Chương 34: Trận chiến trên biển
Du thuyền bên phía Kasa nhanh chóng ổn định lại tình hình và bắt đầu bắn trả.
Hai bên bắn nhau rất quyết liệt. Vu Quân và một vài vệ sĩ dùng súng bắn tỉa ngắm bắn những tên nào lọt vào ống ngắm bên phía gia tộc Kasa .
Hoắc Đình Thâm tiếp tục bắn đạn tìm mục tiêu, thành công phá vỡ thêm một góc tàu của đối phương.
Con tàu bắt đầu chòng chành có dấu hiệu sắp bị chìm.
Bên này , du thuyền của Hoắc Đình Thâm cũng bị thủng mấy lỗ đạn trên thành tàu, có viên còn găm vào mé cửa số khoang thuyền. Nếu Vương Đan Hi và Chu Vân San không trốn vào khoang lái có lẽ hai cô cũng đã bị đạn xuyên giáp bắn trúng rồi .
Vương Đan Hi và Chu Vân San ôm chặt lấy nhau ngồi sát vào thành ghế trong khoang lái ,hai người cũng không dám ra ngoài vì sợ sẽ làm Hoắc Đình Thâm và Vu Quân phải phân tâm bảo vệ họ. Thuyền trưởng lúc này cũng đã trốn vào một góc .
Hoắc Đình Thâm lại bắn thêm một phát đạn vào giữa thuyền của Kasa, người bên phía Kasa cũng bị xung kích của viên đạn nổ bắn ra rơi xuống biển.
Chiếc thuyền bên phía gia tộc Kasa bắt đầu chìm nghiêng về một góc, bọn chúng không còn lo chống trả nữa mà giờ phút này chỉ lo tháo chạy . Kasa đang được một tên thuộc hạ nữa hộ tống mặc áo phao lên một chiếc thuyền nhỏ để chạy trốn .
Hoắc Đình Thâm đổi một khấu súng ngắm bắn, anh ngắm trúng đầu của Kasa, bóp cò bắn trúng sau gáy của hắn. Kasa ngã vật ra và rơi xuống biển. Tên thuộc hạ đi cùng cũng bị Vu Quân nhanh chóng hạ gục .
Hoắc Đình Thâm biết nếu anh tha cho Kasa nhất định hắn ta sẽ quay lại trả thù anh, đến lúc đó chỉ sợ họ cho dù có lên được đảo cũng sẽ bị Kasa bao vây không có đường về .
Chiếc du thuyền của Kasa cứ thế bốc cháy và dần dần chìm sâu xuống biển .
Trừ khử được đám người của Kasa Chiếc du thuyền của Hoắc Đình Thâm nhanh chóng khởi động tiếp tục chạy về hướng hòn đảo hoang giữa biến Libya.
Hoắc Đình Thâm sai thuộc hạ thu dọn lại hiện trường rồi cùng Vu Quân bước vào trong khoang lái .
Giây phút nhìn thấy hai người hùng từ ngoài cửa bước vào Vương Đan Hi chạy đến ôm chầm lấy Hoắc Đình
Thâm, còn Chu Vân San cũng ôm chầm lấy Vu Quân.
Vương Đan Hi nỉ non :
- Đình Thâm anh có sao không ? Em lo cho anh lắm anh biết không ?
Hoắc Đình Thâm cũng ôm chặt lấy Vương Đan Hi ,anh mổ nhẹ lên môi cô một cái .
- Anh không sao . Dọa em sợ lắm đúng không ?
Vu Quân bất ngờ khi Chu Vân San lao vào lòng mình, anh chợt khựng lại. Đang định vòng tay qua ôm lấy người, bên trái hai người kia đang ôm nhau thì bên phải ông đây cũng có người để ôm nhé .
Lúc này Chu Vân San cũng ý thức được mình có hơi lỗ mãng, cô chỉ là theo bản năng trong lúc lo sợ tìm thấy một người có thể tựa vào, lại lo lắng sợ người ta ở ngoài chiến đấu mà bị thương .Cô vội vàng lùi lại ,Vu Quân thò tay qua ôm thế mà bị vồ hụt.
Hai người nhìn nhau đều ngại ngùng đỏ mặt.
- Anh ( em) không sao chứ ?
Hai người lên tiếng cùng một lúc khiến không khí lại càng lúng túng hơn. Vương Đan Hi và Hoắc Đình Thâm bên này cũng nhận ra hai người họ đang ngại ngùng Vương Đan Hi liền nói :
- Các anh giỏi quá, thật may là các anh không bị thương, các anh đã đánh thắng gia tộc Kasa như thế nào vậy ?
Mau kể cho chúng em nghe với .
Bốn người đi đến bên bàn ngồi, Hoắc Đình Thâm và Vu Quân kể lại diễn biến trận chiến vừa rồi cho hai cô gái nghe. Phá vỡ bầu không khí lúng túng ban nãy .
Vương Đan Hi và Chu Vân San thỉnh thoảng lại xuýt xoa kinh ngạc. Đúng là một trận chiến sinh tử không khác gì phim hành động .Cũng may Hoắc Đình Thâm đã có chuẩn bị trước nếu không chắc giờ này bọn họ đều đã chết hoặc làm tù binh trong tay Kasa rồi .
Buổi tối bốn người nằm trên boong tàu ngắm nhìn trăng và sao trên trời. Trăng trên biển đúng là rất sáng và rõ ánh trăng soi xuống mặt biển kéo thành một vệt dài lung linh ,huyền ảo .
Đêm như mực, trăng sáng rực. Bốn người nằm dài tán chuyện, cảm giác thanh thản lạ kì ,dường như trận chiến cam go ban ngày không ảnh hưởng gì đến họ vậy .
Chu Vân San : Thầy Hoắc , thầy bắt đầu yêu Tiểu Hi Hi từ lúc nào vậy .
Hoắc Đình Thâm : tôi cũng không rõ nữa ,có lẽ là từ lúc cô ấy ở trên cây rơi trúng vào lòng tôi cũng có thể là ngay từ lần đầu tôi hỏi cô ấy về chuyện của Bùi Tùng .
Vương Đan Hi : Đình Thâm , anh vẫn nhớ về chuyện của Bùi Tùng sao ?
Hoắc Đình Thâm : Nhớ chứ, đó là lần đầu anh có ấn tượng với em .
Vu Quân: Này các người đang nói cái quái gì thế hả ?
Chu Vân San : ngưỡng mộ hai người quá đi, năm ấy vui thật đấy .
Vương Đan Hi : đúng là thanh xuân như một ly trà, đậm nhạt cũng được miễn là có anh .
Hoắc Đình Thâm cười sung sướng .
Vu Quân : ......... ?????? Mấy người này điên rồi .
Chu Vân San : còn mình thì thanh xuân như một ly trà, người yêu chưa có đã hết bà thanh xuân .
Bốn người trò chuyện tới khuya rồi vào phòng đi nghỉ, họ phải chuẩn bị tinh thần cho nửa chặng đường còn lại .
Nếu không có gì bất ngờ du thuyền của họ dự kiến sẽ cập bến đến đảo hoang vào trưa ngày mai
Hai bên bắn nhau rất quyết liệt. Vu Quân và một vài vệ sĩ dùng súng bắn tỉa ngắm bắn những tên nào lọt vào ống ngắm bên phía gia tộc Kasa .
Hoắc Đình Thâm tiếp tục bắn đạn tìm mục tiêu, thành công phá vỡ thêm một góc tàu của đối phương.
Con tàu bắt đầu chòng chành có dấu hiệu sắp bị chìm.
Bên này , du thuyền của Hoắc Đình Thâm cũng bị thủng mấy lỗ đạn trên thành tàu, có viên còn găm vào mé cửa số khoang thuyền. Nếu Vương Đan Hi và Chu Vân San không trốn vào khoang lái có lẽ hai cô cũng đã bị đạn xuyên giáp bắn trúng rồi .
Vương Đan Hi và Chu Vân San ôm chặt lấy nhau ngồi sát vào thành ghế trong khoang lái ,hai người cũng không dám ra ngoài vì sợ sẽ làm Hoắc Đình Thâm và Vu Quân phải phân tâm bảo vệ họ. Thuyền trưởng lúc này cũng đã trốn vào một góc .
Hoắc Đình Thâm lại bắn thêm một phát đạn vào giữa thuyền của Kasa, người bên phía Kasa cũng bị xung kích của viên đạn nổ bắn ra rơi xuống biển.
Chiếc thuyền bên phía gia tộc Kasa bắt đầu chìm nghiêng về một góc, bọn chúng không còn lo chống trả nữa mà giờ phút này chỉ lo tháo chạy . Kasa đang được một tên thuộc hạ nữa hộ tống mặc áo phao lên một chiếc thuyền nhỏ để chạy trốn .
Hoắc Đình Thâm đổi một khấu súng ngắm bắn, anh ngắm trúng đầu của Kasa, bóp cò bắn trúng sau gáy của hắn. Kasa ngã vật ra và rơi xuống biển. Tên thuộc hạ đi cùng cũng bị Vu Quân nhanh chóng hạ gục .
Hoắc Đình Thâm biết nếu anh tha cho Kasa nhất định hắn ta sẽ quay lại trả thù anh, đến lúc đó chỉ sợ họ cho dù có lên được đảo cũng sẽ bị Kasa bao vây không có đường về .
Chiếc du thuyền của Kasa cứ thế bốc cháy và dần dần chìm sâu xuống biển .
Trừ khử được đám người của Kasa Chiếc du thuyền của Hoắc Đình Thâm nhanh chóng khởi động tiếp tục chạy về hướng hòn đảo hoang giữa biến Libya.
Hoắc Đình Thâm sai thuộc hạ thu dọn lại hiện trường rồi cùng Vu Quân bước vào trong khoang lái .
Giây phút nhìn thấy hai người hùng từ ngoài cửa bước vào Vương Đan Hi chạy đến ôm chầm lấy Hoắc Đình
Thâm, còn Chu Vân San cũng ôm chầm lấy Vu Quân.
Vương Đan Hi nỉ non :
- Đình Thâm anh có sao không ? Em lo cho anh lắm anh biết không ?
Hoắc Đình Thâm cũng ôm chặt lấy Vương Đan Hi ,anh mổ nhẹ lên môi cô một cái .
- Anh không sao . Dọa em sợ lắm đúng không ?
Vu Quân bất ngờ khi Chu Vân San lao vào lòng mình, anh chợt khựng lại. Đang định vòng tay qua ôm lấy người, bên trái hai người kia đang ôm nhau thì bên phải ông đây cũng có người để ôm nhé .
Lúc này Chu Vân San cũng ý thức được mình có hơi lỗ mãng, cô chỉ là theo bản năng trong lúc lo sợ tìm thấy một người có thể tựa vào, lại lo lắng sợ người ta ở ngoài chiến đấu mà bị thương .Cô vội vàng lùi lại ,Vu Quân thò tay qua ôm thế mà bị vồ hụt.
Hai người nhìn nhau đều ngại ngùng đỏ mặt.
- Anh ( em) không sao chứ ?
Hai người lên tiếng cùng một lúc khiến không khí lại càng lúng túng hơn. Vương Đan Hi và Hoắc Đình Thâm bên này cũng nhận ra hai người họ đang ngại ngùng Vương Đan Hi liền nói :
- Các anh giỏi quá, thật may là các anh không bị thương, các anh đã đánh thắng gia tộc Kasa như thế nào vậy ?
Mau kể cho chúng em nghe với .
Bốn người đi đến bên bàn ngồi, Hoắc Đình Thâm và Vu Quân kể lại diễn biến trận chiến vừa rồi cho hai cô gái nghe. Phá vỡ bầu không khí lúng túng ban nãy .
Vương Đan Hi và Chu Vân San thỉnh thoảng lại xuýt xoa kinh ngạc. Đúng là một trận chiến sinh tử không khác gì phim hành động .Cũng may Hoắc Đình Thâm đã có chuẩn bị trước nếu không chắc giờ này bọn họ đều đã chết hoặc làm tù binh trong tay Kasa rồi .
Buổi tối bốn người nằm trên boong tàu ngắm nhìn trăng và sao trên trời. Trăng trên biển đúng là rất sáng và rõ ánh trăng soi xuống mặt biển kéo thành một vệt dài lung linh ,huyền ảo .
Đêm như mực, trăng sáng rực. Bốn người nằm dài tán chuyện, cảm giác thanh thản lạ kì ,dường như trận chiến cam go ban ngày không ảnh hưởng gì đến họ vậy .
Chu Vân San : Thầy Hoắc , thầy bắt đầu yêu Tiểu Hi Hi từ lúc nào vậy .
Hoắc Đình Thâm : tôi cũng không rõ nữa ,có lẽ là từ lúc cô ấy ở trên cây rơi trúng vào lòng tôi cũng có thể là ngay từ lần đầu tôi hỏi cô ấy về chuyện của Bùi Tùng .
Vương Đan Hi : Đình Thâm , anh vẫn nhớ về chuyện của Bùi Tùng sao ?
Hoắc Đình Thâm : Nhớ chứ, đó là lần đầu anh có ấn tượng với em .
Vu Quân: Này các người đang nói cái quái gì thế hả ?
Chu Vân San : ngưỡng mộ hai người quá đi, năm ấy vui thật đấy .
Vương Đan Hi : đúng là thanh xuân như một ly trà, đậm nhạt cũng được miễn là có anh .
Hoắc Đình Thâm cười sung sướng .
Vu Quân : ......... ?????? Mấy người này điên rồi .
Chu Vân San : còn mình thì thanh xuân như một ly trà, người yêu chưa có đã hết bà thanh xuân .
Bốn người trò chuyện tới khuya rồi vào phòng đi nghỉ, họ phải chuẩn bị tinh thần cho nửa chặng đường còn lại .
Nếu không có gì bất ngờ du thuyền của họ dự kiến sẽ cập bến đến đảo hoang vào trưa ngày mai
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất