Sau Khi Chia Tay, Ex Bị Bệnh Trầm Cảm, Trách Tôi Chắc?
Quyển 1 Chương 3: Quyển 1 Chương 3
Sau đó, Lục Dịch Phi bi thương nhận ra rằng, áo khoác của cậu, túi của cậu, ví tiền của cậu, thậm chí cả điện thoại của cậu cũng không ở bên người.
May mắn, người bạn giường của Lục Dịch Phi là một người dịu dàng tốt bụng. Anh chu đáo cho Lục Dịch Phi mượn điện thoại của mình để sử dụng, còn ứng trước tất cả số tiền thuê phòng, sau đó còn kiên nhẫn chờ đợi Lục Dịch Phi tốn khoảng hơn một giờ để tắm rửa xong xuôi, anh ấy còn tự lái xe đưa Lục Dịch Phi về trường học.
“Này! Tối hôm qua anh uống rượu không sao à?” Lục Dịch Phi còn bần thần lo lắng hỏi bạn giường về vấn đề lái xe sau khi uống rượu.
“Không sao. Tôi không uống rượu.” Bạn giường thẳng thắn đáp.
Nói như vậy thì chỉ có mình cậu uống say, làm ra nhiều chuyện ngu ngục như vậy… Lục Dịch Phi rất muốn đào cái lỗ để chui vào.
Trên đường đi, bạn giường nói cho Lục Dịch Phi, tên của anh là Trần Mật, gần đây mới du học từ nước ngoài về, nói ra tên trường mình đã học. Song Lục Dịch Phi không hề biết rằng đó là một ngôi trường cực kỳ danh giá, cậu cũng không biết là Trần Mật đang khoe khoang trình độ học vấn để cua cậu.
Đến trường học, Lục Dịch Phi nhận lại đồ cá nhân của mình từ người bạn, cậu đi đến máy ATM để rút tiền. Nhắc đến bạn giường, người ấy lại có thể thuê phòng ở khách sạn 5 sao, cực cực kỳ đắt, tiền mồ hôi nước mắt hơn nửa tháng cậu vất vả kiếm được lập tức biến mất, đúng là đau lòng quá đi. Dường như thấy được vẻ mặt đau đớn không nỡ chia xa với chủ tịch Mao của Lục Dịch Phi, Trần Mật lại thể hiện rằng mình không thiếu tiền một lần nữa, cậu không đưa cũng không sao.
Lục Dịch Phi tất nhiên không muốn nợ ơn người khác, vẻ mặt của cậu như bị xẻo một miếng thịt mà đưa tiền cho Trần Mật.
Nhìn thấy sắc mặt ủ rũ của Lục Dịch Phi, Trần Mật trêu ghẹo nói: “Vậy thì thế này. Lần sau cậu cứ đến thẳng nhà của tôi đi, như thế thì không cần trả tiền phòng nữa.”
Lục Dịch Phi như được tiếp thêm sức sống. Cậu thật sự rất rất hứng thú với người bạn tình này, dù sao Trần Mật vừa chu đáo vừa khôi ngô, ham muốn làm tình với anh rất mãnh liệt, với cả cậu vẫn không có ấn tượng gì với đêm đầu tiên. Cậu rất mong ngóng có thể làm lần thứ hai, nếu có lần sau thì thật tuyệt, cảm ơn trời đất, lại còn không cần trả tiền thuê phòng, không có gánh nặng kinh tế đè trên vai.
Lục Dịch Phi bị Trần Mật lừa về nhà như vậy, dần dần càng ngày càng hẹn nhau nhiều hơn, cuối cùng, cả hai cũng thuận nước đẩy thuyền, chính thức quen nhau. Đợi đến khi Lục Dịch Phi tốt nghiệp đại học, cả hai sẽ bắt đầu cuộc sống ở chung ngọt ngào…
May mắn, người bạn giường của Lục Dịch Phi là một người dịu dàng tốt bụng. Anh chu đáo cho Lục Dịch Phi mượn điện thoại của mình để sử dụng, còn ứng trước tất cả số tiền thuê phòng, sau đó còn kiên nhẫn chờ đợi Lục Dịch Phi tốn khoảng hơn một giờ để tắm rửa xong xuôi, anh ấy còn tự lái xe đưa Lục Dịch Phi về trường học.
“Này! Tối hôm qua anh uống rượu không sao à?” Lục Dịch Phi còn bần thần lo lắng hỏi bạn giường về vấn đề lái xe sau khi uống rượu.
“Không sao. Tôi không uống rượu.” Bạn giường thẳng thắn đáp.
Nói như vậy thì chỉ có mình cậu uống say, làm ra nhiều chuyện ngu ngục như vậy… Lục Dịch Phi rất muốn đào cái lỗ để chui vào.
Trên đường đi, bạn giường nói cho Lục Dịch Phi, tên của anh là Trần Mật, gần đây mới du học từ nước ngoài về, nói ra tên trường mình đã học. Song Lục Dịch Phi không hề biết rằng đó là một ngôi trường cực kỳ danh giá, cậu cũng không biết là Trần Mật đang khoe khoang trình độ học vấn để cua cậu.
Đến trường học, Lục Dịch Phi nhận lại đồ cá nhân của mình từ người bạn, cậu đi đến máy ATM để rút tiền. Nhắc đến bạn giường, người ấy lại có thể thuê phòng ở khách sạn 5 sao, cực cực kỳ đắt, tiền mồ hôi nước mắt hơn nửa tháng cậu vất vả kiếm được lập tức biến mất, đúng là đau lòng quá đi. Dường như thấy được vẻ mặt đau đớn không nỡ chia xa với chủ tịch Mao của Lục Dịch Phi, Trần Mật lại thể hiện rằng mình không thiếu tiền một lần nữa, cậu không đưa cũng không sao.
Lục Dịch Phi tất nhiên không muốn nợ ơn người khác, vẻ mặt của cậu như bị xẻo một miếng thịt mà đưa tiền cho Trần Mật.
Nhìn thấy sắc mặt ủ rũ của Lục Dịch Phi, Trần Mật trêu ghẹo nói: “Vậy thì thế này. Lần sau cậu cứ đến thẳng nhà của tôi đi, như thế thì không cần trả tiền phòng nữa.”
Lục Dịch Phi như được tiếp thêm sức sống. Cậu thật sự rất rất hứng thú với người bạn tình này, dù sao Trần Mật vừa chu đáo vừa khôi ngô, ham muốn làm tình với anh rất mãnh liệt, với cả cậu vẫn không có ấn tượng gì với đêm đầu tiên. Cậu rất mong ngóng có thể làm lần thứ hai, nếu có lần sau thì thật tuyệt, cảm ơn trời đất, lại còn không cần trả tiền thuê phòng, không có gánh nặng kinh tế đè trên vai.
Lục Dịch Phi bị Trần Mật lừa về nhà như vậy, dần dần càng ngày càng hẹn nhau nhiều hơn, cuối cùng, cả hai cũng thuận nước đẩy thuyền, chính thức quen nhau. Đợi đến khi Lục Dịch Phi tốt nghiệp đại học, cả hai sẽ bắt đầu cuộc sống ở chung ngọt ngào…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất