Sau Khi Kết Hôn Ngày Ngày Ăn Dấm

Chương 34: Qυầи ɭóŧ

Trước Sau
Âm thanh nói chuyện của Trần Diệp rất lớn, qua điện thoại cũng làm Khương Dịch Duy đem đối thoại của họ nghe không sót chữ nào.

Thần sắc hắn tối lại, lấy di động mở Weibo.

Hot search chói lọi treo đề tài về Lộ Kiều, bình luận không nhiều lắm, đa phần đều là mắng chửi.

|Lộ Kiều chỉ vừa mới hot đã cho nhiếp ảnh gia leo cây quả là không tốt lắm đâu? Ỷ vào có chống lưng, liền cho rằng mình là No.1 châu Á? Cũng không biết có so với được người mẫu khác được bao nhiêu, khoe khoang cái gì a!|

|Hot search bị Lộ Kiều mua rồi à? Như thế nào mà mấy ngày này tất cả hot search đều là hắn? Hắn đã từng làm việc với các nhãn hiệu nào? Ai có thể phổ cập kiến thức cho ta một chút?|

Không tham gia tuyển người mẫu, nhãn hiệu cao cấp cũng không dùng qua hắn. Bất quá hiện tại hẳn là không giống trước kia, phỏng chừng làm đại diện, đại ngôn sẽ ngày càng nhiều. Cho nên người ta không có sợ, quay chụp muốn hủy liền hủy.

|Không nói những cái khác, nhưng cái cơ bản nhất là tôn trọng cũng phải có đi? Nhiếp ảnh gia đợi lâu như vậy, kết quả cả người cũng không nhìn thấy. Thời gian của người khác không phải thời gian sao?|

|Có thể thật sự có việc nên chậm trễ, sự tình còn chưa biết rõ ràng, các người lý trí một chút không được sao?|

|Có việc nói một tiếng cũng không thể sao? Sai chính là sai, đừng có tìm lý do bao biện.|

Còn chưa xem xong, thư ký Vương gọi điện thoại đến.

Đại ý là hot search của Lộ Kiều đột nhiên lên đến vị trí thứ 4, lúc ấy không có mấy bình luận. Sau lại nhiều người click mở, mới dần dần đứng đầu bảng.

"Khương tổng, nhiếp ảnh gia này rõ ràng muốn mua hot search về Lộ Kiều mượn cơ hội lăng xê. Ngài xem có muốn đem ngừng hợp tác của công ty với hắn, loại người này không thể hợp tác lâu dài.

Khương Dịch Duy nói: "Trước từ từ, chờ giải quyết xong việc này tạm dừng hợp tác."

Lộ Kiều lẳng lặng nghe, xem như cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Nắm lấy ngón tay Khương Dịch Duy, cậu mở miệng: "Em thấy bọn họ nói cũng không sai, cũng không mắng quá phận. Chuyện này xác thật là em sai, em ngày đó hẳn là nên nói một tiếng với nhiếp ảnh gia."

"Em gọi điện thoại cho nhiếp ảnh gia, trước tiên xin lỗi." Nói rồi Lộ Kiều hỏi Trần Tây Nam số điện thoại của nhiếp ảnh gia. Dù sao cũng là có lỗi, lời xin lỗi cũng cần phải nói.

Khương Dịch Duy há miệng muốn khuyên can.

Lộ Kiều lắc đầu: "Em không muốn vì kết hôn với anh mà đem cục diện rối rắm đẩy hết lên trên người anh."

Phía bên kia bắt máy, Lộ Kiều mới nói: "Chào ngài, tôi là Lộ Kiều..."

Điện thoại bị nhiếp ảnh gia cúp mất, hiển nhiên là đối phương không muốn nói chuyện với Lộ Kiều.

Lộ Kiều gọi lại hai lần, vẫn như cũ bị từ chối.

Cậu chỉ có thể mở tin nhắn, gửi cho nhiếp ảnh gia một tin: "Chào ngài, tôi là Lộ Kiều. Sự việc hủy buổi chụp là vì nguyên nhân cá nhân của tôi. Tôi không muốn bắt ngài nghe lời giải thích dư thừa, chỉ muốn thành khẩn nói một câu thực xin lỗi với ngài, hy vọng được ngài tha thứ.

Gửi tin cả một buổi sáng cũng không được đối phương đáp lại, Lộ Kiều cũng không muốn tiếp tục dây dưa.

Tha thứ hay không tùy ý hắn, những điều nên nói cũng đã nói, cậu cũng không thể ép buộc người ta chấp nhận lời xin lỗi của mình đi!

Lộ Kiều tự mình nghĩ vậy, lại thấy có thông báo có tin tức phỏng vấn của nhiếp ảnh gia.

Click mở video, hai phóng viên đưa micro cho nhiếp ảnh gia hỏi: "Xin hỏi sự việc quay chụp của ngài và Lộ Kiều dự định giải quyết như thế nào?"

Nhiếp anh gia thanh âm dừng một chút, nói: "Còn có thể giải quyết như thế nào, buổi chụp ngày hôm đó Lộ Kiều không tới, Khương tổng lại tìm ta nói rằng buổi chụp bị hủy, cũng nói tạ lỗi với ta. Buổi sáng nay Lộ Kiều cũng đã nhắn tin cho ta, nói thật lòng xin lỗi, chuyện này ta cũng không tiếp tục truy cứu."

Vốn tưởng nói tới đây nhiếp ảnh gia sẽ ngừng, nào biết vừa dứt lời, nói vài micro một câu: "Tóm lại nên học làm người cho tốt, nên học hai chữ tôn trọng viết như thế nào."

Sau đó nhiếp ảnh gia còn đăng bài Weibo, kèm theo hình chụp tin nhắn xin lỗi của Lộ Kiều, viết: Lộ Kiều thật sự có xin lỗi, chuyện này nháo lớn như vậy là ta không tốt, mọi người xin bớt giận.

Võng hữu cơ bản nói tình tình nhiếp ảnh gia quá tốt, nói không chừng do ngại mặt mũi Khương Dịch Duy mới không thể không tha thứ.

Còn có võng hữu nói Lộ Kiều xin lỗi rất thành khẩn, mọi người cũng không cần thiết nắm người ta không buông.

Chỉ có số ít võng hữu nhìn thấy số lượng fans nhiếp ảnh gia không ngừng tăng lên đưa ra nghi ngờ, trào phúng nhiếp ảnh gia mượn cơ hội lăng xê. Thứ nhất phỏng vấn nói chấp nhận lời xin lỗi của Lộ Kiều dễ dàng như vậy mà lại đăng bài để nổ ra mâu thuẫn, sau khi mắng Lộ Kiều lại đơn phương đăng lên tin nhắn xin lỗi của Lộ Kiều, khuyên mọi người nguôi giận là hành động thứ hai, chả phải kẻ tâm cơ sao.



Lúc này không chỉ có Lộ Kiều bị mắng, người qua đường bênh Lộ Kiều cũng bị mắng.

Lộ Kiều nhìn thấy bình luận này há hốc miệng, ngón tay liền chuyển phát Weibo của nhiếp ảnh gia, nói: Thành khẩn xin lỗi một lần nữa, cảm tạ tha thứ. Chuyện như vậy tuyệt đối sẽ không phát sinh lần thứ hai.

Đăng Weibo xong tắt điện thoại, Lộ Kiều giương mắt nhìn Khương Dịch Duy: "Anh là tổng tài công ty giải trí, ở vị trí của anh, loại hành vi này của hắn có tính như cọ nhiệt để lăng xê không?"

Khương Dịch Duy gật đầu: "Tính."

"Em cũng cảm thấy vậy." Lộ Kiều nói xong lời này trầm mặc một lát, lần nữa ngẩng mặt lên đột nhiên cười, "Em cứ để hắn cọ nhiệt mà nổi, có phải quá uất ức không?"

Khương Dịch Duy ngồi xuống đối diện với tầm mắt Lộ Kiều, đầu tiên hắn gật đầu, mới mở miệng nhắc nhở: "Tiểu Lộ, hành lang bệnh viện có camera."

Lộ Kiều nghe hiểu hàm nghĩa trong lời nói Khương Dịch Duy, nghĩ nên hay không đem hình ảnh ngày hôm đó đăng lên mạng. Nhưng nghĩ đến việc mẹ qua đời bị lấy ra nghị luận, trong lòng cậu có chút sợ hãi.

Thấy Lộ Kiều do dự, Khương Dịch Duy thở dài xoa xoa đỉnh đầu Lộ Kiều: "Tiểu Lộ."

Lời nói hắn chân thành, ánh mắt nhìn Lộ Kiều đều là quan tâm: "Anh biết em băn khoăn cái gì, nhưng mẹ tuyệt đối không muốn thấy em chịu ủy khuất, bà sẽ đau lòng."

Đem Lộ Kiều kéo vào trong lòng ngực, Khương Dịch Duy ở bên tai Lộ Kiều nói tiếp: "Mẹ ở trên trời bảo hộ em, nhìn em, em không thể làm bà lo lắng."

Lộ Kiều "Ân" một tiếng, Khương Dịch Duy lập tức tìm người đến bệnh viện trích xuất camera.

Hơn 6 giờ video theo dõi ở hành lang bệnh viện được gửi đến di động Khương Dịch Duy.

Còn chưa phát đi video, y tá bệnh viện thấy rất bất mãn, ở trên Weibo đăng ảnh chụp Lộ Kiều ở ngoài phòng giải phẫu vào ngày quay chụp.

Thời điểm video được Khương Dịch Duy tìm phát ra, đã có không ít người đã nhìn thấy ảnh chụp của y tá.

Xem xong video, những ngôn luận quá khích trực tiếp im bặp, võng hữu đứng về phía Lộ Kiều trái lại bắt đầu trào phúng.

|Mẫu thân người ta qua đời, lúc ấy ai mà còn có thể có tâm đi chụp ảnh a? Nhiếp ảnh gia còn không xin lỗi sẽ không buông tha, vậy còn phát cái Weibo âm dương quái khí.|

|Cho nên lời nói cũng đừng nói quá chắc chắn, lúc trước đem người ta ra chửi bới quá đáng như vậy, hiện tại tất cả như rùa rụt cổ.|

|Tuy rằng Lộ Kiều không đến buổi chụp là không đúng, nhưng lúc đó tình huống khẩn cấp, phỏng chừng là quên không nói với nhiếp ảnh gia đi! Mọi người thông cảm cho nhau một chút, không cần lại nháo.|

|Mấu chốt là nhiếp ảnh gia mượn cơ hội để lăng xê không phải thực sự ghê tởm sao? Mẫu thân người ta vừa mới qua đời, còn bị chửi mắng trên mạng, thật là quá thảm.|

|Ta biết lời mình nói ra lỗi thời, nhưng ta thật sự nhịn không được muốn nói tỷ muội đem video kéo đến đoạn 2:11, Lộ Kiều ôm eo Khương Dịch Duy khóc thút thút ta nhìn một chút đều cảm thấy đau lòng!!! Lộ Kiều lúc trước vẫn chịu đựng không khóc, nhìn thấy Khương Dịch Duy một giây cũng không kiềm lòng được. Quả nhiên ở trước mặt người yêu là lúc yếu ớt nhất, ngụy trang bao nhiêu cũng không thắng nổi cái ôm của người yêu!|

|Xem ra không phải chỉ có mình ta chú ý điểm này, điều này thật sự quá thần kỳ, có H văn Tổng tài x người mẫu hay không? Cầu đề cử a!!! Thực sự không có ta sẽ vì các vị thái thái mà viết! Hèn mọn cầu người đọc, cẩu lương showbiz!|

|Ai, ta đã nói Khương Dịch Duy vai rộng eo hẹp mà! Hắn tuyệt đối là một công trong H văn, chính là kiểu dưới giường ôn nhu như nước, trên giường hung ác như sói! Nhất định là không sai!|

Lộ Kiều nhịn không được cười phun, chỉ vào bình luận bảo Khương Dịch Duy xem: "Anh xem người ta nói thật đúng, chỉ cần nhìn một chút là có thể biết anh là cái dạng người gì."

"Anh trên giường rất hung dữ?" Khương Dịch Duy nhướng mày.

Thấy tâm tình Lộ Kiều tốt lên không ít, ngữ khí cũng nhẹ nhàng hẳn.

Hắn đem Lộ Kiều ôm ngồi trên đùi, tiếp tục hỏi: "Em không thích anh dữ?"

Vấn đề này hỏi ra... Nói không thích bị bảo dối trá, nói thích bị bảo là phát tao.

Lộ Kiều ngậm miệng không đáp, thấy ý cười trong mắt Khương Dịch Duy tăng lên, mới kiềm chế không được mà đem môi tiến đến bên tai Khương Dịch Duy: "Có thích hay không trong lòng anh không biết sao? Em có thói quen để anh trên giường hung với em, anh sướng em cũng sướng."

Một câu của Lộ Kiều cũng đủ để cho máu Khương Dịch Duy sôi trào, nanh vuốt trong thân thể kêu gào. Trong đầu tựa như có âm thanh đang nói Lộ Kiều lại bắt đầu thiếu dạy dỗ, cần hắn ở trên giường dạy lại.

Nhưng giây tiếp theo Lộ Kiều mềm như bông câu lấy cổ Khương Dịch Duy, cả người ngoan ngoãn dựa vào người Khương Dịch Duy.

Nói đi nói lại Khương Dịch Duy cũng phải áp xuống du͙ƈ vọиɠ đang dâng lên trong lòng.

Lộ Kiều nói: "Cũng may có anh bên cạnh em, em cảm thấy mình cũng không khổ sở đến vậy. Anh nói rất đúng, mẹ sẽ ở trên trời bảo hộ em, nhìn em, em phải sống tốt, không thể để bà lo lắng."



-

Lộ Kiều nói được thì làm được, thật sự điều chỉnh cảm xúc.

Khi Khương Dịch Duy cho rằng Lộ Kiều còn cần thời gian mấy ngày mới có thể hoàn toàn hồi phục, Lộ Kiều đã giống như người không có việc gì nói đã nhận buổi chụp hình mới, phải về công ty làm việc.

"Không cần nghỉ ngơi thêm một chút?" Khương Dịch Duy vẫn không quá yên tâm, muốn cho Lộ Kiều ở nhà nghỉ ngơi thêm mấy ngày.

Lộ Kiều không chịu, nhìn đồng hồ: "Em buổi chiều có buổi chụp, buổi sáng còn có thể ở nhà nghỉ ngơi."

Mấy ngày nay ở nhà, Khương Dịch Duy vẫn luôn bồi cậu, trừ bỏ đi vệ sinh, không khác gì hình với bóng. Công ty bận rộn như vậy, Khương Dịch Duy lại không bước ra ngoài nửa bước. Ban ngày cho thư ký Vương báo cáo tình hình công ty, đưa tới những văn kiện cần phê duyệt. Ban đêm ở bên giường bồi cậu ngủ rồi thức đêm phê duyệt hợp đồng.

Lộ Kiều trong lòng không muốn đi làm, nhưng không nỡ để Khương Dịch Duy vì mình là giấc ngủ an ổn ban đêm cũng không có. Chi bằng cậu tỉnh táo lên, làm việc thật tốt, làm Khương Dịch Duy đừng lại lo lắng.

Khương Dịch Duy thấy thái độ Lộ Kiều kiên quyết, cũng không khuyên nữa, tính toán buổi chiều bồi Lộ Kiều đến công ty.

Ăn xong cơm trưa, lúc Lộ Kiều đang gội đầu trong nhà tắm thì di dộng vang lên.

Cậu không rảnh tay, chỉ có thể bảo Khương Dịch Duy giúp cậu nghe.

Khương Dịch Duy bắt máy, nghe người bên kia nói hết, đơn giản xác nhận địa chỉ, nói: "Trong nhà có người, đưa tới đi."

Lộ Kiều đầu đầy bọt quay qua hỏi: "Là chuyển phát nhanh?"

"Ân, đồ dùng tình thú em mua." Khương Dịch Duy cố ý nói trắng ra, "Đã tới cửa, anh đi lấy."

Động tác Lộ Kiều cứng ngắc, nhìn bóng dáng Khương Dịch Duy đi ra cửa nhận chuyển phát tràn ngập oán niệm, cảm thấy mình có thể bị Khương Dịch Duy đùa chết.

Cái hộp chuyển phát nhanh không lớn, khi Khương Dịch Duy mang về phòng Lộ Kiều đã chạy đến phòng ngủ muốn thay quần áo.

Tóc Lộ Kiều tinh tế dán trên cái cổ trắng ngần, mang theo vệt nước, theo hướng xương cổ chảy xuống.

Khương Dịch Duy đi đến bên người Lộ Kiều, dựa lưng vào tủ quần áo thuận tay lấy đi áo thun Lộ Kiều đang muốn tròng lên người, nói: "Trước nhìn xem trong hộp có cái gì."

Môi Lộ Kiều giật giật, ngữ khí gấp gáp: "Chính là còng tay và qυầи ɭóŧ tình thú mà thôi. Buổi tối lại xem, anh để em mặc quần áo vào trước đã."

Khương Dịch Duy thờ ơ, ở dưới mí mắt Lộ Kiều không nhanh không chậm mà mở hộp ra.

Lấy một ngón tay móc ra qυầи ɭóŧ tam giác đen chữ J quơ quơ trước mặt Lộ Kiều.

Lúc Lộ Kiều đặt đơn biết đồ mình mua có bao nhiêu tao, tuy rằng có chuẩn bị tâm lý nhưng nhìn thấy đồ thật vẫn hoảng sợ.

Chút vải trên cái quần này có như không có, phía sau một chút che đậy cũng không, đối với cái loại sự tình kia.... Thật sự không thể thuận tiện hơn.

Mặt đầu vừa nóng vừa đỏ, đánh rớt cái tay Khương Dịch Duy đem thanh âm ép thật thấp: "Buổi tối mặc cho anh xem."

Khương Dịch Duy duỗi tay kéo Lộ Kiều một phen, vừa lòng nhìn Lộ Kiều lảo đảo một bước rồi té vào ngực mình.

Ôm Lộ Kiều nhẹ nhàng cười cười, ngón tay cây lấy lưng quần ngủ Lộ Kiều.

Hắn rũ mắt nhìn thoáng qua, nói: "Boxer."

"Em vẫn lúc nào cũng mặc boxer, anh cũng không phải không biết." Lộ Kiều tức giận nói, nói xong còn đẩy Khương Dịch Duy một phen, "Ban ngày ban mặt đừng động dục, nhanh buông em ra."

"Anh biết em luôn mặc boxer." Khương Dịch Duy nghiêm trang mà đáp, ánh mắt lại dừng lại ở phía dưới Lộ Kiều không chịu rời đi.

Lộ Kiều mơ hồ suy đoán ra ý tưởng Khương Dịch Duy.

Hai "Không được" còn chưa kịp nói ra đã nghe Khương Dịch Duy chậm rãi nói một câu: "Hôm nay anh muốn nhìn em mặc quần tam giác....."

Hắn cố ý nói một nửa, cắn lên Lộ Kiều vành tai, mới đem nửa câu còn lại bổ sung hoàn chỉnh: "Quần tam giác chữ J."

23-Aug-21

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau