Sau Khi Bị Tra Tôi Nhặt Về Tôn Nghiêm Alpha
Chương 70
Không chỉ có những chiến trường đã giải quyết tốt hậu quả lại xuất hiện trùng tộc một lần nữa, ngay cả những tinh cầu không trong phạm vi sóng trùng cũng liên tục xuất hiện rất nhiều trùng tộc.
Tất cả trở nên rất quỷ dị.
Hội nghị khẩn cấp của các vị cấp cao quân bộ đã gửi ra rất nhiều ý kiến khác nhau, trong lúc này cũng không đưa ra được kết luận gì.
“Trùng tộc là sinh vật ngoài hành tinh, tốc độ sinh sản nhanh, năng lực thích ứng lại mạnh, xuất hiện loài biến dị cũng là hợp tình hợp lý.”
“Trùng tộc bắt đầu biến dị khi nào? Vì sao lúc trước tôi chưa từng phát hiện ra, cho dù không thăm dò hải vực, nhưng đàn trùng khổng lồ như vậy trốn ở dưới đáy biển, chắc chắn sẽ để lại dấu vết?”
“Hiện giờ không phải là lúc thảo luận nó khi nào biến dị, vì sao lại biến dị, trước mắt số lượng trùng tộc phát hiện được đang nhanh chóng đạt tới đỉnh điểm, một khi đạt tới đỉnh điểm, năng lực đối phó của chúng ta cũng sẽ cực hạn, một khi vượt qua, hậu quả không dám tưởng tượng!”
“Ở trên đất còn dễ dàng xử lý một chút, mấu chốt là ở dưới đáy biển, điều kiện thăm dò lại có hạn, đối phó là rất khó khăn.”
“Hiện tại chỉ có thể cố gắng khống chế trùng tộc trong hải vực trước, sau đó chúng ta lại nghĩ thêm cách tiến hành xử lý.”
…..
An Nhiên lấy hình ảnh thực tế ảo tham gia hội nghị, trong quá trình ánh mắt hắn không hề rời khỏi màn hình chỉ huy trung tâm.
“Vì sao chúng ta vẫn luôn không phát hiện trùng tộc dưới đáy biển.” Đến phiên An Nhiên lên tiếng, giọng nói hắn không nhanh không chậm: “Vì sao khi không phát hiện chúng nó lại không có động tĩnh gì, nhưng gần đây phát hiện thì lại tiến hành xâm chiếm toàn diện? Tôi vẫn luôn tự hỏi vấn đề này.”
Có người nói tiếp: “An thiếu tướng phát hiện cái gì?”
An Nhiên phóng màn hình ảo tới giữa phòng hội nghị, vòng ra mấy nơi trong đó: “Tôi hoài nghi chúng nó vốn dĩ không phải ở trong biển, mà là chui sâu ở dưới lớp bùn dưới đáy hải vực.”
Những người khác lập tức nhìn về phía màn hình ảo, trên bản vẽ thăm dò có thể nhìn rõ những nơi kia là sào huyệt trùng tộc, mỗi cái đều kéo dài mấy trăm mét dưới lớp bùn.
Nếu nói là hoạt động trong biển, lúc trước thăm dò địa hình bờ biển có một bộ phận biển nằm trong phạm vi thăm dò, là có thể dễ dàng phát hiện ra trùng tộc ở trong biển.
“Ở trên đất bằng, ngoại trừ đi săn, chúng nó hầu như đều trốn dưới lòng đất, loại biến dị trong biển này cũng giống như vậy, mà lần này bị Hứa Yến phát hiện, là bởi vì chúng nó đã chuẩn bị xuất phát tập thể.”
Hơn nữa nếu xuất phát tập thể là trùng hợp hay là có người thao túng, việc này còn rất khó nói.
Sau khi An Nhiên nói rõ tình huống xong liền đưa ra ý kiến của mình: “Trước mắt dựa vào số liệu, ấu trùng chiếm số lượng 1/3, chúng ta có thể lắp vành đai xạ tuyến ở bờ biển, tuy rằng không thể giết chết được công trùng thành niên lại có thể tạo thành thương tổn trí mạng đối với ấu trùng, thứ nhất lắp vành đai xạ tuyến khó khăn sẽ thấp, còn có thể tạo thành hiệu quả quét sạch nhanh chóng, thứ hai khi ấu trùng vừa mới lên bờ liền quét sạch chúng tại chỗ, không cho chúng nó có cơ hội trưởng thành, đối với quét sạch ở phía sau cũng có thể hạ thấp khó khăn rất lớn.”
Nửa giờ sau, tổng bộ quân đội triệu tập toàn bộ các quân đoàn đang đóng quân ở Đế Đô tinh và các tinh cầu khác, cũng hạ các mệnh lệnh, dựa vào số lượng phân chia cấp bậc của trùng tộc mà lắp đặt thiết bị vành đai xạ tuyến ở bờ biển.
Thời gian chưa tới nửa ngày, dân chúng đế quốc đã cảm nhận được không đúng, không khí hòa bình lập tức trở nên lo lắng.
Trên mạng xã hội nổi tiếng nào đó, theo động thái mới của các quân đoàn, các cộng đồng mạng đã nổ tung.
“Mẹ nó! Tôi nhìn thấy gì! Quân đoàn Dark trấn sơn của đế quốc sau 28 năm lại xuất chinh lần nữa!”
“Thao thao thao, nữ thần của tôi Trác trung tướng mặc áo giáp! Quân đoàn Huyết Tường Vi cũng xuất chinh!”
“Khi còn sống, quân đoàn Liệp Ưng mà tôi yêu nhất cũng xuất chinh, quan chỉ huy cũng sắp về hưu, tôi còn tưởng đời này sẽ không thể nhìn thấy hắn chỉ huy trên chiến trường!”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao lại dùng một lần nhiều đại lão như vậy?! Mọi người có phải nên nói điểm quan trọng một chút hay không?”
“Thật sự đã xảy ra chuyện! Tinh cầu chúng tôi đột nhiên nhận được thông báo mọi người đợi lệnh, tùy lúc chuẩn bị rút lui, chỉ sợ là sóng trùng sắp tới, thật đáng sợ a a a a!”
“Chỗ của tôi cũng vậy, hiện giờ đang trên đường chạy tới chỗ tập hợp….”
“Tôi cũng vậy, đã ngồi trên phi thuyền cứu viện, không biết lần này rời đi khi nào mới về được, dốc sức làm mười năm trong chốc lát lại trở về trước giải phóng, haiz.”
“Tại sao lại như vậy, chúng ta hẳn là sẽ không bị trùng tộc tiêu diệt chứ, thật đáng sợ.”
……
Mọi chuyện dần dần bại lộ ra, dư luận trên mạng càng thêm lo lắng, giống như sắp tới ngày tận thế, mỗi người đều cảm thấy lo lắng.
Một biệt thự nhà nông nghỉ dưỡng, An Tức nhìn tin tức trên mạng, nghe cấp dưới bẩm báo, vẻ mặt lạnh tới cực điểm.
“Chuẩn bị tốt chưa?”
Y Thiết cười như không cười mà lên tiếng, khớp xương trên đôi tay vang lên răng rắc: “Chờ đợi ngày này thật lâu!”
An Tức đóng lại thiết bị cá nhân, đứng lên, gợi lên nụ cười lạnh như băng: “Vậy còn chờ gì nữa, hành động đi.”
Thế cục càng ngày càng khẩn trương, cơ hội Hứa Yến có thể liên hệ với An Nhiên càng ngày càng ít, thứ nhất bản thân hắn mỗi ngày đều được phân công rất nhiều công việc, thứ hai An Nhiên còn bận rộn hơn cả hắn, hai người không có cách nào để rút ra thời gian nhàn rỗi, cho dù có thể liên hệ, nói chuyện công việc xong bọn họ cũng không có thời gian để nói chuyện phiếm.
Hứa Yến buông bút phát sáng, xoa xoa giữa mày, bận rộn không làm cho hắn quên đi, ngược lại trong lòng càng thêm nôn nóng.
Trong lúc này, thật sự muốn ở bên cạnh An Nhiên.
Người kia một khi bận rộn sẽ không chăm sóc bản thân thật tốt, nói không chừng mấy ngày hôm nay không có nghỉ ngơi, khiến hắn không yên lòng.
Nếu không thể cả ngày bám bên người hắn, nhưng ở bên người hắn cũng có thể giúp đỡ một ít công việc, thay hắn chia sẻ một chút cũng tốt.
Suy xét mấy ngày, thừa dịp lúc thay ca, Hứa Yến đi tìm Vưu Lợi.
“Tôi muốn tới quân đoàn Vinh Diệu.”
Vưu Lợi không hề suy nghĩ liền từ chối: “Không được, khoan hãy nói tôi nói có được hay không, cho dù tôi đồng ý, cậu nghĩ trong thời điểm này còn có phi thuyền đưa cậu qua sao.”
Hứa Yến giữ chặt hắn muốn đi, ánh mắt kiên định: “Tôi biết giá trị của mình, chuyện trong thời gian này có thể giúp được tôi đều giúp, tiếp tục chờ ở nơi này đối với quân đoàn đối với tôi cũng không có ý nghĩa gì, anh là thiếu tướng, điều động một thực tập sinh khẳng định là không khó.”
Vưu Lợi quay đầu nhìn hắn chằm chằm: “Hiện giờ không phải là lúc nói chuyện yêu đương.”
“Cho nên tôi mới hy vọng anh mang tôi tới quân đoàn Vinh Diệu.” Hứa Yến không lùi một bước: “Lợi dụng giá trị của mỗi chiến sĩ tới mức tận cùng, đây không phải là tố chất cơ bản của quan chỉ huy sao?”
Vưu Lợi im lặng một lát, trực tiếp liên hệ với hiệu trưởng Bắc Tố của trường quân đội.
“Bắc hiệu trưởng, dựa vào năng lực đặc biệt của Hứa Yến và nhu cầu của chiến trường, hiện tại tôi muốn điều hắn đến quân đoàn Vinh Diệu hỗ trợ chiến đấu.”
Hứa Yến liên hệ không nhiều lắm với Bắc Tố, chỉ có vài lần, hắn không thể nói chán ghét hay là thích đối phương, nhưng đối phương hình như luôn cho hắn rất nhiều lợi ích.
Dựa vào kinh nghiệm trước đây, Hứa Yến cảm thấy đối phương sẽ đồng ý 80%.
Bắc Tố nhìn về phía Hứa Yến: “ ý của cậu sao?”
Hấp dẫn! Hứa Yến không thay đổi sắc mặt mà gật đầu: “Tôi đương nhiên có thể.”
Vưu Lợi liếc mắt nhìn hắn, khó chịu hừ một tiếng, cậu có thể trở về bên cạnh vợ cậu đương nhiên là cậu có thể.
Bắc Tố tự hỏi một lát, lại nhìn về phía Vưu Lợi một lần nữa: “Kỳ thật tôi cũng chuẩn bị liên hệ cậu, tình huống chiến trường hiện giờ quá nguy hiểm, tôi cứ suy nghĩ mãi, liền quyết định ngừng hẳn nhiệm vụ tại đây, đưa toàn bộ học sinh thực tập về Học Phủ Tinh.”
Trong lòng Hứa Yến vốn đang rất chờ mong, nhưng nghe nửa câu đầu của Bắc Tố trong lòng hắn liền lo lắng, hơi hơi cảm cảm thấy không ổn, quả nhiên, mọi chuyện không thuận lợi như hắn nghĩ.
“Tôi thì sao? Tôi không cần về phải không?”
“Cậu phải về.”
Hứa Yến còn muốn giãy giụa: “Hiện giờ em làm chính là công việc tuyến hai, lại không tiếp xúc trực tiếp với trùng tộc, có bao nhiêu nguy hiểm đâu chứ, hơn nữa nếu chiến tranh đã khẩn trương như vậy, chúng ta lại rút về, vậy không phải là gia tăng việc cho những người khác sao?”
Thái độ của Bắc Tố không hề dao động: “Các cậu là đi học tập, bản chất không khác gì thêm phiền cả, các cậu không trở lại mới là gia tăng lượng công việc cho người khác.”
Hứa Yến: “….” Vì sao tôi lại không thể phản bác? Hiệu trưởng nói trắng ra như vậy thật sự mới tốt sao?!
Thái độ Bắc Tố cứng rắn, căn bản không cho con đường bàn bạc lại, Vưu Lợi cũng có ý lưu người lại, nếu không thể điều vậy ở lại cũng được, nhưng kết quả vẫn là không được.
Kết quả ngày hôm sau, tất cả các học sinh thực tập đều được đón trở về Học Phủ Tinh.
Không khí trên đường nặng nề, lại không thể liên hệ với An Nhiên, Hứa Yến chỉ có thể kể rõ tâm sự với Trứng Non.
“Nhãi con, trong lòng cha thật khổ, haiz.”
Không được điều tới chỗ An Nhiên, ngược lại còn cách An Nhiên xa hơn, nghĩ lại Hứa Yến còn muốn khóc.
Chuyện này là như thế nào?!
“Tật xấu gì vậy, nói rút liền rút, chúng ta sẽ kéo chân sau như vậy sao?” một chỗ khác trong phòng truyền tới thanh âm tức giận của Kim Trạch.
“Tôi cũng không nghĩ ra, nhưng hiệu trưởng hẳn là có suy nghĩ của hắn, dù sao chúng ta mới nhập ngũ chưa tới nửa năm, tri thức chuyên nghiệp còn khuyết thiếu rất nhiều, bị gọi về cũng không còn cách nào.”
Ngoài miệng Triệu Việt nói như vậy, trong mắt lại toàn tiếc nuối, ai cũng biết, càng vào lúc khẩn cấp sẽ càng khảo nghiệm năng lực cá nhân, càng có thể học được nhiều thứ giá trị.
Hứa Yến nghiêng người nằm đối mặt với vách tường, dùng thân thể ngăn cản trước người Trứng Non, dùng một bàn tay chơi với nó.
Từ ngày dùng dây nhỏ đối phó công trung trên đảo nhỏ, Trứng Non khống chế dây nhỏ càng ngày càng chuẩn xác.
Giờ phút này có hai sợi dây nhỏ bay ra từ trong vỏ trứng, khoanh lấy hai ngón tay của Hứa Yến, sau đó thích ý mà ở dưới tay hắn đu dây, vui vẻ còn muốn xoay xoay vài cái.
Thời gian hắn tiếp xúc với chính trị và chiến trường thật ngắn, nhưng dựa vào phương thức cơ bản để nói, hiện tại cũng không phải lúc rút bọn họ về, giống như Vưu Lợi nói, căn bản không thể rút ra được phi thuyền đưa bọn họ về, còn không bằng ở quân đoàn ăn ngon uống tốt, cũng không thể coi thành dân chạy nạn, cũng không chiếm nhiều địa phương.
Ngay cả cách nói kéo chân sau cũng càng thêm kì quái, cho dù bọn họ non trẻ như thế nào thì vẫn có nơi sử dụng, thêm một người thì thêm một phần giúp đỡ, sao có thể nói là kéo chân sau để vơ đũa cả nắm được?
Mang theo một lòng toàn câu hỏi trở về trường quân đội, Hứa Yến chưa về kí túc xá đã đi tới văn phòng hiệu trưởng.
Hắn cần phải hỏi rõ ràng.
Còn chưa tới gần phòng hiệu trưởng, liền gặp được trợ lý hiệu trưởng, thái độ của đối phương giống như đang đợi hắn, không nói hai lời dẫn hắn vào nhà ấm.
Hiệu trưởng ngồi trong đình viện ngắm hóa, nhàn nhã uống trà.
Mang Hứa Yến tới mục đích, trợ lý rất có ánh mắt mà lui ra ngoài.
Bắc Tố ý bảo hắn ngồi vào đối diện mình.
“Có dị nghị với quyết định của thầy sao?”
Sắc mặt Hứa Yến khó coi: “Em không thể hiểu được.”
Bắc Tố buông chén trà, thanh âm tang thương mang theo uy nghiêm: “Thầy không thể để cho em xảy ra sơ xuất gì.”
Không thể để tôi, chứ không phải là chúng tôi, tôi và người khác có gì khác nhau sao? Nghi vấn này nhanh chóng hiện lên trong lòng Hứa Yến.
Hắn rũ mắt nhìn nước trà trong ly, sắc mặt không thay đổi nói: “Muốn quân công không có khả năng không gặp nguy hiểm.”
Ánh mắt Bắc Tố nhìn qua mang theo nghiên cứu, cho dù Hứa Yến cố ý không nhìn mắt hắn, ánh mắt kia nhìn vào trên người giống như là vật thể, làm người ta khó chịu.
Một lát sau, cảm giác như kim chích ở lưng biến mất.
“Quân công không khó, em là người của quân đoàn chính, thầy đương nhiên sẽ có sắp xếp tốt nhất cho em.”
Lúc này Hứa Yến mới ngước mắt nhìn về phía hắn, thoải mái mà cười: “Em không cho rằng trên đời này lại có cái bánh rơi từ trên trời xuống, hiệu trưởng coi trọng em như vậy, là muốn thứ gì trên người em sao?”
Bắc Tố kéo lại áo khoác trên vai, nhìn về phía bụi hoa xung quanh: “Người cho dù có mạnh tới đâu cũng có lúc dầu hết đèn tắt, tới tuổi này của thầy, thứ muốn nhất không phải là địa vị, mà là truyền thừa.”
Hứa Yến không dấu vết híp lại hai mắt, nhìn về phía biển hoa theo hắn.
“Lời này của thầy, thiếu chút nữa làm em hiểu rằng thầy muốn em làm người thừa kế của thầy, đáng tiếc quân hàm của đế quốc không có luật thừa kế.”
Bắc Tố thu lại tầm mắt, đột nhiên cười khẽ một tiếng: “Không sao cả, tất cả những thứ em muốn thầy có thể cho em.”
“Điều kiện?”
“Chỉ cần em trung thành tuyệt đối với thầy.”
Đi ra khỏi phòng hiệu trưởng, trong lòng Hứa Yến toàn là nghi hoặc.
Bắc Tố nói nhìn như cũng không có gì xấu nhưng hắn lại cảm thấy kì quái, trong nháy mắt nào đó tầm mắt của đối phương hình như quét tới vị trí của Trứng Non.
Trứng Non trốn trong ngực hắn, lại có áo khoác che lại, nhìn từ bên ngoài không thể nhìn ra dấu vết gì.
Chưa tới một tuần, tình hình chiến trường ở các nơi càng thêm khẩn trương, vật tư chiến trường và các loại vũ khí đều được đưa ra tiền tuyến, nhưng tuy là như thế, tình huống vấn không có cải thiện rõ ràng, thậm chí bên phe nhân loại còn bị lùi về phía sau một chút.
“Vừa rồi nhìn bản đồ vệ tinh, nơi từng là nhà của tôi đã biến thành phế tích, trước đây không nghĩ tới chuyện như vậy sẽ xảy ra trên người mình.”
“Nhà tôi ở bờ biển, hiện giờ toàn bộ đều là trùng đàn chen chúc, những nơi sâu bò qua thay đổi hoàn toàn, tận thế cũng không thành như vậy.”
“Bên tòng quân để lộ ra tin tức, không khống chế được tình huống trước mắt, tinh cầu phát hiện sóng trùng càng ngày càng nhiều, nếu cứ tiếp tục như vậy, tôi thực hoài nghi quân đội có đủ người đi chiến đấu với đại chiến trùng tộc hay không.”
“Dân chúng tóc húi cua, chuyện lúc này có thể làm là tin tưởng đế quốc, haiz.”
…..
Đề tài trên mạng càng ngày càng được đẩy lên cao, từ khi các nơi tiến vào thời kì chiến đấu gay cấn, thanh âm thảo luận trên mạng cũng càng ngày càng kịch liệt.
Dần dần, thanh âm nghi ngờ cũng càng ngày càng lớn.
“Quân đội rốt cuộc có năng lực xử lý hay không? Chúng ta rốt cuộc tới khi nào mới có thể về nhà?!”
“Đừng nói tới nhà, tinh cầu của chúng tôi bị hủy hoại hơn phân nửa, cảm giác tương lai u tối, nửa đời sau phải làm sao bây giờ?”
“Lúc trước thật dễ dàng khống chế sóng trùng, vì sao bây giờ lại không được? Dùng tiền mồ hôi nước mắt của công dân lại không làm được chuyện gì, lương tâm của mấy người không đau sao?!”
“A, xem như tôi đã nhìn rõ, bên trong quân đội đã thối rữa, những người bên trên kia đều dựa vào quan hệ mà đi vào, không có mấy người có năng lực, không thể trông cậy vào bọn họ!”
…..
Thanh âm cứ vang lên như vậy, quân đội lại không đưa ra đáp án kịp thời, không biết là không để ý hay là không có sức phản bác.
Một đống người sau khi phát tiết xong lại không nhận được đáp lại, liền cảm thấy rất khó chịu, vì thế những người đó nói càng hăng, thậm chí có người liệt ra danh sách của những người cấp cao của quân đội, đem ra nhục mạ một lần.
Hứa Yến chán muốn chết mà kéo xuống dưới, lúc nhìn thấy tên An Nhiên được liệt ra, cả người đều không tốt.
Ngọa tào, vợ của tôi vì các người tác chiến không biết ngày đêm, các người thì hay rồi, ở sau lưng len lén mắng chửi người khác.
Trên đường đi học cũng có người đang bàn bạc chuyện này.
“Hiệu suất lần này xác thật là không ổn.”
“Tôi cảm thấy chiến lược của bọn họ bị sai, muốn tôi nói…..”
“Có ít người lớn tuổi, không theo kịp tư duy, vẫn là dáng vẻ cổ hủ kia, haiz.”
Có vài người vừa đi vừa nói, trong đó có một người đột nhiên đụng phải người phía trước, thiếu chút nữa té ngã.
“Này, sao cậu lại đột nhiên dừng lại?”
Hứa Yến xoay người, ánh mắt giống như kết băng, đảo qua một đám người này.
Khi nhìn vào đôi mắt của hắn, bọn họ không kìm được mà rùng mình.
“Cậu, cậu làm gì, là do cậu đột nhiên dừng lại, còn muốn đánh người sao? Cho rằng mình vẽ giỏi là ghê gớm lắm sao.”
“Này, cậu bớt cãi lại đi.” Người bên cạnh không dám nhìn ánh mắt Hứa Yến, nhỏ giọng nhắc nhở người bạn bên cạnh.
Hứa Yến thu lại tầm mắt, đấm một cái vào bên cạnh tường, thanh âm lạnh thấu xương: “Ở sau lưng nói xấu những sĩ quan trên chiến trường, các cậu là thứ gì, cũng xứng làm quân nhân sao?”
Mấy người nháy mắt mặt đỏ tai hồng, nhìn thấy Hứa Yến đấm ra một cái hố to mà sắc mặt tái nhợt, cảm giác nói thêm một câu nữa, nắm tay kia sẽ đập lên mặt bọn họ, liền cuống quít chạy trốn.
Hứa Yến thật sự tức giận, đi học được một nửa, vẫn là không nhịn được, lấy thiết bị cá nhân ra, thiết lập thành phương thức riêng tư, không coi ai ra gì bắt đầu làm việc của mình, cho dù học sinh xung quanh và giáo viên để ý, hắn cũng không quan tâm.
Không để ý được nhiều như vậy, vợ cũng bị mắng mà hắn không làm gì, thì thất quá uất ức, còn coi là một alpha được sao?
Ở bộ tin tức lâu, những thứ hắn học được so với hắn tưởng tượng con nhiều hơn rất nhiều.
Hắn ở trên mạng dạo qua một vòng, tìm ra những tài khoản mang theo ác ý nhân cơ hội khởi xướng phản động.
Sau đó tự mình đăng kí một tài khoản khác, liên hệ tin tức trường quân đội và quân hàm, gửi nội dung phản bác cho tất cả các tài khoản khác.
Thời gian buổi sáng, hắn cũng không nghe gì, toàn bộ đều dùng để trả lời.
Mời vừa đăng kí tài khoản thật nhanh đã gửi mấy ngàn bài trả lời.
Có tin nhắn đi vào, hắn tiện tay mở ra, là yêu cầu thêm bạn tốt, vừa thấy nick name, Tiểu Hi, hình như là người quen cũ.
Hiện giờ không rảnh ôn chuyện, hắn nhấn từ chối, thực nhanh yêu cầu kết bạn lại nhảy ra.
Ngại phiền, hắn nhấn chấp nhận, bên kia đã gửi tin nhắn tới đây.
[Ôi ~! Là A Yến sao? Như vậy mà cũng có thể gặp cậu, chúng ta thật có duyên phận nha~! Có muốn suy xét yêu đương ngọt ngào với tôi không? (ngượng ngùng.jpg)]
Mặt Hứa Yến lạnh nhạt.
[Không suy xét, không diễn, không thể nào.]
[Được rồi ~ (bi thương cay cay mũi.jpg), nếu không thể thành người yêu vậy chỉ có thể làm bạn, cho tôi gia nhập với được không?]
Hứa Yến theo bản năng muốn từ chối, nhưng đột nhiên nghĩ tới, Hoa si Kim Hi này chẳng những ngạo mạn tùy hứng còn không coi ai ra gì, nhưng hắn là học sinh của hệ tin tức!
[Nếu trong vòng năm phút cậu có thể tìm ra được danh sách của những người đi xỉ vả quân đội gửi cho tôi, tôi có thể suy xét.]
Thông tin vừa mới gửi qua, chưa tới hai phút bên kia liền trả lời, không chỉ có những tin tức cơ bản của những người nọ, đến ảnh chụp sinh hoạt cũng có.
[…. nhanh như vậy?]
[Tìm người là thứ mà tôi hiểu nhất! (kiêu ngạo.jpg)]
“Cũng đúng, cậu là hoa si mà.” Hứa Yến nhắc mãi một câu, sau đó gửi nhiệm vụ qua cho Kim Hi.
“Ai là hoa si?” Nghe được hắn nói, Triệu Việt nhìn qua.
Động tác trên tay Hứa Yến không ngừng, thuận miệng trả lời: “Còn không phải là Kim hoa khôi của trường chúng ta sao.”
“Tiểu Hi?” Kim Trạch ngồi hàng phía sau Hứa Yến, đang điên cuồng ghi bút ký nghe những lời này liền dừng lại, tóm lấy quần áo Hứa Yến hỏi: “Em trai của tôi làm sao vậy?”
Hứa Yến đẩy tay hắn ra, vẫy vẫy tay: “Hoàn lương, chuyện tốt.”
Kim Trạch gật gật đầu, gật được một nửa liền cứng đờ: “Cậu nói hoàn lương cái gì chứ?!”
Hứa Yến vẫn là đã kiến thức được năng lực của hoa si học ban tin tức, chỉ cần là người bị hắn theo dõi, cho dù là nam nhân đẹp trai, hay là mục tiêu nhiệm vụ, tất cả đều dễ như trở bàn tay—- đương nhiên ngoại trừ Hứa Yến.
Không chỉ hoàn thành nhiệm vụ, Kim Hi còn hack nhiều phương tiện truyền thông đưa tin xấu lên mỗi ngày, trên trang chủ của họ treo một lá cờ tổ quốc thật lớn, kèm theo một quyển sách sám hối một ngàn chữ và một bức hình quỳ xuống khóc rống, phía dưới còn để tên và địa chỉ nhà của chủ nhà.
Đem danh sách tài khoản và tên của những người có liên quan tới phái phản động sửa sang lại rồi gửi một phần cho Hứa Yến, đông thời trực tiếp đệ trình lên trung tâm báo cáo của quân đội.
[Đã thu thập đủ chứng cứ, đã hạn chế đi lại với những người có liên quan, những bộ phân liên quan sẽ được cải tiến.]
Ba người Hứa Yến ngồi trong phòng khách kí túc xá, nhìn thấy quân đội trả lời, đều nhìn tới kinh ngạc.
Phong cách làm việc quyết đoán tàn nhẫn này, thật không giống hoa si chút nào.
Hứa Yến ăn cá khô nhỏ, vuốt cằm, nói với Kim Trạch: “Thì ra em trai cậu không phải não tàn.”
“Cậu mới não tàn, đầu óc hắn luôn dùng rất tốt.” Kim Trạch hầm hừ mà nói lại một câu, tiếp tục lật sách, không biết như thế nào lại nói thêm một câu: “Chỉ là quá thích cái đẹp lại lăng nhăng, ngày thường luôn đặt tâm tư trên người nam nhân.”
Triệu Việt cảm thán một câu: “Rốt cuộc Kim đại tiểu thư cũng làm được một chuyện đúng đắn.”
Hứa Yến cong môi khẽ mỉm cười: “Người ngây thơ rồi cũng sẽ trưởng thành, không phải bởi vì lý do này, thì cũng là vì lý do khác.”
Mới vừa nói xong, Kim Hi lại gửi tin tới đây.
[Đối với những người mặt đáng ghét, tâm linh còn xấu xí, cần phải lưu tình sao? (nhấp miệng mỉm cười.jpg)]
Triệu Việt: “…. Cho nên, nói tới cùng vẫn có liên quan tới mặt.”
Hứa Yến không nhịn được, cười lớn thành tiếng.
Tay cầm sách của Kim Trạch hơi ngừng lại, xoay lưng tiếp tục đọc sách, lỗ tai dưới tóc lại hồng rực.
Chưa tới thời gian hai ngày, dưới thao tác của Hứa Yến và Kim Hi, dư luận bắt đầu xoay chuyển.
“Tôi nói sao lại đột nhiên có nhiều người nói xấu thanh danh của các sĩ quan như vậy, thì ra là có mục đích không thể cho người ta biết, cần phải nghiêm trị bọn họ!”
“Những lão đại đã lùi về chiến tuyến thứ hai cũng phải rời núi, sao có thể là họa thủy! Cũng không nhìn xem sóng trùng lần này lớn như thế nào, đều do những người không có mắt kia ồn ào, dù sao tôi vẫn luôn tin tưởng vững chắc các lão đại tuyệt đối không thành vấn đề, đế quốc cố lên!”
“Cũng chỉ có những người ngu ngốc không có kiến thức mới bị bọn họ dắt mũi, nếu trường quân đội không được, quân bộ không được, ai ai cũng không được thì để cho bọn họ đi lên mà đánh giặc!”
“Một số truyền thông vô lương tâm vì muốn thu hút sự chú ý của mọi người, sớm nên chịu dạy dỗ!”
…..
Kỳ thật bọn họ chỉ có hai người đương nhiên là không làm được nhiều chuyện, nhưng sau khi loại bỏ những người đó, lại có những truyền thông chính đáng dẫn đường, đề tài cuối cùng cũng khôi phục bình thường.
Quân bộ lại lục tục thả ra rất nhiều phóng sự ở tiền tuyến và số liệu chiến đấu, Hứa Yến nhàn rỗi vẫn là nhàn rỗi, liền làm phân tích viên phân tích số liệu, mỗi ngày đúng hẹn phân tích số liệu thật tốt, dùng hình thức mà người ngoài nghề xem cũng hiểu được đăng trên trang chủ của mình.
Dần dần, người chú ý hắn ngày càng nhiều, ban đầu chỉ có một fan— Kim Hi, đến vài ngày sau đã phát triển thành mấy vạn người, mỗi ngày đều có rất nhiều người đúng giờ ngồi xem số liệu phân tích của hắn.
“Lúc trước mỗi ngày lo lắng ngủ không yên ăn không ngon, sau khi nhìn bảng phân tích của Hứa Tiểu Hoa, giống như được uống thuốc an thần, mấy ngày nay cũng không lo lắng nữa.”
“Sợ nhất chính là chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, nhưng dựa vào số liệu mà Hứa Tiểu Hoa phân tích, hẳn là thật.”
“Nhìn mọi người đang nỗ lực, cho dù nhà cửa bị hủy, trong lòng vẫn tràn đầy hy vọng, cố lên!”
“Số liệu quân bộ phát mỗi chữ tôi đều hiểu được, nhưng hợp lại với nhau lại không hiểu gì cả, cũng may có Tiểu Hoa, phiên dịch thẳng ra, còn rất chi tiết, người trong nhà mỗi ngày đều chờ tôi xem xong rồi nói cho bọn họ nghe.”
An Nhiên và Hứa Yến hai bên từng người bận rộn.
Khi Hứa Yến đang kinh doanh “sự nghiệp” đến hô mưa gọi gió, bên An Nhiên lại gặp vấn đề khó.
“Cậu nói cái gì?” An Nhiên híp mắt: “Trên chiến trường xuất hiện rất nhiều dị nhân sao?”
A Bố gật đầu: “Trong khoảng thời gian này tôi vẫn luôn đi theo Y Thiết, từ nửa tháng trước bọn họ liền triệu tập người, dựa vào kết quả hiện giờ xem ra, bọn họ có khả năng là đưa những dị nhân đó tới chiến trường.”
An Nhiên rơi vào trầm từ.
A Bố hơi do dự, chần chờ hỏi: “Điện hạ, loại biến dị xuất hiện có phải có liên quan tới An Tức điện hạ hay không?”
Tất cả trở nên rất quỷ dị.
Hội nghị khẩn cấp của các vị cấp cao quân bộ đã gửi ra rất nhiều ý kiến khác nhau, trong lúc này cũng không đưa ra được kết luận gì.
“Trùng tộc là sinh vật ngoài hành tinh, tốc độ sinh sản nhanh, năng lực thích ứng lại mạnh, xuất hiện loài biến dị cũng là hợp tình hợp lý.”
“Trùng tộc bắt đầu biến dị khi nào? Vì sao lúc trước tôi chưa từng phát hiện ra, cho dù không thăm dò hải vực, nhưng đàn trùng khổng lồ như vậy trốn ở dưới đáy biển, chắc chắn sẽ để lại dấu vết?”
“Hiện giờ không phải là lúc thảo luận nó khi nào biến dị, vì sao lại biến dị, trước mắt số lượng trùng tộc phát hiện được đang nhanh chóng đạt tới đỉnh điểm, một khi đạt tới đỉnh điểm, năng lực đối phó của chúng ta cũng sẽ cực hạn, một khi vượt qua, hậu quả không dám tưởng tượng!”
“Ở trên đất còn dễ dàng xử lý một chút, mấu chốt là ở dưới đáy biển, điều kiện thăm dò lại có hạn, đối phó là rất khó khăn.”
“Hiện tại chỉ có thể cố gắng khống chế trùng tộc trong hải vực trước, sau đó chúng ta lại nghĩ thêm cách tiến hành xử lý.”
…..
An Nhiên lấy hình ảnh thực tế ảo tham gia hội nghị, trong quá trình ánh mắt hắn không hề rời khỏi màn hình chỉ huy trung tâm.
“Vì sao chúng ta vẫn luôn không phát hiện trùng tộc dưới đáy biển.” Đến phiên An Nhiên lên tiếng, giọng nói hắn không nhanh không chậm: “Vì sao khi không phát hiện chúng nó lại không có động tĩnh gì, nhưng gần đây phát hiện thì lại tiến hành xâm chiếm toàn diện? Tôi vẫn luôn tự hỏi vấn đề này.”
Có người nói tiếp: “An thiếu tướng phát hiện cái gì?”
An Nhiên phóng màn hình ảo tới giữa phòng hội nghị, vòng ra mấy nơi trong đó: “Tôi hoài nghi chúng nó vốn dĩ không phải ở trong biển, mà là chui sâu ở dưới lớp bùn dưới đáy hải vực.”
Những người khác lập tức nhìn về phía màn hình ảo, trên bản vẽ thăm dò có thể nhìn rõ những nơi kia là sào huyệt trùng tộc, mỗi cái đều kéo dài mấy trăm mét dưới lớp bùn.
Nếu nói là hoạt động trong biển, lúc trước thăm dò địa hình bờ biển có một bộ phận biển nằm trong phạm vi thăm dò, là có thể dễ dàng phát hiện ra trùng tộc ở trong biển.
“Ở trên đất bằng, ngoại trừ đi săn, chúng nó hầu như đều trốn dưới lòng đất, loại biến dị trong biển này cũng giống như vậy, mà lần này bị Hứa Yến phát hiện, là bởi vì chúng nó đã chuẩn bị xuất phát tập thể.”
Hơn nữa nếu xuất phát tập thể là trùng hợp hay là có người thao túng, việc này còn rất khó nói.
Sau khi An Nhiên nói rõ tình huống xong liền đưa ra ý kiến của mình: “Trước mắt dựa vào số liệu, ấu trùng chiếm số lượng 1/3, chúng ta có thể lắp vành đai xạ tuyến ở bờ biển, tuy rằng không thể giết chết được công trùng thành niên lại có thể tạo thành thương tổn trí mạng đối với ấu trùng, thứ nhất lắp vành đai xạ tuyến khó khăn sẽ thấp, còn có thể tạo thành hiệu quả quét sạch nhanh chóng, thứ hai khi ấu trùng vừa mới lên bờ liền quét sạch chúng tại chỗ, không cho chúng nó có cơ hội trưởng thành, đối với quét sạch ở phía sau cũng có thể hạ thấp khó khăn rất lớn.”
Nửa giờ sau, tổng bộ quân đội triệu tập toàn bộ các quân đoàn đang đóng quân ở Đế Đô tinh và các tinh cầu khác, cũng hạ các mệnh lệnh, dựa vào số lượng phân chia cấp bậc của trùng tộc mà lắp đặt thiết bị vành đai xạ tuyến ở bờ biển.
Thời gian chưa tới nửa ngày, dân chúng đế quốc đã cảm nhận được không đúng, không khí hòa bình lập tức trở nên lo lắng.
Trên mạng xã hội nổi tiếng nào đó, theo động thái mới của các quân đoàn, các cộng đồng mạng đã nổ tung.
“Mẹ nó! Tôi nhìn thấy gì! Quân đoàn Dark trấn sơn của đế quốc sau 28 năm lại xuất chinh lần nữa!”
“Thao thao thao, nữ thần của tôi Trác trung tướng mặc áo giáp! Quân đoàn Huyết Tường Vi cũng xuất chinh!”
“Khi còn sống, quân đoàn Liệp Ưng mà tôi yêu nhất cũng xuất chinh, quan chỉ huy cũng sắp về hưu, tôi còn tưởng đời này sẽ không thể nhìn thấy hắn chỉ huy trên chiến trường!”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sao lại dùng một lần nhiều đại lão như vậy?! Mọi người có phải nên nói điểm quan trọng một chút hay không?”
“Thật sự đã xảy ra chuyện! Tinh cầu chúng tôi đột nhiên nhận được thông báo mọi người đợi lệnh, tùy lúc chuẩn bị rút lui, chỉ sợ là sóng trùng sắp tới, thật đáng sợ a a a a!”
“Chỗ của tôi cũng vậy, hiện giờ đang trên đường chạy tới chỗ tập hợp….”
“Tôi cũng vậy, đã ngồi trên phi thuyền cứu viện, không biết lần này rời đi khi nào mới về được, dốc sức làm mười năm trong chốc lát lại trở về trước giải phóng, haiz.”
“Tại sao lại như vậy, chúng ta hẳn là sẽ không bị trùng tộc tiêu diệt chứ, thật đáng sợ.”
……
Mọi chuyện dần dần bại lộ ra, dư luận trên mạng càng thêm lo lắng, giống như sắp tới ngày tận thế, mỗi người đều cảm thấy lo lắng.
Một biệt thự nhà nông nghỉ dưỡng, An Tức nhìn tin tức trên mạng, nghe cấp dưới bẩm báo, vẻ mặt lạnh tới cực điểm.
“Chuẩn bị tốt chưa?”
Y Thiết cười như không cười mà lên tiếng, khớp xương trên đôi tay vang lên răng rắc: “Chờ đợi ngày này thật lâu!”
An Tức đóng lại thiết bị cá nhân, đứng lên, gợi lên nụ cười lạnh như băng: “Vậy còn chờ gì nữa, hành động đi.”
Thế cục càng ngày càng khẩn trương, cơ hội Hứa Yến có thể liên hệ với An Nhiên càng ngày càng ít, thứ nhất bản thân hắn mỗi ngày đều được phân công rất nhiều công việc, thứ hai An Nhiên còn bận rộn hơn cả hắn, hai người không có cách nào để rút ra thời gian nhàn rỗi, cho dù có thể liên hệ, nói chuyện công việc xong bọn họ cũng không có thời gian để nói chuyện phiếm.
Hứa Yến buông bút phát sáng, xoa xoa giữa mày, bận rộn không làm cho hắn quên đi, ngược lại trong lòng càng thêm nôn nóng.
Trong lúc này, thật sự muốn ở bên cạnh An Nhiên.
Người kia một khi bận rộn sẽ không chăm sóc bản thân thật tốt, nói không chừng mấy ngày hôm nay không có nghỉ ngơi, khiến hắn không yên lòng.
Nếu không thể cả ngày bám bên người hắn, nhưng ở bên người hắn cũng có thể giúp đỡ một ít công việc, thay hắn chia sẻ một chút cũng tốt.
Suy xét mấy ngày, thừa dịp lúc thay ca, Hứa Yến đi tìm Vưu Lợi.
“Tôi muốn tới quân đoàn Vinh Diệu.”
Vưu Lợi không hề suy nghĩ liền từ chối: “Không được, khoan hãy nói tôi nói có được hay không, cho dù tôi đồng ý, cậu nghĩ trong thời điểm này còn có phi thuyền đưa cậu qua sao.”
Hứa Yến giữ chặt hắn muốn đi, ánh mắt kiên định: “Tôi biết giá trị của mình, chuyện trong thời gian này có thể giúp được tôi đều giúp, tiếp tục chờ ở nơi này đối với quân đoàn đối với tôi cũng không có ý nghĩa gì, anh là thiếu tướng, điều động một thực tập sinh khẳng định là không khó.”
Vưu Lợi quay đầu nhìn hắn chằm chằm: “Hiện giờ không phải là lúc nói chuyện yêu đương.”
“Cho nên tôi mới hy vọng anh mang tôi tới quân đoàn Vinh Diệu.” Hứa Yến không lùi một bước: “Lợi dụng giá trị của mỗi chiến sĩ tới mức tận cùng, đây không phải là tố chất cơ bản của quan chỉ huy sao?”
Vưu Lợi im lặng một lát, trực tiếp liên hệ với hiệu trưởng Bắc Tố của trường quân đội.
“Bắc hiệu trưởng, dựa vào năng lực đặc biệt của Hứa Yến và nhu cầu của chiến trường, hiện tại tôi muốn điều hắn đến quân đoàn Vinh Diệu hỗ trợ chiến đấu.”
Hứa Yến liên hệ không nhiều lắm với Bắc Tố, chỉ có vài lần, hắn không thể nói chán ghét hay là thích đối phương, nhưng đối phương hình như luôn cho hắn rất nhiều lợi ích.
Dựa vào kinh nghiệm trước đây, Hứa Yến cảm thấy đối phương sẽ đồng ý 80%.
Bắc Tố nhìn về phía Hứa Yến: “ ý của cậu sao?”
Hấp dẫn! Hứa Yến không thay đổi sắc mặt mà gật đầu: “Tôi đương nhiên có thể.”
Vưu Lợi liếc mắt nhìn hắn, khó chịu hừ một tiếng, cậu có thể trở về bên cạnh vợ cậu đương nhiên là cậu có thể.
Bắc Tố tự hỏi một lát, lại nhìn về phía Vưu Lợi một lần nữa: “Kỳ thật tôi cũng chuẩn bị liên hệ cậu, tình huống chiến trường hiện giờ quá nguy hiểm, tôi cứ suy nghĩ mãi, liền quyết định ngừng hẳn nhiệm vụ tại đây, đưa toàn bộ học sinh thực tập về Học Phủ Tinh.”
Trong lòng Hứa Yến vốn đang rất chờ mong, nhưng nghe nửa câu đầu của Bắc Tố trong lòng hắn liền lo lắng, hơi hơi cảm cảm thấy không ổn, quả nhiên, mọi chuyện không thuận lợi như hắn nghĩ.
“Tôi thì sao? Tôi không cần về phải không?”
“Cậu phải về.”
Hứa Yến còn muốn giãy giụa: “Hiện giờ em làm chính là công việc tuyến hai, lại không tiếp xúc trực tiếp với trùng tộc, có bao nhiêu nguy hiểm đâu chứ, hơn nữa nếu chiến tranh đã khẩn trương như vậy, chúng ta lại rút về, vậy không phải là gia tăng việc cho những người khác sao?”
Thái độ của Bắc Tố không hề dao động: “Các cậu là đi học tập, bản chất không khác gì thêm phiền cả, các cậu không trở lại mới là gia tăng lượng công việc cho người khác.”
Hứa Yến: “….” Vì sao tôi lại không thể phản bác? Hiệu trưởng nói trắng ra như vậy thật sự mới tốt sao?!
Thái độ Bắc Tố cứng rắn, căn bản không cho con đường bàn bạc lại, Vưu Lợi cũng có ý lưu người lại, nếu không thể điều vậy ở lại cũng được, nhưng kết quả vẫn là không được.
Kết quả ngày hôm sau, tất cả các học sinh thực tập đều được đón trở về Học Phủ Tinh.
Không khí trên đường nặng nề, lại không thể liên hệ với An Nhiên, Hứa Yến chỉ có thể kể rõ tâm sự với Trứng Non.
“Nhãi con, trong lòng cha thật khổ, haiz.”
Không được điều tới chỗ An Nhiên, ngược lại còn cách An Nhiên xa hơn, nghĩ lại Hứa Yến còn muốn khóc.
Chuyện này là như thế nào?!
“Tật xấu gì vậy, nói rút liền rút, chúng ta sẽ kéo chân sau như vậy sao?” một chỗ khác trong phòng truyền tới thanh âm tức giận của Kim Trạch.
“Tôi cũng không nghĩ ra, nhưng hiệu trưởng hẳn là có suy nghĩ của hắn, dù sao chúng ta mới nhập ngũ chưa tới nửa năm, tri thức chuyên nghiệp còn khuyết thiếu rất nhiều, bị gọi về cũng không còn cách nào.”
Ngoài miệng Triệu Việt nói như vậy, trong mắt lại toàn tiếc nuối, ai cũng biết, càng vào lúc khẩn cấp sẽ càng khảo nghiệm năng lực cá nhân, càng có thể học được nhiều thứ giá trị.
Hứa Yến nghiêng người nằm đối mặt với vách tường, dùng thân thể ngăn cản trước người Trứng Non, dùng một bàn tay chơi với nó.
Từ ngày dùng dây nhỏ đối phó công trung trên đảo nhỏ, Trứng Non khống chế dây nhỏ càng ngày càng chuẩn xác.
Giờ phút này có hai sợi dây nhỏ bay ra từ trong vỏ trứng, khoanh lấy hai ngón tay của Hứa Yến, sau đó thích ý mà ở dưới tay hắn đu dây, vui vẻ còn muốn xoay xoay vài cái.
Thời gian hắn tiếp xúc với chính trị và chiến trường thật ngắn, nhưng dựa vào phương thức cơ bản để nói, hiện tại cũng không phải lúc rút bọn họ về, giống như Vưu Lợi nói, căn bản không thể rút ra được phi thuyền đưa bọn họ về, còn không bằng ở quân đoàn ăn ngon uống tốt, cũng không thể coi thành dân chạy nạn, cũng không chiếm nhiều địa phương.
Ngay cả cách nói kéo chân sau cũng càng thêm kì quái, cho dù bọn họ non trẻ như thế nào thì vẫn có nơi sử dụng, thêm một người thì thêm một phần giúp đỡ, sao có thể nói là kéo chân sau để vơ đũa cả nắm được?
Mang theo một lòng toàn câu hỏi trở về trường quân đội, Hứa Yến chưa về kí túc xá đã đi tới văn phòng hiệu trưởng.
Hắn cần phải hỏi rõ ràng.
Còn chưa tới gần phòng hiệu trưởng, liền gặp được trợ lý hiệu trưởng, thái độ của đối phương giống như đang đợi hắn, không nói hai lời dẫn hắn vào nhà ấm.
Hiệu trưởng ngồi trong đình viện ngắm hóa, nhàn nhã uống trà.
Mang Hứa Yến tới mục đích, trợ lý rất có ánh mắt mà lui ra ngoài.
Bắc Tố ý bảo hắn ngồi vào đối diện mình.
“Có dị nghị với quyết định của thầy sao?”
Sắc mặt Hứa Yến khó coi: “Em không thể hiểu được.”
Bắc Tố buông chén trà, thanh âm tang thương mang theo uy nghiêm: “Thầy không thể để cho em xảy ra sơ xuất gì.”
Không thể để tôi, chứ không phải là chúng tôi, tôi và người khác có gì khác nhau sao? Nghi vấn này nhanh chóng hiện lên trong lòng Hứa Yến.
Hắn rũ mắt nhìn nước trà trong ly, sắc mặt không thay đổi nói: “Muốn quân công không có khả năng không gặp nguy hiểm.”
Ánh mắt Bắc Tố nhìn qua mang theo nghiên cứu, cho dù Hứa Yến cố ý không nhìn mắt hắn, ánh mắt kia nhìn vào trên người giống như là vật thể, làm người ta khó chịu.
Một lát sau, cảm giác như kim chích ở lưng biến mất.
“Quân công không khó, em là người của quân đoàn chính, thầy đương nhiên sẽ có sắp xếp tốt nhất cho em.”
Lúc này Hứa Yến mới ngước mắt nhìn về phía hắn, thoải mái mà cười: “Em không cho rằng trên đời này lại có cái bánh rơi từ trên trời xuống, hiệu trưởng coi trọng em như vậy, là muốn thứ gì trên người em sao?”
Bắc Tố kéo lại áo khoác trên vai, nhìn về phía bụi hoa xung quanh: “Người cho dù có mạnh tới đâu cũng có lúc dầu hết đèn tắt, tới tuổi này của thầy, thứ muốn nhất không phải là địa vị, mà là truyền thừa.”
Hứa Yến không dấu vết híp lại hai mắt, nhìn về phía biển hoa theo hắn.
“Lời này của thầy, thiếu chút nữa làm em hiểu rằng thầy muốn em làm người thừa kế của thầy, đáng tiếc quân hàm của đế quốc không có luật thừa kế.”
Bắc Tố thu lại tầm mắt, đột nhiên cười khẽ một tiếng: “Không sao cả, tất cả những thứ em muốn thầy có thể cho em.”
“Điều kiện?”
“Chỉ cần em trung thành tuyệt đối với thầy.”
Đi ra khỏi phòng hiệu trưởng, trong lòng Hứa Yến toàn là nghi hoặc.
Bắc Tố nói nhìn như cũng không có gì xấu nhưng hắn lại cảm thấy kì quái, trong nháy mắt nào đó tầm mắt của đối phương hình như quét tới vị trí của Trứng Non.
Trứng Non trốn trong ngực hắn, lại có áo khoác che lại, nhìn từ bên ngoài không thể nhìn ra dấu vết gì.
Chưa tới một tuần, tình hình chiến trường ở các nơi càng thêm khẩn trương, vật tư chiến trường và các loại vũ khí đều được đưa ra tiền tuyến, nhưng tuy là như thế, tình huống vấn không có cải thiện rõ ràng, thậm chí bên phe nhân loại còn bị lùi về phía sau một chút.
“Vừa rồi nhìn bản đồ vệ tinh, nơi từng là nhà của tôi đã biến thành phế tích, trước đây không nghĩ tới chuyện như vậy sẽ xảy ra trên người mình.”
“Nhà tôi ở bờ biển, hiện giờ toàn bộ đều là trùng đàn chen chúc, những nơi sâu bò qua thay đổi hoàn toàn, tận thế cũng không thành như vậy.”
“Bên tòng quân để lộ ra tin tức, không khống chế được tình huống trước mắt, tinh cầu phát hiện sóng trùng càng ngày càng nhiều, nếu cứ tiếp tục như vậy, tôi thực hoài nghi quân đội có đủ người đi chiến đấu với đại chiến trùng tộc hay không.”
“Dân chúng tóc húi cua, chuyện lúc này có thể làm là tin tưởng đế quốc, haiz.”
…..
Đề tài trên mạng càng ngày càng được đẩy lên cao, từ khi các nơi tiến vào thời kì chiến đấu gay cấn, thanh âm thảo luận trên mạng cũng càng ngày càng kịch liệt.
Dần dần, thanh âm nghi ngờ cũng càng ngày càng lớn.
“Quân đội rốt cuộc có năng lực xử lý hay không? Chúng ta rốt cuộc tới khi nào mới có thể về nhà?!”
“Đừng nói tới nhà, tinh cầu của chúng tôi bị hủy hoại hơn phân nửa, cảm giác tương lai u tối, nửa đời sau phải làm sao bây giờ?”
“Lúc trước thật dễ dàng khống chế sóng trùng, vì sao bây giờ lại không được? Dùng tiền mồ hôi nước mắt của công dân lại không làm được chuyện gì, lương tâm của mấy người không đau sao?!”
“A, xem như tôi đã nhìn rõ, bên trong quân đội đã thối rữa, những người bên trên kia đều dựa vào quan hệ mà đi vào, không có mấy người có năng lực, không thể trông cậy vào bọn họ!”
…..
Thanh âm cứ vang lên như vậy, quân đội lại không đưa ra đáp án kịp thời, không biết là không để ý hay là không có sức phản bác.
Một đống người sau khi phát tiết xong lại không nhận được đáp lại, liền cảm thấy rất khó chịu, vì thế những người đó nói càng hăng, thậm chí có người liệt ra danh sách của những người cấp cao của quân đội, đem ra nhục mạ một lần.
Hứa Yến chán muốn chết mà kéo xuống dưới, lúc nhìn thấy tên An Nhiên được liệt ra, cả người đều không tốt.
Ngọa tào, vợ của tôi vì các người tác chiến không biết ngày đêm, các người thì hay rồi, ở sau lưng len lén mắng chửi người khác.
Trên đường đi học cũng có người đang bàn bạc chuyện này.
“Hiệu suất lần này xác thật là không ổn.”
“Tôi cảm thấy chiến lược của bọn họ bị sai, muốn tôi nói…..”
“Có ít người lớn tuổi, không theo kịp tư duy, vẫn là dáng vẻ cổ hủ kia, haiz.”
Có vài người vừa đi vừa nói, trong đó có một người đột nhiên đụng phải người phía trước, thiếu chút nữa té ngã.
“Này, sao cậu lại đột nhiên dừng lại?”
Hứa Yến xoay người, ánh mắt giống như kết băng, đảo qua một đám người này.
Khi nhìn vào đôi mắt của hắn, bọn họ không kìm được mà rùng mình.
“Cậu, cậu làm gì, là do cậu đột nhiên dừng lại, còn muốn đánh người sao? Cho rằng mình vẽ giỏi là ghê gớm lắm sao.”
“Này, cậu bớt cãi lại đi.” Người bên cạnh không dám nhìn ánh mắt Hứa Yến, nhỏ giọng nhắc nhở người bạn bên cạnh.
Hứa Yến thu lại tầm mắt, đấm một cái vào bên cạnh tường, thanh âm lạnh thấu xương: “Ở sau lưng nói xấu những sĩ quan trên chiến trường, các cậu là thứ gì, cũng xứng làm quân nhân sao?”
Mấy người nháy mắt mặt đỏ tai hồng, nhìn thấy Hứa Yến đấm ra một cái hố to mà sắc mặt tái nhợt, cảm giác nói thêm một câu nữa, nắm tay kia sẽ đập lên mặt bọn họ, liền cuống quít chạy trốn.
Hứa Yến thật sự tức giận, đi học được một nửa, vẫn là không nhịn được, lấy thiết bị cá nhân ra, thiết lập thành phương thức riêng tư, không coi ai ra gì bắt đầu làm việc của mình, cho dù học sinh xung quanh và giáo viên để ý, hắn cũng không quan tâm.
Không để ý được nhiều như vậy, vợ cũng bị mắng mà hắn không làm gì, thì thất quá uất ức, còn coi là một alpha được sao?
Ở bộ tin tức lâu, những thứ hắn học được so với hắn tưởng tượng con nhiều hơn rất nhiều.
Hắn ở trên mạng dạo qua một vòng, tìm ra những tài khoản mang theo ác ý nhân cơ hội khởi xướng phản động.
Sau đó tự mình đăng kí một tài khoản khác, liên hệ tin tức trường quân đội và quân hàm, gửi nội dung phản bác cho tất cả các tài khoản khác.
Thời gian buổi sáng, hắn cũng không nghe gì, toàn bộ đều dùng để trả lời.
Mời vừa đăng kí tài khoản thật nhanh đã gửi mấy ngàn bài trả lời.
Có tin nhắn đi vào, hắn tiện tay mở ra, là yêu cầu thêm bạn tốt, vừa thấy nick name, Tiểu Hi, hình như là người quen cũ.
Hiện giờ không rảnh ôn chuyện, hắn nhấn từ chối, thực nhanh yêu cầu kết bạn lại nhảy ra.
Ngại phiền, hắn nhấn chấp nhận, bên kia đã gửi tin nhắn tới đây.
[Ôi ~! Là A Yến sao? Như vậy mà cũng có thể gặp cậu, chúng ta thật có duyên phận nha~! Có muốn suy xét yêu đương ngọt ngào với tôi không? (ngượng ngùng.jpg)]
Mặt Hứa Yến lạnh nhạt.
[Không suy xét, không diễn, không thể nào.]
[Được rồi ~ (bi thương cay cay mũi.jpg), nếu không thể thành người yêu vậy chỉ có thể làm bạn, cho tôi gia nhập với được không?]
Hứa Yến theo bản năng muốn từ chối, nhưng đột nhiên nghĩ tới, Hoa si Kim Hi này chẳng những ngạo mạn tùy hứng còn không coi ai ra gì, nhưng hắn là học sinh của hệ tin tức!
[Nếu trong vòng năm phút cậu có thể tìm ra được danh sách của những người đi xỉ vả quân đội gửi cho tôi, tôi có thể suy xét.]
Thông tin vừa mới gửi qua, chưa tới hai phút bên kia liền trả lời, không chỉ có những tin tức cơ bản của những người nọ, đến ảnh chụp sinh hoạt cũng có.
[…. nhanh như vậy?]
[Tìm người là thứ mà tôi hiểu nhất! (kiêu ngạo.jpg)]
“Cũng đúng, cậu là hoa si mà.” Hứa Yến nhắc mãi một câu, sau đó gửi nhiệm vụ qua cho Kim Hi.
“Ai là hoa si?” Nghe được hắn nói, Triệu Việt nhìn qua.
Động tác trên tay Hứa Yến không ngừng, thuận miệng trả lời: “Còn không phải là Kim hoa khôi của trường chúng ta sao.”
“Tiểu Hi?” Kim Trạch ngồi hàng phía sau Hứa Yến, đang điên cuồng ghi bút ký nghe những lời này liền dừng lại, tóm lấy quần áo Hứa Yến hỏi: “Em trai của tôi làm sao vậy?”
Hứa Yến đẩy tay hắn ra, vẫy vẫy tay: “Hoàn lương, chuyện tốt.”
Kim Trạch gật gật đầu, gật được một nửa liền cứng đờ: “Cậu nói hoàn lương cái gì chứ?!”
Hứa Yến vẫn là đã kiến thức được năng lực của hoa si học ban tin tức, chỉ cần là người bị hắn theo dõi, cho dù là nam nhân đẹp trai, hay là mục tiêu nhiệm vụ, tất cả đều dễ như trở bàn tay—- đương nhiên ngoại trừ Hứa Yến.
Không chỉ hoàn thành nhiệm vụ, Kim Hi còn hack nhiều phương tiện truyền thông đưa tin xấu lên mỗi ngày, trên trang chủ của họ treo một lá cờ tổ quốc thật lớn, kèm theo một quyển sách sám hối một ngàn chữ và một bức hình quỳ xuống khóc rống, phía dưới còn để tên và địa chỉ nhà của chủ nhà.
Đem danh sách tài khoản và tên của những người có liên quan tới phái phản động sửa sang lại rồi gửi một phần cho Hứa Yến, đông thời trực tiếp đệ trình lên trung tâm báo cáo của quân đội.
[Đã thu thập đủ chứng cứ, đã hạn chế đi lại với những người có liên quan, những bộ phân liên quan sẽ được cải tiến.]
Ba người Hứa Yến ngồi trong phòng khách kí túc xá, nhìn thấy quân đội trả lời, đều nhìn tới kinh ngạc.
Phong cách làm việc quyết đoán tàn nhẫn này, thật không giống hoa si chút nào.
Hứa Yến ăn cá khô nhỏ, vuốt cằm, nói với Kim Trạch: “Thì ra em trai cậu không phải não tàn.”
“Cậu mới não tàn, đầu óc hắn luôn dùng rất tốt.” Kim Trạch hầm hừ mà nói lại một câu, tiếp tục lật sách, không biết như thế nào lại nói thêm một câu: “Chỉ là quá thích cái đẹp lại lăng nhăng, ngày thường luôn đặt tâm tư trên người nam nhân.”
Triệu Việt cảm thán một câu: “Rốt cuộc Kim đại tiểu thư cũng làm được một chuyện đúng đắn.”
Hứa Yến cong môi khẽ mỉm cười: “Người ngây thơ rồi cũng sẽ trưởng thành, không phải bởi vì lý do này, thì cũng là vì lý do khác.”
Mới vừa nói xong, Kim Hi lại gửi tin tới đây.
[Đối với những người mặt đáng ghét, tâm linh còn xấu xí, cần phải lưu tình sao? (nhấp miệng mỉm cười.jpg)]
Triệu Việt: “…. Cho nên, nói tới cùng vẫn có liên quan tới mặt.”
Hứa Yến không nhịn được, cười lớn thành tiếng.
Tay cầm sách của Kim Trạch hơi ngừng lại, xoay lưng tiếp tục đọc sách, lỗ tai dưới tóc lại hồng rực.
Chưa tới thời gian hai ngày, dưới thao tác của Hứa Yến và Kim Hi, dư luận bắt đầu xoay chuyển.
“Tôi nói sao lại đột nhiên có nhiều người nói xấu thanh danh của các sĩ quan như vậy, thì ra là có mục đích không thể cho người ta biết, cần phải nghiêm trị bọn họ!”
“Những lão đại đã lùi về chiến tuyến thứ hai cũng phải rời núi, sao có thể là họa thủy! Cũng không nhìn xem sóng trùng lần này lớn như thế nào, đều do những người không có mắt kia ồn ào, dù sao tôi vẫn luôn tin tưởng vững chắc các lão đại tuyệt đối không thành vấn đề, đế quốc cố lên!”
“Cũng chỉ có những người ngu ngốc không có kiến thức mới bị bọn họ dắt mũi, nếu trường quân đội không được, quân bộ không được, ai ai cũng không được thì để cho bọn họ đi lên mà đánh giặc!”
“Một số truyền thông vô lương tâm vì muốn thu hút sự chú ý của mọi người, sớm nên chịu dạy dỗ!”
…..
Kỳ thật bọn họ chỉ có hai người đương nhiên là không làm được nhiều chuyện, nhưng sau khi loại bỏ những người đó, lại có những truyền thông chính đáng dẫn đường, đề tài cuối cùng cũng khôi phục bình thường.
Quân bộ lại lục tục thả ra rất nhiều phóng sự ở tiền tuyến và số liệu chiến đấu, Hứa Yến nhàn rỗi vẫn là nhàn rỗi, liền làm phân tích viên phân tích số liệu, mỗi ngày đúng hẹn phân tích số liệu thật tốt, dùng hình thức mà người ngoài nghề xem cũng hiểu được đăng trên trang chủ của mình.
Dần dần, người chú ý hắn ngày càng nhiều, ban đầu chỉ có một fan— Kim Hi, đến vài ngày sau đã phát triển thành mấy vạn người, mỗi ngày đều có rất nhiều người đúng giờ ngồi xem số liệu phân tích của hắn.
“Lúc trước mỗi ngày lo lắng ngủ không yên ăn không ngon, sau khi nhìn bảng phân tích của Hứa Tiểu Hoa, giống như được uống thuốc an thần, mấy ngày nay cũng không lo lắng nữa.”
“Sợ nhất chính là chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, nhưng dựa vào số liệu mà Hứa Tiểu Hoa phân tích, hẳn là thật.”
“Nhìn mọi người đang nỗ lực, cho dù nhà cửa bị hủy, trong lòng vẫn tràn đầy hy vọng, cố lên!”
“Số liệu quân bộ phát mỗi chữ tôi đều hiểu được, nhưng hợp lại với nhau lại không hiểu gì cả, cũng may có Tiểu Hoa, phiên dịch thẳng ra, còn rất chi tiết, người trong nhà mỗi ngày đều chờ tôi xem xong rồi nói cho bọn họ nghe.”
An Nhiên và Hứa Yến hai bên từng người bận rộn.
Khi Hứa Yến đang kinh doanh “sự nghiệp” đến hô mưa gọi gió, bên An Nhiên lại gặp vấn đề khó.
“Cậu nói cái gì?” An Nhiên híp mắt: “Trên chiến trường xuất hiện rất nhiều dị nhân sao?”
A Bố gật đầu: “Trong khoảng thời gian này tôi vẫn luôn đi theo Y Thiết, từ nửa tháng trước bọn họ liền triệu tập người, dựa vào kết quả hiện giờ xem ra, bọn họ có khả năng là đưa những dị nhân đó tới chiến trường.”
An Nhiên rơi vào trầm từ.
A Bố hơi do dự, chần chờ hỏi: “Điện hạ, loại biến dị xuất hiện có phải có liên quan tới An Tức điện hạ hay không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất