Chương 13: Bánh Trung thu
“Tối qua p xem quảng cáo của UNI không?!”
“Có chứ! Xem mấy lần lận! Còn save xuống hết đây nè!”
“Kích thích v~ ý! Sao có thể làm mv hay thế cơ chứ! Ai nghĩ ý tưởng cho hai người này diễn cùng nhau chắc chắn là thiên tài!”
“Yup yup! A Mộc của t đáng iu quá chời! Nũng nịu mà mặt nghiêm túc v~ ý, ở nhà cũng thế cho mà xem! Cả Bạch Lãng nữa, chời ơi, anh t mà được bằng một góc của ảnh thì có chết trong hạnh phúc cũng đáng!”
“T còn giữ cái ảnh hai người đưa nhau cí kính râm trên báo lần trước ý!! Bạch Lãng ôn hòa chín chắn v~ TvT cả giỏ thức ăn nữa chứ, mua đồ ăn cũng đẹp chai ứ chệu được!!”
“Hà hà, t scan luôn lên máy cơ, không sợ rách ướt các kiểu!”
“Gửi t đi, cả mv nữa, t không biết xài scan.”
“Ok, mà thứ 6 tới rảnh hơm? T muốn đến UNI.”
“Tối nay t đi luôn nè, sao phải đến tận thứ 6._.”
“Ui chờ đi với t, nay t tăng ca.”
“P không biết à, 2 màu áo Bạch Lãng với A Kỳ mặc là bản limited, phải đi hốt sớm!”
“Limited?” – cô kêu thảm thiết, “Wể wể, tại sao lại là limited!?”
“Vì mọi showroom đều bị hốt cả, chỉ có số lượng nhất định thôi, hết phải đến chỗ khác.”
“Vậy mua giúp t với, đi mà, t muốn cái màu vàng, size 3!”
“T thì thích cái màu tìm, hí hí, mua xong thứ 6 chị em mềnh mặc đi trà đá nhá.”
“T tin m, cha mẹ tin m, ace tin m, cố lên.”
“Okie, t đang tính bùng đây.”
“V~, t phải méc leader nhà p.”
“Hà hà, leader nhà t bùng từ giữa trưa rồi.”
***
Sự kiện tấm ảnh trong siêu thị như một bàn đạp nâng danh tiếng của Bạch Lãng lên một tầng cao mới, sau bài báo là một loạt thông báo từ chính ‘All Entertainment’ và chuỗi quảng cáo của UNI nhanh chóng đổ bộ toàn màn ảnh và báo chí. Ý kiến về đại gia và bao dưỡng chỉ tồn tại được vỏn vẹn một hai ngày.
Có lẽ một phần cũng nhờ có dính dáng đến Dung Tư Kỳ dù cho đó chỉ là hành động cá nhân của cậu ta. Tuy bị giới truyền thông đào sâu mối quan hệ của hai người nhiều ngày liên tiếp, nhưng ai sáng suốt thì đều nhận ra, nếu không được công ty đồng ý thì bản thân Dung Tư Kỳ cũng không có cơ hội tỏ thái độ cá nhân như thế được. Vậy nên sau khi sự việc qua đi, có thể tổng kết rằng, Bạch Lãng không chỉ là một người mới may mắn mà còn là con gà vàng được ‘All Entertainment’ dùng toàn lực bồi dưỡng.
Quan trọng hơn cả là quảng cáo của UNI đã thành công rực rỡ.
Một loạt quảng cáo tận dụng triệt để Bạch Lãng và Dung Tư Kỳ được phát huy toàn diện. Khởi đầu fan chỉ cho đó là sự kết hợp hoàn hảo giữa hai người dưng, nhưng càng xem thì lại càng thấy thích thú.
Sức hấp dẫn có khi kỳ diệu như vậy. Chỉ cần có một người bắt đầu là càng ngày càng có nhiều người hưởng ứng.
Sau sự kiện tấm ảnh được lắng xuống, Bạch Lãng nghiễm nhiên trở thành nhân vật được giới truyền thông quan tâm nhất. Dù quay trong phim trường hay ngoại cảnh, bất cứ lúc nào cũng có phóng viên và fan đứng ngoài chầu chực. Hệ lụy là Ngô Thắng Ân luôn vênh váo giờ phải bơ đi và nhốt mình trong phòng nghỉ nuốt nỗi hờn một mình.
Nếu bảo Bạch Lãng dựa hơi danh tiếng Dung Tư Kỳ kể cũng không đúng hoàn toàn.
Sau khi quen biết Bạch Lãng, ấn tượng của Dung Tư Kỳ trong mắt fan cũng thay đổi rất nhiều so với trước. Huống chi phim chiếu mỗi ngày, sức nóng của Bạch Lãng còn chưa giảm, nhạc cuối phim lại tình cờ đúng là một ca khúc trong album của Dung Tư Kỳ, sự trùng hợp vô tình này như một sợi dây buộc hai người vào nhau.
Cũng nhờ thế mà biên kịch quyết định bắt tay chỉnh sửa phần sau của bộ phim bằng cách thêm đất diễn cho Bạch Lãng.
Nhưng không phải theo hướng có quan hệ tình cảm với nữ chính Ngô Tân Nhã như Phạm San đã mong chờ. Thề có chúa, sửa theo kiểu đó chỉ khiến fan của anh tẩy chay mà thôi, dù sao kết phim Ngô Tân Nhã cũng về với nam chính Lâm Toàn Hi, một cái kết HE toàn diện.
Vậy nên không thể để Giang Tân Trình là vật hy sinh được. Hứa Biên vừa vung tay, nhân vật Trần Mỹ Du đã bị dìm xuống để Giang Tân Trình nhanh chóng thoát ly khỏi mối tình đơn phương với cô, giắt tay cậu con trai Giang Lạc hướng tới một tương lai tươi sáng.
Còn hạnh phúc của Giang Tân Trình ư? Không cần. Bởi có cậu con Giang Lạc nên Giang Tân Trình chỉ cần là linh vật trong phim đã đủ hấp dẫn khán giả rồi. Về phần nửa sau của bộ phim, Hứa Biên thêm khá nhiều tình tiết cho Giang Tân Trình và Giang Lạc theo chiều hướng tình thân, đất diễn gần như ngang ngửa nam chính Lâm Toàn Hi, có thể coi là nam chính thứ hai chứ không còn là nam phụ nữa.
Khi nhận được kịch bản, Ngô Thắng Ân đã tức giận đến độ đá đổ chiếc bàn ngay trước mặt trợ lý, cũng tuyên bố trong công ty ‘Truyền thông Hùng Đồ’ rằng sau này đừng ai nhắc đến hai chữ Khang Kiện trước mặt hắn, không thì đừng trách hắn, Khang Kiện chính là sao quả tạ của hắn!
Nhưng mọi chuyện còn vươn xa hơn cả những gì Ngô Thắng Ân và Khang Kiện có thể tưởng tượng ra.
Vẫn đinh ninh sự kiện tấm ảnh không dìm được Bạch Lãng và cùng lắm đó cũng chỉ là một phi vụ thất bại, mà cả hai đâu biết người phóng viên chụp ảnh ngày hôm đó đã bị Hồng Hồng điều tra ra, đương nhiên cả ai là người trung gian và ai là kẻ xúi giục.
Cuộc điều tra đã tra ra người bên cạnh Ngô Thắng Ân.
Và mục đích là để chụp được bức ảnh ‘gã tình nhân’ và Bạch Lãng.
Vừa nghe báo cáo, Cừu Tiềm đã cười phá lên.
Gã đoán ngay ra buổi sáng hôm đó khi nhận cuộc điện thoại của Khang Kiện. Các mối quan hệ xã hội trong sạch và bản thân gã cũng không gặp mặt Bạch Lãng ở ngoài bao giờ, làm gì có manh mối để người khác nghi ngờ về xu hướng tình dục của Bạch Lãng?
“Ra Khang Kiện có thù oán với em thật, hắn còn ra tay trước này. Định xử lý hai người này thế nào đây?”
Một buổi tối khi cả hai cùng ngắm cảnh đêm ngoài ban công, Cừu Tiềm hút thuốc hỏi.
Bạch Lãng tựa vào tường, nhìn ánh đèn lấp lánh của thành phố phía xa, “Về Ngô Thắng Ân thì em đã nhờ chị Phương giúp đỡ rồi.”
“Giúp như nào?”
“Nhờ chị ấy dẫn mối giới thiệu cho hắn nhận một vai diễn trong bộ phim khác.”
Gã nhướng mày, “Tốt vậy ấy hả?”
Anh cười, “Theo em biết thì có người trong tổ làm phim đó hay lôi kéo người khác dùng chất kích thích. Dù không ai tố giác nhưng một khi bị phát hiện, bộ phim này cũng vứt đi. Bộ phim mà họ quay còn là phim cảnh sát hình sự nữa.” – kiếp trước, tin tức này nổ ra ngay trước khi bộ phim lên sóng khiến cả đoàn làm phim bị liên lụy rước lấy bao tiếng xấu, mấy tháng trời cố gắng đều đổ sông đổ bể.
Gã nhả khói, nhìn anh, “Thông tin ở đâu ra đấy?”
Anh nhún vai, “Từ một người quen.”
Gã cũng không hỏi cặn kẽ, quyết định lái sang đề tài mà gã có hứng hơn, “Thế còn Khang Kiện?”
“Bộ phim đầu tiên của Khang Kiện sắp được chiếu, cần được tuyên truyền, có em chèn ép nên hắn cũng không được thuận lợi gì.”
“Mỗi thế thôi?” – gã tỏ ra bất mãn vì không được như trông đợi, “Ít nhất cũng phải ăn miếng trả miếng chứ.”
“Đây là thời điểm quan trọng nên hắn không để lộ nhược điểm đâu, phí công thôi,” – anh cũng làm được gì, Khang Kiện làm việc rất cẩn thận, ngẫm lại quả đúng là không nắm thóp được nhược điểm nào, “Kế tiếp hắn cũng chuẩn bị nhận mấy bộ phim truyền hình để gia tăng xuất hiện trước công chúng, em không ngại tranh với hắn, nhưng chị Phương sẽ không cho đâu.”
“Tại sao? Cũng đâu phải không dàn xếp được.”
Với giám đốc như Cừu Tiềm thì quả là một câu có thể giải quyết mọi việc.
Nhưng Bạch Lãng chỉ hếch mày, “Không cùng đẳng cấp.”
Nét mặt đắc ý ấy kết hợp với đôi mắt trong trẻo càng thêm quyến rũ.
Gã nhìn thôi đã thấy ngứa ngáy ruột gan, phả thuốc, kéo anh vào trong vòng tay gặm nhấm, “Được, thái độ chính xác. Cứ để Khang Kiện cho anh.”
Bạch Lãng ngẩn ra, gã cũng dừng động tác lại, “Sao thế, không muốn anh động vào hắn hử?”
Còn chưa kịp trả lời, anh đã bị gã bóp cằm, híp mắt săm soi.
“Chẳng lẽ chỉ có em mới được xử lý hắn còn người khác thì không?”
Đến giờ gã vẫn chưa tra ra rốt cuộc Bạch Lãng có mối quan hệ thế nào với Khang Kiện, chỉ tra được những cuộc đối thoại bình thường giữa hai người. Và vì mọi thứ vẫn còn quá mơ hồ làm gã không hề vui chút nào.
Bạch Lãng nghe vậy chỉ biết cười khổ, “Mặc anh đó. Nhưng đừng chèn ép hắn quá, nhớ để phần em.”
“Có phải đây là cách khác để xin cho hắn không đấy?” – gã gãi gãi cằm anh.
Bạch Lãng bắt được cái tay đang táy máy kia, “Em còn phải trả hắn một nhát đâm.”
Gã bật cười khi nghe xong, “Sao cứ có cảm giác phải cầu xin em để được giúp em vậy nhỉ.”
Anh nhìn gã đầy khinh bỉ, đúng là đồ lắt léo. Anh nghển cổ, dùng miệng mình chặn lại cái mồm đầy mùi thuốc lá kia.
Cừu Tiềm ư hừ tỏ vẻ hài lòng, vòng hai tay kéo anh gần thêm nữa, hăng hái tham gia hoạt động này.
Tiếp theo là nhiệt độ cơ thể ngày một tăng cao cùng hơi thở ngày một dồn dập.
Gió đêm lạnh cũng không thể ngăn trở được sự giao hòa nóng cháy.
***
Thời gian tiếp theo, ngoài đóng phim, Bạch Lãng cũng bận rộn ‘tiêu hóa’ nốt mớ hợp đồng làm gương mặt đại diện mà Trần Tụng nhận cho anh trước đó, dù một bộ phận kha khá đã bị Phương Hoa dùng tiền bồi thường vì hủy hợp đồng do không thực sự thu hút.
Bộ phim đầu tiên của Khang Kiện cũng được tuyên truyền cùng lúc đó. Giống như kiếp trước, nhân vật hắn đóng gây được thiện cảm, khán giả đánh giá không khác kiếp trước là bao, đó là bước khởi đầu chắc chắn của hắn và không phải thứ anh có thể ngăn cản được. Chẳng qua không có quảng cáo của UNI nên tốc độ nổi tiếng kém đời trước rất nhiều.
Nhân lúc sự nghiệp của Khang Kiện đang thuận buồm xuôi gió, Cừu Tiềm động tay động chân nhét hắn vào đoàn làm phim mà Ngô Thắng Ân sắp tham gia (mặc dù với danh tiếng của Khang Kiện thì chưa đủ tư cách), còn là một nhân vật phụ được xuất hiện khá thường xuyên.
Sau khi phái người điều tra xác nhận tin tức Bạch Lãng có được là thật. Đã có hố bẫy sẵn nên Cừu Tiềm không cần mất công đào nữa mà quyết định để Khang Kiện và Ngô Thắng Ân cùng lọt chung luôn, dù sao nếu việc không thành, gã cũng nhất quyết không bỏ qua cho Ngô Thắng Ân, khi đó dùng tiền chèn ép bộ phim là một mũi tên vẫn trúng hai đích, bớt được ối việc.
Hơn nữa, giờ cả ‘Truyền thông Hùng Đồ’ đều biết Ngô Thắng Ân ngứa mắt Khang Kiện, để Khang Kiện đi theo ‘nghênh ngang’ diễn cùng chỉ càng khiến Ngô Thắng Ân điên tiết thêm mà thôi, có khi còn kích Khang Kiện cắn ngược lại cũng không chừng. Vừa hay chó cắn chó một miệng lông, Cừu Tiềm cảm thấy hai người này đều rất có tiềm lực.
Tất cả chỉ bằng vào vài mối quan hệ và chút nước miếng.
Sau khi mọi việc êm xuôi, Cừu Tiềm hăm hở đi khoe công lao với Bạch Lãng và được anh trả công rất hậu hĩnh – một miếng steak hảo hạng nhất chiên ngập hành.
***
Mấy tuần sau, bộ phim chính thức đóng máy.
Trong bữa tiệc ăn mừng, đạo diễn Chu Xuân Tài đứng bên cạnh Bạch Lãng và cười khà khà nhận phỏng vấn cùng anh. Ông liên tục khen ngợi Bạch Lãng và khoe về việc diễn xuất của anh tăng vọt trong quá trình đóng phim, quả là hậu sinh khả úy, là thế hệ siêu sao màn bạc kế tiếp rất đáng mong chờ.
Nữ chính Phạm San rất thông minh khi dính chặt lấy bên kia của Bạch Lãng tranh thủ lộ diện trước ống kính. Cô mặc chiếc đầm hở vai màu rượu chát, gần như dựa sát vào người anh, nam thanh nữ tú chói mù mắt thiên hạ.
Ngô Thắng Ân tuy cũng chọn đứng cạnh Chu Xuân Tài, nhưng micro của đám phóng viên đều tập trung vào đạo diễn Chu và Bạch Lãng, như thể nam chính là Bạch Lãng mới phải. Thậm chí khi được mời phát biểu cảm nghĩ, không biết do cố ý hay vô tình mà sau đạo diễn Chu, mọi micro đều chĩa về phía Bạch Lãng. Bạch Lãng cũng bình tĩnh thuận thế trả lời, làm Ngô Thắng Ân mài răng ken két trong lòng mà mặt ngoài vẫn phải tỏ ra phong độ.
Dù sao trong số phóng viên đến phỏng vấn cũng có không ít người mong chờ được thấy Ngô Thắng Ân bẽ mặt. Trước kia hắn có chút danh tiếng nhưng mắc bệnh ngôi sao, hầu như không phóng viên nào đến phỏng vấn là không bị hắn hoạnh họe hạch sách. Cố ý làm thế trong cuộc họp báo cũng do muốn trả thù riêng.
Vậy nên Ngô Thắng Ân chỉ có thể lựa thời gian trống đến nâng ly champagne với Bạch Lãng, nghiến răng nghiến lợi mỉm cười.
“Tôi sẽ nhớ cậu.”
Bạch Lãng cười nhã nhặn, cũng nâng ly lên, “Có qua có lại mới toại lòng nhau.”
Rất lâu về sau, Ngô Thắng Ân mới thấm thía lời này.
***
Đêm đó, bữa tiệc rất náo nhiệt tưng bừng.
Club cao cấp được bao trọn và vô số chai champagne được khui không quan tâm giá cả.
Mọi người tụ tập vui vẻ đến quá nửa đêm mới lưu luyến chia tay nhau ra về.
Sau mọi ánh đèn hào nhoáng và không khí náo nhiệt phồn hoa, Bạch Lãng một mình trở về căn nhà yên ắng.
Ném chùm chìa khóa xuống kêu ‘leng keng’, Bạch Lãng cũng thả một chiếc hộp nặng nề xuống mặt bàn.
Hồng Hồng vừa đưa cho anh, một hộp bánh trung thu gửi muộn.
Từ bố mẹ anh gửi đến công ty, là nhờ người đến gửi.
Anh ngồi trong bóng tối, như vừa bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, mà cảm giác đau đớn vẫn lan tràn.
“Có chứ! Xem mấy lần lận! Còn save xuống hết đây nè!”
“Kích thích v~ ý! Sao có thể làm mv hay thế cơ chứ! Ai nghĩ ý tưởng cho hai người này diễn cùng nhau chắc chắn là thiên tài!”
“Yup yup! A Mộc của t đáng iu quá chời! Nũng nịu mà mặt nghiêm túc v~ ý, ở nhà cũng thế cho mà xem! Cả Bạch Lãng nữa, chời ơi, anh t mà được bằng một góc của ảnh thì có chết trong hạnh phúc cũng đáng!”
“T còn giữ cái ảnh hai người đưa nhau cí kính râm trên báo lần trước ý!! Bạch Lãng ôn hòa chín chắn v~ TvT cả giỏ thức ăn nữa chứ, mua đồ ăn cũng đẹp chai ứ chệu được!!”
“Hà hà, t scan luôn lên máy cơ, không sợ rách ướt các kiểu!”
“Gửi t đi, cả mv nữa, t không biết xài scan.”
“Ok, mà thứ 6 tới rảnh hơm? T muốn đến UNI.”
“Tối nay t đi luôn nè, sao phải đến tận thứ 6._.”
“Ui chờ đi với t, nay t tăng ca.”
“P không biết à, 2 màu áo Bạch Lãng với A Kỳ mặc là bản limited, phải đi hốt sớm!”
“Limited?” – cô kêu thảm thiết, “Wể wể, tại sao lại là limited!?”
“Vì mọi showroom đều bị hốt cả, chỉ có số lượng nhất định thôi, hết phải đến chỗ khác.”
“Vậy mua giúp t với, đi mà, t muốn cái màu vàng, size 3!”
“T thì thích cái màu tìm, hí hí, mua xong thứ 6 chị em mềnh mặc đi trà đá nhá.”
“T tin m, cha mẹ tin m, ace tin m, cố lên.”
“Okie, t đang tính bùng đây.”
“V~, t phải méc leader nhà p.”
“Hà hà, leader nhà t bùng từ giữa trưa rồi.”
***
Sự kiện tấm ảnh trong siêu thị như một bàn đạp nâng danh tiếng của Bạch Lãng lên một tầng cao mới, sau bài báo là một loạt thông báo từ chính ‘All Entertainment’ và chuỗi quảng cáo của UNI nhanh chóng đổ bộ toàn màn ảnh và báo chí. Ý kiến về đại gia và bao dưỡng chỉ tồn tại được vỏn vẹn một hai ngày.
Có lẽ một phần cũng nhờ có dính dáng đến Dung Tư Kỳ dù cho đó chỉ là hành động cá nhân của cậu ta. Tuy bị giới truyền thông đào sâu mối quan hệ của hai người nhiều ngày liên tiếp, nhưng ai sáng suốt thì đều nhận ra, nếu không được công ty đồng ý thì bản thân Dung Tư Kỳ cũng không có cơ hội tỏ thái độ cá nhân như thế được. Vậy nên sau khi sự việc qua đi, có thể tổng kết rằng, Bạch Lãng không chỉ là một người mới may mắn mà còn là con gà vàng được ‘All Entertainment’ dùng toàn lực bồi dưỡng.
Quan trọng hơn cả là quảng cáo của UNI đã thành công rực rỡ.
Một loạt quảng cáo tận dụng triệt để Bạch Lãng và Dung Tư Kỳ được phát huy toàn diện. Khởi đầu fan chỉ cho đó là sự kết hợp hoàn hảo giữa hai người dưng, nhưng càng xem thì lại càng thấy thích thú.
Sức hấp dẫn có khi kỳ diệu như vậy. Chỉ cần có một người bắt đầu là càng ngày càng có nhiều người hưởng ứng.
Sau sự kiện tấm ảnh được lắng xuống, Bạch Lãng nghiễm nhiên trở thành nhân vật được giới truyền thông quan tâm nhất. Dù quay trong phim trường hay ngoại cảnh, bất cứ lúc nào cũng có phóng viên và fan đứng ngoài chầu chực. Hệ lụy là Ngô Thắng Ân luôn vênh váo giờ phải bơ đi và nhốt mình trong phòng nghỉ nuốt nỗi hờn một mình.
Nếu bảo Bạch Lãng dựa hơi danh tiếng Dung Tư Kỳ kể cũng không đúng hoàn toàn.
Sau khi quen biết Bạch Lãng, ấn tượng của Dung Tư Kỳ trong mắt fan cũng thay đổi rất nhiều so với trước. Huống chi phim chiếu mỗi ngày, sức nóng của Bạch Lãng còn chưa giảm, nhạc cuối phim lại tình cờ đúng là một ca khúc trong album của Dung Tư Kỳ, sự trùng hợp vô tình này như một sợi dây buộc hai người vào nhau.
Cũng nhờ thế mà biên kịch quyết định bắt tay chỉnh sửa phần sau của bộ phim bằng cách thêm đất diễn cho Bạch Lãng.
Nhưng không phải theo hướng có quan hệ tình cảm với nữ chính Ngô Tân Nhã như Phạm San đã mong chờ. Thề có chúa, sửa theo kiểu đó chỉ khiến fan của anh tẩy chay mà thôi, dù sao kết phim Ngô Tân Nhã cũng về với nam chính Lâm Toàn Hi, một cái kết HE toàn diện.
Vậy nên không thể để Giang Tân Trình là vật hy sinh được. Hứa Biên vừa vung tay, nhân vật Trần Mỹ Du đã bị dìm xuống để Giang Tân Trình nhanh chóng thoát ly khỏi mối tình đơn phương với cô, giắt tay cậu con trai Giang Lạc hướng tới một tương lai tươi sáng.
Còn hạnh phúc của Giang Tân Trình ư? Không cần. Bởi có cậu con Giang Lạc nên Giang Tân Trình chỉ cần là linh vật trong phim đã đủ hấp dẫn khán giả rồi. Về phần nửa sau của bộ phim, Hứa Biên thêm khá nhiều tình tiết cho Giang Tân Trình và Giang Lạc theo chiều hướng tình thân, đất diễn gần như ngang ngửa nam chính Lâm Toàn Hi, có thể coi là nam chính thứ hai chứ không còn là nam phụ nữa.
Khi nhận được kịch bản, Ngô Thắng Ân đã tức giận đến độ đá đổ chiếc bàn ngay trước mặt trợ lý, cũng tuyên bố trong công ty ‘Truyền thông Hùng Đồ’ rằng sau này đừng ai nhắc đến hai chữ Khang Kiện trước mặt hắn, không thì đừng trách hắn, Khang Kiện chính là sao quả tạ của hắn!
Nhưng mọi chuyện còn vươn xa hơn cả những gì Ngô Thắng Ân và Khang Kiện có thể tưởng tượng ra.
Vẫn đinh ninh sự kiện tấm ảnh không dìm được Bạch Lãng và cùng lắm đó cũng chỉ là một phi vụ thất bại, mà cả hai đâu biết người phóng viên chụp ảnh ngày hôm đó đã bị Hồng Hồng điều tra ra, đương nhiên cả ai là người trung gian và ai là kẻ xúi giục.
Cuộc điều tra đã tra ra người bên cạnh Ngô Thắng Ân.
Và mục đích là để chụp được bức ảnh ‘gã tình nhân’ và Bạch Lãng.
Vừa nghe báo cáo, Cừu Tiềm đã cười phá lên.
Gã đoán ngay ra buổi sáng hôm đó khi nhận cuộc điện thoại của Khang Kiện. Các mối quan hệ xã hội trong sạch và bản thân gã cũng không gặp mặt Bạch Lãng ở ngoài bao giờ, làm gì có manh mối để người khác nghi ngờ về xu hướng tình dục của Bạch Lãng?
“Ra Khang Kiện có thù oán với em thật, hắn còn ra tay trước này. Định xử lý hai người này thế nào đây?”
Một buổi tối khi cả hai cùng ngắm cảnh đêm ngoài ban công, Cừu Tiềm hút thuốc hỏi.
Bạch Lãng tựa vào tường, nhìn ánh đèn lấp lánh của thành phố phía xa, “Về Ngô Thắng Ân thì em đã nhờ chị Phương giúp đỡ rồi.”
“Giúp như nào?”
“Nhờ chị ấy dẫn mối giới thiệu cho hắn nhận một vai diễn trong bộ phim khác.”
Gã nhướng mày, “Tốt vậy ấy hả?”
Anh cười, “Theo em biết thì có người trong tổ làm phim đó hay lôi kéo người khác dùng chất kích thích. Dù không ai tố giác nhưng một khi bị phát hiện, bộ phim này cũng vứt đi. Bộ phim mà họ quay còn là phim cảnh sát hình sự nữa.” – kiếp trước, tin tức này nổ ra ngay trước khi bộ phim lên sóng khiến cả đoàn làm phim bị liên lụy rước lấy bao tiếng xấu, mấy tháng trời cố gắng đều đổ sông đổ bể.
Gã nhả khói, nhìn anh, “Thông tin ở đâu ra đấy?”
Anh nhún vai, “Từ một người quen.”
Gã cũng không hỏi cặn kẽ, quyết định lái sang đề tài mà gã có hứng hơn, “Thế còn Khang Kiện?”
“Bộ phim đầu tiên của Khang Kiện sắp được chiếu, cần được tuyên truyền, có em chèn ép nên hắn cũng không được thuận lợi gì.”
“Mỗi thế thôi?” – gã tỏ ra bất mãn vì không được như trông đợi, “Ít nhất cũng phải ăn miếng trả miếng chứ.”
“Đây là thời điểm quan trọng nên hắn không để lộ nhược điểm đâu, phí công thôi,” – anh cũng làm được gì, Khang Kiện làm việc rất cẩn thận, ngẫm lại quả đúng là không nắm thóp được nhược điểm nào, “Kế tiếp hắn cũng chuẩn bị nhận mấy bộ phim truyền hình để gia tăng xuất hiện trước công chúng, em không ngại tranh với hắn, nhưng chị Phương sẽ không cho đâu.”
“Tại sao? Cũng đâu phải không dàn xếp được.”
Với giám đốc như Cừu Tiềm thì quả là một câu có thể giải quyết mọi việc.
Nhưng Bạch Lãng chỉ hếch mày, “Không cùng đẳng cấp.”
Nét mặt đắc ý ấy kết hợp với đôi mắt trong trẻo càng thêm quyến rũ.
Gã nhìn thôi đã thấy ngứa ngáy ruột gan, phả thuốc, kéo anh vào trong vòng tay gặm nhấm, “Được, thái độ chính xác. Cứ để Khang Kiện cho anh.”
Bạch Lãng ngẩn ra, gã cũng dừng động tác lại, “Sao thế, không muốn anh động vào hắn hử?”
Còn chưa kịp trả lời, anh đã bị gã bóp cằm, híp mắt săm soi.
“Chẳng lẽ chỉ có em mới được xử lý hắn còn người khác thì không?”
Đến giờ gã vẫn chưa tra ra rốt cuộc Bạch Lãng có mối quan hệ thế nào với Khang Kiện, chỉ tra được những cuộc đối thoại bình thường giữa hai người. Và vì mọi thứ vẫn còn quá mơ hồ làm gã không hề vui chút nào.
Bạch Lãng nghe vậy chỉ biết cười khổ, “Mặc anh đó. Nhưng đừng chèn ép hắn quá, nhớ để phần em.”
“Có phải đây là cách khác để xin cho hắn không đấy?” – gã gãi gãi cằm anh.
Bạch Lãng bắt được cái tay đang táy máy kia, “Em còn phải trả hắn một nhát đâm.”
Gã bật cười khi nghe xong, “Sao cứ có cảm giác phải cầu xin em để được giúp em vậy nhỉ.”
Anh nhìn gã đầy khinh bỉ, đúng là đồ lắt léo. Anh nghển cổ, dùng miệng mình chặn lại cái mồm đầy mùi thuốc lá kia.
Cừu Tiềm ư hừ tỏ vẻ hài lòng, vòng hai tay kéo anh gần thêm nữa, hăng hái tham gia hoạt động này.
Tiếp theo là nhiệt độ cơ thể ngày một tăng cao cùng hơi thở ngày một dồn dập.
Gió đêm lạnh cũng không thể ngăn trở được sự giao hòa nóng cháy.
***
Thời gian tiếp theo, ngoài đóng phim, Bạch Lãng cũng bận rộn ‘tiêu hóa’ nốt mớ hợp đồng làm gương mặt đại diện mà Trần Tụng nhận cho anh trước đó, dù một bộ phận kha khá đã bị Phương Hoa dùng tiền bồi thường vì hủy hợp đồng do không thực sự thu hút.
Bộ phim đầu tiên của Khang Kiện cũng được tuyên truyền cùng lúc đó. Giống như kiếp trước, nhân vật hắn đóng gây được thiện cảm, khán giả đánh giá không khác kiếp trước là bao, đó là bước khởi đầu chắc chắn của hắn và không phải thứ anh có thể ngăn cản được. Chẳng qua không có quảng cáo của UNI nên tốc độ nổi tiếng kém đời trước rất nhiều.
Nhân lúc sự nghiệp của Khang Kiện đang thuận buồm xuôi gió, Cừu Tiềm động tay động chân nhét hắn vào đoàn làm phim mà Ngô Thắng Ân sắp tham gia (mặc dù với danh tiếng của Khang Kiện thì chưa đủ tư cách), còn là một nhân vật phụ được xuất hiện khá thường xuyên.
Sau khi phái người điều tra xác nhận tin tức Bạch Lãng có được là thật. Đã có hố bẫy sẵn nên Cừu Tiềm không cần mất công đào nữa mà quyết định để Khang Kiện và Ngô Thắng Ân cùng lọt chung luôn, dù sao nếu việc không thành, gã cũng nhất quyết không bỏ qua cho Ngô Thắng Ân, khi đó dùng tiền chèn ép bộ phim là một mũi tên vẫn trúng hai đích, bớt được ối việc.
Hơn nữa, giờ cả ‘Truyền thông Hùng Đồ’ đều biết Ngô Thắng Ân ngứa mắt Khang Kiện, để Khang Kiện đi theo ‘nghênh ngang’ diễn cùng chỉ càng khiến Ngô Thắng Ân điên tiết thêm mà thôi, có khi còn kích Khang Kiện cắn ngược lại cũng không chừng. Vừa hay chó cắn chó một miệng lông, Cừu Tiềm cảm thấy hai người này đều rất có tiềm lực.
Tất cả chỉ bằng vào vài mối quan hệ và chút nước miếng.
Sau khi mọi việc êm xuôi, Cừu Tiềm hăm hở đi khoe công lao với Bạch Lãng và được anh trả công rất hậu hĩnh – một miếng steak hảo hạng nhất chiên ngập hành.
***
Mấy tuần sau, bộ phim chính thức đóng máy.
Trong bữa tiệc ăn mừng, đạo diễn Chu Xuân Tài đứng bên cạnh Bạch Lãng và cười khà khà nhận phỏng vấn cùng anh. Ông liên tục khen ngợi Bạch Lãng và khoe về việc diễn xuất của anh tăng vọt trong quá trình đóng phim, quả là hậu sinh khả úy, là thế hệ siêu sao màn bạc kế tiếp rất đáng mong chờ.
Nữ chính Phạm San rất thông minh khi dính chặt lấy bên kia của Bạch Lãng tranh thủ lộ diện trước ống kính. Cô mặc chiếc đầm hở vai màu rượu chát, gần như dựa sát vào người anh, nam thanh nữ tú chói mù mắt thiên hạ.
Ngô Thắng Ân tuy cũng chọn đứng cạnh Chu Xuân Tài, nhưng micro của đám phóng viên đều tập trung vào đạo diễn Chu và Bạch Lãng, như thể nam chính là Bạch Lãng mới phải. Thậm chí khi được mời phát biểu cảm nghĩ, không biết do cố ý hay vô tình mà sau đạo diễn Chu, mọi micro đều chĩa về phía Bạch Lãng. Bạch Lãng cũng bình tĩnh thuận thế trả lời, làm Ngô Thắng Ân mài răng ken két trong lòng mà mặt ngoài vẫn phải tỏ ra phong độ.
Dù sao trong số phóng viên đến phỏng vấn cũng có không ít người mong chờ được thấy Ngô Thắng Ân bẽ mặt. Trước kia hắn có chút danh tiếng nhưng mắc bệnh ngôi sao, hầu như không phóng viên nào đến phỏng vấn là không bị hắn hoạnh họe hạch sách. Cố ý làm thế trong cuộc họp báo cũng do muốn trả thù riêng.
Vậy nên Ngô Thắng Ân chỉ có thể lựa thời gian trống đến nâng ly champagne với Bạch Lãng, nghiến răng nghiến lợi mỉm cười.
“Tôi sẽ nhớ cậu.”
Bạch Lãng cười nhã nhặn, cũng nâng ly lên, “Có qua có lại mới toại lòng nhau.”
Rất lâu về sau, Ngô Thắng Ân mới thấm thía lời này.
***
Đêm đó, bữa tiệc rất náo nhiệt tưng bừng.
Club cao cấp được bao trọn và vô số chai champagne được khui không quan tâm giá cả.
Mọi người tụ tập vui vẻ đến quá nửa đêm mới lưu luyến chia tay nhau ra về.
Sau mọi ánh đèn hào nhoáng và không khí náo nhiệt phồn hoa, Bạch Lãng một mình trở về căn nhà yên ắng.
Ném chùm chìa khóa xuống kêu ‘leng keng’, Bạch Lãng cũng thả một chiếc hộp nặng nề xuống mặt bàn.
Hồng Hồng vừa đưa cho anh, một hộp bánh trung thu gửi muộn.
Từ bố mẹ anh gửi đến công ty, là nhờ người đến gửi.
Anh ngồi trong bóng tối, như vừa bừng tỉnh khỏi cơn ác mộng, mà cảm giác đau đớn vẫn lan tràn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất