Sau Khi Cả Nhà Pháo Hôi Đọc Tâm Của Ta, Cả Nhà Tạo Phản
Chương 24: Thái Tử Ánh Trăng Sáng
Thái tử không nghe thấy tiếng lòng Kiều Kiều Kiều, chỉ cảm thấy đôi mắt này sáng ngời như minh châu, trong lòng vui mừng không thôi.
“Tiểu Tứ, không phải đệ la hét muốn nhìn tiểu muội muội sao? Mau tới đây.”
Thái tử khẽ gọi một tiếng về phía sau, một tiểu hài tử khỏe mạnh như hổ xuất hiện.
Đó là con trai thứ hai của Hoàng hậu, em trai ruột của Thái tử, đương kim Tứ hoàng tử.
Thái tử chậm rãi ngồi xổm xuống, Tứ hoàng tử lập tức tiến lại, vẻ mặt mới lạ.
【Tứ hoàng tử?】
Trong khoảng thời gian ngắn Kiều Kiều Kiều thậm chí không nhớ ra có nhân vật này.
Cái đầu nhỏ tròn vo, đôi mắt thật to, lông mi thật dài, thoạt nhìn cũng chỉ bốn năm tuổi, rút đi cảm giác trẻ con, nhưng vẫn rất đáng yêu.
“Oa, muội muội thật đáng yêu, ca ca, đệ cũng muốn ôm nàng một cái!”
Thái tử dịu dàng lắc đầu, "Tứ đệ, đệ còn quá nhỏ, cẩn thận làm bị thương Kiều cô nương.”
Tứ hoàng tử nghe vậy lập tức uất ức bĩu môi, vẻ mặt không thuận theo.
Đầu Kiều Kiều Kiều đầy dấu chấm hỏi.
"Ca ca, ta sẽ rất cẩn thận, huynh để đệ cũng ôm một cái đi!"
Thái tử thấy thế thần sắc hơi nghiêm khắc, "Tứ đệ, chuyện này không thể đùa, chờ đệ lớn hơn chút thì tốt rồi.”
Ngốc bạch ngọt kia hơi hơi méo miệng, "Vậy Tiểu Tứ khi nào mới đủ lớn đây?”
Thần sắc nghiêm khắc của Thái tử đột nhiên tan biến, đưa tay ra vuốt ve đầu Tứ hoàng tử.
“Chờ đoan ngọ sang năm đến sinh nhật đệ, sẽ đủ lớn rồi.”
Ngốc bạch ngọt nghe vậy lập tức nín khóc mỉm cười, "Vậy Tiểu Tứ chờ chút, đến lúc đó trưởng thành là có thể ôm muội muội!"
Kiều Kiều Kiều chỉ cảm thấy một đạo điện quang xẹt qua trong đầu, nàng rốt cục nhớ tới người gọi là Tứ hoàng tử này là ai!
【Đây không phải là người qua đường B đã định chết non như ta sao? 】
【Ngày sinh nhật năm tuổi, cũng chính là ngày tết Đoan Ngọ, Tứ hoàng tử chết đuối trong ngự hoa viên, trực tiếp đả kích hoàng hậu đến bệnh không dậy nổi, khiến thái tử cực kỳ bi thương.】
【Đau đớn vì mất đi ái tử, Hoàng thượng kinh nộ tầng tầng truy trách, trong cung từ trên xuống dưới đã chết gần trăm người, sau đó tuyển thêm cung nữ thái giám, Tĩnh Vương liền nhân cơ hội nhét rất nhiều người vào】
【 Không sai, chính là người công cụ xui xẻo này, vô tình phát triển nội dung rất lớn! 】
Kiều Trung Quốc nghe đến đó, tê dại, đã hoàn toàn tê dại.
Thái tử tuổi xuân mất sớm, Tứ hoàng tử còn nhỏ chết non, Tam hoàng tử thân có tàn tật, đây không phải là trời cao cũng đang trải đường cho Nhị hoàng tử sao?
Sang năm Đoan Ngọ sao......
Đoan Ngọ nhiều năm qua, trong cung đều bày tiệc thuyền rồng, đến lúc đó Kiều gia bọn họ hẳn là cũng sẽ ở trong cung.
Cho dù như thế nào, nhất định phải cứu Tứ hoàng tử!
Kiều Kiều Kiều không biết, lần này nàng xuất hiện đã khiến Kiều Trung Quốc kinh hãi bao nhiêu lần.
Lúc này sắc mặt Kiều Kiều Kiều đỏ bừng, đã không nhịn được nữa.
【A a a! Muốn đi tiểu! Hu hu hu, ta không nhịn được!】
Sắc mặt Kiều Trung Quốc hơi đổi, đang muốn mở miệng nhận Kiều Kiều Kiều, quần lót của nàng đã tràn ra một mảnh ướt át.
“Di......”
Tứ hoàng tử vừa ghét bỏ kinh hô lên tiếng, Thái tử đã ngăn hắn lại.”
“Tiểu Tứ, không được chê cười muội muội, đệ trước kia cũng như vậy.”
Sắc mặt Tứ hoàng tử đỏ bừng, che mặt không dám nói gì nữa.
Kiều Trung Quốc tiếp nhận Kiều Kiều Kiều, ngoài miệng sợ hãi nói: "Tiểu nữ vô trạng, va chạm Thái tử điện hạ, kính xin --"
Thái tử khoát tay áo, trên mặt không hề có vẻ tức giận.
“Kiều đại nhân, hài tử vốn là như vậy, không cần nhiều lời, bổn cung đi thay xiêm y là được.”
Kiều Trung Quốc lập tức an bài người đuổi theo hầu hạ, trong tay ôm Kiều Kiều Kiều ướt sũng dở khóc dở cười.
Lần đầu tiên gặp mặt đã tè lên người Thái tử điện hạ, đây quả nhiên là chưa từng có từ trước đến nay.
Kiều Kiều Kiều: (?w? *)
Người ta bây giờ vẫn chỉ là một nhóc con bé sữa!
“Tiểu Tứ, không phải đệ la hét muốn nhìn tiểu muội muội sao? Mau tới đây.”
Thái tử khẽ gọi một tiếng về phía sau, một tiểu hài tử khỏe mạnh như hổ xuất hiện.
Đó là con trai thứ hai của Hoàng hậu, em trai ruột của Thái tử, đương kim Tứ hoàng tử.
Thái tử chậm rãi ngồi xổm xuống, Tứ hoàng tử lập tức tiến lại, vẻ mặt mới lạ.
【Tứ hoàng tử?】
Trong khoảng thời gian ngắn Kiều Kiều Kiều thậm chí không nhớ ra có nhân vật này.
Cái đầu nhỏ tròn vo, đôi mắt thật to, lông mi thật dài, thoạt nhìn cũng chỉ bốn năm tuổi, rút đi cảm giác trẻ con, nhưng vẫn rất đáng yêu.
“Oa, muội muội thật đáng yêu, ca ca, đệ cũng muốn ôm nàng một cái!”
Thái tử dịu dàng lắc đầu, "Tứ đệ, đệ còn quá nhỏ, cẩn thận làm bị thương Kiều cô nương.”
Tứ hoàng tử nghe vậy lập tức uất ức bĩu môi, vẻ mặt không thuận theo.
Đầu Kiều Kiều Kiều đầy dấu chấm hỏi.
"Ca ca, ta sẽ rất cẩn thận, huynh để đệ cũng ôm một cái đi!"
Thái tử thấy thế thần sắc hơi nghiêm khắc, "Tứ đệ, chuyện này không thể đùa, chờ đệ lớn hơn chút thì tốt rồi.”
Ngốc bạch ngọt kia hơi hơi méo miệng, "Vậy Tiểu Tứ khi nào mới đủ lớn đây?”
Thần sắc nghiêm khắc của Thái tử đột nhiên tan biến, đưa tay ra vuốt ve đầu Tứ hoàng tử.
“Chờ đoan ngọ sang năm đến sinh nhật đệ, sẽ đủ lớn rồi.”
Ngốc bạch ngọt nghe vậy lập tức nín khóc mỉm cười, "Vậy Tiểu Tứ chờ chút, đến lúc đó trưởng thành là có thể ôm muội muội!"
Kiều Kiều Kiều chỉ cảm thấy một đạo điện quang xẹt qua trong đầu, nàng rốt cục nhớ tới người gọi là Tứ hoàng tử này là ai!
【Đây không phải là người qua đường B đã định chết non như ta sao? 】
【Ngày sinh nhật năm tuổi, cũng chính là ngày tết Đoan Ngọ, Tứ hoàng tử chết đuối trong ngự hoa viên, trực tiếp đả kích hoàng hậu đến bệnh không dậy nổi, khiến thái tử cực kỳ bi thương.】
【Đau đớn vì mất đi ái tử, Hoàng thượng kinh nộ tầng tầng truy trách, trong cung từ trên xuống dưới đã chết gần trăm người, sau đó tuyển thêm cung nữ thái giám, Tĩnh Vương liền nhân cơ hội nhét rất nhiều người vào】
【 Không sai, chính là người công cụ xui xẻo này, vô tình phát triển nội dung rất lớn! 】
Kiều Trung Quốc nghe đến đó, tê dại, đã hoàn toàn tê dại.
Thái tử tuổi xuân mất sớm, Tứ hoàng tử còn nhỏ chết non, Tam hoàng tử thân có tàn tật, đây không phải là trời cao cũng đang trải đường cho Nhị hoàng tử sao?
Sang năm Đoan Ngọ sao......
Đoan Ngọ nhiều năm qua, trong cung đều bày tiệc thuyền rồng, đến lúc đó Kiều gia bọn họ hẳn là cũng sẽ ở trong cung.
Cho dù như thế nào, nhất định phải cứu Tứ hoàng tử!
Kiều Kiều Kiều không biết, lần này nàng xuất hiện đã khiến Kiều Trung Quốc kinh hãi bao nhiêu lần.
Lúc này sắc mặt Kiều Kiều Kiều đỏ bừng, đã không nhịn được nữa.
【A a a! Muốn đi tiểu! Hu hu hu, ta không nhịn được!】
Sắc mặt Kiều Trung Quốc hơi đổi, đang muốn mở miệng nhận Kiều Kiều Kiều, quần lót của nàng đã tràn ra một mảnh ướt át.
“Di......”
Tứ hoàng tử vừa ghét bỏ kinh hô lên tiếng, Thái tử đã ngăn hắn lại.”
“Tiểu Tứ, không được chê cười muội muội, đệ trước kia cũng như vậy.”
Sắc mặt Tứ hoàng tử đỏ bừng, che mặt không dám nói gì nữa.
Kiều Trung Quốc tiếp nhận Kiều Kiều Kiều, ngoài miệng sợ hãi nói: "Tiểu nữ vô trạng, va chạm Thái tử điện hạ, kính xin --"
Thái tử khoát tay áo, trên mặt không hề có vẻ tức giận.
“Kiều đại nhân, hài tử vốn là như vậy, không cần nhiều lời, bổn cung đi thay xiêm y là được.”
Kiều Trung Quốc lập tức an bài người đuổi theo hầu hạ, trong tay ôm Kiều Kiều Kiều ướt sũng dở khóc dở cười.
Lần đầu tiên gặp mặt đã tè lên người Thái tử điện hạ, đây quả nhiên là chưa từng có từ trước đến nay.
Kiều Kiều Kiều: (?w? *)
Người ta bây giờ vẫn chỉ là một nhóc con bé sữa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất