Sau Khi Cùng Tinh Phân Bá Tổng Ly Hôn

Chương 81: + 92

Trước Sau
CHƯƠNG 91: TIN HOT SEARCH.

Đường Trì sững sờ, nguyên bản còn thấy buồn ngủ trong nháy mắt tiêu tan.

Cậu dụi dụi mắt, nhấp vào.

【 Tin tức tài chính và kinh tế V: Theo tin đồn, đêm hôm qua, tập đoàn Nghiêm thị chính thức chiếm đoạt tập đoàn Cố thị, xét thấy quan hệ giữa tổng tài tập đoàn Nghiêm thị và tập đoàn Cố thị, việc này không thể không khiến người hoài nghi là phiên bản ân oán hào môn hiện thực. 】

【 Đậu má đậu má??? Tình huống này là sao? Tôi nhớ không lầm, sau khi Nghiêm ba ba rời khỏi giới giải trí, liền tiếp quản toàn bộ tập đoàn Nghiêm thị, mà ông chủ tập đoàn Cố thị lại là anh rể Nghiêm tổng, đây là bộ phim truyền hình thường niên sao? 】

【 Nghiêm Ngộ Sâm thật độc ác, mấy năm qua phát triển của tập đoàn Cố thị bị cản trở, thế nhưng Nghiêm Ngộ Sâm không chỉ không giúp đỡ, ấy vậy mà còn ra tay chiếm đoạt, có ý gì? 】

【 Sự tình hào môn, tôi không hiểu, nhưng năm đó Nghiêm tổng nâng Cố ảnh để xuất đạo, tưởng quan hệ của hai người khá tốt, cũng không đến nỗi trở mặt đi. 】

【 Xung quân nhất nộ vi hồng nhan, chẳng lẽ, Nghiêm Ngộ Sâm bởi vì trước kia Đường Trì có scandal với Cố Chiêu Lương, hắn tức giận, cho nên mới làm như vậy? Nếu như đúng là như vậy, thế cũng thật khôi hài. 】

*Xung quân nhất nộ vi hồng nhan 冲冠一怒为红颜: Là một câu trong bài thơ "Viên Viên khúc" của Ngô Vỹ Nghiệp vào thời Minh mạt Thanh sơ. Viên Viên ở đây chỉ là Trần Viên Viên, vốn là một ca kỹ nổi danh, sau trở thành hồng nhan của Ngô Tam Quế. Giai đoạn nhà Minh suy tàn cũng là thời buổi chiến loạn do các nhóm khởi nghĩa chống Minh liên tục nổi lên, cùng với sự xâm lược của dân tộc Mãn Thanh. Khi Lý Tự Thành — thủ lĩnh lực lượng chống Minh mạnh nhất - đánh chiếm Bắc Kinh, Ngô Tam Quế vốn đang chỉ huy 10 vạn quân binh phòng sự xâm nhập của quân Mãn Thanh hay tin, đã dẫn quân về cứu viện kinh thành. Sau đó biết kinh đô đã thất thủ Ngô Tam Quế dự tính đầu hàng Lý Tự Thanh, nhưng lại biết gia quyến của mình bị Lý Tự Thanh bắt giữ, Trần Viên Viên bị chiếm đoạt nên đã nổi cơn thịnh nộ quay sang đầu hàng quân Thanh, giúp Mãn Thanh chiếm được Trung Nguyên vốn do người Hán làm chủ. Câu này cố ý chế giễu Ngô Tam Quế vì Trần Viên Viên mà dâng tặng giang sơn của người Hán cho Mãn Thanh.

【 Nghiêm Ngộ Sâm có độc, lục thân bất nhận. /nôn mửa/ 】

*Lục thân bất nhận 六亲不认: Lục thân bao gồm bố, mẹ, anh, em, vợ, con đều không nhận. Ở đây có nghĩa là mất hết tính người.

【 Người phía trước mắng Nghiêm tổng, các người có biết chân tướng sự tình không? Dựa vào tự mình não bổ, có ý gì? 】

【 Tôi tin ánh mắt của Trì Trì, trong này nhất định có ẩn tình gì đó, ngồi đợi Nghiêm tổng giải thích, đánh mặt mấy người ghê tởm này đi. [kéo ghế ngồi.jpg] 】

【 Phía trước chớ ồn ào, tin tức ngầm, năm đó người Nghiêm tổng muốn nâng, kỳ thực không phải là Cố Chiêu Lương, mà là đạo sự mới đổi của lớp A《 Tạo mộng 》quãng thời gian trước, bất quá trước khi Lâm Vệ Kỳ xuất đạo, đột nhiên gặp chuyện, chân bị tàn tật, cho nên Cố Chiếu Lương mới lượm được con đường, hơn nữa theo người bạn công tác trong đoàn làm phim trong Tạo mộng, quan hệ của Nghiêm tổng và Cố Chiêu Lương siêu cấp kém cỏi. 】

Tuy rằng có không ít người nói giúp Nghiêm Ngộ Sâm, thế nhưng nói chung, cũng không ít người mắng Nghiêm Ngộ Sâm vong bản, lục thân bất nhận, nói anh ác độc.

Dù sao có lúc, trường hợp người tin tưởng càng ngày càng tệ hơn.

Đường Trì gọi điện cho Nghiêm Ngộ Sâm, không ai nghe.

Sau đó, liên tiếp gọi mấy cuộc, đều là không ai nghe máy.

Cậu muốn xin nghỉ ra ngoài tìm Nghiêm Ngộ Sâm, thế nhưng đạo diễn vừa nhận được điện thoại liền cự tuyệt cậu.

"Cậu bây giờ không thể ra ngoài, hiện bên ngoài trại huấn luyện phóng viên đã bao vây mọi phía, cậu muốn ra ngoài chắc chắc sẽ bị bọn họ vây lấy." Đạo diễn nhắc nhở.

Đường Trì ngạc nhiên: "Sao phóng viên lại tới đây?"

Đạo diễn nói: "Bọn họ không liên lạc được với Nghiêm tổng, cho nên tới tìm cậu, muốn từ cậu nghe vài chuyện, nói chung, cậu tuyệt đối đừng ra ngoài, nếu không có thể phát sinh sự cố."

Đường Trì suy nghĩ một lúc, vẫn không đồng ý: "Không được, tôi phải ra ngoài, tôi sợ Nghiêm Ngộ Sâm gặp chuyện không hay."

Đạo diễn nói: "Nghiêm tổng sống sờ sờ, cậu ấy nhiều năm đều đến đây, cậu ấy có thể xảy ra chuyện gì?"

"Anh không hiểu." Vạn nhất có phóng viên gặp được Nghiêm Ngộ Sâm, mà Nghiêm Ngộ Sâm đột nhiên phát sinh chuyển đổi nhân cách liền xong đời! Đường Trì thay quần áo, cầm chìa khóa lên đi ra ngoài.

Lúc Đường Trì lái ra ra ngoài, phóng viên chen chúc xông tới.

"Xin hỏi Đường tiên sinh, ngài biết chuyện Nghiêm tổng muốn chiếm đoạt tập đoàn Cố thị sao?"

"Đường tiên sinh, ngài có cảm thấy việc này Nghiêm tổng có chút không có tình người không?"

"Trước kia, quan hệ của Nghiêm tổng và Cố ảnh đế vẫn tốt, vậy lần này xuất phát từ động cơ nào khiến anh ta chiếm đoạt tập đoàn Cố thị vậy?"

"Đường tiên sinh, loại hành vi lục thân bất nhận này của Nghiêm tổng, có phản ánh gì về vấn đề gia đình không? Sự kiện mẹ ngài lần trước, phương thức xử lý của Nghiêm tổng cũng đặc biệt đanh thép, vậy xin hỏi, lúc thường tính khí anh ta rất bạo hay không?"

"Hoặc là không chỉ táo bạo, còn có khuynh hướng bạo hành gia đình?"

Các ký giả dựa vào liên tưởng của mình, đem đề tài càng xé càng lệch, cuối cùng giống như muốn buộc Đường Trì phải thừa nhận Nghiêm Ngộ Sâm chính là loại người cặn bã lục thân không nhận, hơn nữa trong sinh hoạt đặc biệt buông thả, hằng ngày có hành vi gia bạo, thật giống như đang cố ý đem anh biến thành kẻ bại hoại.

Sau khi trải qua những sự kiện trước đó, hiện tại những công ty tiêu thị vốn không có gan làm loạn truyền tin tức xấu về Nghiêm Ngộ Sâm, lần này đột nhiên tập hợp chống lại Nghiêm Ngộ Sâm, phía sau tám phần mười có người làm chỗ dựa cho bọn họ, nếu không bọn họ tuyệt đối không can đảm này.

Thật sự là bức tường bị ai xô ngã.

*Bức tường bị ai xô ngã 墙倒众人推: Một khi mất sức, bực bội sẽ có nhiều người nhân cơ hội tấn công khiến người đó suy sụp hoàn toàn. Ý nghĩa khác là giậu đổ bìm leo.

Đường Trì vô cùng tức giận, trực tiếp kéo cửa sổ xe xuống, giật lấy micro của một tên phóng viên gần nhất, nghiêm túc nói: "Các người hỏi tới hỏi lui, chẳng phải là đang gài bẫy tôi để tôi nói Nghiêm Ngộ Sâm là người không đàng hoàng sao."

"Chúng tôi không có ý này, hi vọng Đường tiên sinh ngài không hiểu lầm." Vài tên phóng viên nói.

Đường Trì cười lạnh: "Có đúng không? Không muốn người khác hiểu lầm, thì tự mình biểu đạt ý tứ rõ ràng chút, không muốn mình hỏi vấn đề rõ ràng gây hiềm nghi, ngược lại trách người khác hiểu lầm."



"Tuy rằng vấn đề của các người rất có tính dối gạt, nhưng tôi sẽ nghiêm túc trả lời một lần." Đường Trì lạnh lùng quét mắt nhìn bọn họ, gằn giọng nói: "Đầu tiên, Nghiêm Ngộ Sâm không gia bạo, anh ấy rất yêu tôi, nếu như các người cố chấp nói anh ất gia bạo, vậy tôi chỉ có thể mỉm cười không nói lời nào, dù sao các người thích vô nghĩa như vậy, tôi cũng không có cách nào."

"Đường tiên sinh, ngài như vậy là đang xúc phạm người khác, có phải không tốt không? Chẳng lẽ ngày thường bị Nghiêm tổng ép thành như thế sao?" Có người tìm cớ nói.

Đường Trì nhíu mày nói: "Xúc phạm người khác? Tai nào của anh nghe ra tôi đang xúc phạm? Tôi chỉ đang nói những người bàn tán linh tinh, ngài đừng nóng lòng muốn dò số chỗ ngồi người khác chứ?"

*Dò số chỗ ngồi 对号入座: Lên án.

"Hơn nữa, tôi là vợ Nghiêm Ngộ Sâm, anh ấy không gia bạo, tôi đương nhiên biết rõ nhất, còn các người, tôi dám hỏi một số người, các người có tận mắt thấy Nghiêm Ngộ Sâm gia bạo không? Các người từng thấy anh ấy nói qua chưa? Các người có từng sống chung với anh ấy à? Không có, sau đó chỉ dự vào não bổ tự suy diễn của bản thân để viết ra vở kịch, các người tán hươu tán vượn (bàn tán linh tinh), ai linh tinh hơn?" Nếu như nói, Đường Trì là ranh giới của Nghiêm Ngộ Sâm, vậy bây giờ, Nghiêm Ngộ Sâm cũng là ranh giới của Đường Trì.

"Về phần quan hệ của Nghiêm Ngộ Sâm và Cố Chiêu Lương, tốt xấu gì các người cũng là truyền thông, hiệu suất sao thấp như vậy?" Đường Trì khinh miệt cười nói: "Hôm nay tôi miễn phí bán cho các người một tin tức lớn, các người biết vì sao Cố Chiêu Lương rời trại huấn luyện không?"

Các ký giả hai mặt nhìn nhau.

"Không phải anh ta vì lịch trình riêng mới rời sao?" Một người nói.

Đường Trì cười thành tiếng: "Loại giải thích này các người cũng tin sao, nếu như tôi nói có các người biết, anh ta không phải vì lịch trình mà rời đi, mà là vì vi phạm điều ước, cho nên mới bị khai trừ?"

Trong giới giải trí, tiếng tăm của Cố Chiêu Lương vươn xa hơn Nghiêm Ngộ Sâm, độ nổi tiếng và lượng fan đã ở mức nhất định, tin xấu của anh ta gây nên náo động tuyệt đối hơn Nghiêm Ngộ Sâm.

Đường Trì nhẹ nhàng nhếch miệng: "Đầu tiên, trại huấn luyện có quy định, một khi vào doanh trại, học viên không được yêu đương, đương nhiên, tôi là ngoại lệ bởi vì tôi không phải đang yêu đương, tôi chỉ đang duy trì hôn nhân bình thường. Thứ hai, ở phần phân lớp trong trại huấn luyện, Cố Chiêu Lương cố ý áp cấp, ép tôi đến lớp B. Sau đó, trận thi đấu hữu nghị năm người đứng đầu sẽ tiến hành phát sóng trực tiếp, anh ta động tay động chân đưa Vu Kiều vốn có số phiếu rất thấp trở thành người thứ năm có tư cách tham gia phát sóng trực tiếp. Cả trước cả sau, anh ta đã vi phạm ba lần, cho nên, Nghiêm Ngộ Sâm dựa theo quy định trong hợp đồng trực tiếp khai trừ anh ta."

Vốn dĩ trong đầu các ký giả đều là Nghiêm Ngộ Sâm trong nháy mắt thay đổi hướng mũi nhọn: "Cho nên nói, quan hệ giữa Nghiêm tổng và Cố Chiêu Lương vốn không tốt?"

Đường Trì nhíu mày: "Cố ảnh đế khi còn bé thường thích bắt nạt chồng tôi, thậm chí còn vì tính tùy hứng của anh ta, thiếu chút nữa khiến chồng tôi mất mạng, chồng tôi cũng không phải thịnh thế bạch liên gì, anh cảm thấy quan hệ của bọn họ có thể tốt được sao?"

*Thịnh thế bạch liên 盛世白莲: Ám chỉ những người luôn tỏ ra trong sáng, ngây thơ, hiền lành, vô tội.

"Tôi biết, Cố Chiêu Lương ở trước ống kính, thường biểu đạt lòng biết đạt biết ơn chồng tôi năm đó đã nâng đỡ anh ta, cũng thường nói quan hệ giữa anh ta và chồng tôi rất tốt, há miệng gọi chú, ngậm miệng gọi chú, nghe ra cực kỳ thân thiết, thế nhưng," Đường Trì thâm trầm nở nụ cười: "Bất quá anh ta đang lừa mình dối người mà thôi, các người không tin, có thể quay về tìm tin tức liên quan một chút, mỗi lần anh ta nói miệng lưỡi lưu loát, Nghiêm Ngộ Sâm có đáp lại anh ta một câu nào không?"

———————————————

CHƯƠNG 92: CỐ LƯƠNG LƯƠNG, ANH LẠI COLD RỒI.

*Nếu hot có nghĩa là nổi tiếng, Cold ở đây có nghĩa là hết hot rồi.

"Được rồi, tôi còn có việc, phải ra ngoài một chuyến, ngược lại các người hiện tại ngồi xổm ở đây chờ Nghiêm Ngộ Sâm, không đề phòng hóng được chuyện của Cố Chiêu Lương, nói không chừng có thể hóng được tin tức làm người khiếp sợ đấy." Đường Trì nói xong, liền kéo cửa kính lên.

Phóng viên trong giới giải trí, mục đích cũng không phải là muốn đào chân tường của tin đồn, mà là tìm xem có tin tức gì hot, không quản đó là tin thật hay tin giả.

Mà hiện tại, hiển nhiên, tin hắc của Cố Chiêu Lương còn muốn làm người chú ý hơn Nghiêm Ngộ Sâm, cho nên, những phóng viên kia cũng không ngốc, dồn dập lên xe quay đầu đi tìm Cố Chiêu Lương.

Đường Trì chưa hoàn toàn gia nhập vào giới giải trí, thế nhưng trước đó từng trò chuyện với Lâm Vệ Kỳ, Lâm Vệ Kỳ có nói, trong giới giải trí, muốn áp scandal không phải chỉ dựa vào việc mua thủy quân nói tốt giúp mình, phần lớn thời gian mua một cái hot search có độ quan tâm hơn, dời đi sự chú ý của đại chúng, nói tóm lại, tìm một người hiến tế che chở thứ trong tay mình.

*Thủy quân 水军: Trong cbiz có thể hiểu là một nhóm người (thường là người thất nghiệp, nội trợ, học sinh sinh viên muốn kiếm thêm thu nhập) được một tổ chức hay các nhân nào đó trả tiền để định hướng truyền thông theo ý mình (có thể là nâng/dìm, phát tán thông tin...).

Tuy rằng phương pháp này có chút độc, nhưng dùng trên người Cố Chiêu Lương, Đường Trì cảm thấy phi thường thích hợp, dù sao loại người như Cố Chiêu Lương, xứng đáng.

Phóng viên đi rồi, Đường Trì cũng lái xe đến công ty của Nghiêm Ngộ Sâm.

Bởi vì nguyên nhân bạo liêu vừa nãy, nhóm paparazi truyền tai nhau, bên này, phóng viên canh giữ trước cổng công ty Nghiêm Ngộ Sâm không còn mấy người.

*Bạo liêu 爆料: Đây cũng là ngôn ngữ mạng Trung Quốc, chỉ hành động phát tán tin tức về một vấn đề khả nghi nào đó trước công chúng, không có giá trị pháp lý, không có đủ chứng cứ, có thể là sự thật hoặc không.

Đường Trì gọi điện cho Bành Nghiêu, hỏi Bành Nghiêu thử Nghiêm Ngộ Sâm đã về chưa, Bành Nghiêu nói vẫn chưa, còn nói, từ tối qua đến giờ, Nghiêm Ngộ Sâm chưa từng liên lạc cho cậu.

Về phần Nghiêm Ngộ Sâm muốn chiếm đoạt tập đoàn Cố thị, tuy Nghiêm Ngộ Sâm đã sớm nói với Bành Nghiêu, thế nhưng vẫn chưa hành động, Bành Nghiêu hoàn toàn không nghĩ tới, Nghiêm Ngộ Sâm sẽ âm thầm ra tay vào tối qua.

Sau đó, Đường Trì tới quán bar L và tiểu khu Ngọc Lan đã phá dỡ một chuyến, kết quá vẫn không tìm được người.

Đường Trì dừng ở bãi đậu xe bên cạnh quán bar L, trái tim đập nhanh muốn nhảy khỏi cổ họng.

Nghiêm Ngộ Sâm, rốt cuộc anh đang ở đâu.

Ngay lúc Đường Trì đang lo lắng, cậu đột nhiên nhớ tới một việc.

Nếu như tối qua, Nghiêm Ngộ Sâm một mình đi tìm ba Cố Chiêu Lương đàm luận công việc chiếm đoạt, vậy mẹ Cố Chiêu Lương, cũng chính là chị gái Nghiêm Ngộ Sâm hẳn là cũng ở đấy.

Lúc trước, kẻ cầm đầu gây nên ảnh hưởng tinh thần của Nghiêm Ngộ Sâm, chính là cái người gọi là chị gái Nghiêm Phó Sương.

Chẳng lẽ Nghiêm Ngộ Sâm đang ở chỗ cô ta?

Đường Trì ôm tâm lý thử một lần, hỏi phương thức liên lạc của Nghiêm Phó Sương từ Bành Nghiêu, sau đó gọi điện.



Không qua bao lâu, điện thoại liền được thông.

"Chào ngài, ngài là?" Một giọng nữ quạnh quẽ từ đầu dây bên kia truyền đến.

Suy nghĩ đầu tiên trong đầu cậu đầu dây bên kia chính là chị gái rác rưởi kia của Nghiêm Ngộ Sâm, trong lòng Đường Trì tràn đầy lửa giận.

Cậu hít một hơi thật sâu, hòa hoãn tâm tình, miễn cưỡng bình tĩnh lại nói: "Chào ngài, tôi là vợ Nghiêm Ngộ Sâm."

Sau khi cậu tự giới thiệu, đối phương yên lặng vài giây.

Sau đó, Nghiêm Phó Sương lạnh nhạt nói: "Cậu tìm tôi có việc gì?"

Đường Trì: "Không có chuyện gì khác, chỉ là tôi nhớ chồng, đột nhiên không tìm được anh ấy có chút lo lắng, muốn hỏi ngài một chút, anh ấy ở chỗ cô hay không thôi."

Nghiêm Phó Sương cười lạnh: "Vốn cho rằng chỉ là tin đồn, không nghĩ tới, quan hệ của các cậu thật sự tốt như vậy."

Đường Trì ừm một tiếng, cười nhíu mày: "Làm sao, ngài ghen tị sao?"

Nghiêm Phó Sương hừ lạnh: "Ghen tị cậu? Nghĩ quá nhiều rồi, nó hiện đang ở nhà tôi, đợi chút nữa tôi gửi tin nhắn cho cậu, sau khi cậu tới, vừa hay tôi có chuyện muốn hỏi cậu."

Không thể không ói, thái độ Nghiêm Phó Sương nói chuyện với người khác, thật sự khiến người ta phải khó chịu, ngoài mình ra tựa như kiêu ngạo xem thường tất cả mọi người.

Bất quá, Nghiêm Phó Sương như vậy, cũng không khó để giải thích vì sao Cố Chiêu Lương lại có đức hạnh như thế.

Lúc Đường Trì đến nhà của Nghiêm Phó Sương, xa xa liền thấy một người phụ nữ vóc dáng cao gầy, khuôn mặt lạnh nhạt.

Chắc đó là Nghiêm Phó Sương.

Đường Trì đậu xe xong, tới trước mặt Nghiêm Phó Sương, lạnh nhạt nói: "Nghiêm Ngộ Sâm đâu?"

Nghiêm Phó Sương quan sát trên dưới Đường Trì, đôi mắt hơi nheo lại, thoạt nhìn bụng dạ cực sâu: "Vừa nãy cậu nói những lời kia với truyền thông, là nghiêm túc sao?"

Vào lúc Đường Trì đi khắp thành phố tìm Nghiêm Ngộ Sâm, tin Nghiêm Ngộ Sâm chiếm đoạt tập đoàn Cố thị bị tin #Cố Chiêu Lương bị trại huấn luyện khai trừ# đè xuống.

Trong thời đại mạng xã hội phát triển, đại chúng rất dễ quên, lực chú ý cũng dễ dàng bị dời đi.

Hiện tại, Cố Chiêu Lương là chủ đề mạng được thảo luận nhiều nhất, coi như bỗng nhiên có đề cập tới Nghiêm Ngộ Sâm, cũng chỉ thuận miệng, sau đó đào tìm hắc đen về Cố Chiêu Lương.

*Hắc liêu 黑料: Có nghĩa là tin tức tiêu cực về nghệ sĩ đó.

Nghiêm Phó Sương vừa hỏi, rõ ràng mang theo vài phần uy hiếp.

Là một người thích mềm không thích cứng, Đường Trì căn bản không dễ ăn nổi bộ dạng này của cô ta, ánh mắt khinh bỉ đảo qua mặt Nghiêm Phó Sương, vẻ mặt không có vấn đề nói: "Đúng vậy, tôi thấy toàn bộ cư dân mạng bị che mắt, giúp họ hé mắt nhìn cho rõ, Cố ảnh đế luôn được bọn họ nâng trên mây rốt cuộc là dạng người gì."

Nghiêm Phó Sương cau mày: "Đường Trì, có người từng nói với cậu chưa, quá cuồng ngạo sẽ bị chịu thiệt chưa?"

Đường Trì liếc mắt cười: "Không có."

Nghiêm Phó Sương trừng mắt nhìn cậu: "Đừng cho là tôi không biết, bây giờ cậu đã ly hôn với Nghiêm Ngộ Sâm, cậu không có bất cứ quan hệ gì với nó, hơn nữa, dựa theo hợp đồng trước khi hết hôn giữa hai người các cậu, số tiền còn lại của cậu, chỉ sợ ăn cơm ở nhà hàng năm sao cũng chi không được."

"Kẻ nghèo hèn như cậu, có tư cách gì an bài con trai tôi?" Nghiêm Phó Sương lạnh lùng nói.

Mắt Đường Trì không khỏi nheo lại: "Sao cô biết tôi ly hôn với Nghiêm Ngộ Sâm?"

Nghiêm Phó Sương cười lạnh: "Trên mạng đều đã truyền tin, nếu như tôi không biết mới là chuyện lạ."

Đường Trì bật cười: "Quan hệ của tôi và Nghiêm Ngộ Sâm gắn bó như keo sơn như thế nào, chắc chắn con trai của ngài đã nói cho cô biết, trong một đêm, chồng chồng ân ái đột nhiên ly hôn, chuyện này về tình về lý không có khả năng diễn ra. Hơn nữa ngài tuy rằng không ở trong giới giải trí, nhưng con trai ngài ở trong giới giải trí, tin tức trong giới giải trí có mấy phần thật mấy phần giả, cô chắc rõ hơn so với tôi, cho nên theo lý thuyết, chuyện này ngài không có bao nhiêu tin tưởng. Bất quá, ngài nếu có thể cây ngay không sợ chết đứng đề cập với tôi chuyện này, vậy thì chứng minh, ngài đã có chứng cứ tôi ly hôn với Nghiêm Ngộ Sâm."

Nghiêm Phó Sương cau mày: "Rốt cuộc cậu muốn nói gì?"

"Ngài thông minh như vậy, tôi muốn nói gì, ngài không biết sao?" Đường Trì điềm nhiên nói: "Để lộ tin tôi và Nghiêm Ngộ Sâm ly hôn, là ngài làm đi?"

Nghiêm Phó Sương khinh thường nói: "Cậu đang nói nhăng nói cuội gì vậy? Hai năm kết hôn với Nghiêm Ngộ Sâm, bản lĩnh nói hươu nói vượn cũng tăng không ít."

"Có phải tôi đang nói hươu nói vượn hay không trong lòng ngài hẳn là rõ hơn ai hết." Đường Trì lạnh lùng nói: "Nghiêm Ngộ Sâm từ lâu trước đã có ý nghĩ chiếm đoạt tập đoàn Cố thị, hơn nữa cũng đã để Cố Chiêu Lương đem hợp đồng mang về cho các người, cho nên, chuyện này hẳn là các người đã sớm biết. Tuy cô là chị gái của Nghiêm Ngộ Sâm, những xét thấy những hành năm đó của ngài, Nghiêm Ngộ Sâm anh ấy cũng không muốn thấy cô, hơn nữa theo như tôi biết, hai người nhiều năm đã không gặp mặt. Cho nên, nếu quả thật muốn tiến hành kế hoạch chiếm đoạt, hẳn là Bành Nghiêu hoặc là người thuộc cao tầng của tập đoàn Nghiêm thị đứng ra đàm phán. Nhưng tối qua, Nghiêm Ngộ Sâm âm thầm không nói lời nào với Bành Nghiêu, cũng không nói với tôi, trực tiếp đi tìm cô."

Đường Trì dừng một chút, cười khẽ: "Chồng tôi, tôi hiểu rất rõ, anh ấy không phải người kích động, cho nên, ngày hôm qua anh ấy đột nhiên tìm cô, tuyệt đối là có nguyên nhân."

"Hơn nữa nếu tôi đoán không lầm, hot search Nghiêm Ngộ Sâm chiếm đoạt tập đoàn Cố thị cũng là các người cố ý mua để tạo thế đúng không?" Ánh mắt Đường Trì tối sầm, trong mắt tràn đầy lệ khí.

Nếu như có thể, cậu thật sự muốn gϊếŧ chết Nghiêm Phó Sương ngay bây giờ.

————————————

Phàn Phàn có lời muốn nói: Hôm trước mình đi tiêm mũi 3 nên hôm qua lăn ra sốt một trận, nay mới lên chương mới được.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau