Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Một Tiên Quân
Chương 80:
Vẫn là tu sĩ ở một bên nói: “Thật là kỳ lạ. Vị Ô cô nương này đụng vào Kim quang của phật tử, vậy mà không có chút cảm giác đau đớn bị bỏng nào hết.”
Mọi người quay đầu nhìn về phía trưởng lão Pháp m Môn: “Trưởng lão, nhìn tình hình này, e rằng trên trấn Vũ Lăng có nhiều yêu quái đi nữa, vậy cũng tuyệt đối không có chút liên quan gì đến vị Ô cô nương.”
Ánh mắt trưởng lão Pháp m Môn nhìn về phía Ô Tinh Tinh, cũng lập tức hòa hoãn hơn nhiều.
Bà ta nói: “Đúng vậy.”
Ô Tinh Tinh: ???
Ngọc Lăng trà trộn trong đám người cũng ngây ngốc.
Có Tùy Ly bao che thay Ô Tinh Tinh, một lần không vạch trần được thân phận của Ô Tinh Tinh ngược lại cũng không kỳ lạ. Nàng ta từ từ lại thực hiện kế hoạch khác là được.
Nhưng tại sao bây giờ mọi người đều chắc như đinh đóng cột, nói có nhiều yêu quái đến mấy đều không liên quan đến Ô Tinh Tinh chứ?
Ô Tinh Tinh chính là yêu quái mà!
Một con hồ ly phế vật đến cả cái đuôi thứ hai đều tu luyện không ra!
Trưởng lão Pháp m Môn bên này ra lệnh người nâng thi thể của đồ đệ xuống, nhẹ than thở nói: “Có thể được phật tử tụng kinh siêu độ, con đường dưới suối vàng của nàng có lẽ dễ đi hơn chút.”
Nói xong, còn rơi vài giọt nước mắt.
“Hôm nay mạo phạm Ô cô nương, bọn ta phải đi làm hậu sự cho đồ nhi trước đây.” Trưởng lão Pháp m Môn nói với Ô Tinh Tinh.
Người Pháp m Môn lúc đến cũng nhanh, lúc đi cũng nhanh.
Những tu sĩ thấy Phục Hy Tông không nói gì, cũng đi trước.
Rốt cuộc Du đảo chủ đó cũng không có xuất hiện.
Nhưng mà điều này cũng không quan trọng nữa.
Thi thể bị chuyển đi, Ô Tinh Tinh cuối cùng cũng kéo ruy băng xuống. Nàng chớp mắt, thích nghi lại với ánh sáng trước mặt một chút.
Một vòng Kim quang trước mặt, vẫn là khá chói mắt.
Nàng không nhịn được híp mắt.
Vô Tương Tử thấy thế tự giác lùi về sau một bước.
Sau đó đệ tử Kim Thiền Tông đứng sau lưng hắn ta, không thể không lùi theo một bước.
Cảnh tượng ít nhiều cũng hơi mắc cười.
Ô Tinh Tinh quay đầu nhìn Tùy Ly, thấp giọng nói: “Hắn ta tên Vô Tương Tử phải không?”
Vô Tương Tử: “Phải, ta tên Vô Tương Tử. Tên tục gia đã không dùng từ lâu.”
Lúc này Ô Tinh Tinh mới quay đầu lại, hỏi: “Chạm vào ngươi, là chuyện khá đặc biệt sao?”
Tùy Ly: “......”
Ô Tinh Tinh nói thầm trong lòng, nếu không thì, tại sao phản ứng của mọi người đều kỳ lạ như vậy chứ?
Lỗ tai của Vô Tương Tử đỏ lên, thậm chí hình như hắn ta còn cảm nhận được độ ấm của đầu ngón tay vị Ô cô nương này để lại.
Vô Tương Tử vội vàng nói: “Ngươi nhìn thấy vòng Kim quang này trên người của ta không? Không có người có thể dễ dàng đụng vào. Tu vi cao một chút còn ổn, ít nhất có thể ngồi cùng một chỗ với ta. Nếu như tu vi thấp, e rằng bị vòng Kim quang này thiêu đốt đau đớn đến nỗi không thể nhịn được. Nếu là yêu tà, thậm chí còn sẽ tan thành mây khói.”
Ô Tinh Tinh vội vàng rụt ngón tay, trên mặt vẫn kiên trì bình tĩnh, không thể để người khác nhìn ra nàng chột dạ.
Sài lang tinh tối qua chết không còn xương cốt như vậy.
Nhưng mà nàng....sao lại không tan thành mây khói?
Tùy Ly đột nhiên lên tiếng nói: “Hôm nay Vô Tương Tử có còn việc khác không?”
Vô Tương Tử lắc đầu.
Tùy Ly nhàn nhạt nói: “Phục Hy Tông có việc.”
Vô Tương Tử đang muốn hỏi chuyện gì, Kim Thiền Tông có thể giúp được gì không? Hắn ta đột nhiên phản ứng lại.
À, có lẽ là hắn ta không nên ở lại nơi này quấy rầy Phục Hy Tông.
Vô Tương Tử tạm biệt với Ô Tinh Tinh, lúc này mới dẫn những đệ tử còn lại rời đi.
Tùy Ly quay đầu nhìn Tam trưởng lão.
Tam trưởng lão: ?
Tam trưởng lão: ???
Ông ta không dám tin chỉ mình, hỏi: “Sư điệt, ta cũng đi ra trước sao?”
Tùy Ly thấp giọng nói: “Tam sư thúc mời.”
Tam trưởng lão đành phải cũng dẫn người đi trước.
A Tiếu cũng rất tự giác, không cần Tùy Ly mở miệng, nàng ấy đã tự mình lăn ra ngoài.
Đám người đều lui ra hết, lúc này Tùy ly mới nhớ ra, phòng này đã bị phá hủy nghiêm trọng. Lỗ tường bên cạnh còn đang lọt gió.
Hắn đành phải dựng một kết giới lên.
“Kim quang trên người của Vô Tương Tử, không hề đơn giản là người tu vi thấp và yêu tà không chịu được. Hắn sinh ra đã có kim quang công đức, đồng nghĩa với việc gánh vác quy tắc thưởng phạt của thiên địa lên người. Nếu lòng người đó như gương sáng, hiển nhiên chạm vào không sao cả. Mà trong lòng hễ có một chút đố kị, hận thù, tham lam, giận dữ.....đều không dám đụng vào. Tu sĩ tu đạo thế nào đi nữa, trong lòng cũng có sự tham lam, có yêu hận. Trên đời càng không có người dám nói, trong lòng mình không có một chút đen tối. Cho nên, trước giờ chưa có người dám đụng vào hắn ta....”
Tùy Ly vừa chậm rãi nói, vừa đi đến trước mặt Ô Tinh Tinh.
“Ghê gớm như thế?!” Ô Tinh Tinh khâm phục nói.
Không, hôm nay có lẽ các tu sĩ sẽ cảm thấy người ghê gớm là ngươi.
Thật ra Tùy Ly cũng có một phần ngạc nhiên.
Tu sĩ giết yêu, trước giờ không nói đến tình cảm. Thù oán trong chuyện này bắt đầu từ vạn năm trước.
Hắn ta chưa từng thấy, thì ra có yêu tâm tư trong sáng, hơn cả tu sĩ, sự trong sạch của thân thể, hơn cả phật tu.
Yêu quái khác, sẽ bị kim quang của Vô Tương Tử thiêu chết.
Nàng lại có thể đụng được tay của Vô Tương Tử.
Nghĩ đến đây, Tùy Ly ngừng một lát, sau đó đè xuống suy nghĩ lạnh lẽo trong lòng.
Hắn đứng yên trước mặt Ô Tinh Tinh, vén tay áo của nàng lên.
Chỉ thấy chỗ nối giữa cổ tay và cánh tay của nàng, quả thật có một vết cào dài.
Chỉ là vết thương đó đã khép miệng, không thấy một chút máu nào cả.
Tùy Ly bất giác xoa lên vết cào đó.
Đợi nhận ra mình đang làm gì, hắn dừng lại, ngược lại cũng không lập tức rút tay về. Mà là rũ mắt xuống, tất cả cảm xúc toàn bộ đều che đậy dưới sự thản nhiên
Mọi người quay đầu nhìn về phía trưởng lão Pháp m Môn: “Trưởng lão, nhìn tình hình này, e rằng trên trấn Vũ Lăng có nhiều yêu quái đi nữa, vậy cũng tuyệt đối không có chút liên quan gì đến vị Ô cô nương.”
Ánh mắt trưởng lão Pháp m Môn nhìn về phía Ô Tinh Tinh, cũng lập tức hòa hoãn hơn nhiều.
Bà ta nói: “Đúng vậy.”
Ô Tinh Tinh: ???
Ngọc Lăng trà trộn trong đám người cũng ngây ngốc.
Có Tùy Ly bao che thay Ô Tinh Tinh, một lần không vạch trần được thân phận của Ô Tinh Tinh ngược lại cũng không kỳ lạ. Nàng ta từ từ lại thực hiện kế hoạch khác là được.
Nhưng tại sao bây giờ mọi người đều chắc như đinh đóng cột, nói có nhiều yêu quái đến mấy đều không liên quan đến Ô Tinh Tinh chứ?
Ô Tinh Tinh chính là yêu quái mà!
Một con hồ ly phế vật đến cả cái đuôi thứ hai đều tu luyện không ra!
Trưởng lão Pháp m Môn bên này ra lệnh người nâng thi thể của đồ đệ xuống, nhẹ than thở nói: “Có thể được phật tử tụng kinh siêu độ, con đường dưới suối vàng của nàng có lẽ dễ đi hơn chút.”
Nói xong, còn rơi vài giọt nước mắt.
“Hôm nay mạo phạm Ô cô nương, bọn ta phải đi làm hậu sự cho đồ nhi trước đây.” Trưởng lão Pháp m Môn nói với Ô Tinh Tinh.
Người Pháp m Môn lúc đến cũng nhanh, lúc đi cũng nhanh.
Những tu sĩ thấy Phục Hy Tông không nói gì, cũng đi trước.
Rốt cuộc Du đảo chủ đó cũng không có xuất hiện.
Nhưng mà điều này cũng không quan trọng nữa.
Thi thể bị chuyển đi, Ô Tinh Tinh cuối cùng cũng kéo ruy băng xuống. Nàng chớp mắt, thích nghi lại với ánh sáng trước mặt một chút.
Một vòng Kim quang trước mặt, vẫn là khá chói mắt.
Nàng không nhịn được híp mắt.
Vô Tương Tử thấy thế tự giác lùi về sau một bước.
Sau đó đệ tử Kim Thiền Tông đứng sau lưng hắn ta, không thể không lùi theo một bước.
Cảnh tượng ít nhiều cũng hơi mắc cười.
Ô Tinh Tinh quay đầu nhìn Tùy Ly, thấp giọng nói: “Hắn ta tên Vô Tương Tử phải không?”
Vô Tương Tử: “Phải, ta tên Vô Tương Tử. Tên tục gia đã không dùng từ lâu.”
Lúc này Ô Tinh Tinh mới quay đầu lại, hỏi: “Chạm vào ngươi, là chuyện khá đặc biệt sao?”
Tùy Ly: “......”
Ô Tinh Tinh nói thầm trong lòng, nếu không thì, tại sao phản ứng của mọi người đều kỳ lạ như vậy chứ?
Lỗ tai của Vô Tương Tử đỏ lên, thậm chí hình như hắn ta còn cảm nhận được độ ấm của đầu ngón tay vị Ô cô nương này để lại.
Vô Tương Tử vội vàng nói: “Ngươi nhìn thấy vòng Kim quang này trên người của ta không? Không có người có thể dễ dàng đụng vào. Tu vi cao một chút còn ổn, ít nhất có thể ngồi cùng một chỗ với ta. Nếu như tu vi thấp, e rằng bị vòng Kim quang này thiêu đốt đau đớn đến nỗi không thể nhịn được. Nếu là yêu tà, thậm chí còn sẽ tan thành mây khói.”
Ô Tinh Tinh vội vàng rụt ngón tay, trên mặt vẫn kiên trì bình tĩnh, không thể để người khác nhìn ra nàng chột dạ.
Sài lang tinh tối qua chết không còn xương cốt như vậy.
Nhưng mà nàng....sao lại không tan thành mây khói?
Tùy Ly đột nhiên lên tiếng nói: “Hôm nay Vô Tương Tử có còn việc khác không?”
Vô Tương Tử lắc đầu.
Tùy Ly nhàn nhạt nói: “Phục Hy Tông có việc.”
Vô Tương Tử đang muốn hỏi chuyện gì, Kim Thiền Tông có thể giúp được gì không? Hắn ta đột nhiên phản ứng lại.
À, có lẽ là hắn ta không nên ở lại nơi này quấy rầy Phục Hy Tông.
Vô Tương Tử tạm biệt với Ô Tinh Tinh, lúc này mới dẫn những đệ tử còn lại rời đi.
Tùy Ly quay đầu nhìn Tam trưởng lão.
Tam trưởng lão: ?
Tam trưởng lão: ???
Ông ta không dám tin chỉ mình, hỏi: “Sư điệt, ta cũng đi ra trước sao?”
Tùy Ly thấp giọng nói: “Tam sư thúc mời.”
Tam trưởng lão đành phải cũng dẫn người đi trước.
A Tiếu cũng rất tự giác, không cần Tùy Ly mở miệng, nàng ấy đã tự mình lăn ra ngoài.
Đám người đều lui ra hết, lúc này Tùy ly mới nhớ ra, phòng này đã bị phá hủy nghiêm trọng. Lỗ tường bên cạnh còn đang lọt gió.
Hắn đành phải dựng một kết giới lên.
“Kim quang trên người của Vô Tương Tử, không hề đơn giản là người tu vi thấp và yêu tà không chịu được. Hắn sinh ra đã có kim quang công đức, đồng nghĩa với việc gánh vác quy tắc thưởng phạt của thiên địa lên người. Nếu lòng người đó như gương sáng, hiển nhiên chạm vào không sao cả. Mà trong lòng hễ có một chút đố kị, hận thù, tham lam, giận dữ.....đều không dám đụng vào. Tu sĩ tu đạo thế nào đi nữa, trong lòng cũng có sự tham lam, có yêu hận. Trên đời càng không có người dám nói, trong lòng mình không có một chút đen tối. Cho nên, trước giờ chưa có người dám đụng vào hắn ta....”
Tùy Ly vừa chậm rãi nói, vừa đi đến trước mặt Ô Tinh Tinh.
“Ghê gớm như thế?!” Ô Tinh Tinh khâm phục nói.
Không, hôm nay có lẽ các tu sĩ sẽ cảm thấy người ghê gớm là ngươi.
Thật ra Tùy Ly cũng có một phần ngạc nhiên.
Tu sĩ giết yêu, trước giờ không nói đến tình cảm. Thù oán trong chuyện này bắt đầu từ vạn năm trước.
Hắn ta chưa từng thấy, thì ra có yêu tâm tư trong sáng, hơn cả tu sĩ, sự trong sạch của thân thể, hơn cả phật tu.
Yêu quái khác, sẽ bị kim quang của Vô Tương Tử thiêu chết.
Nàng lại có thể đụng được tay của Vô Tương Tử.
Nghĩ đến đây, Tùy Ly ngừng một lát, sau đó đè xuống suy nghĩ lạnh lẽo trong lòng.
Hắn đứng yên trước mặt Ô Tinh Tinh, vén tay áo của nàng lên.
Chỉ thấy chỗ nối giữa cổ tay và cánh tay của nàng, quả thật có một vết cào dài.
Chỉ là vết thương đó đã khép miệng, không thấy một chút máu nào cả.
Tùy Ly bất giác xoa lên vết cào đó.
Đợi nhận ra mình đang làm gì, hắn dừng lại, ngược lại cũng không lập tức rút tay về. Mà là rũ mắt xuống, tất cả cảm xúc toàn bộ đều che đậy dưới sự thản nhiên
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất