Sau Khi Bé Cùng Ảnh Hậu Tham Gia Gameshow《Thực Tập Làm Ba Mẹ》
Chương 12: Quá Khứ
Trong chốc lát, An An đã ngủ say.
Mặc dù lần đầu tiên đến nơi xa lạ nhưng từ nhỏ đứa nhỏ này không được che chở lớn lên nên khả năng thích ứng của bé rất tốt.
Hơn nữa có búp bê làm bạn cho nên An An dần dần chìm vào giấc ngủ.
Chỉ là giấc mộng này cũng không được vui vẻ.
Bé nằm mơ thấy mình đang sống trong một cuốn sách.
Bé không biết chữ nên xem không hiểu tên sách, chỉ biết nội dung cốt truyện liên quan đến mình.
Trong giấc mơ, bé cũng là một đứa trẻ sống trong cô nhi viện, chương trình giải trí "Thực tập làm bố mẹ" bắt đầu ghi hình, bé được đưa đến nhà bố mẹ thực tập.
Mẹ thực tập nhìn qua rất lạnh lùng nhưng đối với bé cũng không tệ, thỉnh thoảng sẽ trong lúc lơ đãng trở nên ôn nhu.
Nhưng trong quá trình ở chung, An An phát hiện mẹ thực tập uống rất nhiều rượu.
An An muốn tìm người giúp đỡ, nhưng khi bé thật vất vả mới đợi đến khi ba thực tập đi công tác trở về thì mới phát hiện ra tình cảm của hai người bọn họ rất tệ.
Năm ấy bé mới bốn tuổi nên không biết giữa người lớn xảy ra vấn đề gì, bé chỉ biết là trong cốt truyện khi bé bị đưa về cô nhi viện không bao lâu, chợt nghe viện trưởng nhắc đến mẹ thực tập một cách buồn bã.
Vì cô ấy uống rất nhiều rượu mỗi ngày nên cơ thể bị hủy hoại bởi rượu khiến cho cô bị hành hạ bởi bệnh tật và cô đã qua đời một năm sau đó.
An An giật mình tỉnh dậy.
……
Mạc Tuệ cầm chai rượu vang đỏ ra ban công.
Căn hộ này đều có lắp camera lớn nhỏ nhưng phòng ngủ và ban công của Mạc Tuệ thì không, mặc dù bây giờ camera đã tắt nhưng ban công khiến cô cảm thấy an toàn hơn.
Gió đêm mùa hè vẫn oi bức, ngực giống như bị cái gì chặn lại, cô mở rượu, đổ vào trong ly.
Mạc Tuệ từng quay rất nhiều phim, trong đó không thiếu cảnh uống rượu, nữ chính trong phim ngay cả dáng vẻ lúc uống rượu cũng tao nhã, gió nhẹ phất mái tóc dài, mỗi một ngụm uống đều giống như đang hưởng thụ.
Nhưng cô trong thực tế lại không phải như vậy.
Nước da tái nhợt, ánh mắt trống rỗng nhưng vẻ mặt bối rối, cô rót một ly rượu đầy vào ly và rót toàn bộ xuống cổ họng.
Rượu vang đỏ là trợ lý đưa tới trước khi cô vào ở, cô bé trợ lý mới tốt nghiệp nên không phân biệt được rượu tốt xấu nên chỉ thử 1 hớp, cô thấy mùi vị của rượu rất tệ, sau khi uống một hơi cạn sạch, cổ họng trở nên nóng rát.
Nhưng Mạc Tuệ lại bình tĩnh một cách thần kỳ.
Sau khi rót cho mình hai ly, Mạc Tuệ hít một hơi thật sâu.
Cuốn sách mà cô kể cho bé con nghe trước bữa tối đã khiến cô bỗng dưng nhớ lại những ký ức đau buồn.
Đến tận bây giờ, cô vẫn nhớ như in cảm giác đau đớn khi được đưa vào phòng sinh. Cô là người chú trọng đến hình tượng của mình nhất nhưng ở trên giường sinh cũng không thể kiềm chế được bản thân, đau đến mức hai tay nắm chặt, một tay bị tay kia cào đến chảy máu.
Nhưng dù vậy, cảm giác hạnh phúc lần đầu tiên nhìn thấy con gái vẫn là điều tuyệt vời nhất mà cô từng trải qua.
Khi đó nữ hộ sinh ôm đứa bé vào lòng cô, nhẹ nhàng dán khuôn mặt đứa bé lên má cô và nói hôn mẹ.
Đứa bé được y tá nhẹ nhàng đỡ, bé giống như một con khỉ nhỏ nhăn nheo, lúc đó cô vô cùng yếu ớt nhưng vẫn nhịn không được lắc đầu lẩm bẩm đứa bé này cũng quá xấu.
Mạc Tuệ lặng lẽ nghĩ cũng không khỏi đắm chìm trong suy nghĩ, khóe môi trong vô thức nở một nụ cười.
Nhưng trong tích tắc, nụ cười lại vụt tắt.
Có phải bởi vì cô ghét bỏ đứa bé xấu xí lúc đó, cho nên bé giận nên mới rời khỏi mình đúng không?
Thời gian ở chung với con gái rất ngắn ngủi, sau đó đứa bé không còn nữa.
Mặc dù lần đầu tiên đến nơi xa lạ nhưng từ nhỏ đứa nhỏ này không được che chở lớn lên nên khả năng thích ứng của bé rất tốt.
Hơn nữa có búp bê làm bạn cho nên An An dần dần chìm vào giấc ngủ.
Chỉ là giấc mộng này cũng không được vui vẻ.
Bé nằm mơ thấy mình đang sống trong một cuốn sách.
Bé không biết chữ nên xem không hiểu tên sách, chỉ biết nội dung cốt truyện liên quan đến mình.
Trong giấc mơ, bé cũng là một đứa trẻ sống trong cô nhi viện, chương trình giải trí "Thực tập làm bố mẹ" bắt đầu ghi hình, bé được đưa đến nhà bố mẹ thực tập.
Mẹ thực tập nhìn qua rất lạnh lùng nhưng đối với bé cũng không tệ, thỉnh thoảng sẽ trong lúc lơ đãng trở nên ôn nhu.
Nhưng trong quá trình ở chung, An An phát hiện mẹ thực tập uống rất nhiều rượu.
An An muốn tìm người giúp đỡ, nhưng khi bé thật vất vả mới đợi đến khi ba thực tập đi công tác trở về thì mới phát hiện ra tình cảm của hai người bọn họ rất tệ.
Năm ấy bé mới bốn tuổi nên không biết giữa người lớn xảy ra vấn đề gì, bé chỉ biết là trong cốt truyện khi bé bị đưa về cô nhi viện không bao lâu, chợt nghe viện trưởng nhắc đến mẹ thực tập một cách buồn bã.
Vì cô ấy uống rất nhiều rượu mỗi ngày nên cơ thể bị hủy hoại bởi rượu khiến cho cô bị hành hạ bởi bệnh tật và cô đã qua đời một năm sau đó.
An An giật mình tỉnh dậy.
……
Mạc Tuệ cầm chai rượu vang đỏ ra ban công.
Căn hộ này đều có lắp camera lớn nhỏ nhưng phòng ngủ và ban công của Mạc Tuệ thì không, mặc dù bây giờ camera đã tắt nhưng ban công khiến cô cảm thấy an toàn hơn.
Gió đêm mùa hè vẫn oi bức, ngực giống như bị cái gì chặn lại, cô mở rượu, đổ vào trong ly.
Mạc Tuệ từng quay rất nhiều phim, trong đó không thiếu cảnh uống rượu, nữ chính trong phim ngay cả dáng vẻ lúc uống rượu cũng tao nhã, gió nhẹ phất mái tóc dài, mỗi một ngụm uống đều giống như đang hưởng thụ.
Nhưng cô trong thực tế lại không phải như vậy.
Nước da tái nhợt, ánh mắt trống rỗng nhưng vẻ mặt bối rối, cô rót một ly rượu đầy vào ly và rót toàn bộ xuống cổ họng.
Rượu vang đỏ là trợ lý đưa tới trước khi cô vào ở, cô bé trợ lý mới tốt nghiệp nên không phân biệt được rượu tốt xấu nên chỉ thử 1 hớp, cô thấy mùi vị của rượu rất tệ, sau khi uống một hơi cạn sạch, cổ họng trở nên nóng rát.
Nhưng Mạc Tuệ lại bình tĩnh một cách thần kỳ.
Sau khi rót cho mình hai ly, Mạc Tuệ hít một hơi thật sâu.
Cuốn sách mà cô kể cho bé con nghe trước bữa tối đã khiến cô bỗng dưng nhớ lại những ký ức đau buồn.
Đến tận bây giờ, cô vẫn nhớ như in cảm giác đau đớn khi được đưa vào phòng sinh. Cô là người chú trọng đến hình tượng của mình nhất nhưng ở trên giường sinh cũng không thể kiềm chế được bản thân, đau đến mức hai tay nắm chặt, một tay bị tay kia cào đến chảy máu.
Nhưng dù vậy, cảm giác hạnh phúc lần đầu tiên nhìn thấy con gái vẫn là điều tuyệt vời nhất mà cô từng trải qua.
Khi đó nữ hộ sinh ôm đứa bé vào lòng cô, nhẹ nhàng dán khuôn mặt đứa bé lên má cô và nói hôn mẹ.
Đứa bé được y tá nhẹ nhàng đỡ, bé giống như một con khỉ nhỏ nhăn nheo, lúc đó cô vô cùng yếu ớt nhưng vẫn nhịn không được lắc đầu lẩm bẩm đứa bé này cũng quá xấu.
Mạc Tuệ lặng lẽ nghĩ cũng không khỏi đắm chìm trong suy nghĩ, khóe môi trong vô thức nở một nụ cười.
Nhưng trong tích tắc, nụ cười lại vụt tắt.
Có phải bởi vì cô ghét bỏ đứa bé xấu xí lúc đó, cho nên bé giận nên mới rời khỏi mình đúng không?
Thời gian ở chung với con gái rất ngắn ngủi, sau đó đứa bé không còn nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất