Sau Khi Bị Từ Hôn Ta Nhặt Được Một Tiên Quân

Chương 88:

Trước Sau
Ông ta liên tục trải qua quá trình từ trẻ đến già.

Cảnh tượng này rất quái dị.

Chỉ là người trong Kiếm Tông thấy nhiều lắm, sắc mặt cũng không thay đổi.

Nghe thấy tiếng bước chân của Qua Dạ Tinh, tông chủ Kiếm Tông lúc này quay đầu lại: "Vô Tương Tử đâu?"

Qua Tinh Dạ trả lời: "Hôm nay hắn có việc gì đó trong người, không thể phân - thân đến."

Chỉ nghe thấy một tiếng "Hưu" vang lên.

Vô số kiếm khí lướt qua thân thể Qua Tinh Dạ, rơi xuống phía sau hắn ta.

Cánh cửa phía sau hắn ta cùng bức tường nứt ra mấy khe hở.

Các đệ tử đều biết là tông chủ tức giận, vội vàng quỳ xuống.

Chỉ có Qua Dạ Tinh đứng ở đó không nhúc nhích.

Tông chủ Kiếm Tông lạnh lùng đánh giá hắn ta một lúc lâu, nói: "Đi xuống đi."

Các đệ tử vội vàng đi lấy thủy linh tuyền đến, mỗi lần tình cảnh như vậy, tông chủ đều phải dùng thủy linh tuyền.

Chỉ là lần này chờ bọn họ lấy thứ đó trở về, trong phòng lại không có bóng dáng tông chủ.

Bên kia.

Tùy Ly ngồi trong phòng, bất động thanh sắc nói: "Buổi tối lạnh?"

Ô Tinh Tinh gật đầu, nói: "Buổi sáng khi ta trở về, thật sự rất lạnh."

Nàng dừng một chút, lại nói: "Tí nữa ta đi tìm A Tiếu, ta thấy hôm nay A Tiếu là lạ."

Tùy Ly: "Đi bao lâu?"

Ô Tinh Tinh suy nghĩ một chút, nói: "Không biết, có lẽ nửa đêm ta sẽ trở về."

Tùy Ly cảm thấy tâm trạng của mình rất quỷ dị.

A Tiếu là thị nữ của nàng, nàng đi tìm A Tiếu không có vấn đề gì.

Hắn rũ mắt xuống, giấu đi chút ánh sáng lạnh trong đáy mắt, nói: "Lại đây."

Ô Tinh Tinh đi tới trước mặt hắn.

"Trở về nguyên hình." Tùy Ly nói.

Ô Tinh Tinh không hiểu ra sao, nhưng vẫn lập tức biến trở về nguyên hình.

Tùy Ly khom lưng ôm nàng lên, từ đỉnh đầu, sờ đến cái đuôi lớn.

Tiểu yêu quái trong miệng không nhịn được phát ra âm thanh ngao ngao.

Nằm trên vai hắn còn muốn lật cái bụng, chỉ là lông dày lại nhiều, có một chút tròn tròn, lật một chút không thể lật qua.

"Đại sư huynh." Lúc này ngoài cửa đột nhiên vang lên thanh âm.



Ngón tay Tùy Ly dừng lại, nhưng vẫn tiếp tục vuốt ve lông của tiểu yêu quái.

"Đại sư huynh, tam sư thúc mời sư huynh đi qua một chuyến."

Tùy Ly không nhúc nhích, hắn thản nhiên nói: "Chờ một lát."

Động tác trên tay vẫn không nhanh không chậm.

Tu sĩ nuôi dưỡng yêu quái, là chuyện đại nghịch bất đạo.

Nhưng giờ phút này, trong lòng của hắn cực kỳ bình tĩnh, không có một nửa sự xấu hổ, càng không có một chút sợ hãi.

Hắn đè Ô Tinh Tinh, xoa nửa chén trà, sau đó mới nhẹ nhàng ngoắc ngoắc cằm mèo, nhẹ giọng nói: "Đi đi, đi tìm A Tiếu."

Ô Tinh Tinh tiếp đất biến trở lại hình người.

Biến xong lại thành ngồi trên đùi của hắn.

Ánh mắt Tùy Ly chợt lóe lên.

Nhưng trong chớp mắt Ô Tinh Tinh liền nhảy xuống từ chân hắn, đi tới bên cửa, mở cửa ra, nói: "Ta đi đây."

Đệ tử bên ngoài giật mình.

Chờ ngẩng đầu nhìn Tùy Ly đang ngồi ở đó, đệ tử đều không tự giác lắp bắp: "Ừm, Ngũ cô nương vẫn luôn ở trong phòng sư huynh sao?"

Tùy Ly không lên tiếng, hắn chỉ chậm rãi đứng dậy, thi triển thuật Thanh Tẩy, đem một thân lông mèo dọn sạch, cũng không tùy ý vứt đi, tránh cho người khác nhìn thấy.

Vì vậy tất cả chỉ có thể được cất trong túi trữ vật.

Lúc này hắn mới nói: "Đi thôi."

Tùy Ly hoàn toàn không phát hiện ra.

Bây giờ túi trữ vật của riêng hắn, đồ bên trong cũng trở nên lộn xộn hơn.

Ô Tinh Tinh cầm lệnh bài, tự do ra vào.

Nàng nhanh chóng trở về khách điểm.

Chỉ là dọc theo đường đi đều không nhịn được suy nghĩ, vì sao nàng đi gặp A Tiếu, phu quân của nàng liền muốn đè nàng, từ đầu đến chân xoa một trận?

Lần đó nàng mời hắn chạm vào bụng nàng, hắn thờ ơ.

Thật kỳ lạ.

Con người đều kỳ quặc như vậy sao?

Ô Tinh Tinh lắc đầu, đi tới bên ngoài phòng chữ thiên của A Tiếu.

Nàng giơ tay đập cửa, nhưng tự động mở ra.

Hả?

Không có khóa?



Ô Tinh Tinh đi vào, liền thấy trên giường, chăn vững vàng bó ra một hình người.

Hình người kia nhẹ nhàng run rẩy.

"A Tiếu?" Ô Tinh Tinh cúi đầu lên tiếng, "Ngươi lạnh sao?"

Hình người trên giường nghe thấy tiếng dừng lại, nhưng rất nhanh liền vén chăn lên, quát lớn một tiếng: "A Tinh mau đi!"

Ô Tinh Tinh từ nhỏ luyện ra bản năng, quay đầu bỏ chạy.

Chẳng qua là nàng vừa bước ra khỏi cửa, bên ngoài không phải là lối đi cầu thang nữa.

Lại là một màu đen tối.

Giống như ở một thế giới khác.

Ô Tinh Tinh dừng một chút, đứng ở nơi đó, không biết nên đi vào cửa, hay là đi ra cửa.

"Nàng cũng là yêu quái?" Có một giọng nam vang lên trong cửa.

Ô Tinh Tinh quay đầu lại, theo giọng nói nhìn lại.

Không xa có một chiếc ghế, có một nam nhân đang ngồi.

Nam nhân mặc tử y, mặt đầy nếp nhăn.

Là tông chủ của Kiếm Tông.

A Tiếu ngồi dậy trên giường, mặt mày nhu hòa trở nên sắc bén hơn một chút.

Nàng ấy cắn răng nói: "Ta không phải là yêu quái, nàng cũng không phải."

Tông chủ Kiếm Tông lạnh nhạt một tiếng: "Ngươi không phải? Muốn ta đem da thịt của ngươi lột xuống không?"

Dứt lời, không đợi A Tiếu trả lời, ông ta liền nhìn về phía Ô Tinh Tinh, rồi nói với A Tiếu: "Nàng ở cùng với ngươi, tự nhiên cũng là yêu. Tùy Ly có biết, nàng là yêu không? Ta biết ngươi không sợ chết, hôm nay trước hết ta sẽ lột da nàng.”

"Ngươi không sợ Phục Hy Tông tìm ngươi gây chuyện sao?" A Tiếu the thé nói.

"Ta đem yêu đan của nàng ném ở trước mặt Tùy Ly, Phục Hy Tông có thể nói gì?"

Ô Tinh Tinh suy nghĩ một chút, không thể nhịn được nữa, vẫn quyết định lên tiếng uốn nắn ông ta.

Ô Tinh Tinh: "Hắn thấy rồi, nhất định sẽ nổi giận."

Hắn vừa rồi còn lưu luyến sờ lông ta thật lâu.

Nếu ngươi lột da ta.

Ô Tinh Tinh: "Hắn nhất định cũng lột da ngươi!"

Ô Tinh Tinh cũng không biết Tùy Ly có thể hay không.

Dù sao cứ nói lời tàn nhẫn trước đã.

Người thua nhưng không thể thua trận, không, yêu thua cũng không thua trận!

"Thật không phân biệt lớn nhỏ!" Giọng nói của Tông chủ Kiếm Tông rất lạnh lẽo, "Ta chính là Đại Thừa kỳ, hắn chỉ mới đến Hóa Thần kỳ. Mọi người tin hắn là Thanh Nguyên tiên quân chuyển thế, nhưng ta không tin. Hắn sao có thể lột da ta? Chẳng lẽ còn có thể gọi mấy lão già Phục Hy Tông đều đi ra, vì tiểu yêu quái nhà ngươi động thủ với Kiếm Tông ta?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau