Sau Khi Cả Nhà Pháo Hôi Đọc Tâm Của Ta, Cả Nhà Tạo Phản
Chương 31: Tình Yêu Thần Tiên Của Phụ Thân Mẫu Thân
Kiều phu nhân có thể nghĩ đến, Duyện Quốc Công tất nhiên sẽ không bỏ qua.
“Ta phái người đi tổ gia Lý gia hỏi thăm, người một nhà Lý gia từ sau khi tới kinh thành chưa từng trở về. Mấy tháng nay, lúc ta cho người cầm bức họa thăm dò chung quanh, thật đúng là trùng hợp tìm được một ít dấu vết.”
Lý gia ở bản địa từng bán đậu hũ mà sống, góc đường Cố Thiên có một quán đậu hũ, chủ quán là một bà lão gãy chân, nhìn rất giống mẫu thân của Lý Tu Thắng.
Thám tử vài lần tiếp xúc biết được phu quân của chủ quán kia hình như là bị người ta đánh chết tươi, nhi tử cũng chẳng biết đi đâu.
"Nhưng mà, sau mấy lần nằm vùng, thám tử phát hiện trong sạp thỉnh thoảng sẽ có bóng lưng nam nhân đến đây hỗ trợ, người nọ mặc dù nhìn lớn tuổi, nhưng thật ra là cao thủ ngoại gia!"
Kiều phu nhân nghe đến đó, che miệng hô khẽ một tiếng, "Chẳng lẽ người này chính là Lý Tu Thắng?"
Thần sắc Duyện Quốc Công trầm trọng gật đầu, "Tĩnh Nhi, con tuyệt đối không thể tưởng được Lý Tu Thắng hiện giờ đang làm việc dưới tay ai.”
Trái tim Kiều phu nhân đập thình thịch, thì ra tất cả đều có dấu vết để lần theo, thật sự đều bị Kiều Kiều nói trúng!
Duyện Quốc Công nói tiếp hoàn toàn xác minh suy đoán của Kiều phu nhân.
"Nhị hoàng tử, Lý Tu Thắng kia bây giờ là thủ hạ Nhị hoàng tử, hơn nữa thiếp thân thủ hộ Nhị hoàng tử, một tấc cũng không rời!"
Duyện Quốc Công đi qua đi lại trong phòng, trên mặt có chút sầu lo.
"Tĩnh Nhi, năm đó đại tẩu nhà con vì chuyện hôn sự này, rất có khả năng hạ tử thủ với một nhà Lý gia, Lý Tu Thắng không chỉ tìm được đường sống trong chỗ chết, bây giờ còn một bước lên mây."
"Người này có thể nhẫn chuyện người thường không thể nhẫn, không phải người thiện, không thể không đề phòng!"
Sắc mặt Kiều phu nhân trắng bệch, đúng vậy, Lý Tu Thắng quả thật rất cao minh.
Trong lời tiên đoán của Kiều Kiều, gã ta thậm chí còn có thể đè xuống cừu hận, lấy tình cũ mê hoặc đại tẩu làm việc cho gã ta, đẩy Kiều gia vào vực sâu vạn kiếp bất phục!
Chuyện này đã vượt qua cực hạn bà có khả năng can thiệp ở hậu trạch, nên là nhắc nhở cho phu quân.
Thần sắc Kiều phu nhân ngưng trọng, lúc này đây, bà sẽ không cho phép bất kỳ kẻ ác nào đến thương tổn Kiều gia, thương tổn Quốc Công phủ!
Duyện Quốc Công nói xong, âm thầm nhìn về phía con gái mình.
Ngày đó Tĩnh Nhi nói với ông ấy, là do nghe được chút tin đồn, mới nghĩ đến muốn điều tra.
Nhưng thật ra chuyện này thông gia bên kia che dấu vô cùng tốt, người trong kinh giới thậm chí căn bản không biết sự tồn tại của một nhà Lý gia.
Vậy Tĩnh Nhi rốt cuộc làm sao lại biết được chuyện bí ẩn như thế, lại hao tâm tổn trí dẫn ông ấy đi điều tra đây?
Nhưng Duyện Quốc Công yêu thương nữ nhi, mắt thấy Kiều phu nhân không định nói, ông ấy cũng không có ý ép hỏi.
Trong lòng ông ấy tin tưởng vững chắc, nữ nhi nhà mình từ nhỏ thông tuệ lanh lợi, đối với phụ thân như ông ấy cũng là thân thiết hiếu thuận, tuyệt sẽ không làm chuyện tổn hại phủ Quốc Công.
Một nhà Kiều gia ở phủ Quốc Công dùng bữa trưa mới đi.
Trở lại Kiều gia, Kiều Kiều Kiều được Kiều Thiên Kinh, Địa Nghĩa ôm đi chơi, vì thế hai phu thê Kiều Trung Quốc liền đóng cửa lại nói chuyện.
Kiều phu nhân kéo tay phu quân nhà mình, thần sắc lóe lên mở miệng nói:
“Phu quân, hôm nay ta ở chỗ phụ thân nghe được một chuyện rất lớn!”
Kiều Trung Quốc vốn đã có hơi tâm viên ý mã, nghe vậy hơi nghiêm mặt, "Làm sao vậy phu nhân? Là nhạc trượng gặp khó khăn gì?”
Kiều phu nhân rúc vào trong lòng Kiều Trung Quốc, mềm giọng nói: "Là phụ thân nghe nói một ít tin đồn về đại tẩu, người liền phái người đi tra xét một phen, kết quả lại ngoài ý muốn!"
Kiều Trung Quốc lập tức nhớ tới Kiều Kiều Kiều từng nhắc tới, Tả phu nhân có một thanh mai trúc mã, lúc này ngồi thẳng hơn chút.
Mấy ngày nay lực chú ý của ông ấy luôn đặt ở trên người Bắc quốc và Nhị hoàng tử, ngược lại là suýt nữa xem nhẹ chuyện này!
“Ta phái người đi tổ gia Lý gia hỏi thăm, người một nhà Lý gia từ sau khi tới kinh thành chưa từng trở về. Mấy tháng nay, lúc ta cho người cầm bức họa thăm dò chung quanh, thật đúng là trùng hợp tìm được một ít dấu vết.”
Lý gia ở bản địa từng bán đậu hũ mà sống, góc đường Cố Thiên có một quán đậu hũ, chủ quán là một bà lão gãy chân, nhìn rất giống mẫu thân của Lý Tu Thắng.
Thám tử vài lần tiếp xúc biết được phu quân của chủ quán kia hình như là bị người ta đánh chết tươi, nhi tử cũng chẳng biết đi đâu.
"Nhưng mà, sau mấy lần nằm vùng, thám tử phát hiện trong sạp thỉnh thoảng sẽ có bóng lưng nam nhân đến đây hỗ trợ, người nọ mặc dù nhìn lớn tuổi, nhưng thật ra là cao thủ ngoại gia!"
Kiều phu nhân nghe đến đó, che miệng hô khẽ một tiếng, "Chẳng lẽ người này chính là Lý Tu Thắng?"
Thần sắc Duyện Quốc Công trầm trọng gật đầu, "Tĩnh Nhi, con tuyệt đối không thể tưởng được Lý Tu Thắng hiện giờ đang làm việc dưới tay ai.”
Trái tim Kiều phu nhân đập thình thịch, thì ra tất cả đều có dấu vết để lần theo, thật sự đều bị Kiều Kiều nói trúng!
Duyện Quốc Công nói tiếp hoàn toàn xác minh suy đoán của Kiều phu nhân.
"Nhị hoàng tử, Lý Tu Thắng kia bây giờ là thủ hạ Nhị hoàng tử, hơn nữa thiếp thân thủ hộ Nhị hoàng tử, một tấc cũng không rời!"
Duyện Quốc Công đi qua đi lại trong phòng, trên mặt có chút sầu lo.
"Tĩnh Nhi, năm đó đại tẩu nhà con vì chuyện hôn sự này, rất có khả năng hạ tử thủ với một nhà Lý gia, Lý Tu Thắng không chỉ tìm được đường sống trong chỗ chết, bây giờ còn một bước lên mây."
"Người này có thể nhẫn chuyện người thường không thể nhẫn, không phải người thiện, không thể không đề phòng!"
Sắc mặt Kiều phu nhân trắng bệch, đúng vậy, Lý Tu Thắng quả thật rất cao minh.
Trong lời tiên đoán của Kiều Kiều, gã ta thậm chí còn có thể đè xuống cừu hận, lấy tình cũ mê hoặc đại tẩu làm việc cho gã ta, đẩy Kiều gia vào vực sâu vạn kiếp bất phục!
Chuyện này đã vượt qua cực hạn bà có khả năng can thiệp ở hậu trạch, nên là nhắc nhở cho phu quân.
Thần sắc Kiều phu nhân ngưng trọng, lúc này đây, bà sẽ không cho phép bất kỳ kẻ ác nào đến thương tổn Kiều gia, thương tổn Quốc Công phủ!
Duyện Quốc Công nói xong, âm thầm nhìn về phía con gái mình.
Ngày đó Tĩnh Nhi nói với ông ấy, là do nghe được chút tin đồn, mới nghĩ đến muốn điều tra.
Nhưng thật ra chuyện này thông gia bên kia che dấu vô cùng tốt, người trong kinh giới thậm chí căn bản không biết sự tồn tại của một nhà Lý gia.
Vậy Tĩnh Nhi rốt cuộc làm sao lại biết được chuyện bí ẩn như thế, lại hao tâm tổn trí dẫn ông ấy đi điều tra đây?
Nhưng Duyện Quốc Công yêu thương nữ nhi, mắt thấy Kiều phu nhân không định nói, ông ấy cũng không có ý ép hỏi.
Trong lòng ông ấy tin tưởng vững chắc, nữ nhi nhà mình từ nhỏ thông tuệ lanh lợi, đối với phụ thân như ông ấy cũng là thân thiết hiếu thuận, tuyệt sẽ không làm chuyện tổn hại phủ Quốc Công.
Một nhà Kiều gia ở phủ Quốc Công dùng bữa trưa mới đi.
Trở lại Kiều gia, Kiều Kiều Kiều được Kiều Thiên Kinh, Địa Nghĩa ôm đi chơi, vì thế hai phu thê Kiều Trung Quốc liền đóng cửa lại nói chuyện.
Kiều phu nhân kéo tay phu quân nhà mình, thần sắc lóe lên mở miệng nói:
“Phu quân, hôm nay ta ở chỗ phụ thân nghe được một chuyện rất lớn!”
Kiều Trung Quốc vốn đã có hơi tâm viên ý mã, nghe vậy hơi nghiêm mặt, "Làm sao vậy phu nhân? Là nhạc trượng gặp khó khăn gì?”
Kiều phu nhân rúc vào trong lòng Kiều Trung Quốc, mềm giọng nói: "Là phụ thân nghe nói một ít tin đồn về đại tẩu, người liền phái người đi tra xét một phen, kết quả lại ngoài ý muốn!"
Kiều Trung Quốc lập tức nhớ tới Kiều Kiều Kiều từng nhắc tới, Tả phu nhân có một thanh mai trúc mã, lúc này ngồi thẳng hơn chút.
Mấy ngày nay lực chú ý của ông ấy luôn đặt ở trên người Bắc quốc và Nhị hoàng tử, ngược lại là suýt nữa xem nhẹ chuyện này!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất