Sau Khi Gánh Khoản Nợ Triệu Đô La, Tôi Mở Nhà Máy Ở Niên Đại
Chương 8:
Tiểu Bảo đã hơn bốn tuổi đi nhà trẻ từ lâu, nhưng bởi vì trong nhà có việc, gần đây vẫn luôn không cho nó đi học, lúc này đang ngủ trong phòng.
Ngô Kim Dao trầm mặc một hồi, dĩ nhiên nói, “Thằng bé họ Thôi, mấy người nhất định có thể chiếu cố tốt nó, tôi không có lí do gì để mang nó đi.”
Thôi Trường Nhạc không thể tin, mặc kệ Ngô Kim Dao nói chuyện với cô bé khó nghe thế nào, cô bé cũng có thể thừa nhận, nhưng ngay cả Tiểu Bảo Ngô Kim Dao cũng không quan tâm!
Thôi Trường Nhạc không chịu nổi nữa, kích động nói, “Tiểu Bảo là miếng thịt từ trên người chị rơi xuống, ngay cả Tiểu Bảo chị cũng có thể bỏ được hay sao!”
“Nhạc Nhạc, đừng như vậy,” Thôi Trường Gia cầm tay cô bé, trấn an Thôi Trường Nhạc, tiếp theo nói với Ngô Kim Dao, “Năm ngoái sinh nhật chị anh tôi mua cho chị năm trăm gram vàng thỏi lưu lại, chúng tôi cần thêm mười triệu tiền mặt, thanh toán xong chị có thể đi rồi.”
Nhà họ Thôi mặc dù không phải là người giàu nhất Châu Thành, nhưng cũng là lão đại trong ngành sản xuất đồ gia dụng, đầu tiên là xây dựng nhà máy đồ gia dụng, lại mở cửa hàng đồ gia dụng, sau đó lại xây dựng cửa hàng đồ gia dụng, trăm triệu đối với nhà họ Thôi lúc ấy chỉ là số tiền bình thường.
Thôi Tu Viễn cũng cam lòng tiêu tiền cho Ngô Kim Dao, đừng nói vàng thỏi, ngày thường chỉ cần có vàng ròng, châu báu trang sức, không cần biết mua mất bao nhiêu, anh đều sẵn sàng mua cho cô ta, sở dĩ Thôi Trường Gia biết vàng thỏi kia, là bởi vì khi đó sinh nhật Ngô Kim Dao, Thôi Tu Viễn tặng trước mặt người trong nhà.
Năm trăm gram vàng thỏi, thời điểm mua tốn hơn bốn triệu, nếu như đem đi bán, nhiều lắm có thể bán với giá ba triệu, nhưng mà ba triệu đối với nhà họ Thôi bây giờ mà nói, cũng coi là một số tiền lớn.
Nghe xong, Ngô Kim Dao tức giận đến mức muốn bốc khói, cao giọng kêu lên, “Dựa vào cái gì!”
Trong ánh mắt Thôi Trường Gia tràn đầy hung ác, “Dựa vào cái gì hả? Dựa vào pháp luật!”
Ngô Kim Dao châm chọc nói, “Pháp luật? A, giờ mấy người mời nổi luật sư sao?”
“Tài sản vợ chồng là của chung, tôi lấy mười triệu của chị vẫn là ít đó, nếu tôi tích cực hơn, có khi sẽ kiện chị lên tòa kiểm tra tài sản!”
Hai mắt Ngô Kim Dao như muốn bốc hỏa, dung mạo xinh đẹp gần như muốn biến hình, trăm triệu lần cô ta cũng không nghĩ tới được, lúc cô ta rời khỏi nhà họ Thôi lực cản lớn nhất thế mà là đại tiểu thư nhu nhược từ trước đến nay, cô ta cắn răng nói, “Lúc xảy ra chuyện, trang sức đều đã đưa cho các người rồi, còn muốn thế nào nữa!”
Thôi Trường Gia cười lạnh, “Cô đưa bao nhiêu trong lòng cô biết rồi đấy, chỉ riêng thời điểm mua khuyên tai kim cương trên tai cô đã phải hơn mười triệu, Ngô Kim Dao, đừng ép tôi, ép nóng nảy, gốc gác đều bóc ra cho cô.”
Nếu đã vạch mặt rồi, Thôi Trường Gia sao còn có thể gọi cô là chị dâu?
Ngô Kim Dao sắc mặt khó coi, cắn răng nói, “Năm triệu, không thể nhiều hơn!”
“Mười hai triệu tiền mặt!” Thôi Trường Gia cao giọng tăng giá.
Ngô Kim Dao trầm mặc một hồi, dĩ nhiên nói, “Thằng bé họ Thôi, mấy người nhất định có thể chiếu cố tốt nó, tôi không có lí do gì để mang nó đi.”
Thôi Trường Nhạc không thể tin, mặc kệ Ngô Kim Dao nói chuyện với cô bé khó nghe thế nào, cô bé cũng có thể thừa nhận, nhưng ngay cả Tiểu Bảo Ngô Kim Dao cũng không quan tâm!
Thôi Trường Nhạc không chịu nổi nữa, kích động nói, “Tiểu Bảo là miếng thịt từ trên người chị rơi xuống, ngay cả Tiểu Bảo chị cũng có thể bỏ được hay sao!”
“Nhạc Nhạc, đừng như vậy,” Thôi Trường Gia cầm tay cô bé, trấn an Thôi Trường Nhạc, tiếp theo nói với Ngô Kim Dao, “Năm ngoái sinh nhật chị anh tôi mua cho chị năm trăm gram vàng thỏi lưu lại, chúng tôi cần thêm mười triệu tiền mặt, thanh toán xong chị có thể đi rồi.”
Nhà họ Thôi mặc dù không phải là người giàu nhất Châu Thành, nhưng cũng là lão đại trong ngành sản xuất đồ gia dụng, đầu tiên là xây dựng nhà máy đồ gia dụng, lại mở cửa hàng đồ gia dụng, sau đó lại xây dựng cửa hàng đồ gia dụng, trăm triệu đối với nhà họ Thôi lúc ấy chỉ là số tiền bình thường.
Thôi Tu Viễn cũng cam lòng tiêu tiền cho Ngô Kim Dao, đừng nói vàng thỏi, ngày thường chỉ cần có vàng ròng, châu báu trang sức, không cần biết mua mất bao nhiêu, anh đều sẵn sàng mua cho cô ta, sở dĩ Thôi Trường Gia biết vàng thỏi kia, là bởi vì khi đó sinh nhật Ngô Kim Dao, Thôi Tu Viễn tặng trước mặt người trong nhà.
Năm trăm gram vàng thỏi, thời điểm mua tốn hơn bốn triệu, nếu như đem đi bán, nhiều lắm có thể bán với giá ba triệu, nhưng mà ba triệu đối với nhà họ Thôi bây giờ mà nói, cũng coi là một số tiền lớn.
Nghe xong, Ngô Kim Dao tức giận đến mức muốn bốc khói, cao giọng kêu lên, “Dựa vào cái gì!”
Trong ánh mắt Thôi Trường Gia tràn đầy hung ác, “Dựa vào cái gì hả? Dựa vào pháp luật!”
Ngô Kim Dao châm chọc nói, “Pháp luật? A, giờ mấy người mời nổi luật sư sao?”
“Tài sản vợ chồng là của chung, tôi lấy mười triệu của chị vẫn là ít đó, nếu tôi tích cực hơn, có khi sẽ kiện chị lên tòa kiểm tra tài sản!”
Hai mắt Ngô Kim Dao như muốn bốc hỏa, dung mạo xinh đẹp gần như muốn biến hình, trăm triệu lần cô ta cũng không nghĩ tới được, lúc cô ta rời khỏi nhà họ Thôi lực cản lớn nhất thế mà là đại tiểu thư nhu nhược từ trước đến nay, cô ta cắn răng nói, “Lúc xảy ra chuyện, trang sức đều đã đưa cho các người rồi, còn muốn thế nào nữa!”
Thôi Trường Gia cười lạnh, “Cô đưa bao nhiêu trong lòng cô biết rồi đấy, chỉ riêng thời điểm mua khuyên tai kim cương trên tai cô đã phải hơn mười triệu, Ngô Kim Dao, đừng ép tôi, ép nóng nảy, gốc gác đều bóc ra cho cô.”
Nếu đã vạch mặt rồi, Thôi Trường Gia sao còn có thể gọi cô là chị dâu?
Ngô Kim Dao sắc mặt khó coi, cắn răng nói, “Năm triệu, không thể nhiều hơn!”
“Mười hai triệu tiền mặt!” Thôi Trường Gia cao giọng tăng giá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất