Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Một Tiên Quân

Chương 75:

Trước Sau
Bước chân của Qua Dạ Tinh ngừng lại, nghiêng người nhìn theo, mới phát hiện Du đảo chủ đã dừng bước lại, ngẩng đầu, đang nhìn cái gì ở trên?

Qua Dạ Tinh không khỏi cũng ngẩng đầu lên.

Một thiếu nữ nằm bên cửa sổ....đang ăn bánh sao?

Khi hai người Qua Dạ Tinh đang nhìn Ô Tinh Tinh, Ô Tinh Tinh cũng đã nhận ra ánh nhìn của bọn họ.

Ô Tinh Tinh không biết bọn họ là ai.

Chỉ thấy người bên phải có đôi mày rậm, kiên cường chính trực nghiêm nghị, gương mặt tràn đầy khí thế thiếu niên.

Mà người bên phải đeo mặt nạ màu trắng, nhìn không thấy mặt, giống như vừa mới bò từ trong địa ngục ra.

Đáng sợ quá!

Ô Tinh Tinh liếm môi, cảm thấy trong miệng có hơi khô.

Bọn họ sẽ không....nhìn ra....ta là yêu quái chứ?

Ô Tinh Tinh vội vàng rụt lại, nhanh chóng “đùng” một tiếng đóng cửa sổ

Qua Dạ Tinh dưới lầu hói híp mắti, hỏi: “Du đảo chủ quen nàng sao?”

Du đảo chủ đeo mặt nạ trắng đáp lời: “Phải.”

Qua Dạ Tinh nói: “Lúc trước chưa từng gặp qua, là một tán tu sao? Ừm, linh lực vẫn có hơi thấp kém.”

“Đi thôi.” Du đảo chủ nói.

Qua Dạ Tinh thấy hắn ta không nói chuyện cũ, hơn nửa chỉ là quen biết sơ thôi, vì thế cũng không nói nhiều, đ i về phía trước cùng với hắn.

Đợi đến đảo trên không của các tông ngủ lại, Qua Dạ Tinh bay lên đáp xuống trên địa bàn của Kiếm Tông. Mà Du đảo chủ lại không động đậy, hắn ta đứng ở đó một lúc, lại quay người về khách điếm.

Tiểu nhị khách điếm không nghĩ rằng vị đảo chủ đảo Ly Hỏa thần bí đó, lại muốn vào ở khách điếm, sợ hãi hỏi thêm hai lần, mới ngẩn ngơ đưa chìa khóa cho hắn ta.

Vị Du đảo chủ này đã vào ở một phòng chữ Thiên cách phòng của Ô Tinh Tinh bốn căn.

Vì liên quan đến hắn ta, tiếng bàn tán trong khách điếm đều nhỏ hơn nhiều.

Bên này sau khi Ô Tinh Tinh ăn uống no nê, cũng không nhớ mong Tùy Ly lắm.

Nàng nắm chăn lăn ba vòng, cuộn chặt mình, mới không cảm thấy lạnh nữa.

Nếu như có thể biến về nguyên hình ngủ, thì ấm áp hơn nhiều.

Ô Tinh Tinh mơ hồ nghĩ.

Trăng lên đỉnh đầu.

Một cánh tay im lặng đè lên cửa phòng của Ô Tinh Tinh.

Đây là con yêu đã nhìn chằm chằm Ô Tinh Tinh vào ban ngày.



Ả đã mặc ngán lớp da của Pháp m Môn.

Bây giờ ả phải thay một lớp mới cho mình.....

Trong đầu ả xẹt qua dáng vẻ gương mặt của Ô Tinh Tinh, trong lòng càng thêm ngứa ngáy không chịu nổi.

Trong hành lang của khách điếm thắp sáng đèn.

Ánh đèn màu quýt vàng lung lay chiếu xuống, ả đứng trước cửa, nhìn thấy thiếu nữ thân hình mảnh khảnh thon dài, chỉ là sau khi ả giơ tay ra.

Trên bóng đó lại nhiều thêm móng vuốt sắc nhọn.

Ngón tay trắng trẻo của ả cầm lấy khóa cửa.

Mòng vuốt sắc nhọn trong bóng bấu vào khóa cửa.

Chỉ nghe thấy một tiếng “răng rắc” cực nhẹ, khóa cửa bị cắt làm hai.

Hoàn toàn không có người sẽ nghĩ rằng, yêu quái có gan dám hành động ở địa bàn của nhiều tu sĩ.

Nữ tử cong miệng cười.

Ả nhanh chóng chen vào trong phòng, đồng thời thổi phấn thơm trong tay.

Thứ đồ này là chuyên khắc tu sĩ.

Sau khi hít vào, khó có thể vận chuyển chân nguyên, chỉ còn lại chút linh khí không làm được gì.

Ai biết được hình bóng người trên giường đột nhiên lật người, mơ hồ ngồi dậy: “....Phu quân?”

Nói xong, nàng lại thay đổi lời: “A Tiếu sao?”

Vậy mà nàng lại có phu quân sao? Phu quân của nàng là ai?

Nữ tử khó có thể khống chế sự kích động trong lòng, nói thầm trong lòng chẳng lẽ là Tùy Ly sao? Vậy thì quá tốt....

Nữ tử vòng qua bình phong, chầm chậm lại gần giường, thổi bay phấn thơm còn dư lại trong tay.

Cuối cùng, ả đã đến trước giường, bốn mắt nhìn nhau với thiếu nữ.

Ô Tinh Tinh: ?

Đây là ai?

Dưới ánh trăng, gương mặt của Ô Tinh Tinh càng tinh tế hơn.

Nữ tử hơi mỉm cười.

“.....Ngươi là yêu sao?” Mũi của Ô Tinh Tinh hơi động một chút.

Nàng ngửi thấy yêu khí.



Nữ tử cũng không hoảng loạn chút nào, ngược lại còn gật đầu, đáp lời: “Đúng thế.”

Sau đó, mười ngón tay thon dài của ả biến thành móng vuốt sắc nhọn.

Nàng ta giơ móng vuốt lên, đè đỉnh đầu của mình, bắt đầu lột da từ trên xuống, lộ ra từng chút cơ thể đỏ đỏ trắng trắng.

Ô Tinh Tinh: “Ọe.”

Ô Tinh Tinh: “Ngươi thật buồn nôn, ọe.”

Nữ tử: “...”

Vậy mà thiếu nữ này không sợ sao?

Nữ tử nghiến răng nghiến lợi lạnh giọng nói: “Thấy buồn nôn sao? Đợi chút nữa ta lột da của ngươi, thứ buồn nôn chính là ngươi.”

Ô Tinh Tinh đã từng nghe nói về loại yêu quái này, nhưng vẫn là lần đầu tiên thấy.

Nàng không nhịn được nôn ọe hai tiếng, sau đó mới ngẩng đầu lên, yếu ớt hỏi: “Ngươi là sài lang tinh sao?”

Nữ tử không thích nghe người khác nói mình là sài lang.

Ả thấy Ô Tinh Tinh đến cả pháp bảo cũng không lấy ra, có thể thấy được kinh nghiệm chiến đấu rất ít, không chừng là tiểu phế vật bị nâng niu lớn lên.

Nữ tử cười lạnh một tiếng, lập tức giơ móng vồ đến.

Móng vuốt của ả vô cùng sắc bén, giây phút đụng phải cổ tay của Ô Tinh Tinh, đã có máu chảy ra.

Nữ tử choáng váng : “Ngươi...Sao ngươi cũng là yêu chứ?!”

Ô Tinh Tinh: “Ọe.”

Nàng không tiếp lời của nữ tử, chỉ vừa âm thầm nôn, vừa từ dưới chân mò ra một chiếc chén vàng, úp ngược trên mép giường, sau đó trong miệng đọc khẩu quyết.

Tất cả chỉ xảy ra trong chớp mắt.

Lời nói của nữ tử vừa dứt, đã cảm thấy một nguồn sức mạnh cực lớn, nóng bỏng, chói mắt, đánh bật ả ra ngoài.

Sau đó một tia kim quang cực lớn tỏa ra, lại chiếu xuống, bao trùm chặt chẽ thiếu nữ trên giường vào bên trong.

Đồng thời.

Trên đảo trên không Kim Thiền Tông ngủ lại, đột nhiên có người đẩy cửa ra.

“Sư huynh?”

Bóng hình đó lướt qua, để lại một chút tàn ảnh màu vàng.

Trong khách điếm, nữ tử bò dậy, nửa lớp da rủ xuống.

Máu rơi tí tách trên mặt đất.

Ả nhấc tay lên nhìn, từ ngón tay đến cánh tay... nửa thân người của nàng ta đều bị cháy sém, còn tỏa ra mùi khét.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau