Chương 15: Em biết là anh
Hai người cũng không có ngốc ở ảnh thính quá lâu, Đỗ Trường Phong liền đưa Mạnh An về nhà mình nghỉ ngơi.
Rốt cuộc bộ dạng hiện tại của Mạnh An xác thật không thích hợp về nhà.
Nhà của Đỗ Trường Phong ở rất gần khu biệt thự nhà Mạnh An, sau khi mà lái xe tiến vào Mạnh An mới phát hiện, nơi Đỗ Trường Phong ở cơ hồ như là một cái trang viên, từ đại môn tiến vào tốn tới mười phút, mới tới nơi ở.
Nhưng cùng trong tưởng tượng của Mạnh An biệt thự cao cấp bốn năm tầng rất bất đồng, trước mắt phòng ở chiếm diện tích tuy rằng rộng lớn, nhưng thật ra lại chỉ có một tầng, trang hoàng thiên hướng kiểu Trung Quốc rồi lại so với kiểu Trung Quốc truyền thống phòng ốc khá đơn giản, ngoài phòng ngủ chính thì ngoài tầng trệt còn mấy căn phòng, ở chính là dì giúp việc cùng bảo tiêu.
Đỗ Trường Phong là người có tâm phòng bị người khác, cho nên tình huống bình thường không cho phép người khác tiến vào, mặc dù là thời gian dọn dẹp mỗi ngày quy định về thời gian và phạm quy dọn dẹp.
Mạnh An đi theo Đỗ Trường Phong đi vào, tò mò đánh giá chung quanh, một hồi lâu mới phát hiện vì tiện cho xe lăn dễ đi lại, nơi này trong phòng không có bất kỳ bậc thang nào.
Hắn bị Đỗ Trường Phong an bài ngủ ở phòng ngủ chính cách vách, an ổn ngủ một giấc, ngày hôm sau tỉnh lại lại cùng Đỗ Trường Phong cùng nhau ăn sáng rồi mới lái xe trở về.
Mà sau một tháng, Mạnh An đều không có ra cửa.
Thậm chí mặc kệ cái tên biến thái kia lại phát tao nhắn tin quấy nhiễu cùng điện thoại, hắn đều không có để ý tới.
Nhưng thái độ như vậy lãnh đạm lại dường như chọc giận người nọ, hắn bắt đầu càng thường xuyên quấy rầy Mạnh An thêm, không ngừng đối với Mạnh An kể ra tình yêu của mình, dùng văn tự hạ lưu ý dâm thân thể Mạnh An, ngẫu nhiên còn kèm theo ảnh chụp lén Mạnh An.
Nhưng Mạnh An trước sau thờ ơ, không chiếm được hồi đáp hắn ta cảm thấy hỏng mất lại vội vàng, hắn ta lại bắt đầu hướng Mạnh An nói xin lỗi, nói bản thân không nên theo dõi Mạnh An, không nên cưỡng chế dâm loạn Mạnh An, không nên giám thị Mạnh An, hắn có thể cái gì đều không làm, chỉ cần Mạnh An ngẫu nhiên hồi một hai câu tin nhắn cho hắn, có thể làm hắn ta ngẫu nhiên nhìn thấy Mạnh An cũng được.
Mạnh An tuy rằng không để ý tới hắn ta, nhưng nhưng hắn ta gửi tin nhắn đều xem qua, đáng tiếc chính là mặc dù hắn ta cầu xin như thế nào, hắn cũng không có mềm lòng, hắn muốn nhìn một chút mình làm lơ như vậy cái tên biến thái lão nam nhân kia, hắn ta sẽ đối với hắn làm những gì đây?
Bất quá Mạnh An cũng biết là không thể đem người ta bức đến đường cùng, thời điểm đối mặt với Đỗ Trường Phong thái độ của hắn trước sau như một, thậm chí so với phía trước còn nhiệt tình hơnvài phần.
Chỉ là làm cho Mạnh An thất vọng chính là, hắn vẫn luôn không để ý tới hắn ta, tên biến thái kia lại trước sau không có làm ra hành động gì trừ bỏ quấy rầy ở ngoài mặt, những cái đó Mạnh An đã từng tự hỏi rằng, hắn ta sẽ lợi dụng quyền thế của mình bức bách nhà hắn hoặc là dứt khoát tìm người bắt cóc hắn linh tinh khả năng đều cũng không có thực hiện.
Suốt một tháng đi qua, Đỗ Trường Phong vẫn một bên là anh trai tri kỉ một bên lại không ngừng có giới hạn mà quấy rầy hắn, Mạnh An có đôi khi đều bội phục người này có thể giả vờ lâu như vậy, lại phỉ nhổ lão nam nhân nhìn sấm rền gió cuốn, trên thực tế lá gan cư nhiên so hamster còn nhỏ.
Hắn cảm thấy có chút nhàm chán.
Cũng bởi vậy, một lần nữa nhận được điện thoại quấy rầy của tên biến thái, Mạnh An không có lại không có từ chối.
"Bảo bối, em rốt cuộc cũng tiếp điện thoại!" Đối phương tựa hồ là không nghĩ tới Mạnh An sẽ tiếp điện thoại, lời nói gian manh theo mười phần kinh hỉ, thậm chí không phát hiện chính mình đến máy thay đổi thanh âm cũng quên đeo.
"Bảo bối một tháng đều không có để ý tôi, đến cửa cũng không ra, tôi rất muốn gặp em."
"Tôi nhớ em đến phát điên rồi."
"Rất nhớ em."
"Muốn vuốt ve cánh môi em,"
"Muốn hôn môi trái tim của em."
Hắn ta tựa hồ cảm thấy Mạnh An sẽ không đáp lại, một mình lải nhải nói rất nhiều, nhưng không nghĩ tới Mạnh An sẽ đột nhiên mở miệng, "Anh muốn gặp tôi?"
"Nếu có thể tôi muốn đem em giấu đi, ngày ngày đêm đêm chỉ có mình tôi có thể thấy em."
"Được a." Mạnh An cười khẽ hai tiếng, "Chúng ta gặp mặt đi."
Lời này vừa ra, vừa rồi còn nói ẩu nói tả không coi ai ra gì, nháy mắt an tĩnh lại, lúng túng đến muốn chết.
"Đỗ Trường Phong, tôi biết là anh."
"Nói không chừng sau khi gặp mặt, tôi sẽ đáp ứng cùng anh kết giao nha."
Mạnh An đang chờ đối phương đáp lời, lại nghe thấy di động kia đầu truyền đến ' bang ' một tiếng, tựa hồ là di động rơi trên mặt đất, sau đó lại bị người ta tay chân loạn xạ nhặt lên.
"Em là ··· nghiêm túc sao?" Hắn ta khẩn trương đến nói chuyện đều có chút nói lắp, "Thật ··· thật sự sẽ cùng tôi kết giao sao?"
"Thời gian cùng địa điểm do tôi xác định, sẽ sẽ gửi cho anh sau." Mạnh An lại không để ý tới nghi vấn của hắn ta, nói xong câu này liền t tắt điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, Mạnh An sinh hoạt hoàn toàn an tĩnh, hắn ta không còn không tiết chế quấy rầy hắn, nhưng thật ra Mạnh An trước khi ngủ không nhìn thấy tin nhắn hắn ta gửi đến có chút không quen.
Mãi cho đến khi xác định gặp mặt trước một ngày, hắn ta đều thập phần an tĩnh, ngược lại là Đỗ Trường Phong vẫn là giống như không có phát sinh cái gì cùng Mạnh An ở chung, còn cố ý vô tình hướng Mạnh An nói bóng nói gió, dò hỏi hắn vì cái gì muốn cùng hắn ta gặp mặt, có phải hay không thật sự sẽ cùng hắn ta kết giao linh tinh.
Mạnh An cũng không hoàn toàn chọc thủng rách rung tóe ngụy trang của người này, nên nói đều nói, chỉ là cuối cùng một vấn đề hắn lại chỉ cho cái mô lăng cái nào cũng được hồi đáp.
Mà ba ngày sau, rốt cuộc tới thời gian gặp mặt Mạnh An.
Mạnh An ở Hoàng Lâu đặt phòng riêng.
Hoàng Lâu là thương hiệu trà lâu lâu đời ở thủ đô, ở bên ngoài mức độ nổi tiếng lại không cao, chỉ ở bộ phận người bên trong truyền lưu, tính riêng tư cùng phục vụ đều phi thường không tồi, Mạnh An cũng là mượn thẻ hội viên của ba Mạnh.
Mạnh An ước tính thời gian gặp là bốn giờ chiều, nhưng mới vừa ăn trưa hắn liền hứng thú vội vàng chạy đến Hoàng Lâu ngồi.
Chỉ là chờ mãi chờ mãi sắp đến thời gian hẹn vẫn không thấy hắn ta đến, Mạnh An cũng không vội, ngồi ở trong nhìn xem bên ngoài đình viện hoặc là chơi di động, thời gian thực mau liền đi qua.
Thẳng đến bốn giờ chiều cửa phòng riêng đúng giờ bị người ta mở ra.
Hắn ta sử dụng một cây gậy chống, không nhanh không chậm đi đến trước mặt Mạnh An đứng yên, ngũ quan hắn ta tinh xảo hơn nữa da thịt trắng nõn, quả thực so tinh linh trong truyền thuyết còn muốn thuần khiết mỹ lệ hơn, con ngươi giống như sao trời bình tĩnh nhìn Mạnh An, thân hình hắn ta gầy gò đứng thẳng, mặt mày giãn ra một bộ dáng thành thạo.
Nhưng Mạnh An chính là biết, người này đang khẩn trương.
Hắn thậm chí có thể nhìn ra người này cẩn thận xử lý đôi mắt có chút xưng vù, còn có chút tơ máu trong mắt, có lẽ là do đêm qua không có nghỉ ngơi tốt.
"Anh đã đến rồi, Trường Phong ca." Mạnh An thấp giọng nói, âm thanh hắn trầm thấp khàn khàn, lúc hắn nói chuyện âm thanh giống như bên tai người, hương vị có chút ái muội làm người ta không thể bỏ qua.
"Tiểu An." Đỗ Trường Phong gật gật đầu, ngồi đối diện Mạnh An.
Dáng vẻ hắn không thể bắt bẻ, tự phụ ưu nhã quả thực tựa như quốc vương từ đồng thoại bước ra.
Kỳ thật Đỗ Trường Phong rất sớm đã tới rồi, từ lúc Hoàng Lâu chưa mở cửa đón khách thì hắn đã đến rồi, nhưng hắn lại khiếp đảm núp vào, một mình ở cách vách đợi hồi lâu.
"Trường Phong ca chân không có việc gì đi?" thời điểm sớm biết tên biến thái là Đỗ Trường Phong, Mạnh An liền bắt đầu hoài nghi người này chân có phải hay không thật sự bị thương, hiện giờ xem ra thời điểm ở bệnh viện y đã bắt đầu lừa hắn rồi đi?
Mạnh An cau lông mày, Đỗ Trường Phong liền biết hắn suy nghĩ cái gì, vì thế thấp giọng giải thích đến, "Ngày thường không thể đứng lâu, vẫn là dùng xe lăn, hôm nay muốn gặp Tiểu An, cho nên mới dùng gậy chống."
Trong lòng hai người rõ ràng biết chuyện dơ bẩn Đỗ Trường Phong đã làm, nhưng đối với Mạnh An trước mặt y vẫn là biểu hiện như xưa ôn như săn sóc
Chỉ là hiện giờ y tham lam nhìn về phía Mạnh An ánh mắt lại không hề che giấu.
Kỳ thật lấy thủ đoạn của Đỗ Trường Phong, nếu thật sự muốn làm, thì Mạnh An hoàn toàn vô pháp phát hiện thân phận của y, tuyệt đối là dễ như trở bàn tay, hiện nay thân phận bị bại lộ ít nhiều là vì Đỗ Trường Phong cố tình
Rốt cuộc bộ dạng hiện tại của Mạnh An xác thật không thích hợp về nhà.
Nhà của Đỗ Trường Phong ở rất gần khu biệt thự nhà Mạnh An, sau khi mà lái xe tiến vào Mạnh An mới phát hiện, nơi Đỗ Trường Phong ở cơ hồ như là một cái trang viên, từ đại môn tiến vào tốn tới mười phút, mới tới nơi ở.
Nhưng cùng trong tưởng tượng của Mạnh An biệt thự cao cấp bốn năm tầng rất bất đồng, trước mắt phòng ở chiếm diện tích tuy rằng rộng lớn, nhưng thật ra lại chỉ có một tầng, trang hoàng thiên hướng kiểu Trung Quốc rồi lại so với kiểu Trung Quốc truyền thống phòng ốc khá đơn giản, ngoài phòng ngủ chính thì ngoài tầng trệt còn mấy căn phòng, ở chính là dì giúp việc cùng bảo tiêu.
Đỗ Trường Phong là người có tâm phòng bị người khác, cho nên tình huống bình thường không cho phép người khác tiến vào, mặc dù là thời gian dọn dẹp mỗi ngày quy định về thời gian và phạm quy dọn dẹp.
Mạnh An đi theo Đỗ Trường Phong đi vào, tò mò đánh giá chung quanh, một hồi lâu mới phát hiện vì tiện cho xe lăn dễ đi lại, nơi này trong phòng không có bất kỳ bậc thang nào.
Hắn bị Đỗ Trường Phong an bài ngủ ở phòng ngủ chính cách vách, an ổn ngủ một giấc, ngày hôm sau tỉnh lại lại cùng Đỗ Trường Phong cùng nhau ăn sáng rồi mới lái xe trở về.
Mà sau một tháng, Mạnh An đều không có ra cửa.
Thậm chí mặc kệ cái tên biến thái kia lại phát tao nhắn tin quấy nhiễu cùng điện thoại, hắn đều không có để ý tới.
Nhưng thái độ như vậy lãnh đạm lại dường như chọc giận người nọ, hắn bắt đầu càng thường xuyên quấy rầy Mạnh An thêm, không ngừng đối với Mạnh An kể ra tình yêu của mình, dùng văn tự hạ lưu ý dâm thân thể Mạnh An, ngẫu nhiên còn kèm theo ảnh chụp lén Mạnh An.
Nhưng Mạnh An trước sau thờ ơ, không chiếm được hồi đáp hắn ta cảm thấy hỏng mất lại vội vàng, hắn ta lại bắt đầu hướng Mạnh An nói xin lỗi, nói bản thân không nên theo dõi Mạnh An, không nên cưỡng chế dâm loạn Mạnh An, không nên giám thị Mạnh An, hắn có thể cái gì đều không làm, chỉ cần Mạnh An ngẫu nhiên hồi một hai câu tin nhắn cho hắn, có thể làm hắn ta ngẫu nhiên nhìn thấy Mạnh An cũng được.
Mạnh An tuy rằng không để ý tới hắn ta, nhưng nhưng hắn ta gửi tin nhắn đều xem qua, đáng tiếc chính là mặc dù hắn ta cầu xin như thế nào, hắn cũng không có mềm lòng, hắn muốn nhìn một chút mình làm lơ như vậy cái tên biến thái lão nam nhân kia, hắn ta sẽ đối với hắn làm những gì đây?
Bất quá Mạnh An cũng biết là không thể đem người ta bức đến đường cùng, thời điểm đối mặt với Đỗ Trường Phong thái độ của hắn trước sau như một, thậm chí so với phía trước còn nhiệt tình hơnvài phần.
Chỉ là làm cho Mạnh An thất vọng chính là, hắn vẫn luôn không để ý tới hắn ta, tên biến thái kia lại trước sau không có làm ra hành động gì trừ bỏ quấy rầy ở ngoài mặt, những cái đó Mạnh An đã từng tự hỏi rằng, hắn ta sẽ lợi dụng quyền thế của mình bức bách nhà hắn hoặc là dứt khoát tìm người bắt cóc hắn linh tinh khả năng đều cũng không có thực hiện.
Suốt một tháng đi qua, Đỗ Trường Phong vẫn một bên là anh trai tri kỉ một bên lại không ngừng có giới hạn mà quấy rầy hắn, Mạnh An có đôi khi đều bội phục người này có thể giả vờ lâu như vậy, lại phỉ nhổ lão nam nhân nhìn sấm rền gió cuốn, trên thực tế lá gan cư nhiên so hamster còn nhỏ.
Hắn cảm thấy có chút nhàm chán.
Cũng bởi vậy, một lần nữa nhận được điện thoại quấy rầy của tên biến thái, Mạnh An không có lại không có từ chối.
"Bảo bối, em rốt cuộc cũng tiếp điện thoại!" Đối phương tựa hồ là không nghĩ tới Mạnh An sẽ tiếp điện thoại, lời nói gian manh theo mười phần kinh hỉ, thậm chí không phát hiện chính mình đến máy thay đổi thanh âm cũng quên đeo.
"Bảo bối một tháng đều không có để ý tôi, đến cửa cũng không ra, tôi rất muốn gặp em."
"Tôi nhớ em đến phát điên rồi."
"Rất nhớ em."
"Muốn vuốt ve cánh môi em,"
"Muốn hôn môi trái tim của em."
Hắn ta tựa hồ cảm thấy Mạnh An sẽ không đáp lại, một mình lải nhải nói rất nhiều, nhưng không nghĩ tới Mạnh An sẽ đột nhiên mở miệng, "Anh muốn gặp tôi?"
"Nếu có thể tôi muốn đem em giấu đi, ngày ngày đêm đêm chỉ có mình tôi có thể thấy em."
"Được a." Mạnh An cười khẽ hai tiếng, "Chúng ta gặp mặt đi."
Lời này vừa ra, vừa rồi còn nói ẩu nói tả không coi ai ra gì, nháy mắt an tĩnh lại, lúng túng đến muốn chết.
"Đỗ Trường Phong, tôi biết là anh."
"Nói không chừng sau khi gặp mặt, tôi sẽ đáp ứng cùng anh kết giao nha."
Mạnh An đang chờ đối phương đáp lời, lại nghe thấy di động kia đầu truyền đến ' bang ' một tiếng, tựa hồ là di động rơi trên mặt đất, sau đó lại bị người ta tay chân loạn xạ nhặt lên.
"Em là ··· nghiêm túc sao?" Hắn ta khẩn trương đến nói chuyện đều có chút nói lắp, "Thật ··· thật sự sẽ cùng tôi kết giao sao?"
"Thời gian cùng địa điểm do tôi xác định, sẽ sẽ gửi cho anh sau." Mạnh An lại không để ý tới nghi vấn của hắn ta, nói xong câu này liền t tắt điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại, Mạnh An sinh hoạt hoàn toàn an tĩnh, hắn ta không còn không tiết chế quấy rầy hắn, nhưng thật ra Mạnh An trước khi ngủ không nhìn thấy tin nhắn hắn ta gửi đến có chút không quen.
Mãi cho đến khi xác định gặp mặt trước một ngày, hắn ta đều thập phần an tĩnh, ngược lại là Đỗ Trường Phong vẫn là giống như không có phát sinh cái gì cùng Mạnh An ở chung, còn cố ý vô tình hướng Mạnh An nói bóng nói gió, dò hỏi hắn vì cái gì muốn cùng hắn ta gặp mặt, có phải hay không thật sự sẽ cùng hắn ta kết giao linh tinh.
Mạnh An cũng không hoàn toàn chọc thủng rách rung tóe ngụy trang của người này, nên nói đều nói, chỉ là cuối cùng một vấn đề hắn lại chỉ cho cái mô lăng cái nào cũng được hồi đáp.
Mà ba ngày sau, rốt cuộc tới thời gian gặp mặt Mạnh An.
Mạnh An ở Hoàng Lâu đặt phòng riêng.
Hoàng Lâu là thương hiệu trà lâu lâu đời ở thủ đô, ở bên ngoài mức độ nổi tiếng lại không cao, chỉ ở bộ phận người bên trong truyền lưu, tính riêng tư cùng phục vụ đều phi thường không tồi, Mạnh An cũng là mượn thẻ hội viên của ba Mạnh.
Mạnh An ước tính thời gian gặp là bốn giờ chiều, nhưng mới vừa ăn trưa hắn liền hứng thú vội vàng chạy đến Hoàng Lâu ngồi.
Chỉ là chờ mãi chờ mãi sắp đến thời gian hẹn vẫn không thấy hắn ta đến, Mạnh An cũng không vội, ngồi ở trong nhìn xem bên ngoài đình viện hoặc là chơi di động, thời gian thực mau liền đi qua.
Thẳng đến bốn giờ chiều cửa phòng riêng đúng giờ bị người ta mở ra.
Hắn ta sử dụng một cây gậy chống, không nhanh không chậm đi đến trước mặt Mạnh An đứng yên, ngũ quan hắn ta tinh xảo hơn nữa da thịt trắng nõn, quả thực so tinh linh trong truyền thuyết còn muốn thuần khiết mỹ lệ hơn, con ngươi giống như sao trời bình tĩnh nhìn Mạnh An, thân hình hắn ta gầy gò đứng thẳng, mặt mày giãn ra một bộ dáng thành thạo.
Nhưng Mạnh An chính là biết, người này đang khẩn trương.
Hắn thậm chí có thể nhìn ra người này cẩn thận xử lý đôi mắt có chút xưng vù, còn có chút tơ máu trong mắt, có lẽ là do đêm qua không có nghỉ ngơi tốt.
"Anh đã đến rồi, Trường Phong ca." Mạnh An thấp giọng nói, âm thanh hắn trầm thấp khàn khàn, lúc hắn nói chuyện âm thanh giống như bên tai người, hương vị có chút ái muội làm người ta không thể bỏ qua.
"Tiểu An." Đỗ Trường Phong gật gật đầu, ngồi đối diện Mạnh An.
Dáng vẻ hắn không thể bắt bẻ, tự phụ ưu nhã quả thực tựa như quốc vương từ đồng thoại bước ra.
Kỳ thật Đỗ Trường Phong rất sớm đã tới rồi, từ lúc Hoàng Lâu chưa mở cửa đón khách thì hắn đã đến rồi, nhưng hắn lại khiếp đảm núp vào, một mình ở cách vách đợi hồi lâu.
"Trường Phong ca chân không có việc gì đi?" thời điểm sớm biết tên biến thái là Đỗ Trường Phong, Mạnh An liền bắt đầu hoài nghi người này chân có phải hay không thật sự bị thương, hiện giờ xem ra thời điểm ở bệnh viện y đã bắt đầu lừa hắn rồi đi?
Mạnh An cau lông mày, Đỗ Trường Phong liền biết hắn suy nghĩ cái gì, vì thế thấp giọng giải thích đến, "Ngày thường không thể đứng lâu, vẫn là dùng xe lăn, hôm nay muốn gặp Tiểu An, cho nên mới dùng gậy chống."
Trong lòng hai người rõ ràng biết chuyện dơ bẩn Đỗ Trường Phong đã làm, nhưng đối với Mạnh An trước mặt y vẫn là biểu hiện như xưa ôn như săn sóc
Chỉ là hiện giờ y tham lam nhìn về phía Mạnh An ánh mắt lại không hề che giấu.
Kỳ thật lấy thủ đoạn của Đỗ Trường Phong, nếu thật sự muốn làm, thì Mạnh An hoàn toàn vô pháp phát hiện thân phận của y, tuyệt đối là dễ như trở bàn tay, hiện nay thân phận bị bại lộ ít nhiều là vì Đỗ Trường Phong cố tình
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất