Sau Khi Bị Nghe Lén Tiếng Lòng, Ta Trở Thành Đoàn Sủng Hậu Cung
Chương 49:
Hoàng quý phi cau mày: "Có chuyện gì?"
Bát công chúa cảnh cáo Thất công chúa: "Muội tốt nhất đừng thức đêm nữa, nếu không ta sẽ mách mẫu hậu và mẫu phi, ta cũng sẽ không bán thoại bản cho muội nữa."
"Không sao." Thất công chúa buông miệng Bát công chúa ra, chuyển chủ đề: "Hôm qua, chúng con núp ở cửa cung Trích Ngọc để nghe trộm..."
Thất công chúa tóm tắt ngắn gọn chuyện Nguyệt quý nhân và Phương quý nhân trở mặt thành thù rồi đánh nhau ầm ĩ, Bát công chúa ở bên cạnh thêm thắt cho sinh động.
Hoàng quý phi nghe xong, che miệng cười mãi: "Ta đã bảo hôm qua đến cung Hoàng Hậu thỉnh an, hai người các con cứ như ngồi trên đinh, lúc thì sờ chân, lúc thì xoa eo, hóa ra là đánh nhau dữ dội như vậy, lần sau có chuyện như thế này nhớ gọi ta."
Thất và Bát công chúa hết nói nổi. Mẫu phi, người là Hoàng quý phi, như vậy có được không? Hơn nữa, người quên mình thường mắng chúng con như thế nào rồi sao?
Nhìn ánh mắt oán trách của hai người, Hoàng quý phi cũng thấy mình thất thố, hắng giọng: "Ta đây là vì đại cục. Các com có biết, những ai có thể nghe được lời của Tiểu Cửu và cái thùng kia không?"
Bát công chúa đắc ý giành trả lời: "Nhi thần nghe được trước tiên, sau đó là Thất tỷ, rồi đến Nguyệt quý nhân và Phương quý nhân, sau đó là mẫu phi, hôm nay hình như Tôn tài nhân cũng nghe được."
Thất công chúa bổ sung: "Hiện tại xem ra, cung nữ, ma ma và thái giám đều không nghe được."
Hoàng quý phi hỏi đến một vấn đề then chốt: "Vậy Như tần thì sao, nàng có nghe được không?"
Thất và Bát công chúa ngẩn ra, đúng rồi, sao các nàng lại bỏ quên Như tần.
Hai người kể lại chuyện mấy ngày nay đến Diệu Vân Hiên tìm Tiểu Cửu, từ đầu đến cuối không bỏ sót chi tiết nào.
Hoàng quý phi nghe xong, suy nghĩ cẩn thận một hồi, cuối cùng đưa ra kết luận: "Như tần hẳn là không nghe được, nếu không với tính cách cẩn thận và nhát gan của nàng, chắc chắn sẽ không để các con đưa Tiểu Cửu ra ngoài."
Ba người đều bối rối.
Vậy rốt cuộc, những người nào có thể nghe được cuộc trò chuyện của Tiểu Cửu và Thùng Thùng?
Đang suy nghĩ thì nghe thấy giọng nói non nớt của Tiểu Cửu lại vang lên: [Thống Thống, sao Hoàng quý phi mắng người mà không có động tĩnh gì vậy?]
Hệ thống: [Là Hoàng quý phi trách phạt con cái không nhất thiết phải quát tháo ầm ĩ, có lẽ đang phạt ở chỗ khác.]
Quý Cẩn Du do dự: [Hay là ta vào xem, giải vây cho hai tỷ tỷ? Dù sao ta còn nhỏ như vậy, xông vào cũng chỉ bị coi là không hiểu chuyện thôi.]
Bát công chúa cảnh cáo Thất công chúa: "Muội tốt nhất đừng thức đêm nữa, nếu không ta sẽ mách mẫu hậu và mẫu phi, ta cũng sẽ không bán thoại bản cho muội nữa."
"Không sao." Thất công chúa buông miệng Bát công chúa ra, chuyển chủ đề: "Hôm qua, chúng con núp ở cửa cung Trích Ngọc để nghe trộm..."
Thất công chúa tóm tắt ngắn gọn chuyện Nguyệt quý nhân và Phương quý nhân trở mặt thành thù rồi đánh nhau ầm ĩ, Bát công chúa ở bên cạnh thêm thắt cho sinh động.
Hoàng quý phi nghe xong, che miệng cười mãi: "Ta đã bảo hôm qua đến cung Hoàng Hậu thỉnh an, hai người các con cứ như ngồi trên đinh, lúc thì sờ chân, lúc thì xoa eo, hóa ra là đánh nhau dữ dội như vậy, lần sau có chuyện như thế này nhớ gọi ta."
Thất và Bát công chúa hết nói nổi. Mẫu phi, người là Hoàng quý phi, như vậy có được không? Hơn nữa, người quên mình thường mắng chúng con như thế nào rồi sao?
Nhìn ánh mắt oán trách của hai người, Hoàng quý phi cũng thấy mình thất thố, hắng giọng: "Ta đây là vì đại cục. Các com có biết, những ai có thể nghe được lời của Tiểu Cửu và cái thùng kia không?"
Bát công chúa đắc ý giành trả lời: "Nhi thần nghe được trước tiên, sau đó là Thất tỷ, rồi đến Nguyệt quý nhân và Phương quý nhân, sau đó là mẫu phi, hôm nay hình như Tôn tài nhân cũng nghe được."
Thất công chúa bổ sung: "Hiện tại xem ra, cung nữ, ma ma và thái giám đều không nghe được."
Hoàng quý phi hỏi đến một vấn đề then chốt: "Vậy Như tần thì sao, nàng có nghe được không?"
Thất và Bát công chúa ngẩn ra, đúng rồi, sao các nàng lại bỏ quên Như tần.
Hai người kể lại chuyện mấy ngày nay đến Diệu Vân Hiên tìm Tiểu Cửu, từ đầu đến cuối không bỏ sót chi tiết nào.
Hoàng quý phi nghe xong, suy nghĩ cẩn thận một hồi, cuối cùng đưa ra kết luận: "Như tần hẳn là không nghe được, nếu không với tính cách cẩn thận và nhát gan của nàng, chắc chắn sẽ không để các con đưa Tiểu Cửu ra ngoài."
Ba người đều bối rối.
Vậy rốt cuộc, những người nào có thể nghe được cuộc trò chuyện của Tiểu Cửu và Thùng Thùng?
Đang suy nghĩ thì nghe thấy giọng nói non nớt của Tiểu Cửu lại vang lên: [Thống Thống, sao Hoàng quý phi mắng người mà không có động tĩnh gì vậy?]
Hệ thống: [Là Hoàng quý phi trách phạt con cái không nhất thiết phải quát tháo ầm ĩ, có lẽ đang phạt ở chỗ khác.]
Quý Cẩn Du do dự: [Hay là ta vào xem, giải vây cho hai tỷ tỷ? Dù sao ta còn nhỏ như vậy, xông vào cũng chỉ bị coi là không hiểu chuyện thôi.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất