Sau Khi Bị Nghe Lén Tiếng Lòng, Ta Trở Thành Đoàn Sủng Hậu Cung
Chương 59:
Nhân cơ hội này, Hoàng Hậu và Hoàng quý phi đều cười, đồng thời chọc ghẹo Thất công chúa, nói nàng nên ra ngoài đi lại nhiều hơn, đừng suốt ngày nằm lì trên giường.
Quý Cẩn Du lùn lùn, ngẩng cái đầu nhỏ, quay vòng nhìn mọi người, thấy mọi người đều cười, nàng cũng bị nụ cười của họ lây nhiễm, không nhịn được cười thành tiếng: "Ha ha."
Cô bé mập mạp cong cong đôi mắt để lộ hàm răng sữa nhỏ, ở đó ngây ngô cười ha ha khiến mọi người cười càng lớn, đều không nhịn được đưa tay ra, người thì sờ sờ khuôn mặt nhỏ của nàng, người thì sờ sờ cái đầu nhỏ của nàng.
Quý Cẩn Du thực sự cảm nhận được mọi người thích nàng, những nghi hoặc trong lòng nàng dần dần tan biến.
Mặc dù nàng không hiểu lắm, tại sao mọi người đột nhiên lại thích nàng như vậy, nhưng được mọi người thích luôn là chuyện khiến người ta rất vui vẻ.
Việc gì cũng phải chú trọng lễ thượng vãng lai, mọi người thích nàng, nàng cũng nguyện ý dỗ các nương nương và các tỷ tỷ vui vẻ.
Cho nên, khi Hoàng Hậu cười xong, lại hỏi nàng có muốn cùng đi gặp bệ hạ không, nàng liền đưa hai cánh tay tròn vo ra ôm lấy đùi Hoàng Hậu nương nương: "Du Du thích nương nương, Du Du cùng nương nương đi."
Không giống như Hoàng quý phi tính tình thất thường, Hoàng Hậu ngày thường gặp những đứa trẻ do các phi tần khác sinh ra luôn rất hòa nhã.
Nhưng những đứa trẻ kia không biết là được dạy bảo, hay là trời sinh đã sợ bà, chưa từng có đứa trẻ nào dám chủ động thân thiết với bà như vậy.
Cô bé mập mạp dựa vào chân bà, lại ôm bà như vậy, lập tức khiến trái tim Hoàng Hậu tan chảy, bà đưa tay bế cô nhóc từ bên chân lên, giọng nói dịu dàng hơn: "Tiểu Cửu ngoan quá."
Thấy Hoàng Hậu bế Tiểu Cửu, Hoàng quý phi và Bát công chúa đều sửng sốt.
Hoàng Hậu là đích mẫu của tất cả các hoàng tử và công chúa, ngày thường ôn hòa độ lượng, bao dung đại độ.
Nhưng mọi người đều biết rõ, đó là bởi vì Hoàng Hậu là mẫu nghi thiên hạ, bà như vậy chỉ là dựa trên trách nhiệm của thân phận Hoàng Hậu.
Nhưng từ tận đáy lòng Hoàng Hậu chưa chắc đã thích những hoàng tử công chúa kia bao nhiêu, nhiều năm như vậy, ngoài đứa con do bà và Hoàng quý phi sinh ra, bà cũng chưa từng bế đứa nào.
Không ngờ hôm nay Hoàng Hậu lại bế Tiểu Cửu, điều này thật sự ngoài dự đoán.
Hoàng Hậu thấy Hoàng quý phi và những người khác còn ngây người ra vẻ kinh ngạc, bà hiểu tại sao họ lại như vậy, liếc mắt trách móc họ: "Còn ngây ra đó làm gì, cùng đi thôi."
Quý Cẩn Du lùn lùn, ngẩng cái đầu nhỏ, quay vòng nhìn mọi người, thấy mọi người đều cười, nàng cũng bị nụ cười của họ lây nhiễm, không nhịn được cười thành tiếng: "Ha ha."
Cô bé mập mạp cong cong đôi mắt để lộ hàm răng sữa nhỏ, ở đó ngây ngô cười ha ha khiến mọi người cười càng lớn, đều không nhịn được đưa tay ra, người thì sờ sờ khuôn mặt nhỏ của nàng, người thì sờ sờ cái đầu nhỏ của nàng.
Quý Cẩn Du thực sự cảm nhận được mọi người thích nàng, những nghi hoặc trong lòng nàng dần dần tan biến.
Mặc dù nàng không hiểu lắm, tại sao mọi người đột nhiên lại thích nàng như vậy, nhưng được mọi người thích luôn là chuyện khiến người ta rất vui vẻ.
Việc gì cũng phải chú trọng lễ thượng vãng lai, mọi người thích nàng, nàng cũng nguyện ý dỗ các nương nương và các tỷ tỷ vui vẻ.
Cho nên, khi Hoàng Hậu cười xong, lại hỏi nàng có muốn cùng đi gặp bệ hạ không, nàng liền đưa hai cánh tay tròn vo ra ôm lấy đùi Hoàng Hậu nương nương: "Du Du thích nương nương, Du Du cùng nương nương đi."
Không giống như Hoàng quý phi tính tình thất thường, Hoàng Hậu ngày thường gặp những đứa trẻ do các phi tần khác sinh ra luôn rất hòa nhã.
Nhưng những đứa trẻ kia không biết là được dạy bảo, hay là trời sinh đã sợ bà, chưa từng có đứa trẻ nào dám chủ động thân thiết với bà như vậy.
Cô bé mập mạp dựa vào chân bà, lại ôm bà như vậy, lập tức khiến trái tim Hoàng Hậu tan chảy, bà đưa tay bế cô nhóc từ bên chân lên, giọng nói dịu dàng hơn: "Tiểu Cửu ngoan quá."
Thấy Hoàng Hậu bế Tiểu Cửu, Hoàng quý phi và Bát công chúa đều sửng sốt.
Hoàng Hậu là đích mẫu của tất cả các hoàng tử và công chúa, ngày thường ôn hòa độ lượng, bao dung đại độ.
Nhưng mọi người đều biết rõ, đó là bởi vì Hoàng Hậu là mẫu nghi thiên hạ, bà như vậy chỉ là dựa trên trách nhiệm của thân phận Hoàng Hậu.
Nhưng từ tận đáy lòng Hoàng Hậu chưa chắc đã thích những hoàng tử công chúa kia bao nhiêu, nhiều năm như vậy, ngoài đứa con do bà và Hoàng quý phi sinh ra, bà cũng chưa từng bế đứa nào.
Không ngờ hôm nay Hoàng Hậu lại bế Tiểu Cửu, điều này thật sự ngoài dự đoán.
Hoàng Hậu thấy Hoàng quý phi và những người khác còn ngây người ra vẻ kinh ngạc, bà hiểu tại sao họ lại như vậy, liếc mắt trách móc họ: "Còn ngây ra đó làm gì, cùng đi thôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất