Sau Khi Bị Tuyệt Tình Đoạn Dục Tôi Thành Vạn Nhân Mê
Chương 1: SAU KHI BỊ CÁCH THỨC HÓA, TÔI TRỞ THÀNH BĂNG SƠN MỸ NHÂN
....
"Phải về rồi?"
Một người đàn ông trẻ tuổi hỏi, thoạt nhìn người nọ còn chưa tới hai mươi, nhan sắc phảng phất đều là hương thơm, cần cổ thon dài, đầu cẳng chân cũng dài, mang theo hơi thở của tuổi trẻ, màu da như bạch ngọc, đôi môi đỏ mọng, con ngươi hiện ra màu nâu đỏ nhàn nhạt, trên cổ họng có một vết bớt màu đỏ, lại làm cho cậu có thêm vài phần mị hoặc.
Nhưng khí chất cả người cậu lại cực kỳ lạnh lùng xa cách, như châu ngọc trong suốt.
Là một mỹ thiếu niên cực kỳ diễm lệ, nhưng lại lạnh lùng như băng.
Một giọng nói hơi cơ giới hóa vang lên trong đầu cậu, hệ thống gọi là Tiểu Ái ngữ điệu cao ngất, vô cùng hưng phấn: "Đúng vậy, chúc mừng ngài đã thành công hoàn thành toàn bộ tám nhiệm vụ huấn luyện ở thế giới của hệ thống hài hòa chúng tôi, kế tiếp sắp mở ra dự án hài hòa chân chính của ngài, chúng tôi muốn đưa ngài trở lại thế giới ban đầu của ngài."
Cuối cùng cũng phải về rồi.
Sau khi Tạ Phong Hành chết, cậu mới biết được vốn dĩ mình chỉ là nam phụ pháo hôi của một tiểu thuyết đường gia, nhưng cậu may mắn được hệ thống hài hòa lựa chọn, hệ thống đồng ý chờ cậu hoàn thành tất cả các nhiệm vụ hài hòa, khi đó cậu sẽ có cơ hội đạt được cuộc sống mới.
Văn học Hải Đường là một loại bài viết trong thành phố văn học Hải Đường, loại bài viết này lấy một số nội dung kích thích làm điểm bán hàng của bài viết, không phù hợp với các giá trị của xã hội ngày nay, đọc loại bài viết này sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất và tinh thần của con người, thậm chí nhiều hơn sẽ gây ra tội phạm, loại văn học này dễ dàng làm cho mọi người sa ngã, do đó bị chặn.
Hải Đường là một trang web văn học, bởi vì nó là một trang web nước ngoài, quy mô văn học trong khu vực hạn chế là hoàn toàn cấp độ người lớn quốc tế. Vì vậy, nhiều bài viết và tiểu thuyết là trái với đạo đức và không đáng để đánh giá cao.
(theo baidu)
"Có điều có thể ngài không biết rằng trên thực tế trong thế giới của ngài, có một số cuốn tiểu thuyết xảy ra cùng một lúc. Ngài có thể hiểu là cùng một tác giả dưới cùng một thế giới quan có hàng loạt tác phẩm. Tác giả của tiểu thuyết là chế phục khống, vì vậy đây là tiểu thuyết chế phục, đua xe, hàng không, lính cứu hỏa, có đủ tất cả mọi thứ... Ví dụ, như ngài đến từ một tác phẩm đua xe."
Tạ Phong Hành sau khi bị cách thức hóa đã mất đi trí nhớ trước kia, cho nên đối với việc này phản ứng rất bình thản, chỉ gật đầu.
"Bởi vì trong quá trình huấn luyện biểu hiện của ngài quá xuất sắc, cho nên ngoại trừ có thể đạt được cuộc sống mới ra, chúng tôi còn dự định tặng cho ngài một phúc lợi."
"Phúc lợi gì?" Cậu hỏi.
"Ngài có muốn trải nghiệm lại cảm giác hữu tình hữu dục là như thế nào không? Có muốn nhiệt độ cơ thể của ngài trở lại bình thường không?"
Nghe có vẻ hấp dẫn hơn nhiều.
Chọn trúng Tạ Phong Hành chính là hệ thống hài hòa, đúng như tên gọi là muốn tuyệt tình đoạn dục, bởi vậy cậu bị cách thức hóa, chẳng những mất đi trí nhớ mà hơn nữa còn trở nên vô tình vô dục, không biết cười, nhiệt độ cơ thể cũng thấp hơn người bình thường.
Đương nhiên không phải giống như người máy hoàn toàn không có bất kỳ cảm xúc nào, hài hòa đúng như tên gọi, đoạn tuyệt chính là tình, cắt đi chính là dục vọng, cảm xúc tiêu cực ngược lại cảm thụ rất mãnh liệt, nhưng cũng bởi vậy mà làm cho cậu càng thêm lạnh lùng.
Xuyên qua tám thế giới, loại người nào cũng đã gặp qua, nhưng cậu lại chưa bao giờ động tình, ngay cả tự báng bổ cũng chưa từng có. Cậu chưa từng yêu bất luận kẻ nào, làn da cũng không cảm nhận được khoái cảm gì, ngay cả cảm giác đau đớn cũng chậm chạp hơn người thường.
Làm một người bình thường sẽ cảm thấy như thế nào, chẳng hạn như cơ thể sẽ ấm, tình cảm sẽ dao động, yêu hận phong phú.
Cậu không nhớ.
"Vậy Tiểu Ái tuyên bố nhiệm vụ cho ngài nha." Tiểu Ái nói, "Nhiệm vụ ở thế giới nguyên bản khó khăn nhất bởi vì có nhiều tiểu thuyết giao nhau đồng thời xảy ra trong thế giới này, chờ ngài giải quyết xong toàn bộ những nhiệm vụ này, tức là coi như hoàn thành nhiệm vụ. Cuốn tiểu thuyết đầu tiên muốn ngài giải quyết chính là cuốn tiểu thuyết của chính ngài 《 Lên xe 》
Ồ.
Ở nơi hải đường nở rộ, cái tên này một chút cũng không ngoài ý muốn.
Coi như không tệ, ít nhất không phải là cái tên thẳng thắn như đại nhũ song tính.
Tiểu Ái có thể đọc được tiếng lòng của cậu, cười hắc hắc hai tiếng, sau đó dùng ngữ điệu hơi cơ giới của nó tiếp tục lời lẽ chính nghĩa nói: "《 Lên xe 》là một quyển tiểu thuyết cực kỳ cần hài hòa, nó là một quyển đua xe văn, nhưng cuối cùng một loại ý nghĩa khác lái xe bay lên, nam chủ vốn là một tay đua xe, cuối cùng ngược lại trở thành một chiếc xe."
"Bị người lái!"
"Sau đó thì sao?" Tạ Phong Hành mặt không chút thay đổi hỏi.
"Ngài vốn là nam phụ pháo hôi của tác phẩm này. Là nam phụ pháo hôi của cuốn tiểu thuyết này, nhiệm vụ chính của ngài là nghĩ biện pháp hấp dẫn hỏa lực lên trên người mình, cứu vớt nam chủ vạn người mê!!"
Tạ Phong Hành gật đầu.
Hệ thống hài hòa chính là đến để làm điều này.
"Nhiệm vụ《 Lên xe 》thành công, cảm giác của ngài sẽ khôi phục 30%."
"Làm thế nào để tính nhiệm vụ hoàn thành ở thế giới này?"
"Giá trị tình yêu, giá trị tình yêu của đám tra công đối với ngài đạt tới 100, thì coi như ngài đã hoàn thành nhiệm vụ." Hệ thống dường như không hề hoài nghi với năng lực của cậu: "Ngài yên tâm, ngài đã không còn là nam phụ pháo hôi trong quá khứ, với năng lực và điều kiện hiện tại của ngài, trên đời này đã không còn nhiệm vụ nào ngài không thể hoàn thành."
Tạ Phong Hành đã trải qua tám thế giới xuyên sách huấn luyện, cổ đại, hiện đại, tinh tế, thậm chí là thế giới động vật, cậu đều xuyên qua, hệ thống tập trung huấn luyện kỹ năng sinh tồn, tố chất thân thể, tinh thần lực v.v. Dường như mỗi thế giới cậu đều nắm giữ một kỹ năng, sau khi cách thức hóa, cậu trở thành một cỗ máy nhiệm vụ có năng lực học tập dọa người, đa ngôn ngữ, cầm kỳ thi họa đều là tiểu nhi khoa, ở phương diện khống chế máy móc cậu càng là thiên tài trăm năm có một.
Cậu vô tình vô dục, không gì không làm được.
"Nhưng trước khi ngài tiến vào thế giới này, Tiểu Ái có một lời khuyên."
"Mày nói xem."
"Bởi vì chúng tôi cho ngài thêm phúc lợi, điều này có nghĩa là khi nhiệm vụ hoàn thành, ngài sẽ dần dần khôi phục lại cảm giác của một con người bình thường. Những thứ này đối với ngài được định dạng mà nói, tất cả đều là trải nghiệm đầu tiên của cuộc đời, xét thấy hệ thống hài hòa của chúng tôi đã gặp qua quá nhiều người trầm luân hoặc bị vây khốn trong ham muốn yêu thương, không biết sau khi ngài cảm nhận được những thứ này có thể duy trì được trái tim ban đầu hay không... Nhưng ngài nên nhớ rằng ái dục là tất nhiên, kẻ khác muốn dừng mà không được, nhưng hoàn thành tất cả các nhiệm vụ, ngài sẽ có thể có được một cuộc sống mới."
Tình yêu rất đáng quý nhưng cuộc sống càng đáng giá hơn.
Cậu hiểu.
"Mày lo lắng quá nhiều rồi." Tạ Phong Hành thản nhiên nói: "Hợp tác nhiều lần như vậy, mày cảm thấy hiện tại tao là một bộ não yêu đương sao?"
"Cố lên" Tiểu Ái vui mừng nói: "Lần này nhiệm vụ nặng nề, đám tra nam lại vừa màu vừa xấu, chúng ta hiệp đồng tác chiến, cùng nhau lật đổ đám tra nam này!"
Nghỉ ngơi cả đêm trong không gian hệ thống, sáng hôm sau mở mắt ra Tạ Phong Hành đã nằm trong một căn nhà xa lạ.
Đây là một phòng ngủ hướng nam, ngôi nhà rất lớn, trang trí cực kỳ sang trọng, vẫn là một phòng quan sát, đầu giường và cửa sổ được lấp đầy với các mô hình xe hơi.
Đây là phòng của cậu, đây là cuộc sống mà cậu đã từng sống, cái gọi là thế giới thực.
Cậu cũng đã hoàn toàn không nhớ rõ.
Cậu đi tới bên cửa sổ, đẩy cửa sổ ra, ánh mặt trời theo tầng mây trút xuống, cuồn cuộn tràn vào nhân gian, hoàng hôn khảm viền vàng, trải ra không biết mấy ngàn dặm, ánh sáng đỏ rực rỡ rơi vào hai mắt cậu, trong con ngươi vốn chính là màu nâu đỏ giống như đang thiêu đốt một ngọn lửa.
Cậu nhìn toàn bộ ngôi nhà một lần nữa, cuối cùng đi đến trước gương, nhìn vào chính mình trong kính.
Người này có một gương mặt xa lạ lại quen thuộc với cậu, ăn mặc có thể nói là khác biệt, có chút lôi thôi, tóc vừa dài vừa rối nhuộm một màu vàng tự cho là mát mẻ, kính gọng đen nặng nề che đi hơn phân nửa khuôn mặt.
Tạ Phong Hành tháo kính ra, nhấc mái tóc dài lộn xộn lên, nhìn về phía gương.
Một con ngươi đỏ lạnh.
Ngũ quan của cậu rất đẹp, đôi mắt đẹp hơn nhưng giống như một robot lạnh. Nhìn vào gương nhếch miệng, bộ dáng cười ra so với khóc còn khó coi hơn.
Nói như vậy cũng không đúng, bởi vì trong trí nhớ của cậu, kỳ thật cậu cũng chưa từng khóc bao giờ. Tất cả những người khóc là những người khác.
Không biết cười, cũng không biết khóc, cơ mặt biết khóc và cười, ánh mắt cùng tình cảm sẽ không thể lừa dối được người khác.
Tạ Phong Hành mỉm cười.
Có tình cảm, có dục vọng, cậu cũng muốn biết mình sẽ như thế nào, có thể giống như những người trong thế giới hải đường mà cậu đã từng đi qua hay không, ửng hồng nóng bỏng, điên cuồng vì yêu.
Tạ Phong Hành đọc xong quyển《 Lên xe 》này, đây quả nhiên là một quyển tiểu thuyết cần được hài hòa cấp bách, toàn bộ một trăm nghìn chữ thì chín mươi nghìn chữ đều phát sinh ở trên giường.
Mặt cậu không chút thay đổi, nhìn những con chữ mặn ướt kia giống như là đang xem toán lý hóa.
Đối với bản thân mình, cậu cũng coi như có hiểu biết đại khái.
Tổng kể mối quan hệ của cậu với nhân vật công thụ chính, tiền nhiệm, tra nam, và đương nhiệm.
Cậu là một phế vật có tiền thế hệ hai, sở thích duy nhất là đua xe, một câu giới thiệu, người ngu ngốc nhiều tiền.
Vì thế Tống Ngọc nhắm vào cậu.
Tống Ngọc xuất thân bình thường, dựa vào sự trợ giúp của cậu mới từng bước trở thành tay đua hàng đầu trong nước. Sau khi thành danh, Tống Ngọc chướng mắt cậu, mỗi ngày đều pua cậu, mãi cho đến khi Tống Ngọc thích đại minh tinh Trần Hi, cậu mới biết mình bị cắm sừng rồi.
PUA là tên viết tắt của Pick-up Artist, ban đầu có nghĩa là "nghệ sĩ bắt chuyện", vốn là để giúp các chàng trai một phần nào đó cải thiện kỹ năng giao tiếp của mình, nhưng sau đó dần dần đi lệch hướng và trở thành những chiêu trò dụ dỗ, lừa dối tình cảm của người khác để đạt được mục đích của bản thân là quan hệ tình dục. Từ đó, PUA được mọi người biết đến với cái tên "nghệ sĩ tán gái".
Cậu ở phía sau đảm đương một cái vai hề, người tiền nhiệm cực phẩm chính là cậu, cốt truyện tiểu bạch đến cậu trực tiếp nhảy qua.
Nam phụ pháo hôi, phân cảnh ít, thiết lập con người kém, trong nhà ngoài nhà đều bị khi dễ.
Có vẻ như cách thức hóa là đúng, yêu làm cho người ta hèn mọn, dục làm người ta thống khổ. Vô tình vô dục, con người lập tức trở thành vô địch.
Nhưng cậu vẫn không phải là thảm nhất toàn truyện, thảm nhất chính là nhân vật thụ chính Trần Hi.
Vốn là thiên chi kiêu tử, cha mẹ đều là đại minh tinh, gia cảnh giàu có, lại có tính cách tốt. Hắn là minh tinh thế hệ hai, chẳng những sự nghiệp diễn xuất rất có khuôn mẫu, mà còn là một ngôi sao mới đang lên trong giới đua xe, tiền đồ một mảnh tươi sáng, cho đến khi hắn quen biết Tống Ngọc trong một cuộc đua xe hơi.
Tống Ngọc muốn có được Trần Hi rất dễ hiểu, chiếu theo lời nói của hắn: "Chẳng qua là vì thỏa mãn lòng hư vinh dây dưa với nam minh tinh của mình mà thôi."
Phượng hoàng nam phát đạt đều muốn leo long phụ phượng.
leo long phụ phượng ở câu trên có thể hiểu là thấy sang bắt quàng làm họ
Chỉ là đoàn xe của hắn có một đại lão tên là Tiết Thành, cũng có hư vinh muốn dây dưa với nam minh tinh.
Tống Ngọc "rối rắm một phen", liền chuốc say Trần Hi sau đó đưa qua!!
Ngày hôm sau hắn còn đánh nhau một trận, làm cho Trần Hi cho rằng mình uống rượu phản bội hắn, từ đó bắt đầu mỗi ngày đều PUA Trần Hi.
Kỹ thuật PUA của hắn đã được dày công tôi luyện.
Sau khi trải qua rất nhiều tiết mục được gọi là ngược thân ngược tâm, hắn và Trần Hi hoàn toàn chia tay, Trần Hi hoàn toàn trở thành người của Tiết Thành.
Tiết Thành này càng tệ, so với Tống Ngọc còn muốn bệnh thần kinh hơn, là một tên biến thái từ đầu đến cuối.
Tình cảm cùng thân thể của Trần Hi đều bị đả kích mạnh, hắn triệt để rơi vào vực sâu, về sau Tiết Thành cũng chơi chán, đưa hắn cho người khác. Hắn trở thành cái xác không hồn dưới thân của các đại lão, cuối cùng trong lúc thần trí hết sức tỉnh táo, tự sát.
"Ánh nắng ban mai ấm áp, chiếu lên thân thể lạnh lẽo của cậu ấy, giống như một con búp bê vỡ vụn."
Trước khi chết, hắn còn ảo não chính mình đêm đó không nên uống rượu.
Không sợ tẩu thận văn quá phóng túng, chỉ sợ tẩu thận văn đột nhiên hóa tẩu tâm.
tẩu thận (đi thận), đề cập đến việc tiết ra "hormone tuyến thượng thận", hoặc "tiêu thụ khả năng thận", so sánh với ham muốn tình dục. Được sử dụng để mô tả một người không thực sự có ý định với người khác, nhưng muốn ngủ với người ta để đáp ứng nhu cầu thể chất.
Từ trái ngược với tẩu thận là "tẩu tâm", có nghĩa là sử dụng cảm xúc thực sự, tình yêu với trái tim. Được sử dụng để mô tả một người chân thành với người khác, là tình yêu đích thực.
ừm, tui khum biết để thế nào cho thích hợp nữa nên tui để hán việt. Các cao nhân đi qua xin hãy giúp đỡ T.T
Nhìn dòng thời gian hiện tại, có lẽ Tống Ngọc đang khổ sở theo đuổi nhân vật chính.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Tống Ngọc sẽ giành vị trí số 1 trên sàn đấu ngày mai, sau đó dùng hoa hồng trong xe đua để tỏ tình với Trần Hi.
"Tác phẩm này có phải rất nên bị hài hòa hay không?!" Tiểu Ái phẫn nộ.
hài hòa này là kiểu biến một tác phẩm quá cẩu huyết quá máu chóe thành một áng văn êm dịu nhẹ nhàng đó hả:))
"Có một điều tao cảm thấy rất không hợp lý." Tạ Phong Hành nói: "Tao lớn lên như vậy mà là một vật hy sinh sao?"
"Mỹ nam cũng không đỡ được thẩm mỹ kỳ quái, tạo hình lôi thôi nha." Tiểu Ái nói: "Ngài có thể hiểu như vậy, bởi vì nền tảng của ngài rất tốt, vì vậy hệ thống hài hòa của chúng tôi đã chọn ngài để thực hiện nhiệm vụ!"
Tiểu Ái nói rất đúng, nền tảng tốt cũng không đỡ nổi thẩm mỹ kỳ quái.
Sáng sớm hôm sau thức dậy, Tạ Phong Hành liền đến tiệm cắt tóc, cắt toàn bộ sợi tóc dài màu vàng của cậu đi, nhuộm toàn bộ thành màu đen.
Thay đổi ngoại hình rất quan trọng, cũ nhưng hiệu quả.
Có một nữ sinh cũng tới làm tóc, ngồi xuống ghế bên cạnh cậu, lơ đãng nhìn thoáng qua trong gương lập tức ngây ngẩn cả người.
Cô ngơ ngác một hồi lâu, không thể lấy lại tinh thần từ lực xung kích của gương mặt xinh đẹp, đứng ngồi không yên, nhịn không được lấy điện thoại di động ra, len lén quay một đoạn video nhỏ sau đó lập tức gửi cho bạn thân của mình.
"Các tỷ muội, mau đến xem siêu cấp vô địch đại soái ca!!!"
Sau khi gửi xong, cô nhịn không được lại nhìn thanh niên trẻ tuổi kia hai lần.
Thanh niên nọ thoạt nhìn cũng không kém cô bao nhiêu tuổi, ngồi trước gương nhắm mắt dưỡng thần, ngũ quan gần như thần nhan, có ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ sát đất chiếu vào, vừa lúc chiếu lên cổ cậu, trên cổ họng có một vết bớt màu đỏ tắm trong ánh sáng, thành một đoàn ánh sáng tuyệt đẹp.
Cô chưa bao giờ thấy bất cứ ai có thể diễm lệ sạch sẽ như vậy. Lông mi vừa dày vừa dài, ở mí mắt dưới lưu lại một cái bóng. Giống như là phát hiện cô nhìn trộm, thanh niên kia bỗng nhiên mở mắt.
Oa, đôi mắt này.
Mặt gương chiếu rọi, liếc mắt một cái là vạn năm.
Tạ Phong Hành thu hết kinh diễm trên mặt cô gái kia vào đáy mắt.
Tốt, thứ cậu muốn chính là hiệu quả này.
Không ai để ý vật hy sinh??
Trước khi trở mình làm tra nam, đầu tiên phải để cho cậu lấy diện mạo hoàn toàn mới, làm mù mắt chó của bọn họ.
"Phải về rồi?"
Một người đàn ông trẻ tuổi hỏi, thoạt nhìn người nọ còn chưa tới hai mươi, nhan sắc phảng phất đều là hương thơm, cần cổ thon dài, đầu cẳng chân cũng dài, mang theo hơi thở của tuổi trẻ, màu da như bạch ngọc, đôi môi đỏ mọng, con ngươi hiện ra màu nâu đỏ nhàn nhạt, trên cổ họng có một vết bớt màu đỏ, lại làm cho cậu có thêm vài phần mị hoặc.
Nhưng khí chất cả người cậu lại cực kỳ lạnh lùng xa cách, như châu ngọc trong suốt.
Là một mỹ thiếu niên cực kỳ diễm lệ, nhưng lại lạnh lùng như băng.
Một giọng nói hơi cơ giới hóa vang lên trong đầu cậu, hệ thống gọi là Tiểu Ái ngữ điệu cao ngất, vô cùng hưng phấn: "Đúng vậy, chúc mừng ngài đã thành công hoàn thành toàn bộ tám nhiệm vụ huấn luyện ở thế giới của hệ thống hài hòa chúng tôi, kế tiếp sắp mở ra dự án hài hòa chân chính của ngài, chúng tôi muốn đưa ngài trở lại thế giới ban đầu của ngài."
Cuối cùng cũng phải về rồi.
Sau khi Tạ Phong Hành chết, cậu mới biết được vốn dĩ mình chỉ là nam phụ pháo hôi của một tiểu thuyết đường gia, nhưng cậu may mắn được hệ thống hài hòa lựa chọn, hệ thống đồng ý chờ cậu hoàn thành tất cả các nhiệm vụ hài hòa, khi đó cậu sẽ có cơ hội đạt được cuộc sống mới.
Văn học Hải Đường là một loại bài viết trong thành phố văn học Hải Đường, loại bài viết này lấy một số nội dung kích thích làm điểm bán hàng của bài viết, không phù hợp với các giá trị của xã hội ngày nay, đọc loại bài viết này sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe thể chất và tinh thần của con người, thậm chí nhiều hơn sẽ gây ra tội phạm, loại văn học này dễ dàng làm cho mọi người sa ngã, do đó bị chặn.
Hải Đường là một trang web văn học, bởi vì nó là một trang web nước ngoài, quy mô văn học trong khu vực hạn chế là hoàn toàn cấp độ người lớn quốc tế. Vì vậy, nhiều bài viết và tiểu thuyết là trái với đạo đức và không đáng để đánh giá cao.
(theo baidu)
"Có điều có thể ngài không biết rằng trên thực tế trong thế giới của ngài, có một số cuốn tiểu thuyết xảy ra cùng một lúc. Ngài có thể hiểu là cùng một tác giả dưới cùng một thế giới quan có hàng loạt tác phẩm. Tác giả của tiểu thuyết là chế phục khống, vì vậy đây là tiểu thuyết chế phục, đua xe, hàng không, lính cứu hỏa, có đủ tất cả mọi thứ... Ví dụ, như ngài đến từ một tác phẩm đua xe."
Tạ Phong Hành sau khi bị cách thức hóa đã mất đi trí nhớ trước kia, cho nên đối với việc này phản ứng rất bình thản, chỉ gật đầu.
"Bởi vì trong quá trình huấn luyện biểu hiện của ngài quá xuất sắc, cho nên ngoại trừ có thể đạt được cuộc sống mới ra, chúng tôi còn dự định tặng cho ngài một phúc lợi."
"Phúc lợi gì?" Cậu hỏi.
"Ngài có muốn trải nghiệm lại cảm giác hữu tình hữu dục là như thế nào không? Có muốn nhiệt độ cơ thể của ngài trở lại bình thường không?"
Nghe có vẻ hấp dẫn hơn nhiều.
Chọn trúng Tạ Phong Hành chính là hệ thống hài hòa, đúng như tên gọi là muốn tuyệt tình đoạn dục, bởi vậy cậu bị cách thức hóa, chẳng những mất đi trí nhớ mà hơn nữa còn trở nên vô tình vô dục, không biết cười, nhiệt độ cơ thể cũng thấp hơn người bình thường.
Đương nhiên không phải giống như người máy hoàn toàn không có bất kỳ cảm xúc nào, hài hòa đúng như tên gọi, đoạn tuyệt chính là tình, cắt đi chính là dục vọng, cảm xúc tiêu cực ngược lại cảm thụ rất mãnh liệt, nhưng cũng bởi vậy mà làm cho cậu càng thêm lạnh lùng.
Xuyên qua tám thế giới, loại người nào cũng đã gặp qua, nhưng cậu lại chưa bao giờ động tình, ngay cả tự báng bổ cũng chưa từng có. Cậu chưa từng yêu bất luận kẻ nào, làn da cũng không cảm nhận được khoái cảm gì, ngay cả cảm giác đau đớn cũng chậm chạp hơn người thường.
Làm một người bình thường sẽ cảm thấy như thế nào, chẳng hạn như cơ thể sẽ ấm, tình cảm sẽ dao động, yêu hận phong phú.
Cậu không nhớ.
"Vậy Tiểu Ái tuyên bố nhiệm vụ cho ngài nha." Tiểu Ái nói, "Nhiệm vụ ở thế giới nguyên bản khó khăn nhất bởi vì có nhiều tiểu thuyết giao nhau đồng thời xảy ra trong thế giới này, chờ ngài giải quyết xong toàn bộ những nhiệm vụ này, tức là coi như hoàn thành nhiệm vụ. Cuốn tiểu thuyết đầu tiên muốn ngài giải quyết chính là cuốn tiểu thuyết của chính ngài 《 Lên xe 》
Ồ.
Ở nơi hải đường nở rộ, cái tên này một chút cũng không ngoài ý muốn.
Coi như không tệ, ít nhất không phải là cái tên thẳng thắn như đại nhũ song tính.
Tiểu Ái có thể đọc được tiếng lòng của cậu, cười hắc hắc hai tiếng, sau đó dùng ngữ điệu hơi cơ giới của nó tiếp tục lời lẽ chính nghĩa nói: "《 Lên xe 》là một quyển tiểu thuyết cực kỳ cần hài hòa, nó là một quyển đua xe văn, nhưng cuối cùng một loại ý nghĩa khác lái xe bay lên, nam chủ vốn là một tay đua xe, cuối cùng ngược lại trở thành một chiếc xe."
"Bị người lái!"
"Sau đó thì sao?" Tạ Phong Hành mặt không chút thay đổi hỏi.
"Ngài vốn là nam phụ pháo hôi của tác phẩm này. Là nam phụ pháo hôi của cuốn tiểu thuyết này, nhiệm vụ chính của ngài là nghĩ biện pháp hấp dẫn hỏa lực lên trên người mình, cứu vớt nam chủ vạn người mê!!"
Tạ Phong Hành gật đầu.
Hệ thống hài hòa chính là đến để làm điều này.
"Nhiệm vụ《 Lên xe 》thành công, cảm giác của ngài sẽ khôi phục 30%."
"Làm thế nào để tính nhiệm vụ hoàn thành ở thế giới này?"
"Giá trị tình yêu, giá trị tình yêu của đám tra công đối với ngài đạt tới 100, thì coi như ngài đã hoàn thành nhiệm vụ." Hệ thống dường như không hề hoài nghi với năng lực của cậu: "Ngài yên tâm, ngài đã không còn là nam phụ pháo hôi trong quá khứ, với năng lực và điều kiện hiện tại của ngài, trên đời này đã không còn nhiệm vụ nào ngài không thể hoàn thành."
Tạ Phong Hành đã trải qua tám thế giới xuyên sách huấn luyện, cổ đại, hiện đại, tinh tế, thậm chí là thế giới động vật, cậu đều xuyên qua, hệ thống tập trung huấn luyện kỹ năng sinh tồn, tố chất thân thể, tinh thần lực v.v. Dường như mỗi thế giới cậu đều nắm giữ một kỹ năng, sau khi cách thức hóa, cậu trở thành một cỗ máy nhiệm vụ có năng lực học tập dọa người, đa ngôn ngữ, cầm kỳ thi họa đều là tiểu nhi khoa, ở phương diện khống chế máy móc cậu càng là thiên tài trăm năm có một.
Cậu vô tình vô dục, không gì không làm được.
"Nhưng trước khi ngài tiến vào thế giới này, Tiểu Ái có một lời khuyên."
"Mày nói xem."
"Bởi vì chúng tôi cho ngài thêm phúc lợi, điều này có nghĩa là khi nhiệm vụ hoàn thành, ngài sẽ dần dần khôi phục lại cảm giác của một con người bình thường. Những thứ này đối với ngài được định dạng mà nói, tất cả đều là trải nghiệm đầu tiên của cuộc đời, xét thấy hệ thống hài hòa của chúng tôi đã gặp qua quá nhiều người trầm luân hoặc bị vây khốn trong ham muốn yêu thương, không biết sau khi ngài cảm nhận được những thứ này có thể duy trì được trái tim ban đầu hay không... Nhưng ngài nên nhớ rằng ái dục là tất nhiên, kẻ khác muốn dừng mà không được, nhưng hoàn thành tất cả các nhiệm vụ, ngài sẽ có thể có được một cuộc sống mới."
Tình yêu rất đáng quý nhưng cuộc sống càng đáng giá hơn.
Cậu hiểu.
"Mày lo lắng quá nhiều rồi." Tạ Phong Hành thản nhiên nói: "Hợp tác nhiều lần như vậy, mày cảm thấy hiện tại tao là một bộ não yêu đương sao?"
"Cố lên" Tiểu Ái vui mừng nói: "Lần này nhiệm vụ nặng nề, đám tra nam lại vừa màu vừa xấu, chúng ta hiệp đồng tác chiến, cùng nhau lật đổ đám tra nam này!"
Nghỉ ngơi cả đêm trong không gian hệ thống, sáng hôm sau mở mắt ra Tạ Phong Hành đã nằm trong một căn nhà xa lạ.
Đây là một phòng ngủ hướng nam, ngôi nhà rất lớn, trang trí cực kỳ sang trọng, vẫn là một phòng quan sát, đầu giường và cửa sổ được lấp đầy với các mô hình xe hơi.
Đây là phòng của cậu, đây là cuộc sống mà cậu đã từng sống, cái gọi là thế giới thực.
Cậu cũng đã hoàn toàn không nhớ rõ.
Cậu đi tới bên cửa sổ, đẩy cửa sổ ra, ánh mặt trời theo tầng mây trút xuống, cuồn cuộn tràn vào nhân gian, hoàng hôn khảm viền vàng, trải ra không biết mấy ngàn dặm, ánh sáng đỏ rực rỡ rơi vào hai mắt cậu, trong con ngươi vốn chính là màu nâu đỏ giống như đang thiêu đốt một ngọn lửa.
Cậu nhìn toàn bộ ngôi nhà một lần nữa, cuối cùng đi đến trước gương, nhìn vào chính mình trong kính.
Người này có một gương mặt xa lạ lại quen thuộc với cậu, ăn mặc có thể nói là khác biệt, có chút lôi thôi, tóc vừa dài vừa rối nhuộm một màu vàng tự cho là mát mẻ, kính gọng đen nặng nề che đi hơn phân nửa khuôn mặt.
Tạ Phong Hành tháo kính ra, nhấc mái tóc dài lộn xộn lên, nhìn về phía gương.
Một con ngươi đỏ lạnh.
Ngũ quan của cậu rất đẹp, đôi mắt đẹp hơn nhưng giống như một robot lạnh. Nhìn vào gương nhếch miệng, bộ dáng cười ra so với khóc còn khó coi hơn.
Nói như vậy cũng không đúng, bởi vì trong trí nhớ của cậu, kỳ thật cậu cũng chưa từng khóc bao giờ. Tất cả những người khóc là những người khác.
Không biết cười, cũng không biết khóc, cơ mặt biết khóc và cười, ánh mắt cùng tình cảm sẽ không thể lừa dối được người khác.
Tạ Phong Hành mỉm cười.
Có tình cảm, có dục vọng, cậu cũng muốn biết mình sẽ như thế nào, có thể giống như những người trong thế giới hải đường mà cậu đã từng đi qua hay không, ửng hồng nóng bỏng, điên cuồng vì yêu.
Tạ Phong Hành đọc xong quyển《 Lên xe 》này, đây quả nhiên là một quyển tiểu thuyết cần được hài hòa cấp bách, toàn bộ một trăm nghìn chữ thì chín mươi nghìn chữ đều phát sinh ở trên giường.
Mặt cậu không chút thay đổi, nhìn những con chữ mặn ướt kia giống như là đang xem toán lý hóa.
Đối với bản thân mình, cậu cũng coi như có hiểu biết đại khái.
Tổng kể mối quan hệ của cậu với nhân vật công thụ chính, tiền nhiệm, tra nam, và đương nhiệm.
Cậu là một phế vật có tiền thế hệ hai, sở thích duy nhất là đua xe, một câu giới thiệu, người ngu ngốc nhiều tiền.
Vì thế Tống Ngọc nhắm vào cậu.
Tống Ngọc xuất thân bình thường, dựa vào sự trợ giúp của cậu mới từng bước trở thành tay đua hàng đầu trong nước. Sau khi thành danh, Tống Ngọc chướng mắt cậu, mỗi ngày đều pua cậu, mãi cho đến khi Tống Ngọc thích đại minh tinh Trần Hi, cậu mới biết mình bị cắm sừng rồi.
PUA là tên viết tắt của Pick-up Artist, ban đầu có nghĩa là "nghệ sĩ bắt chuyện", vốn là để giúp các chàng trai một phần nào đó cải thiện kỹ năng giao tiếp của mình, nhưng sau đó dần dần đi lệch hướng và trở thành những chiêu trò dụ dỗ, lừa dối tình cảm của người khác để đạt được mục đích của bản thân là quan hệ tình dục. Từ đó, PUA được mọi người biết đến với cái tên "nghệ sĩ tán gái".
Cậu ở phía sau đảm đương một cái vai hề, người tiền nhiệm cực phẩm chính là cậu, cốt truyện tiểu bạch đến cậu trực tiếp nhảy qua.
Nam phụ pháo hôi, phân cảnh ít, thiết lập con người kém, trong nhà ngoài nhà đều bị khi dễ.
Có vẻ như cách thức hóa là đúng, yêu làm cho người ta hèn mọn, dục làm người ta thống khổ. Vô tình vô dục, con người lập tức trở thành vô địch.
Nhưng cậu vẫn không phải là thảm nhất toàn truyện, thảm nhất chính là nhân vật thụ chính Trần Hi.
Vốn là thiên chi kiêu tử, cha mẹ đều là đại minh tinh, gia cảnh giàu có, lại có tính cách tốt. Hắn là minh tinh thế hệ hai, chẳng những sự nghiệp diễn xuất rất có khuôn mẫu, mà còn là một ngôi sao mới đang lên trong giới đua xe, tiền đồ một mảnh tươi sáng, cho đến khi hắn quen biết Tống Ngọc trong một cuộc đua xe hơi.
Tống Ngọc muốn có được Trần Hi rất dễ hiểu, chiếu theo lời nói của hắn: "Chẳng qua là vì thỏa mãn lòng hư vinh dây dưa với nam minh tinh của mình mà thôi."
Phượng hoàng nam phát đạt đều muốn leo long phụ phượng.
leo long phụ phượng ở câu trên có thể hiểu là thấy sang bắt quàng làm họ
Chỉ là đoàn xe của hắn có một đại lão tên là Tiết Thành, cũng có hư vinh muốn dây dưa với nam minh tinh.
Tống Ngọc "rối rắm một phen", liền chuốc say Trần Hi sau đó đưa qua!!
Ngày hôm sau hắn còn đánh nhau một trận, làm cho Trần Hi cho rằng mình uống rượu phản bội hắn, từ đó bắt đầu mỗi ngày đều PUA Trần Hi.
Kỹ thuật PUA của hắn đã được dày công tôi luyện.
Sau khi trải qua rất nhiều tiết mục được gọi là ngược thân ngược tâm, hắn và Trần Hi hoàn toàn chia tay, Trần Hi hoàn toàn trở thành người của Tiết Thành.
Tiết Thành này càng tệ, so với Tống Ngọc còn muốn bệnh thần kinh hơn, là một tên biến thái từ đầu đến cuối.
Tình cảm cùng thân thể của Trần Hi đều bị đả kích mạnh, hắn triệt để rơi vào vực sâu, về sau Tiết Thành cũng chơi chán, đưa hắn cho người khác. Hắn trở thành cái xác không hồn dưới thân của các đại lão, cuối cùng trong lúc thần trí hết sức tỉnh táo, tự sát.
"Ánh nắng ban mai ấm áp, chiếu lên thân thể lạnh lẽo của cậu ấy, giống như một con búp bê vỡ vụn."
Trước khi chết, hắn còn ảo não chính mình đêm đó không nên uống rượu.
Không sợ tẩu thận văn quá phóng túng, chỉ sợ tẩu thận văn đột nhiên hóa tẩu tâm.
tẩu thận (đi thận), đề cập đến việc tiết ra "hormone tuyến thượng thận", hoặc "tiêu thụ khả năng thận", so sánh với ham muốn tình dục. Được sử dụng để mô tả một người không thực sự có ý định với người khác, nhưng muốn ngủ với người ta để đáp ứng nhu cầu thể chất.
Từ trái ngược với tẩu thận là "tẩu tâm", có nghĩa là sử dụng cảm xúc thực sự, tình yêu với trái tim. Được sử dụng để mô tả một người chân thành với người khác, là tình yêu đích thực.
ừm, tui khum biết để thế nào cho thích hợp nữa nên tui để hán việt. Các cao nhân đi qua xin hãy giúp đỡ T.T
Nhìn dòng thời gian hiện tại, có lẽ Tống Ngọc đang khổ sở theo đuổi nhân vật chính.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Tống Ngọc sẽ giành vị trí số 1 trên sàn đấu ngày mai, sau đó dùng hoa hồng trong xe đua để tỏ tình với Trần Hi.
"Tác phẩm này có phải rất nên bị hài hòa hay không?!" Tiểu Ái phẫn nộ.
hài hòa này là kiểu biến một tác phẩm quá cẩu huyết quá máu chóe thành một áng văn êm dịu nhẹ nhàng đó hả:))
"Có một điều tao cảm thấy rất không hợp lý." Tạ Phong Hành nói: "Tao lớn lên như vậy mà là một vật hy sinh sao?"
"Mỹ nam cũng không đỡ được thẩm mỹ kỳ quái, tạo hình lôi thôi nha." Tiểu Ái nói: "Ngài có thể hiểu như vậy, bởi vì nền tảng của ngài rất tốt, vì vậy hệ thống hài hòa của chúng tôi đã chọn ngài để thực hiện nhiệm vụ!"
Tiểu Ái nói rất đúng, nền tảng tốt cũng không đỡ nổi thẩm mỹ kỳ quái.
Sáng sớm hôm sau thức dậy, Tạ Phong Hành liền đến tiệm cắt tóc, cắt toàn bộ sợi tóc dài màu vàng của cậu đi, nhuộm toàn bộ thành màu đen.
Thay đổi ngoại hình rất quan trọng, cũ nhưng hiệu quả.
Có một nữ sinh cũng tới làm tóc, ngồi xuống ghế bên cạnh cậu, lơ đãng nhìn thoáng qua trong gương lập tức ngây ngẩn cả người.
Cô ngơ ngác một hồi lâu, không thể lấy lại tinh thần từ lực xung kích của gương mặt xinh đẹp, đứng ngồi không yên, nhịn không được lấy điện thoại di động ra, len lén quay một đoạn video nhỏ sau đó lập tức gửi cho bạn thân của mình.
"Các tỷ muội, mau đến xem siêu cấp vô địch đại soái ca!!!"
Sau khi gửi xong, cô nhịn không được lại nhìn thanh niên trẻ tuổi kia hai lần.
Thanh niên nọ thoạt nhìn cũng không kém cô bao nhiêu tuổi, ngồi trước gương nhắm mắt dưỡng thần, ngũ quan gần như thần nhan, có ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ sát đất chiếu vào, vừa lúc chiếu lên cổ cậu, trên cổ họng có một vết bớt màu đỏ tắm trong ánh sáng, thành một đoàn ánh sáng tuyệt đẹp.
Cô chưa bao giờ thấy bất cứ ai có thể diễm lệ sạch sẽ như vậy. Lông mi vừa dày vừa dài, ở mí mắt dưới lưu lại một cái bóng. Giống như là phát hiện cô nhìn trộm, thanh niên kia bỗng nhiên mở mắt.
Oa, đôi mắt này.
Mặt gương chiếu rọi, liếc mắt một cái là vạn năm.
Tạ Phong Hành thu hết kinh diễm trên mặt cô gái kia vào đáy mắt.
Tốt, thứ cậu muốn chính là hiệu quả này.
Không ai để ý vật hy sinh??
Trước khi trở mình làm tra nam, đầu tiên phải để cho cậu lấy diện mạo hoàn toàn mới, làm mù mắt chó của bọn họ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất