Sau Khi Bị Nghe Lén Tiếng Lòng, Ta Trở Thành Đoàn Sủng Hậu Cung
Chương 30:
Bây giờ bà cực kỳ oán giận hai vị công chúa kim chi ngọc diệp bên ngoài cánh cửa kia, thầm hạ quyết tâm trong lòng, nhất định không được để ý đến các nàng ấy, cho dù làm như vậy sẽ đắc tội hai vị công chúa cao quý ấy, nhưng bà cũng chẳng thèm để tâm.
Bên ngoài cửa vang lên giọng nói của đại cung nữ Kim Hạnh trong Diệu Vân Hiên, giọng nói ôn hoà, thái độ kính cẩn đúng mực “Bẩm Thất công chúa, Bát công chúa, Cửu công chúa vừa mới về không lâu.”
Bát công chúa nhìn về phía Thất công chúa, hai người đồng thời thở phào nhẹ nhõm, nàng về đến nhà an toàn là được rồi.
Nhưng nghĩ tới chuyện xảy ra trong Ngự Hoa Viên kia, Bát công chúa lại nói “Bọn ta vào nhìn tiểu Cửu một cái, bọn ta có việc muốn tìm muội ấy.”
Nghe được lời này, cánh tay đang ôm lấy con của Như tần căng cứng, bà hơi nghiêng đầu ra, im lặng lắng nghe động tĩnh bên ngoài.
Mẫu thân đang sợ các nàng ấy mạnh bạo tới cướp mất nàng đây mà, trong lòng Quý Cẩn Du rất ấm áp, vươn cánh tay bé tí xíu của mình ra, ôm lấy bà.
Như tần lại cho rằng nữ nhi bị người bên ngoài doạ cho tỉnh, bà duỗi tay ra, vuốt ve mái tóc của con để an ủi, hạ giọng dỗ dành “Du Du ngoan của nương, không sao đâu con, ngủ đi.”
Kim Hạnh bước tới một bước, chắn trước mặt Bát công chúa, quỳ thẳng xuống đất, giọng nói lạnh nhạt, không kiêu ngạo, nhưng cũng không có dáng vẻ khúm núm “Bẩm hai vị điện hạ, có lẽ là do hôm nay quá nóng, Cửu công chúa vừa về đã mệt mỏi, ban nãy đã lên giường, giày còn chưa kịp cởi đã ngủ thiếp đi mất ạ.”
Công chúa nhỏ nhà mình ban nãy bị nóng đến mức mồ hôi chảy ròng ròng, lúc trở về thì héo úa ỉu xìu, nhìn thôi cũng khiến các cung nữ đau lòng muốn chết.
Cho dù hai vị công chúa trước mặt có chuyện lớn tới đâu thì các nàng cũng phải thử cản lại, tốt nhất là ngăn không cho hai vị kia vào phòng luôn.
Nếu thật sự không được thì bọn họ diễn một màn thế này cũng đã tranh thủ được một khoảng thời gian, đủ để chủ tử nhà họ nghĩ ra cách đối phó.
Nói đúng quá, là phải nói như vậy đó. Như tần khá tán thưởng đám cung nữ thân thiết bên người mình.
Bên ngoài cửa vang lên giọng nói của đại cung nữ Kim Hạnh trong Diệu Vân Hiên, giọng nói ôn hoà, thái độ kính cẩn đúng mực “Bẩm Thất công chúa, Bát công chúa, Cửu công chúa vừa mới về không lâu.”
Bát công chúa nhìn về phía Thất công chúa, hai người đồng thời thở phào nhẹ nhõm, nàng về đến nhà an toàn là được rồi.
Nhưng nghĩ tới chuyện xảy ra trong Ngự Hoa Viên kia, Bát công chúa lại nói “Bọn ta vào nhìn tiểu Cửu một cái, bọn ta có việc muốn tìm muội ấy.”
Nghe được lời này, cánh tay đang ôm lấy con của Như tần căng cứng, bà hơi nghiêng đầu ra, im lặng lắng nghe động tĩnh bên ngoài.
Mẫu thân đang sợ các nàng ấy mạnh bạo tới cướp mất nàng đây mà, trong lòng Quý Cẩn Du rất ấm áp, vươn cánh tay bé tí xíu của mình ra, ôm lấy bà.
Như tần lại cho rằng nữ nhi bị người bên ngoài doạ cho tỉnh, bà duỗi tay ra, vuốt ve mái tóc của con để an ủi, hạ giọng dỗ dành “Du Du ngoan của nương, không sao đâu con, ngủ đi.”
Kim Hạnh bước tới một bước, chắn trước mặt Bát công chúa, quỳ thẳng xuống đất, giọng nói lạnh nhạt, không kiêu ngạo, nhưng cũng không có dáng vẻ khúm núm “Bẩm hai vị điện hạ, có lẽ là do hôm nay quá nóng, Cửu công chúa vừa về đã mệt mỏi, ban nãy đã lên giường, giày còn chưa kịp cởi đã ngủ thiếp đi mất ạ.”
Công chúa nhỏ nhà mình ban nãy bị nóng đến mức mồ hôi chảy ròng ròng, lúc trở về thì héo úa ỉu xìu, nhìn thôi cũng khiến các cung nữ đau lòng muốn chết.
Cho dù hai vị công chúa trước mặt có chuyện lớn tới đâu thì các nàng cũng phải thử cản lại, tốt nhất là ngăn không cho hai vị kia vào phòng luôn.
Nếu thật sự không được thì bọn họ diễn một màn thế này cũng đã tranh thủ được một khoảng thời gian, đủ để chủ tử nhà họ nghĩ ra cách đối phó.
Nói đúng quá, là phải nói như vậy đó. Như tần khá tán thưởng đám cung nữ thân thiết bên người mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất