Sau Khi Kết Hôn Cùng Ông Xã Khuyết Tật Giàu Sang
Chương 38: “Nơi này còn thiếu một món đồ”
Về sau bất kể Cảnh Hoài có nói thêm cái gì, Dụ Phong cũng không thèm trả lời. Sầu đau như cô vợ nhỏ chịu uất ức.
Có việc nhờ người nên anh kiên nhẫn lạ thường, phát huy nhuần nhuyễn những điểm cốt lõi của trai hư như tâng bốc vài lời dễ nghe rồi gửi một nùi biểu cảm dễ thương.
Đã thế còn ỏn ẻn chốt câu cuối:【Anh bé ui, bé chờ tin tức của anh nha~】
Vô cùng không biết xấu hổ.
Thật ra Cảnh Hoài không vội, hiện tại Dịch Chí Đồng còn đang nằm viện. Người già mà, nhất là loại đàn ông thích đấu đá sẽ suy nghĩ nhiều hơn người thường, e rằng bây giờ ông ta đang lo sốt vó cho bản thân chứ nào rảnh đi làm trò thừa.
Anh chưa kịp thoát Wechat đã thấy nhóm ba anh em có tin nhắn mới.
Là bài chuyển tiếp Weibo.
【Cảnh Lam: Ả đến rồi, cầm ô mô siêu tẩy trắng đến rồi [hoảng sợ]】
Danh xưng “ả” này là ai không cần nói cũng biết.
Cảnh Hoài nhăn mày, ấn vào xem.
Hôm nay anh đã đại chiến ba trăm hiệp với người hâm mộ của Ôn Thi Kỳ nên anh vừa online là đủ loại thông báo ập đến, náo nhiệt không chịu nổi. Cảnh Hoài chả thèm xem, trực tiếp xóa sạch.
Bài chuyển tiếp là thông cáo người đại diện của nhãn hiệu D có độ xa xỉ thường thường. Nhà D này anh biết, sản nghiệp của Vân Tích trải rộng khắp các ngành nghề, tất nhiên cũng có một chân trong phân cấp hàng xa xỉ hạng trung. Nhà D có thể xem như đối thủ cạnh tranh của công ti dưới trướng Vân Tích.
Bài viết còn đi kèm với một đoạn video phỏng vấn không có nội dung gì hấp dẫn. Mở đầu là tuyên truyền sản phẩm như thường lệ, sau đó là giả vờ đáng thương, nhỏ vài giọt nước mắt, kiên cường cười mỉm, cuối cùng không quên nhắc đến ông xã của anh.
“Trăng có lúc tròn lúc khuyết, người có lúc hợp lúc tan, năm đó mãi là bạn tốt với người…” Người đẹp trong đoạn phim nghẹn ngào một hồi, nửa phóng khoáng nửa như tiếc nuối.
Cảnh Hoài cong môi cười lạnh.
Bạn tốt cái thằng cha mi.
“Vô cùng biết ơn lúc trước anh ấy đã quan tâm tôi, tôi xin khắc ghi trong lòng…”
Bớt xàm chim đi, chỉ cần mi có một chút lương tâm thì Quý Tĩnh Duyên đã chả đến nông nỗi hôm nay.
Cảnh Hoài chịu đựng sự ghê tởm để tải lại khu bình luận. Trên chỗ bình luận nổi bật toàn là người hâm mộ cào phím đau lòng chị nhà mình rồi liên tục chia sẻ các trang báo nổi tiếng hòng tẩy não người ta. Bọn họ biết chuyện không đến được tai Quý Tĩnh Duyên nên cứ thế đánh bài tình cảm.
Cái gì mà đánh mất thanh xuân, một cô gái có bao nhiêu năm mười tám tuổi. Thi thoảng còn có fan không giữ mồm giữ miệng, ám chỉ ông chủ của Vân Tích có mới nới cũ, tệ bạc trăm phần trăm.
Nhóm quần chúng hóng biến ít ỏi khó mà sống được giữa đại dương bình luận do người hâm mộ tạo nên.
【Thế ra đây là lí do Ôn Thi Kỳ nhận danh đại diện của hãng D ngay khi vừa trở lại à?】
【Anh đá tôi, đã thế tôi sẽ nhậm chức người đại diện của nhãn hiệu đối địch với anh】
【Có gì nói nấy, sức chiến đấu của fan nhà Ôn Thi Kỳ lớn thật chứ. Nhóm đại gia vung tiền này kéo doanh thu nhảy vọt lên, đáng sợ thiệt…】
【Chắc là do người hâm mộ góp vốn á, đừng có làm việc phi pháp à nha】
Không biết có phải chọc vào nỗi đau hay không mà bình luận này vừa đăng đã dấy lên làn khói đen dày đặc.
Không những thế, có vài tài khoản marketing nghe được tiếng gió bắt đầu đẩy tag và lên bài thật thật giả giả. Cảnh Hoài xem mà phải bật cười, vừa đọc vừa đăng trạng thái.
——Người thứ ba lên ngôi? Chân tướng sự việc Ôn Thi Kỳ và Quý Tĩnh Duyên chia tay!
@Hoài nghi nhân sinh: Chân tướng là một bài viết điêu toa bốc phét.
——Một cú lội ngược dòng! Câu chuyện của Ôn Thi Kỳ, ngày hôm qua đôi ta chia xa, ngày hôm nay anh chẳng thể trèo cao.
@Hoài nghi nhân sinh: Trèo cao thì không có, dù sao bình thường anh ấy cũng đã đứng ở nơi cao nên hạ phàm mệt lắm.
——Sự thật tuesday, kẻ thứ ba ôm con lên tiên?
Cảnh Hoài:???
@Hoài nghi nhân sinh: …Mở não cương thi, thất vọng ra đi.
Những đầu đề như này nhiều không đếm xuể.
Cảnh Hoài lướt một chốc cũng chưa thấy gì mới, mấy cái tài khoản marketing này đến giật tít cũng giống y như đúc từ một khuôn.
Anh mím môi, trở lại trang chủ Weibo nhà mình.
@Hoài nghi nhân sinh: Mệt tâm quá, tôi phải giảm nửa chỉ số thông minh mới có thể giao lưu bình đẳng với các tài khoản thương mại.
Do gần đây nhiễm phải khói lửa của Ôn Thi Kỳ nên Weibo anh có không ít fan lẫn antifan.
Không lâu sau có người nhắn lại.
【Quý Tĩnh Duyên là trai thẳng, người kết hôn với hắn khẳng định đang ôm bí mật không ai biết, chủ nhà à cô còn cơ hội!】
Cảnh Hoài:...
Không an ủi được thì xin bạn hãy giữ trật tự.
Trong mắt người qua đường, anh chỉ là một chủ nhà không ưa Ôn Thi Kỳ. Nhưng ở trong mắt người hâm mộ của cô ả, anh chính là thành phần bú fame giả tạo.
Do các tài khoản marketing vừa tung một đợt chiêu bài tỏ ra thê thảm nên nhóm fan bị vây trong vòng cảm xúc đau lòng khó mà kiềm chế được, họ đổ xô khắp các mặt trận trên mạng, bất kì ai dám đả động đến thần tượng của họ đều bị họ bám riết không tha.
Weibo Cảnh Hoài nhanh chóng bị lực lượng fan Ôn Thi Kỳ chiếm đóng.
【Tại sao hắn ta phải để ý một người không quen biết? Dù cô có nhảy lên hotsearch thì Quý Tĩnh Duyên cũng chả thèm nhìn đâu】
【Tao phục, không thân quen gì nhau, thấy người ta có tiền cũng cố la liếm cho bằng được】
【Nào, trợn to cái mắt chó của chúng mày lên nhìn những ngày này Ôn Thi Kỳ phải chịu bạo lực mạng vì sự kiện mắng chửi người, rõ ràng lỗi của người khác mà chị ấy lại phải chịu trận [hình ảnh.jpg]】
Cảnh Hoài ngó qua hình ảnh đính kèm, nói giảm nói tránh tình huống ngày đó, luận điểm đơn giản là Ôn Thi Kỳ thật sự hăng hái làm việc nghĩa, nói bậy là do cảm xúc trào dâng.
Anh khịt mũi coi thường.
【Thảm nhất là Ôn Thi Kỳ, không tính chuyện tuesday thì bạn trai cũ còn ngáng chân cô ấy vì người tình đương nhiệm. Chắc khoảng thời gian trước cổ khổ sở lắm. Chủ nhà cũng là con gái mà, việc gì chị em phải làm khó nhau thế, chả lẽ lên mạng công kích người khác có thể làm cô vui vẻ hơn à? Mang lòng bao dung không tốt hay sao? Quý Tĩnh Duyên có tài sản kếch xù trong tay, hắn thật sự chả cần cô mỗi ngày chú ý đến từng cử động của Ôn Thi Kỳ rồi kéo năm, sáu ngàn người tới nhọc lòng Ôn Thi Kỳ đâu. Thương Ôn Thi Kỳ】
Cảnh Hoài chưa lăn lộn đủ lâu trên mạng xã hội nên chưa từng thấy đóa hoa nào giả tạo nhường này.
Mỗi câu chữ đều có thể chọc anh tức cười, tóm lại cả thế giới này Ôn Thi Kỳ là người vô tội nhất còn Quý Tĩnh Duyên là kẻ vạn ác.
Cảnh Hoài không vội phản bác, anh tìm kiếm vài phần tư liệu rồi nhắn tin cho Cảnh Lam.
Cô gái nhỏ đã có kha khá kinh nghiệm trong vòng fan trên mạng nên thành thạo hơn anh nhiều. Vì mục tiêu ra mắt, em họ đã tự xây dựng một fanclub nho nhỏ dựa trên mạng lưới quan hệ cá nhân, tuy không nhiều thành viên nhưng tất cả đều là người quen, vừa có thực lực vừa đáng tin cậy.
【Cảnh Hoài: Giúp anh làm cái này [hình ảnh]xN】
Cảnh Lam cứ tưởng là thị thọt gì bèn ấn vào xem thử, kết quả đôi mắt cô nhóc trợn trừng theo từng nội dung bên trong.
Là tin tức năm Ôn Thi Kỳ ra mắt, nhiều vô cùng. Nhãn hiệu từng hợp tác, phim truyền hình từng quay, tiệc tối từng tham gia,… Hết sức kĩ càng và tỉ mỉ. Có vài cái Cảnh Lam có ấn tượng, ấy là những tin có độ phố biến khắp mọi ngóc ngách.
Nhưng đây chưa phải điểm lạ, lạ nhất phải nói đến những tư liệu ghi chép các sản phẩm Vân Tích đã đầu tư, mỗi cái đều trùng khớp với tài nguyên của Ôn Thi Kỳ ngày trước.
Còn có một tin tức lâu đời hơn đến từ công ti truyền thông hạng ba, anh hùng cứu mỹ nhân trong thang máy: Ôn Thi Kỳ thời trẻ còn mang vẻ bầu bĩnh của thiếu nữ, bên cạnh ả là Quý Tĩnh Duyên dáng cao thân gầy tựa như hoàng tử, mặt mày vô cảm mà trong tay lại cầm tờ khăn giấy.
Ảnh không nét lắm do chụp đã lâu, nhưng đôi chân dài thẳng tắp của Quý Tĩnh Duyên khó ai quên được. Có lẽ bên nhà đài muốn ghi lại tình sử của hắn, dù sao cũng đâu thiếu paparazzi nằm vùng trong giới thượng lưu.
Cảnh Lam xem mà tim cứ đập thình thịch, vừa nghĩ đến hai chân của anh rể là cô lại xót lòng, trong đó còn có sự oán giận nhè nhẹ.
Trang báo này còn không có lượt đọc nào, chả biết anh cả tìm ở đâu ra.
Sau khi xem xong, cô đã hiểu ý Cảnh Hoài.
Có thể nói, Ôn Thi Kỳ là do một tay Vân Tích nâng lên, đáng tiếc lúc đấy internet chưa phát triển và Vân Tích chưa thể hô mưa gọi gió như bây giờ nên mới không có ai đào ra thông tin. Chuyện đã qua bao nhiêu năm rồi, trừ khi có gièm pha thuở trẻ chứ không thì chả ai rảnh rỗi đi bới mấy thứ tin nhạt nhẽo ngày xưa.
Anh cả cô muốn ra tay rồi đây.
【Cảnh Hoài: Đây là thời kì Ôn Thi Kỳ mới ra mắt và quá trình Vân Tích trợ giúp ả, em có thể làm cư dân mạng vừa xem đã hiểu tuyến thời gian không?】
Cảnh Lam run rẩy gõ chữ:【Anh à… Anh muốn làm gì?】
Nghĩ nghĩ, cô rụt rè hỏi thêm:【Anh ghen ạ?】
Cô càng nghĩ càng cảm thấy hợp lí, càng nghĩ càng thấy không thể để mọi chuyện như này được. Sự kiện xảy ra từ tám trăm năm trước, sao cô có thể để con ả xạo ke ảo lòi ảnh hưởng đến tình cảm của anh cả và anh rể.
Cô sẽ theo tới cùng, phải thể hiện tác dụng của nhà mẹ đẻ.
Cảnh Lam: “Anh phải tin anh Quý chứ, không thể để tài khoản marketing định hướng…”
Cô chưa kịp gửi đoạn ghi âm đã nhận được tin nhắn mới.
【Cảnh Hoài: Anh không ghen】
【Cảnh Hoài: Chuyện này em làm được không?】
Người nào đó nghẹn họng, hủy bỏ ghi âm.
Cô thở dài, tay ôm notebook tay ôm ngực, phát ra lời cam đoan sắt son:【Anh cứ yên tâm giao cho em!】
Cảnh Hoài giao việc xong vẫn chưa dừng tay, anh mua một tài khoản có dấu fan lâu năm của Ôn Thi Kỳ. Dựa vào tài khóc lóc, la lối, giả vờ dễ thương và thề thốt “trung thành cùng tận tâm” với Ôn Thi Kỳ, anh đã thành công trà trộn vào super topic và nhóm chị em của ả. Lướt qua fanclub và các nhóm phụ khác, ngoại trừ tài nguyên sắp thông cáo, anh còn biết được những dự án hợp tác ả đang đàm phán.
Sắp tới cô ả có một buổi đi thảm đỏ hào nhoáng, một bộ điện ảnh quay từ tháng sáu đến cuối năm, một danh đại diện đang nỗ lực giật lấy của hãng mỹ phẩm dưỡng da E và vài ba loại tạp chí.
Cảnh Hoài nhìn câu chuyện phiếm trong nhóm, ghi nhớ mẫu lễ phục của tiệc đi thảm đỏ rồi nhắn tin cho Tennie.
【Cảnh Hoài: Cóa đóa hông QAQ】
【Tennie: Ai nha, cục cưng Hoài Hoài~】
【Tennie: Cưng đến cảm ơn chế đấy à?】
【Cảnh Hoài:?】
【Cảnh Hoài: Tôi cảm ơn anh chuyện gì?】
【Tennie: Thế nào? Kĩ thuật của bạn thân yêu nhà tôi chắc không tệ đâu ha?】
【Cảnh Hoài:...】
Tuy anh không quá hiểu đối phương đang cố nói gì nhưng câu này thì anh hiểu, Cảnh Hoài đỏ mặt cào bàn phím:
【Không phải, không có】
Cách màn hình cũng có thể cảm nhận được đôi mắt nháy nháy sửng sốt từ đầu bên kia.
【Tennie: Không có, không có gì? Chế khổ sở tạo cơ hội cho cậu mà cậu lãng phí thế à? Cậu khiến cái tôi nỗ lực miệt mài của chế thất vọng!】
Trán Cảnh Hoài nhảy ra dấu chấm hỏi: 【Tạo cơ hội?】
Sau đó anh nhận được hai tấm ảnh từ Tennie, là lịch sử trò chuyện của anh ta và Quý Tĩnh Duyên, ờm, trùng hợp với hôm anh chạy qua hỏi Quý Tĩnh Duyên có muốn ngủ chung không.
Mọi thứ đã rất bình thường cho đến câu “Ông không muốn quá giang một buổi à”, hô hấp của anh sững lại, cơ thể như sắp nứt ra.
Cái.
Đờ.
Cảnh Hoài nhớ lại tình huống ngày đó.
Lúc ấy anh lon ton đi tới trước mặt Quý Tĩnh Duyên: “Em có thể ngủ chung với anh không?”
Mà tin nhắn hắn nhận được lại là: Ông có muốn quá giang một buổi không?
“...”
Em có thể ngủ chung với anh không?
Ông có muốn quá giang một buổi không?
Má nó… Cái gì mà lung tung rối loạn điên cuồng quá vậy nè!
【Tennie: Hai người lên giường chưa?】
【Cảnh Hoài: …Ừm】
【Cảnh Hoài: Nhưng không như anh nghĩ đâu】
【Tennie: Cậu đừng nói hai người nằm giường đắp chăn tâm sự cả đêm nhé?】
Cảnh Hoài là một em bé trai tân ngây thơ, thẹn thùng không muốn bàn vấn đề này với anh ta nên cố chuyển đề tài về chuyện chính.
【Cảnh Hoài: Anh biết hãng ZZAIJ này không?】
Tennie là người tinh nhanh đã nhìn hết các loại tình cảnh nên lập tức đâm thẳng vào trọng tâm:【Có việc cần tôi hỗ trợ?】
Cảnh Hoài có chút ngại:【Đúng vậy, một tuần sau Ôn Thi Kỳ đi thảm đỏ là hợp tác với nhãn hiệu này】
【Tennie: Cậu muốn phá ả ta?】
【Cảnh Hoài: Tự tôi không có khả năng ấy nên muốn hỏi anh xem anh có cách nào không?】
【Tennie: Có, tôi sẽ nhận được gì?】
【Cảnh Hoài: Anh muốn nhận cái gì?】
Một lát sau đối phương trả lời bằng giọng nói: “Bé cưng à, chế muốn xem cưng và Quý Tĩnh Duyên cuồng nhiệt hôn môi mười phút, có cho xem không?”
Cảnh Hoài đã quen tính tình dở hơi của anh ta nên đơ mặt, ngữ điệu không chút phập phồng, đáp trả chẳng hề khách khí: “Ông xã tôi bế nguyệt tu hoa, trầm ngư lạc nhạn, mỹ mạo nhường ấy sao có thể cho anh xem? Anh có xem tay tôi hôn môi anh không nè? Tôi bồi thường cho anh hẳn một giờ hôn đã đủ thiện lương chưa?”
Đầu kia bị anh chọc cười: “Biến đi, ai thèm xem. Cái vẻ giả tạo của con ả Ôn Thi Kỳ tôi cũng chả thích nhìn, cậu cứ để tôi. Nhớ lúc lên giường dỗ dành ông xã nhà giàu của cậu nhiều một chút, lừa cho tôi mặt dây chuyền 30 carat, không được thiếu một đơn vị”
Cảnh Hoài cũng cười: “30 carat xấu lắm, trông như nhà giàu mới nổi ấy, không xứng với thân phận cao quý thời thượng của anh đâu, 10 carat là vừa xinh rồi”
Tennie hừ một tiếng: “Lại còn cò kè mặc cả, không muốn làm thì thôi, chế bớt việc”
“Ấy ấy ấy, đừng mà” Cảnh • không quyền không thế • mặc người xâu xé • Hoài cắn răng: “Tôi mua cho anh, ghi nợ trước được không?’
Cửa phòng ngủ bị mở ra, Quý Tĩnh Duyên mặc áo ngủ thoải mái điều khiển xe lăn đi vào: “Ghi nợ cái gì?”
Cơn buồn bực tí hon trong lòng Cảnh Hoài lập tức tan thành mây khói, luống cuống nói nốt một câu với điện thoại: “Chuyện này giao cho anh nhé, ghi nợ”
Rồi ngồi bật dậy: “Anh hết bận rồi hả?”
“Ừ” Hắn hỏi: “Em thiếu tiền?”
“Không, em chỉ đùa giỡn vớ vẩn thôi” Hoàn cảnh trên mạng hỗn loạn quá, anh không định để Quý Tĩnh Duyên dính vào.
“Có đói bụng không? Tôi cho người nấu sủi cảo nhé?”
“Em không đói, anh đừng lo”
Hiển nhiên đối phương không tin anh, ngữ khí hắn nghiêm túc lên: “Tài chính khó khăn nhất định phải nói cho tôi, em đừng để bản thân chịu thiệt thòi”
“Em không thiệt gì đâu mà” Cảnh Hoài nghĩ nghĩ, đành giải thích: “Chỉ là có người bắt nạt anh, em không nhìn được nên tìm người hỗ trợ rồi thiếu nợ nhân tình của người ta thôi”
Anh cứ ngỡ Quý Tĩnh Duyên sẽ hỏi anh nợ gì, kết quả hắn khuyên anh: “Tôi không sợ bị bắt nạt, em đừng nóng giận”
Thế mà phản ứng đầu tiên của hắn lại là an ủi anh, lo anh nổi giận.
Không thể không nói, dù đặt trong hoàn cảnh nào, chi tiết nhỏ nhất cũng có thể chạm vào trái tim người.
Một chút không vui còn sót lại của Cảnh Hoài đã hoàn toàn tan biến.
“Em nghe nói danh đại diện sản phẩm hãng D của Ôn Thi Kỳ là nhãn hiệu đối thủ của Vân Tích” Cảnh Hoài quan sát sắc mặt hắn, cẩn thận thăm dò: “Là do Dịch Chí Đồng sắp xếp ạ?”
Quý Tĩnh Duyên: “Tôi biết rồi”
Cảnh Hoài kinh ngạc: “Anh biết?”
Đối phương đặt câu hỏi: “Nợ nhân tình của em liên quan đến chuyện này?”
“Không phải” Cảnh Hoài thành thật trả lời: “Ôn Thi Kỳ sắp đi thảm đỏ, em vừa nhờ Tennie động chạm đến thương hiệu hợp tác với lễ phục của cô ta…”
Quý Tĩnh Duyên nhướng mày, có hơi ngoài ý muốn.
Anh vẫn còn đang nói: “Cho nên em nợ nhân tình của anh ta”
Người kia bật cười: “Có phải là kim cương 30 carat không?”
Thiếu niên lần nữa kinh ngạc: “Sao anh biết?”
Ý cười trên mặt hắn không giảm: “Từ thời đại học đến nay, cậu ta đã lừa được năm viên từ chỗ tôi”
Cảnh Hoài: “...”
“Em là viên thứ sáu”
Cảnh Hoài: “...”
“Cho dù em không cho thì cậu ta cũng sẽ hỗ trợ, cậu ta nợ tôi nhiều hơn”
Cảnh Hoài: “...”
Tim tôi đau quá man, đây là lòng người hiểm ác đó ư?
Trái tim Quý Tĩnh Duyên có hơi ngứa khi nhìn vẻ ngơ ngác của anh. Hắn kéo áo anh, Cảnh Hoài cúi xuống nhìn thì bị hắn gõ nhẹ lên chóp mũi: “Không sao, để cậu ta bận việc đi. Khi nào cậu ta tới đòi em cứ đẩy cho tôi, tôi sẽ không cho đâu”
Cảnh Hoài rụt cổ theo bản năng, nhịn không được bèn bật cười: “Vâng”
Người kia đưa tập giấy trên đùi cho anh: “Không nói chuyện đó nữa, em xem cái này đã”
Trang bìa là logo của Vân Tích, Cảnh Hoài nghi hoặc tiếp nhận: “Cái gì thế ạ?”
Vừa lật trang đầu tiên ra, anh ngớ người, nhịp tim chợt hẫng mất một nhịp.
Đó là bản thiết kế kim hoàn, chỉ có độc một loại trang sức là nhẫn.
Bên trong mới chỉ là bản phác thảo, vừa nhìn đã biết là tác phẩm làm vội cho kịp hạn. Nhưng dù có thế cũng không làm mất đi hàm nghĩa nó đại biểu.
“Đây là bản mẫu của những nhà thiết kế giỏi nhất Vân Tích, tuy làm hơi gấp nhưng chất lượng vẫn được đảm bảo, em xem có thích không”
Yết hầu anh nghẹn ứ: “Anh, cái này là…”
Quý Tĩnh Duyên nâng niu ngón áp út của anh, thành kính đặt lên đó một nụ hôn: “Nơi này còn thiếu một món đồ”
Chỗ bị hắn chạm vào nóng bỏng quá, Cảnh Hoài không nhúc nhích, anh không biết nên phản ứng ra sao nữa rồi.
Nếu là trước đây, anh khó mà tưởng tượng được bản thân sẽ cảm động phát khóc vì một nghi thức. Anh đã từng không thể hiểu nổi các cô gái trẻ yêu chết đi sống lại.
Nhưng bây giờ anh hiểu rồi. Do ngày xưa anh chưa từng cảm nhận được cái đẹp trong đó mà thôi.
Anh có thể mường tượng ra cảm giác luống cuống tay chân của nhóm công nhân viên khi nhận nhiệm vụ của Quý Tĩnh Duyên.
Cũng có thể đoán ra sự chờ mong của hắn phải nhiều cỡ nào mới vội vàng đưa bán thành phẩm tới cho anh xem.
“Sao chỉ có một bản? Anh không có hả?”
Quý Tĩnh Duyên đáp: “Em cứ chọn theo sở thích của em đi, xem em thích mẫu nào rồi mới thiết kế của tôi”
Anh dở khóc dở cười: “Sao thế được”
“Vậy em chọn giúp tôi?”
Cảnh Hoài không cự tuyệt: “Lỡ mà chọn phải cái anh không thích, anh không được nói em đâu nhé”
“Không đâu” Hắn khẳng định: “Em thích, tôi cũng thích”
Anh buột miệng: “Em thích em”
Nghe vậy, Quý Tĩnh Duyên ngẩng đầu nhìn anh. Từ góc độ này có thể thấy được mặt nghiêng anh tuấn của hắn, khuôn mặt khiến người ta đỏ mặt nhảy tim.
Hắn nhìn lướt qua cảnh sắc bên ngoài.
Cửa ban công phòng ngủ mở toang, bên ngoài đặt hai kệ hoa riêng lẻ. Sắc hoa và màu lá hòa hợp vào nhau, tất cả đều do Cảnh Hoài chăm sóc, thi thoảng hắn cũng sẽ phụ anh bón phân cho cây.
Đẹp đẽ nhất là chậu hoa nguyệt quý đỏ rực trên đỉnh kệ.
Thời điểm đứa nhỏ bê chậu hoa từ ban công phòng khách vào đây đã nói qua, trong tiếng Anh, hoa nguyệt quý còn được gọi là rose.
Nghĩ đến đây, tim gan hắn ấm áp hẳn lên.
Quý Tĩnh Duyên học theo anh: “Ừ, tôi thích em”
Trong nháy mắt, trăm ngàn pháo hoa trong lòng Cảnh Hoài nổ tung.
Vành tai anh hồng hồng, nhỏ giọng hồi đáp: “Em cũng thích”
Quý Tĩnh Duyên hỏi: “Thích bao nhiêu?”
Thiếu niên a một tiếng, chớp mắt nói: “Rất thích, có người nào không thích chính mình đâu?”
Đối phương nhìn anh, nhìn đến mức làn da dày như tường thành của Cảnh Hoài sắp chịu không nổi.
Cuối cùng, hắn gật đầu: “Không có, em nhất định phải thích chính mình”
Vốn là anh đang trêu hắn, thiếu chút nữa không ngừng được cơn cười.
Sau đó anh nghe Quý Tĩnh Duyên nói rằng: “Em không thích chính mình cũng không sao”
“Còn có tôi thích em”
Hết chương 38Dịch giả có lời muốn nói: Ngọt ngào dzị đã đủ chưa hả cả nhà ui, hai chương sau xé ả thảo mai thôi chứ tui hơi cay gùi đó (¬‿¬)
Có việc nhờ người nên anh kiên nhẫn lạ thường, phát huy nhuần nhuyễn những điểm cốt lõi của trai hư như tâng bốc vài lời dễ nghe rồi gửi một nùi biểu cảm dễ thương.
Đã thế còn ỏn ẻn chốt câu cuối:【Anh bé ui, bé chờ tin tức của anh nha~】
Vô cùng không biết xấu hổ.
Thật ra Cảnh Hoài không vội, hiện tại Dịch Chí Đồng còn đang nằm viện. Người già mà, nhất là loại đàn ông thích đấu đá sẽ suy nghĩ nhiều hơn người thường, e rằng bây giờ ông ta đang lo sốt vó cho bản thân chứ nào rảnh đi làm trò thừa.
Anh chưa kịp thoát Wechat đã thấy nhóm ba anh em có tin nhắn mới.
Là bài chuyển tiếp Weibo.
【Cảnh Lam: Ả đến rồi, cầm ô mô siêu tẩy trắng đến rồi [hoảng sợ]】
Danh xưng “ả” này là ai không cần nói cũng biết.
Cảnh Hoài nhăn mày, ấn vào xem.
Hôm nay anh đã đại chiến ba trăm hiệp với người hâm mộ của Ôn Thi Kỳ nên anh vừa online là đủ loại thông báo ập đến, náo nhiệt không chịu nổi. Cảnh Hoài chả thèm xem, trực tiếp xóa sạch.
Bài chuyển tiếp là thông cáo người đại diện của nhãn hiệu D có độ xa xỉ thường thường. Nhà D này anh biết, sản nghiệp của Vân Tích trải rộng khắp các ngành nghề, tất nhiên cũng có một chân trong phân cấp hàng xa xỉ hạng trung. Nhà D có thể xem như đối thủ cạnh tranh của công ti dưới trướng Vân Tích.
Bài viết còn đi kèm với một đoạn video phỏng vấn không có nội dung gì hấp dẫn. Mở đầu là tuyên truyền sản phẩm như thường lệ, sau đó là giả vờ đáng thương, nhỏ vài giọt nước mắt, kiên cường cười mỉm, cuối cùng không quên nhắc đến ông xã của anh.
“Trăng có lúc tròn lúc khuyết, người có lúc hợp lúc tan, năm đó mãi là bạn tốt với người…” Người đẹp trong đoạn phim nghẹn ngào một hồi, nửa phóng khoáng nửa như tiếc nuối.
Cảnh Hoài cong môi cười lạnh.
Bạn tốt cái thằng cha mi.
“Vô cùng biết ơn lúc trước anh ấy đã quan tâm tôi, tôi xin khắc ghi trong lòng…”
Bớt xàm chim đi, chỉ cần mi có một chút lương tâm thì Quý Tĩnh Duyên đã chả đến nông nỗi hôm nay.
Cảnh Hoài chịu đựng sự ghê tởm để tải lại khu bình luận. Trên chỗ bình luận nổi bật toàn là người hâm mộ cào phím đau lòng chị nhà mình rồi liên tục chia sẻ các trang báo nổi tiếng hòng tẩy não người ta. Bọn họ biết chuyện không đến được tai Quý Tĩnh Duyên nên cứ thế đánh bài tình cảm.
Cái gì mà đánh mất thanh xuân, một cô gái có bao nhiêu năm mười tám tuổi. Thi thoảng còn có fan không giữ mồm giữ miệng, ám chỉ ông chủ của Vân Tích có mới nới cũ, tệ bạc trăm phần trăm.
Nhóm quần chúng hóng biến ít ỏi khó mà sống được giữa đại dương bình luận do người hâm mộ tạo nên.
【Thế ra đây là lí do Ôn Thi Kỳ nhận danh đại diện của hãng D ngay khi vừa trở lại à?】
【Anh đá tôi, đã thế tôi sẽ nhậm chức người đại diện của nhãn hiệu đối địch với anh】
【Có gì nói nấy, sức chiến đấu của fan nhà Ôn Thi Kỳ lớn thật chứ. Nhóm đại gia vung tiền này kéo doanh thu nhảy vọt lên, đáng sợ thiệt…】
【Chắc là do người hâm mộ góp vốn á, đừng có làm việc phi pháp à nha】
Không biết có phải chọc vào nỗi đau hay không mà bình luận này vừa đăng đã dấy lên làn khói đen dày đặc.
Không những thế, có vài tài khoản marketing nghe được tiếng gió bắt đầu đẩy tag và lên bài thật thật giả giả. Cảnh Hoài xem mà phải bật cười, vừa đọc vừa đăng trạng thái.
——Người thứ ba lên ngôi? Chân tướng sự việc Ôn Thi Kỳ và Quý Tĩnh Duyên chia tay!
@Hoài nghi nhân sinh: Chân tướng là một bài viết điêu toa bốc phét.
——Một cú lội ngược dòng! Câu chuyện của Ôn Thi Kỳ, ngày hôm qua đôi ta chia xa, ngày hôm nay anh chẳng thể trèo cao.
@Hoài nghi nhân sinh: Trèo cao thì không có, dù sao bình thường anh ấy cũng đã đứng ở nơi cao nên hạ phàm mệt lắm.
——Sự thật tuesday, kẻ thứ ba ôm con lên tiên?
Cảnh Hoài:???
@Hoài nghi nhân sinh: …Mở não cương thi, thất vọng ra đi.
Những đầu đề như này nhiều không đếm xuể.
Cảnh Hoài lướt một chốc cũng chưa thấy gì mới, mấy cái tài khoản marketing này đến giật tít cũng giống y như đúc từ một khuôn.
Anh mím môi, trở lại trang chủ Weibo nhà mình.
@Hoài nghi nhân sinh: Mệt tâm quá, tôi phải giảm nửa chỉ số thông minh mới có thể giao lưu bình đẳng với các tài khoản thương mại.
Do gần đây nhiễm phải khói lửa của Ôn Thi Kỳ nên Weibo anh có không ít fan lẫn antifan.
Không lâu sau có người nhắn lại.
【Quý Tĩnh Duyên là trai thẳng, người kết hôn với hắn khẳng định đang ôm bí mật không ai biết, chủ nhà à cô còn cơ hội!】
Cảnh Hoài:...
Không an ủi được thì xin bạn hãy giữ trật tự.
Trong mắt người qua đường, anh chỉ là một chủ nhà không ưa Ôn Thi Kỳ. Nhưng ở trong mắt người hâm mộ của cô ả, anh chính là thành phần bú fame giả tạo.
Do các tài khoản marketing vừa tung một đợt chiêu bài tỏ ra thê thảm nên nhóm fan bị vây trong vòng cảm xúc đau lòng khó mà kiềm chế được, họ đổ xô khắp các mặt trận trên mạng, bất kì ai dám đả động đến thần tượng của họ đều bị họ bám riết không tha.
Weibo Cảnh Hoài nhanh chóng bị lực lượng fan Ôn Thi Kỳ chiếm đóng.
【Tại sao hắn ta phải để ý một người không quen biết? Dù cô có nhảy lên hotsearch thì Quý Tĩnh Duyên cũng chả thèm nhìn đâu】
【Tao phục, không thân quen gì nhau, thấy người ta có tiền cũng cố la liếm cho bằng được】
【Nào, trợn to cái mắt chó của chúng mày lên nhìn những ngày này Ôn Thi Kỳ phải chịu bạo lực mạng vì sự kiện mắng chửi người, rõ ràng lỗi của người khác mà chị ấy lại phải chịu trận [hình ảnh.jpg]】
Cảnh Hoài ngó qua hình ảnh đính kèm, nói giảm nói tránh tình huống ngày đó, luận điểm đơn giản là Ôn Thi Kỳ thật sự hăng hái làm việc nghĩa, nói bậy là do cảm xúc trào dâng.
Anh khịt mũi coi thường.
【Thảm nhất là Ôn Thi Kỳ, không tính chuyện tuesday thì bạn trai cũ còn ngáng chân cô ấy vì người tình đương nhiệm. Chắc khoảng thời gian trước cổ khổ sở lắm. Chủ nhà cũng là con gái mà, việc gì chị em phải làm khó nhau thế, chả lẽ lên mạng công kích người khác có thể làm cô vui vẻ hơn à? Mang lòng bao dung không tốt hay sao? Quý Tĩnh Duyên có tài sản kếch xù trong tay, hắn thật sự chả cần cô mỗi ngày chú ý đến từng cử động của Ôn Thi Kỳ rồi kéo năm, sáu ngàn người tới nhọc lòng Ôn Thi Kỳ đâu. Thương Ôn Thi Kỳ】
Cảnh Hoài chưa lăn lộn đủ lâu trên mạng xã hội nên chưa từng thấy đóa hoa nào giả tạo nhường này.
Mỗi câu chữ đều có thể chọc anh tức cười, tóm lại cả thế giới này Ôn Thi Kỳ là người vô tội nhất còn Quý Tĩnh Duyên là kẻ vạn ác.
Cảnh Hoài không vội phản bác, anh tìm kiếm vài phần tư liệu rồi nhắn tin cho Cảnh Lam.
Cô gái nhỏ đã có kha khá kinh nghiệm trong vòng fan trên mạng nên thành thạo hơn anh nhiều. Vì mục tiêu ra mắt, em họ đã tự xây dựng một fanclub nho nhỏ dựa trên mạng lưới quan hệ cá nhân, tuy không nhiều thành viên nhưng tất cả đều là người quen, vừa có thực lực vừa đáng tin cậy.
【Cảnh Hoài: Giúp anh làm cái này [hình ảnh]xN】
Cảnh Lam cứ tưởng là thị thọt gì bèn ấn vào xem thử, kết quả đôi mắt cô nhóc trợn trừng theo từng nội dung bên trong.
Là tin tức năm Ôn Thi Kỳ ra mắt, nhiều vô cùng. Nhãn hiệu từng hợp tác, phim truyền hình từng quay, tiệc tối từng tham gia,… Hết sức kĩ càng và tỉ mỉ. Có vài cái Cảnh Lam có ấn tượng, ấy là những tin có độ phố biến khắp mọi ngóc ngách.
Nhưng đây chưa phải điểm lạ, lạ nhất phải nói đến những tư liệu ghi chép các sản phẩm Vân Tích đã đầu tư, mỗi cái đều trùng khớp với tài nguyên của Ôn Thi Kỳ ngày trước.
Còn có một tin tức lâu đời hơn đến từ công ti truyền thông hạng ba, anh hùng cứu mỹ nhân trong thang máy: Ôn Thi Kỳ thời trẻ còn mang vẻ bầu bĩnh của thiếu nữ, bên cạnh ả là Quý Tĩnh Duyên dáng cao thân gầy tựa như hoàng tử, mặt mày vô cảm mà trong tay lại cầm tờ khăn giấy.
Ảnh không nét lắm do chụp đã lâu, nhưng đôi chân dài thẳng tắp của Quý Tĩnh Duyên khó ai quên được. Có lẽ bên nhà đài muốn ghi lại tình sử của hắn, dù sao cũng đâu thiếu paparazzi nằm vùng trong giới thượng lưu.
Cảnh Lam xem mà tim cứ đập thình thịch, vừa nghĩ đến hai chân của anh rể là cô lại xót lòng, trong đó còn có sự oán giận nhè nhẹ.
Trang báo này còn không có lượt đọc nào, chả biết anh cả tìm ở đâu ra.
Sau khi xem xong, cô đã hiểu ý Cảnh Hoài.
Có thể nói, Ôn Thi Kỳ là do một tay Vân Tích nâng lên, đáng tiếc lúc đấy internet chưa phát triển và Vân Tích chưa thể hô mưa gọi gió như bây giờ nên mới không có ai đào ra thông tin. Chuyện đã qua bao nhiêu năm rồi, trừ khi có gièm pha thuở trẻ chứ không thì chả ai rảnh rỗi đi bới mấy thứ tin nhạt nhẽo ngày xưa.
Anh cả cô muốn ra tay rồi đây.
【Cảnh Hoài: Đây là thời kì Ôn Thi Kỳ mới ra mắt và quá trình Vân Tích trợ giúp ả, em có thể làm cư dân mạng vừa xem đã hiểu tuyến thời gian không?】
Cảnh Lam run rẩy gõ chữ:【Anh à… Anh muốn làm gì?】
Nghĩ nghĩ, cô rụt rè hỏi thêm:【Anh ghen ạ?】
Cô càng nghĩ càng cảm thấy hợp lí, càng nghĩ càng thấy không thể để mọi chuyện như này được. Sự kiện xảy ra từ tám trăm năm trước, sao cô có thể để con ả xạo ke ảo lòi ảnh hưởng đến tình cảm của anh cả và anh rể.
Cô sẽ theo tới cùng, phải thể hiện tác dụng của nhà mẹ đẻ.
Cảnh Lam: “Anh phải tin anh Quý chứ, không thể để tài khoản marketing định hướng…”
Cô chưa kịp gửi đoạn ghi âm đã nhận được tin nhắn mới.
【Cảnh Hoài: Anh không ghen】
【Cảnh Hoài: Chuyện này em làm được không?】
Người nào đó nghẹn họng, hủy bỏ ghi âm.
Cô thở dài, tay ôm notebook tay ôm ngực, phát ra lời cam đoan sắt son:【Anh cứ yên tâm giao cho em!】
Cảnh Hoài giao việc xong vẫn chưa dừng tay, anh mua một tài khoản có dấu fan lâu năm của Ôn Thi Kỳ. Dựa vào tài khóc lóc, la lối, giả vờ dễ thương và thề thốt “trung thành cùng tận tâm” với Ôn Thi Kỳ, anh đã thành công trà trộn vào super topic và nhóm chị em của ả. Lướt qua fanclub và các nhóm phụ khác, ngoại trừ tài nguyên sắp thông cáo, anh còn biết được những dự án hợp tác ả đang đàm phán.
Sắp tới cô ả có một buổi đi thảm đỏ hào nhoáng, một bộ điện ảnh quay từ tháng sáu đến cuối năm, một danh đại diện đang nỗ lực giật lấy của hãng mỹ phẩm dưỡng da E và vài ba loại tạp chí.
Cảnh Hoài nhìn câu chuyện phiếm trong nhóm, ghi nhớ mẫu lễ phục của tiệc đi thảm đỏ rồi nhắn tin cho Tennie.
【Cảnh Hoài: Cóa đóa hông QAQ】
【Tennie: Ai nha, cục cưng Hoài Hoài~】
【Tennie: Cưng đến cảm ơn chế đấy à?】
【Cảnh Hoài:?】
【Cảnh Hoài: Tôi cảm ơn anh chuyện gì?】
【Tennie: Thế nào? Kĩ thuật của bạn thân yêu nhà tôi chắc không tệ đâu ha?】
【Cảnh Hoài:...】
Tuy anh không quá hiểu đối phương đang cố nói gì nhưng câu này thì anh hiểu, Cảnh Hoài đỏ mặt cào bàn phím:
【Không phải, không có】
Cách màn hình cũng có thể cảm nhận được đôi mắt nháy nháy sửng sốt từ đầu bên kia.
【Tennie: Không có, không có gì? Chế khổ sở tạo cơ hội cho cậu mà cậu lãng phí thế à? Cậu khiến cái tôi nỗ lực miệt mài của chế thất vọng!】
Trán Cảnh Hoài nhảy ra dấu chấm hỏi: 【Tạo cơ hội?】
Sau đó anh nhận được hai tấm ảnh từ Tennie, là lịch sử trò chuyện của anh ta và Quý Tĩnh Duyên, ờm, trùng hợp với hôm anh chạy qua hỏi Quý Tĩnh Duyên có muốn ngủ chung không.
Mọi thứ đã rất bình thường cho đến câu “Ông không muốn quá giang một buổi à”, hô hấp của anh sững lại, cơ thể như sắp nứt ra.
Cái.
Đờ.
Cảnh Hoài nhớ lại tình huống ngày đó.
Lúc ấy anh lon ton đi tới trước mặt Quý Tĩnh Duyên: “Em có thể ngủ chung với anh không?”
Mà tin nhắn hắn nhận được lại là: Ông có muốn quá giang một buổi không?
“...”
Em có thể ngủ chung với anh không?
Ông có muốn quá giang một buổi không?
Má nó… Cái gì mà lung tung rối loạn điên cuồng quá vậy nè!
【Tennie: Hai người lên giường chưa?】
【Cảnh Hoài: …Ừm】
【Cảnh Hoài: Nhưng không như anh nghĩ đâu】
【Tennie: Cậu đừng nói hai người nằm giường đắp chăn tâm sự cả đêm nhé?】
Cảnh Hoài là một em bé trai tân ngây thơ, thẹn thùng không muốn bàn vấn đề này với anh ta nên cố chuyển đề tài về chuyện chính.
【Cảnh Hoài: Anh biết hãng ZZAIJ này không?】
Tennie là người tinh nhanh đã nhìn hết các loại tình cảnh nên lập tức đâm thẳng vào trọng tâm:【Có việc cần tôi hỗ trợ?】
Cảnh Hoài có chút ngại:【Đúng vậy, một tuần sau Ôn Thi Kỳ đi thảm đỏ là hợp tác với nhãn hiệu này】
【Tennie: Cậu muốn phá ả ta?】
【Cảnh Hoài: Tự tôi không có khả năng ấy nên muốn hỏi anh xem anh có cách nào không?】
【Tennie: Có, tôi sẽ nhận được gì?】
【Cảnh Hoài: Anh muốn nhận cái gì?】
Một lát sau đối phương trả lời bằng giọng nói: “Bé cưng à, chế muốn xem cưng và Quý Tĩnh Duyên cuồng nhiệt hôn môi mười phút, có cho xem không?”
Cảnh Hoài đã quen tính tình dở hơi của anh ta nên đơ mặt, ngữ điệu không chút phập phồng, đáp trả chẳng hề khách khí: “Ông xã tôi bế nguyệt tu hoa, trầm ngư lạc nhạn, mỹ mạo nhường ấy sao có thể cho anh xem? Anh có xem tay tôi hôn môi anh không nè? Tôi bồi thường cho anh hẳn một giờ hôn đã đủ thiện lương chưa?”
Đầu kia bị anh chọc cười: “Biến đi, ai thèm xem. Cái vẻ giả tạo của con ả Ôn Thi Kỳ tôi cũng chả thích nhìn, cậu cứ để tôi. Nhớ lúc lên giường dỗ dành ông xã nhà giàu của cậu nhiều một chút, lừa cho tôi mặt dây chuyền 30 carat, không được thiếu một đơn vị”
Cảnh Hoài cũng cười: “30 carat xấu lắm, trông như nhà giàu mới nổi ấy, không xứng với thân phận cao quý thời thượng của anh đâu, 10 carat là vừa xinh rồi”
Tennie hừ một tiếng: “Lại còn cò kè mặc cả, không muốn làm thì thôi, chế bớt việc”
“Ấy ấy ấy, đừng mà” Cảnh • không quyền không thế • mặc người xâu xé • Hoài cắn răng: “Tôi mua cho anh, ghi nợ trước được không?’
Cửa phòng ngủ bị mở ra, Quý Tĩnh Duyên mặc áo ngủ thoải mái điều khiển xe lăn đi vào: “Ghi nợ cái gì?”
Cơn buồn bực tí hon trong lòng Cảnh Hoài lập tức tan thành mây khói, luống cuống nói nốt một câu với điện thoại: “Chuyện này giao cho anh nhé, ghi nợ”
Rồi ngồi bật dậy: “Anh hết bận rồi hả?”
“Ừ” Hắn hỏi: “Em thiếu tiền?”
“Không, em chỉ đùa giỡn vớ vẩn thôi” Hoàn cảnh trên mạng hỗn loạn quá, anh không định để Quý Tĩnh Duyên dính vào.
“Có đói bụng không? Tôi cho người nấu sủi cảo nhé?”
“Em không đói, anh đừng lo”
Hiển nhiên đối phương không tin anh, ngữ khí hắn nghiêm túc lên: “Tài chính khó khăn nhất định phải nói cho tôi, em đừng để bản thân chịu thiệt thòi”
“Em không thiệt gì đâu mà” Cảnh Hoài nghĩ nghĩ, đành giải thích: “Chỉ là có người bắt nạt anh, em không nhìn được nên tìm người hỗ trợ rồi thiếu nợ nhân tình của người ta thôi”
Anh cứ ngỡ Quý Tĩnh Duyên sẽ hỏi anh nợ gì, kết quả hắn khuyên anh: “Tôi không sợ bị bắt nạt, em đừng nóng giận”
Thế mà phản ứng đầu tiên của hắn lại là an ủi anh, lo anh nổi giận.
Không thể không nói, dù đặt trong hoàn cảnh nào, chi tiết nhỏ nhất cũng có thể chạm vào trái tim người.
Một chút không vui còn sót lại của Cảnh Hoài đã hoàn toàn tan biến.
“Em nghe nói danh đại diện sản phẩm hãng D của Ôn Thi Kỳ là nhãn hiệu đối thủ của Vân Tích” Cảnh Hoài quan sát sắc mặt hắn, cẩn thận thăm dò: “Là do Dịch Chí Đồng sắp xếp ạ?”
Quý Tĩnh Duyên: “Tôi biết rồi”
Cảnh Hoài kinh ngạc: “Anh biết?”
Đối phương đặt câu hỏi: “Nợ nhân tình của em liên quan đến chuyện này?”
“Không phải” Cảnh Hoài thành thật trả lời: “Ôn Thi Kỳ sắp đi thảm đỏ, em vừa nhờ Tennie động chạm đến thương hiệu hợp tác với lễ phục của cô ta…”
Quý Tĩnh Duyên nhướng mày, có hơi ngoài ý muốn.
Anh vẫn còn đang nói: “Cho nên em nợ nhân tình của anh ta”
Người kia bật cười: “Có phải là kim cương 30 carat không?”
Thiếu niên lần nữa kinh ngạc: “Sao anh biết?”
Ý cười trên mặt hắn không giảm: “Từ thời đại học đến nay, cậu ta đã lừa được năm viên từ chỗ tôi”
Cảnh Hoài: “...”
“Em là viên thứ sáu”
Cảnh Hoài: “...”
“Cho dù em không cho thì cậu ta cũng sẽ hỗ trợ, cậu ta nợ tôi nhiều hơn”
Cảnh Hoài: “...”
Tim tôi đau quá man, đây là lòng người hiểm ác đó ư?
Trái tim Quý Tĩnh Duyên có hơi ngứa khi nhìn vẻ ngơ ngác của anh. Hắn kéo áo anh, Cảnh Hoài cúi xuống nhìn thì bị hắn gõ nhẹ lên chóp mũi: “Không sao, để cậu ta bận việc đi. Khi nào cậu ta tới đòi em cứ đẩy cho tôi, tôi sẽ không cho đâu”
Cảnh Hoài rụt cổ theo bản năng, nhịn không được bèn bật cười: “Vâng”
Người kia đưa tập giấy trên đùi cho anh: “Không nói chuyện đó nữa, em xem cái này đã”
Trang bìa là logo của Vân Tích, Cảnh Hoài nghi hoặc tiếp nhận: “Cái gì thế ạ?”
Vừa lật trang đầu tiên ra, anh ngớ người, nhịp tim chợt hẫng mất một nhịp.
Đó là bản thiết kế kim hoàn, chỉ có độc một loại trang sức là nhẫn.
Bên trong mới chỉ là bản phác thảo, vừa nhìn đã biết là tác phẩm làm vội cho kịp hạn. Nhưng dù có thế cũng không làm mất đi hàm nghĩa nó đại biểu.
“Đây là bản mẫu của những nhà thiết kế giỏi nhất Vân Tích, tuy làm hơi gấp nhưng chất lượng vẫn được đảm bảo, em xem có thích không”
Yết hầu anh nghẹn ứ: “Anh, cái này là…”
Quý Tĩnh Duyên nâng niu ngón áp út của anh, thành kính đặt lên đó một nụ hôn: “Nơi này còn thiếu một món đồ”
Chỗ bị hắn chạm vào nóng bỏng quá, Cảnh Hoài không nhúc nhích, anh không biết nên phản ứng ra sao nữa rồi.
Nếu là trước đây, anh khó mà tưởng tượng được bản thân sẽ cảm động phát khóc vì một nghi thức. Anh đã từng không thể hiểu nổi các cô gái trẻ yêu chết đi sống lại.
Nhưng bây giờ anh hiểu rồi. Do ngày xưa anh chưa từng cảm nhận được cái đẹp trong đó mà thôi.
Anh có thể mường tượng ra cảm giác luống cuống tay chân của nhóm công nhân viên khi nhận nhiệm vụ của Quý Tĩnh Duyên.
Cũng có thể đoán ra sự chờ mong của hắn phải nhiều cỡ nào mới vội vàng đưa bán thành phẩm tới cho anh xem.
“Sao chỉ có một bản? Anh không có hả?”
Quý Tĩnh Duyên đáp: “Em cứ chọn theo sở thích của em đi, xem em thích mẫu nào rồi mới thiết kế của tôi”
Anh dở khóc dở cười: “Sao thế được”
“Vậy em chọn giúp tôi?”
Cảnh Hoài không cự tuyệt: “Lỡ mà chọn phải cái anh không thích, anh không được nói em đâu nhé”
“Không đâu” Hắn khẳng định: “Em thích, tôi cũng thích”
Anh buột miệng: “Em thích em”
Nghe vậy, Quý Tĩnh Duyên ngẩng đầu nhìn anh. Từ góc độ này có thể thấy được mặt nghiêng anh tuấn của hắn, khuôn mặt khiến người ta đỏ mặt nhảy tim.
Hắn nhìn lướt qua cảnh sắc bên ngoài.
Cửa ban công phòng ngủ mở toang, bên ngoài đặt hai kệ hoa riêng lẻ. Sắc hoa và màu lá hòa hợp vào nhau, tất cả đều do Cảnh Hoài chăm sóc, thi thoảng hắn cũng sẽ phụ anh bón phân cho cây.
Đẹp đẽ nhất là chậu hoa nguyệt quý đỏ rực trên đỉnh kệ.
Thời điểm đứa nhỏ bê chậu hoa từ ban công phòng khách vào đây đã nói qua, trong tiếng Anh, hoa nguyệt quý còn được gọi là rose.
Nghĩ đến đây, tim gan hắn ấm áp hẳn lên.
Quý Tĩnh Duyên học theo anh: “Ừ, tôi thích em”
Trong nháy mắt, trăm ngàn pháo hoa trong lòng Cảnh Hoài nổ tung.
Vành tai anh hồng hồng, nhỏ giọng hồi đáp: “Em cũng thích”
Quý Tĩnh Duyên hỏi: “Thích bao nhiêu?”
Thiếu niên a một tiếng, chớp mắt nói: “Rất thích, có người nào không thích chính mình đâu?”
Đối phương nhìn anh, nhìn đến mức làn da dày như tường thành của Cảnh Hoài sắp chịu không nổi.
Cuối cùng, hắn gật đầu: “Không có, em nhất định phải thích chính mình”
Vốn là anh đang trêu hắn, thiếu chút nữa không ngừng được cơn cười.
Sau đó anh nghe Quý Tĩnh Duyên nói rằng: “Em không thích chính mình cũng không sao”
“Còn có tôi thích em”
Hết chương 38Dịch giả có lời muốn nói: Ngọt ngào dzị đã đủ chưa hả cả nhà ui, hai chương sau xé ả thảo mai thôi chứ tui hơi cay gùi đó (¬‿¬)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất