Sau Khi Bỏ Rơi Mười Vị Nam Chính, Tôi Chạy Trốn Thất Bại

Chương 51: Bọn họ đến (IX)

Trước Sau
Auzers nói muốn rước cậu về làm Hoàng hậu?

Nghe được lời có lực xung chấn như vậy, không chỉ mình Kỷ Ninh ngây người mà ngay cả Cố Sâm cũng bất ngờ trợn tròn hai mắt, nhưng có vẻ Auzers không định giải thích nhiều. Hắn chỉ nhếch khóe môi, rút lại tinh thần lực của mình, trước mắt Kỷ Ninh tối sầm. Khi mở mắt ra thì phát hiện mình đã thoát ra khỏi không gian ảo, đang nằm trong khoang dinh dưỡng.

Vỏ ngoài của khoang dinh dưỡng đã bị đổi thành dạng trong suốt, cậu vừa mở mắt ra là lập tức nhìn thấy Auzers ngồi trên xe lăn. Nhưng sau khi rời khỏi mạng lưới rồi mà Auzers vẫn không cười, ấn nút mở khóa nắp khoang dinh dưỡng, nắm lấy cổ tay Kỷ Ninh kéo cậu lên.

Còn chưa chờ Kỷ Ninh mở miệng thì tầm mắt Auzers lập tức dời về thiết bị kết nối của cậu, sau đó duỗi tay ra, nói: "Tiểu Ninh, giao thiết bị kết nối cho ta."

Kỷ Ninh chẳng dám hó hé, chỉ có thể ngoan ngoãn cởi thiết bị kết nối ra nộp.

Auzers mở lịch sử tin nhắn ra quả thật có tin nhắn liên quan đến bộ phim thì thần sắc của hắn hơi hòa hoãn đôi chút.

Tuy hắn đã tin lời giải thích trước đó của Kỷ Ninh, nhưng chỉ khi và khi nhìn thấy bằng chứng xác thực mới có thể xoa dịu hoàn toàn sự ngờ vực âm u trong lòng hắn.

"Vương huynh..." Kỷ Ninh thấy vẻ mặt hắn không còn lạnh lùng như nãy nữa liền thử thăm dò mở miệng hỏi: "Huynh mới vừa nói là huynh muốn rước ta làm Hoàng hậu, là thật sao?"

Khi nãy Auzers đột nhiên nói vậy thật sự dọa cậu sợ chết khiếp, nhưng cậu không biết đây chỉ là Auzers nói bừa để kích thích Cố Sâm, hay là hắn thật sự có ý định đó.

Auzers ngẩng đầu liếc cậu một cái, bên môi treo nụ cười nhạt: "Em hy vọng là thật hay giả?"

"Ta..." Kỷ Ninh tránh trả lời câu hỏi này, chỉ làm ra vẻ lo lắng: "Nếu như chúng ta cử hành hôn lễ, những quý tộc kia chẳng lẽ không phản đối sao?"

"Ý kiến của bọn họ không quan trọng." Giọng Auzers cực kỳ hờ hững, hắn nhìn thẳng vào Kỷ Ninh, nắm lấy cổ tay cậu, hỏi: "Ta chỉ muốn hỏi em, Tiểu Ninh, em có nguyện ý gả cho ta không?"

Vừa nói hắn vừa cong khóe môi, nở một nụ cười đầy lạnh lùng: "Hay là những nụ hôn và cái ôm khi nãy em dành cho ta đều là giả dối, thật ra em đã không còn yêu ta nữa, chỉ vì làm ta yên lòng cho nên mới chủ động thân mật?"

Kỷ Ninh giật thót trong lòng, trong phút chốc còn tưởng mình đã bị Auzers nhìn thấu, nhưng cậu cũng biết đương nhiên là đánh chết cũng không thể thừa nhận nên liền làm vẻ mặt uất ức, kéo kéo ống tay áo của Auzers, nhỏ giọng nói.

"Không phải vậy mà Vương huynh, ta nguyện ý hoàn thành hôn lễ với huynh, nhưng mà ta nghĩ có thể sẽ mang đến phiền phức cho huynh...."

"Em không cần lo lắng." Quân vương tóc vàng nắm tay tay cậu, giọng điệu bình thản: "Quốc gia này đã không còn người phản đối ta. Nhớ kỹ lời hứa của em với ta, đừng chạy trốn nữa, Kỷ Ninh."

Kỷ Ninh kìm nén tâm tình căng thẳng của mình để không toát mồ hôi lạnh, chủ động bước ra khỏi khoang dinh dưỡng, ngả người về trước ôm lấy hai vai của Auzers, nhỏ giọng thì thầm bên tai hắn: "Ta rất mong đợi hôn lễ của ta cùng Vương huynh."

"Được. Đã vậy thì vật này chắc hẳn em không cần nữa."

Auzers giơ tay vuốt ve sống lưng của cậu, một tay khác cầm thiết bị kết nối, vận dụng tinh thần lực bén nhọn, bề ngoài của thiết bị kết nối nhanh chóng xuất hiện vết nứt dày đặc như mạng nhện, hóa thành từng mảnh vụn rơi lả tả trên đất.

Thấy một màn này Kỷ Ninh không khỏi bất an, cậu không quan tâm đến thiết bị kết nối bị hư, nó là vật phẩm có thể thay thế, nhưng hành động của Auzers rõ ràng cho thấy hắn muốn cắt đứt hoàn toàn liên lạc của cậu với bên ngoài, thậm chí có thể là muốn thay đổi danh tính của Kỷ Ninh ở trong Liên Bang.

Đúng như đoán, Kỷ Ninh sau đó bị nhốt ở trong phòng không được tùy ý ra vô, bọn họ quay về hành tinh thủ đô Mạc Linh đế quốc cậu vẫn bị giam lỏng, phạm vi hoạt động giới hạn trong tẩm cung của Auzers.

Mà hoàng cung Mạc Linh cũng cấp tốc bắt tay vào bố trí hôn lễ, ngày cưới đã được ấn định vào một tuần sau.

Lúc Kỷ Ninh xem tivi có thể thấy tất cả các chương trình đều đang truyền bá trắng trợn về buổi hôn lễ hoành tráng sắp diễn ra, càng nhìn thấy giới thiệu quá trình trang hoàng hôn lễ thì Kỷ Ninh càng kinh hồn bạt vía, cảm thấy mọi chuyện đang đi theo hướng không thể nào cứu vãn.

Trong bản tin còn chiếu hình ảnh cậu đi cùng Auzers trong chuyến tuần tra khắp tinh cầu, mặt của cậu xuất hiện rõ nét ở trên màn ảnh. Đến giờ phút này Kỷ Ninh đã muốn hộc máu rồi, cậu hoàn toàn không dám tưởng tượng cảnh tượng này khi bị bọn Arques nhìn thấy sẽ gây ra hậu quả gì.

Đến nỗi tối hôm đó cậu còn gặp một cơn ác mộng, trong mơ cậu đang cử hành hôn lễ với Auzers thì bỗng dưng Arques và Herinos bất ngờ xông vào hiện trường, đánh nhau với quân đội của Mạc Linh. Mà cũng không biết vì lý do nào mà đám người Vân Uyên ở một thế giới khác cũng đến thế giới này, tất cả các nam chính đều vung tay đánh nhau loạn xạ, đánh đến mức sập toàn bộ cung điện.

Cậu mặc áo cưới mặt mày trắng bệch nhìn bọn họ đánh, bỗng nhiên Cố Sâm đi tới, gương mặt lạnh như băng nói với cậu.



"Thì ra anh có quan hệ với nhiều đàn ông đến vậy... Được lắm, tôi chúc anh tân hôn vui vẻ. Từ nay về sau tôi sẽ không bao giờ yêu anh nữa."

"Đừng mà!"

Kỷ Ninh hoảng sợ bật dậy từ trong mơ, phát hiện bản thân đang bị Auzers đang ôm thật chặt trong ngực.

Bởi vì động tĩnh của cậu mà Auzers cũng tỉnh dậy, hỏi cậu xảy ra chuyện gì. Kỷ Ninh lau mồ hôi lạnh trên đầu, lắc đầu bảo mình chỉ gặp ác mộng, rồi lại nằm xuống.

Sẽ không đâu, cái ngày đáng sợ kinh khủng ấy chắc chắn sẽ không trở thành sự thật đâu, đây chẳng qua chỉ là một giấc mơ mà thôi...

Cậu an ủi bản thân như thế, nhưng chẳng biết tại sao mà trong lòng cậu vẫn tràn ngập bất an, tựa như sẽ thật sự xảy ra chuyện gì đó đáng sợ vậy.

Kỷ Ninh không khỏi cấp bách ngóng trông rối loạn không gian mau mau kết thúc càng sớm càng tốt để cậu có thể cao chạy xa bay nhanh một chút. Nhưng mà kết quả không như ý muốn, chuyện kinh khủng nhất đã xảy ra: Rối loạn không gian của cậu đã kết thúc, nhưng cậu lại không có cách nào trở về Liên Bang.

[ Căn cứ theo kiểm tra đo lường thì không gian ở hoàng cung Mạc Linh đã bị phong tỏa, số lượng lớn thiết bị phong tỏa không gian đã được cài đặt rất nhiều trong hoàng cung. ]

Hệ thống "Tương Lai" báo cho Kỷ Ninh biết: [ Có lẽ là Auzers đã nhận ra rối loạn khe hở của cậu có thể dịch chuyển cậu đi một cách ngẫu nhiên, nên đã đặc biệt chuẩn bị để bao vây cậu. ]

Lần này Kỷ Ninh hoảng thật sự, nhất là sau khi cậu mới nằm mơ một giấc mơ như thế xong, nó càng làm cho cậu có loại điềm báo cực kỳ xấu: "Chẳng lẽ không còn một biện pháp nào khác hả?"

Tương Lai im lặng một lúc rồi mới trả lời: [ Nếu bây giờ cậu tự sát thì tôi có thể cho cậu sống lại ở một nơi khác. ]

Nghe thấy nó nói vậy thì Kỷ Ninh cũng im lặng luôn. Nếu như vào tình huống bình thường thì lúc này có thể cậu sẽ cân nhắc đến biện pháp thoát thân này, nhưng bây giờ Hoắc Vô Linh còn chưa bình phục, nếu không có cái cơ thể này thì Hoắc Vô Linh sẽ chết, cậu không thể làm như vậy được.

Cậu cũng hỏi Hoắc Vô Linh cần bao lâu nữa để khôi phục, nhưng câu trả lời nhận được là nếu như không có yếu tố bên ngoài tác động thì trước hôn lễ căn bản là không thể nào.

"Cơ mà cũng không phải là không có biện pháp khác."

Hoắc Vô Linh ngả người dựa lên thành giường, tuy là đang cười nhưng đôi mắt lại lạnh lùng không thôi: "Để tôi giết vài người, hấp thu hồn phách của bọn họ là có thể đẩy nhanh tốc độ khôi phục của tôi, đến khi đó tôi có thể trực tiếp giết chết tên hoàng đế này."

Kỷ Ninh không nói một lời, cuối cùng vẫn lắc đầu một cái. Tuy cậu cũng không phải dạng hiền lành gì, nhưng cậu vẫn là một người bình thường, nếu giết người vì lý do này thì cậu sẽ có chướng ngại tâm lý, càng khỏi nói đến là giết Auzers.

"Không quyết đoán gì cả." Hoắc Vô Linh đánh giá.

"Đây là điểm mấu chốt của tôi." Kỷ Ninh phản bác.

"Được rồi." Hoắc Vô Linh nhún vai: "Thật ra thì còn một biện pháp khác nữa, nhưng có thể hơi kích thích một chút."

"Vậy thì tốt hơn hết anh đừng nói nữa." Kỷ Ninh quả quyết nói.

Hoắc Vô Linh nhướng mày: "Em còn chưa nghe tôi nói mà."

"Biện pháp mà có thể được anh nói là kích thích...." Kỷ Ninh nghĩ lại còn rùng mình liếc hắn một cái, e rằng kia có thể là cho nổ tung cả hiện trường hôn lễ.

Hoắc Vô Linh cười, bộ dạng lười nhác vẫn tiếp tục nói: "Thật ra thì đơn giản lắm. Chỉ là ngay lúc truyền hình trực tiếp buổi lễ thì cho tất cả mọi người thấy cảnh em với tôi ân ái quan hệ, như vậy thì hắn ta sẽ không thể nào cưới em được nữa, đúng không?"

Kỷ Ninh: "Cút." Này quả thực còn đáng sợ hơn cơn ác mộng kia của cậu mấy trăm lần!

"Tôi cũng chỉ nghĩ cho em thôi mà, sao em lại tức giận."

Người đàn ông tóc đen khẽ thở dài, cứ như người bị ấm ức là hắn vậy: "Được rồi, còn một biện pháp cuối cùng."



Bỗng dưng hắn đảo ánh mắt, tầm mắt rơi ở trên bàn trở nên âm u đi mấy phần.

"Tuy tôi không biết có cái thứ gì trong kia... Nhưng có lẽ, nó thể giúp ích cho em."

Đi theo tầm mắt của Hoắc Vô Linh, Kỷ Ninh nhìn về phía bàn thì kinh ngạc thấy ở trên mặt bàn có nhiều thêm một thứ đồ, dáng vẻ bên ngoài hết sức quen mắt. Là thiết bị kết nối của cậu, nhưng rõ ràng trước đó Auzers đã phá hủy nó rồi mà.

Mặc kệ đây là thiết bị kết nối đã khôi phục lại như cũ, hay là thiết bị mới bỗng dưng xuất hiện thì chắc hẳn đều do Leigh làm ra. Chẳng lẽ ý của Hoắc Vô Linh là bảo cậu nhờ Leigh giúp đỡ? Nhưng làm sao hắn biết được sự tồn tại của Leigh?

Hoắc Vô Linh cười lên, thân hình nhạt dần, lại lần nữa dung nhập vào trong bóng của Kỷ Ninh. Mà lúc này thiết bị kết nối chợt lóe lên một trận ánh sáng, chỉ phút chốc sau, Kỷ Ninh lại một lần nữa tiến vào trò chơi.

Cảnh tượng xung quanh cậu xảy ra biến hóa, đập vào trong mắt là một làn không khí trắng như sương mù, trên người không mặc một thứ gì, từ ngực trở xuống đang chìm vào trong ao nước ấm. Lúc này cậu đang ngâm mình trong bồn tắm.

"Thầy ơi."

Bên cạnh Kỷ Ninh vang lên giọng nói trong trẻo của thiếu niên, cậu quay đầu qua nhìn, thiếu niên tóc vàng cũng đang ngâm mình trong bồn tắm, mái tóc ướt sũng, gương mặt tuấn tú bị hơi nước hun hơi ửng hồng, hắn quay nhìn cười với Kỷ Ninh, nói: "Thầy cảm thấy sao? Tôi rất thích nơi này, nghe dân địa phương đề cử quả nhiên là quyết định chính xác."

「Sau khi lấy được nước mắt của Siren, các bạn tiếp tục lộ trình tìm kiếm nguyên liệu làm pháp trượng.」

「Lần này mục tiêu tìm kiếm của các bạn là Đá thạch anh dung nham, vì thế đã đến thị trấn phụ cận núi lửa này. Nơi đây tài nguyên địa nhiệt sung túc, có rất nhiều suối nước nóng rất nổi tiếng. Nên sau khi lấy được đá thạch anh, bạn cùng Leigh đã đến khách sạn suối nước nóng này, cùng nhau đi ngâm suối nước nóng.」

Kỷ Ninh lau sạch nước đọng lại trên mặt mình, đang suy nghĩ có nên trực tiếp chọt thủng tầng giấy mỏng giữa cậu và Leigh, xong rồi xin Leigh giúp đỡ thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói lạnh nhạt bình thản ở bên ngoài truyền đến.

"Xin chào, tôi là linh mục được phái đến từ điện thần Nguyệt. Nửa giờ trước, một hắc pháp sư bị giam giữ từ lâu đã chạy trốn khỏi điện thần, hiện đang lẩn trốn trong thị trấn này. Vì để sớm bắt được tên hắc pháp sư này và cũng suy xét đến an toàn của ngài, mong ngài hãy phối hợp với chúng tôi và chấp nhận sự khám xét."

「Bạn không ngờ rằng sẽ xảy ra biến cố như vậy, yêu cầu của linh mục điện thần Nguyệt làm bạn sinh lòng cảnh giác.」

「Bạn biết điện thần Nguyệt luôn có mối quan hệ tốt với điện thần Quang Minh. Sau khi Leigh mất tích, điện thần Quang Minh đã gửi thông báo tìm người khắp toàn đại lục, cũng như gửi đi rất nhiều bức họa ma pháp của Leigh. Điện thần Nguyệt nhất định cũng có bức họa, biết được dung mạo của Leigh.」

「Bởi vì tới ngâm suối nước nóng, bạn đã để lại pháp trượng cùng với ma dược thay đổi dung mạo ở trên lầu, lúc này đi lấy cũng đã muộn. Dĩ nhiên bạn cũng có thể giết linh mục rồi lập tức bỏ trốn, nhưng điều này hiển nhiên sẽ làm bại bộ hành tung của các bạn.」

「Cho nên bạn lựa chọn:」

「Một: Bất chấp hiểm nguy, giết chết linh mục rồi bỏ trốn ngay lập tức.」

「Hai: Nghĩ biện pháp lừa gạt vượt qua đợt khám xét, thuận lợi thông qua lục soát.」

Kỷ Ninh vốn là muốn nói chuyện trực tiếp với Leigh, nhưng mà các lựa chọn đã xuất hiện, cậu không thể làm gì khác là phải chọn lựa trước.

Hồi trước trong thế giới này cậu đã lựa chọn lừa gạt vượt qua đợt khám xét, nhưng tình hình lúc đó không giống bây giờ. Bởi vì khi đó thái độ của Leigh đối với cậu không còn gay gắt nhưng cũng không chịu tới ngâm suối nước nóng cùng cậu. Cho nên lúc ấy đối mặt với khám xét, Kỷ Ninh đã dễ dàng dùng ma dược vượt qua khám xét.

Kỷ Ninh nghĩ ngợi một chút, cậu vẫn lựa chọn giống như cũ. Dù sao bây giờ cậu cũng đang trong trạng thái trần như nhộng, nếu lựa chọn chiến đấu thì phải khỏa thân bò từ trong ao ra ngoài. Cậu không muốn làm như thế.

「Bạn lựa chọn mục thứ hai.」

"Thầy ơi, có kiểm tra...."

Thiếu niên tóc vàng cũng đồng thời chú ý tới âm thanh bên ngoài, mắt thấy linh mục chuẩn bị bước vào phòng tắm thì động tác của hắn khẽ dừng một chút, gật đầu nói.

"Xin lỗi, thầy ơi, thứ cho sự thất lễ của tôi."

Hắn bỗng dưng chậm rãi di chuyển trong nước, đi tới trước mặt cậu duỗi hai tay ra, ôm lấy Kỷ Ninh hôn lên môi cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau