa có một con tàu, nhìn biểu tượng bộ xương in trên cánh buồm anh đoán là của gia tộc Kasa . Mà người dẫn đầu con thuyền lần này cũng chính là gia chủ Kasa Lathabora, hắn cũng đang đưa ống nhòm lên quan sát phía bên này .Gia tộc Kasa này nổi tiếng tàn độc .Chắc chắn chúng cũng muốn lên đảo hoang tìm kho báu. Có lẽ chúng cũng đã phát hiện ra chúng ta và đang tiến về phía tàu của chúng ta .
Chu Vân San bắt đầu lo sợ :
- Vậy phải làm sao đây ? Họ không phải cướp biển đấy chứ? Sao tình huống này lại giống trong phim hành động vậy .
Vu Quân nói :
- Họ không phải cướp biển nhưng cũng không khác cướp biển là mấy .
Hoắc Đình Thâm bỏ ống nhòm xuống rồi nói .
- Anh đoán chúng có khoảng mười lăm đến hai mươi người, các em vào trong khoang lái đi, có động tĩnh gì cũng không được ra ngoài .
Chỗ an toàn nhất trên chiếc thuyền này là khoang lái, cửa buồng và thân buồng đều chống đạn ,còn các phòng khác thì lại không kiên cố được như vậy .
Vương Đan Hi biết tình hình có lẽ rất nghiêm trọng, cô túm lấy cánh tay Hoắc Đình Thâm hỏi :
- Sẽ có nguy hiểm sao ?
Hoắc Đình Thâm nhìn cô, anh hôn lên tóc cô an ủi:
- Không sao, trên tàu của chúng ta có đầy đủ vũ khí để chống lại chúng. Việc của em là phải bảo vệ tốt cho bản thân mình .
Nói rồi Hoắc Đình Thâm và Vu Quân triệu tập thuộc hạ, chuẩn bị vũ khí sẵn sàng chiến đấu .
Hoắc Đình Thâm lôi từ trong một căn phòng dưới hầm ngầm của du thuyền rất nhiều súng ống ,đạn dược, có cả súng ngắm bắn ,súng bắn tỉa, súng bắn đạn tìm mục tiêu .
Anh đưa cho Vương Đan Hi và Chu Vân San mỗi người một khẩu súng ngắn để phòng thân rồi bảo bọn họ vào trong khoang lái đóng chặt cửa lại .
Vương Đan Hi lo lắng gọi với ra :
Các anh nhất định phải cẩn thận đó .Được.Hoắc Đình Thâm và Vu Quân gật đầu đáp lại cho hai cô gái yên tâm .
Hai người bắt đầu vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu, họ đều mặc áo chống đạn đã chuẩn bị sẵn .
Lúc này thuyền của gia tộc Kasa đã cách thuyền của Hoắc Đình Thâm rất gần. Một viên đạn xuyên giáp hạng nặng xé gió lao tới găm thủng thành du thuyền của bọn họ .
Vu Quân chỉ kịp nằm sấp xuống sàn, viên đạn gần như sượt qua đầu anh ta, chỉ cách một khoảng chừng hai cen-timet. Chiếc du thuyền bồng nhiên chòng chành mất một lúc.
Hoắc Đình Thâm cũng vội vàng phản kích lại ,anh lấy súng bắn đạn tìm mục tiêu nã một quả vào thuyền của gia tộc Kasa . Đạn tìm mục tiêu như mũi tên lửa lao đến ầm một tiếng đánh nổ một góc thuyền của gia tộc Kasa.
Đạn tìm mục tiêu này giống như một quả bom mini sức công phá của nó cũng rất lớn .
Bên thuyền của gia tộc Kasa bắt đầu nháo nhác, bọn họ hiển nhiên không nghĩ rằng du thuyền bên Hoắc Đình Thâm lại trang bị sẵn vũ khí tối tân như vậy. Họ chỉ nghĩ rằng đó là một chiếc du thuyền bình thường mà thôi.
Bên trong khoang thuyền, Vương Đan Hi và Chu Vân San nghe thấy tiếng nổ thì vô cùng lo lắng, họ lo lắng cho hai người đàn ông và các vệ sĩ đang chiến đấu bên ngoài kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất