Sau Khi Kết Hôn Ngày Ngày Ăn Dấm

Chương 62: Paparazi

Trước Sau
Lòng Lộ Kiều kích động một đường, vốn tưởng tới công ty là có thể thấy Khương Dịch Duy, kết quả thư ký Vương nói Khương Dịch Duy ra ngoài tham gia hoạt động, phỏng chừng đến khuya mới có thể trở về.

Một chậu nước lạnh xối lên đầu, Lộ Kiều nháy mắt suy sụp.

Ngồi trong văn phòng, cậu gọi điện thoại cho Khương Dịch Duy.

Điện thoại không có người bắt máy, Lộ Kiều lại gửi Wechat, hỏi: "Hôm nay mấy giờ có thể về tới nhà?"

Bên kia Khương Dịch Duy đồng dạng không trả lời.

Lộ Kiều nắm di động gắt gao, thậm chí ở văn phòng Khương Dịch Duy ngủ một giấc, mới chờ được Khương Dịch Duy gọi lại.

"Tiểu Lộ..." Khương Dịch Duy thanh âm mệt mỏi, tràn ngập hối lỗi, "Thực xin lỗi, anh vừa mới thấy điện thoại cùng WeChat của em."

Lộ Kiều xoa xoa đôi mắt, lập tức ngồi dậy: "Không sao, em chỉ là muốn hỏi anh một chút anh chừng nào thì về nhà, em có chuyện muốn hỏi anh."

Khương Dịch Duy cũng không chắc bao lâu có thể về nhà, nói: "Phỏng chừng sẽ rất khuya, không cần chờ anh, buổi tối mệt liền đi ngủ trước!"

"Chính là......"

"Khương tổng!" Bên kia truyền đến tiếng gọi của người khác, thanh âm thực gấp.

Lộ Kiều đem lời muốn nói nuốt vào bụng, săn sóc nói: "Vậy anh đi làm việc đi, đừng quá mệt mỏi."

Khương Dịch Duy "Ân" một tiếng, cắt đứt điện thoại đi hướng trang viên.

Hắn nói dối, hắn tham dự xong hoạt động liền đi trang viên chuẩn bị kinh hỉ cho sinh nhật Lộ Kiều.

Xem trang viên, biển hoa hướng dương mới chuẩn bị được một nửa, đem nay phỏng chừng không trở về được.

Bên kia Lộ Kiều về đến nhà, mang Louis ra ngoài sân chơi thật lâu. Trên đường nhận được điện thoại của Đoạn Diễn Lâm, trong điện thoại Đoạn Diễn Lâm nói: "Ngày mai ra ngoài vừa lúc đi ngang nhà ngươi, trực tiếp mang thuốc cho ngươi."

"Kia cũng được, phiền toái ngươi rồi." Lộ Kiều đem cầu ném về phía trước, nhìn Louis hưng phấn đuổi theo cầu, hỏi, "Địa chỉ gửi ngươi?"

"Nói cho ta tên cửa hiệu nhà ngươi là được, định vị có thể tìm được." Đoạn Diễn Lâm nói, "Không phải biệt thự cao cấp trị giá 1500 triệu sao, trước đây tin tức đều đưa qua."

Lộ Kiều "Ân" một tiếng, nói: "Vậy được, ngày mai ngươi gần tới gọi cho ta, ta ra cửa đón ngươi."

Cúp điện thoại, Lộ Kiều trở lại phòng khách chờ Khương Dịch Duy. Gần 11 giờ Khương Dịch Duy gọi điện nói mình không thể về được, bảo Lộ Kiều mau ngủ sớm.

Lộ Kiều trong lòng không cao hứng, cậu biết Khương Dịch Duy bận rộn công tác, nhưng cậu chính là khó chịu. Cậu có một bụng câu hỏi muốn hỏi hắn, đến cơ hội mở miệng đều không có.

Hơn nữa trong điện thoại cũng không nhắc gì tới sinh nhật cậu, rõ ràng hôm qua còn nói muốn giúp mình tổ chức, hôm nay lại giống như người không có việc gì đều không đề cập đến.

Louis ở bên chân Lộ Kiều, thấy vẻ mặt Lộ Kiều khói mù, cọ chân Lộ Kiều.

Lộ Kiều vỗ vỗ lưng Louis, nói: "Nhìn xem cha ngươi phát rồ, hoàn toàn không đem ta để vào mắt."

Đôi tay vòng ở đầu gối, cậu đem cằm gác lên.

Những lời Đồng Thần nói hôm nay còn quanh quẩn trong đầu, xem ra chỉ có thể ngày mai hỏi. Hỏi xong cậu liền phải nói cho Khương Dịch Duy, mình cũng là thích hắn.

Thời gian từng chút từng chút qua đi, Lộ Kiều ngồi ở sofa ngốc đến không được.

Đứng dậy đi về hướng phòng ngủ, cậu đầu tiên nhìn thấy Trần Diệp gửi đến WeChat: "Sắp 12 giờ, chúc ngươi Sinh nhật vui vẻ trước. Anh em à, ta muốn ngủ, thật sự chịu không nổi."

Click mở bao lì xì 88.88 của Trần Diệp, Lộ Kiều mới hồi: "Liền ít như vậy? Uổng công ta đem muội muội phó thác cho ngươi."

Trần Diệp: "Lại cho ngài bổ 88.88, đủ không. "

Lộ Kiều: "Miễn cưỡng tính đủ đi! Được rồi, ngươi mau đi ngủ đi."

Vừa đặt điện thoại xuống, di động Lộ Kiều lại vang lên.

Cúi đầu vừa thấy, là điện thoại Khương Dịch Duy. Trên màn hình thời gian biểu thị 00:00, một giây đều không kém.

Chuyển được điện thoại, tiếng nói trầm thấp của Khương Dịch Duy truyền đến.

"Tiểu Lộ." Hắn nói, "Sinh nhật vui vẻ."

Mũi Lộ Kiều cho chút chua, cậu không rõ có phải hay không bởi vì đã biết Khương Dịch Duy thích chính mình cho nên mũi mới chua. Hay là bởi vì hôm nay chưa thấy được Khương Dịch Duy, trong lòng khó chịu nên mới chua."

Thanh âm cậu có chút buồn, nói với Khương Dịch Duy: "Anh còn nhớ a... Em cho rằng anh bận nên quên mất rồi."

Vừa nghe ngữ khí Lộ Kiều, Khương Dịch Duy liền biết Lộ Kiều giận rồi.

Quay đầu nhìn biển hoa hướng dương đã hoàn thành, Khương Dịch Duy nhẹ giọng trấn an: "Không có quên."

"Tiểu Lộ." Hắn không đành lòng gạt Lộ Kiều, không nỡ để Lộ Kiều ở nhà giận dỗi, thẳng thắn nói, "Anh đang chuẩn bị kinh hỉ cho em."

"Kinh hỉ?" Thanh âm Lộ Kiều cao lên, "Cho nên hôm nay anh không tham gia hoạt động, vẫn luôn chuẩn bị cái kinh hỉ này?"



Khương Dịch Duy lắc đầu: "Sau khi hoạt động kết thúc bắt đầu chuẩn bị kinh hỉ."

Nghe ngữ khí Lộ Kiều hòa hoãn không ít, Khương Dịch Duy lại nói: "Ngày mai 6 giờ chiều, anh ở trang viên suối nước nóng chờ em."

Bàn tay nắm di động của Lộ Kiều nóng lên, cậu nói: "Được, chờ em, không gặp không về."

Cúp điện thoại, cậu nhìn đến WeChat Đoạn Diễn Lâm, Hứa Thăng Vinh, Charlie, Lộ Vũ Kỳ và cha.

Còn có Phương Húc Tiềm cùng không ít nhân viên công tác cũng chúc cậu sinh nhật vui vẻ.

Nằm ở trên giường, Lộ Kiều ôm chăn cười.

Cảm giác được hạnh phúc vây quanh thật sự quá tốt, tốt đến không chân thật. Cậu thậm chí nghĩ có phải mình đang nằm mơ hay không.

Dùng sức véo mình một chút, Lộ Kiều đau đến muốn chảy nước mắt.

Cậu lúc này mới dám tin hạnh phúc này là thật sự tồn tại.

Bình yên chìm vào giấc ngủ, thời điểm Lộ Kiều thức dậy trái tim đều nóng rực.

Không ngừng mà nhìn thời gian, cậu hy vọng thời gian mau trôi qua nhanh một chút, lại nhanh một chút.

Cậu bắt đầu đến tủ quần áo, tự hỏi hôm nay hẳn là nên mặc cái gì.

Cuối cùng chọn một chiếc áo sơ mi mà lam nhạt, cậu cố ý không cài hai nút áo, xương quai xanh như ẩn như hiện.

Louis vẫn luôn đi theo Lộ Kiều, giống như cái đuôi theo sau.

Lộ Kiều ngồi xổm xuống bảo Louis nghe lời một chút: "Ngoan, ta đi soi gương."

Louis hừ hừ hai tiếng, chạy ra phía sau Lộ Kiều.

Đến giữa trưa, Đoạn Diễn Lâm nói mình sắp đến, bảo Lộ Kiều ra cửa lấy thuốc.

Lộ Kiều chạy nhanh ra bên ngoài.

Thấy Lộ Kiều chạy, Louis cũng chạy theo.

Cũng không biết là chạy quá nhanh hay là đứng dậy quá đột ngột, đột nhiên thân hình Lộ Kiều có chút không xong, chút nữa là ngã quỵ.

Ngực cậu không khỏi khó chịu, giống như bị đè dưới chân núi, hô hấp cũng khó khăn. Mắt nhìn sắp đến cổng, cậu "Ầm" một tiếng, té ngã trên đất.

Ngực truyền đến đau đớn làm trán Lộ Kiều nháy mắt đầy mồ hôi, tay dùng sức chống ngực, cậu đến cả sức đứng lên cũng không có.

Louis vẫn luôn dùng đầu huých Lộ Kiều, ý muốn giúp Lộ Kiều đứng lên.

Lộ Kiều thở hổn hển, trước khi mất đi ý thức, nghe thấy âm thanh chuông cửa truyền đến.

"Gâu!" Louis chạy về phía cửa, nó đối với Đoạn Diễn Lâm kêu to. Kêu xong lại kêu với Lộ Kiều, như thế lặp lại rất nhiều lần.

Đoạn Diễn Lâm bị Louis làm hoảng, theo tiếng Louis mới nhìn thấy Lộ Kiều té ngã trong sân.

"Lộ Kiều..." Trong nháy mắt đầu óc hắn phát ngốc, lấy lại tinh thần nhìn cổng biệt thự.

Đoạn Diễn Lâm đi ba bước liền đi vào, cõng Lộ Kiều lên xe hướng về bệnh viện.

Buổi chiều 6 giờ, Khương Dịch Duy ở trang viên suối nước nóng chờ Lộ Kiều.

Phòng ăn pha lê bên ngoài được hoa hướng dương vây quanh, trong phòng là bàn ăn tinh xảo, còn có trưng bày một chiếc xe trị giá một trăm hai ngàn vạn Ecosse ES1S pirit.

Lúc trước bởi vì chiếc xe này khó điều khiển, cho nên không mua cho Lộ Kiều. Hiện tại là sinh nhật Lộ Kiều, Khương Dịch Duy đem nó như quà sinh nhật mà mua.

Hắn kiên nhẫn chờ Lộ Kiều ở trang viên, chờ bộ dáng Lộ Kiều đứng trong biển hoa hướng dương.

Nhưng khi 6 giờ Lộ Kiều không có xuất hiện, 7 giờ khi cũng không có xuất hiện.

Hắn nhiều lần gọi điện thoại cho Lộ Kiều, vẫn luôn không có người bắt máy.

Đêm qua Lộ Kiều một câu "Không gặp không về", làm Khương Dịch Duy chờ đến 7 giờ ngày hôm sau.

Nhân viên trang viên suối nước nóng khuyên Khương Dịch Duy rất nhiều lần, bảo hắn đừng đợi, không ngừng nói đêm nay còn có người khác đặt trước nhà kính pha lê.

Khương Dịch Duy lúc này mới đứng dậy rời đi.

Phía sau nhân viên nhỏ giọng nghị luận: "Lão tổng cư nhiên bị cho leo cây cả đêm, Lộ Kiều cũng thật quá đáng a!"

"Ai nói không phải đâu! Đêm qua có khách đem hình ảnh Khương Dịch Duy ở nhà kính chờ Lộ Kiều phát cả lên Weibo rồi, không ít người ở Weibo ngồi xổm chờ tiếp. Này nếu là nháo lên, đã có thể náo nhiệt."

Khương Dịch Duy hơn 8 giờ về đến nhà, vừa vào trong sân chính là thân ảnh Louis chạy về phía mình.

Khương Dịch Duy không giống bình thường khom lưng sờ sờ đầu Louis.



Louis cũng không muốn làm nũng, nó chạy đến chỗ Lộ Kiều té xỉu mà nằm sấp xuống, vẫn không nhúc nhích, tựa hồ đang nói cho hắn Lộ Kiều đã xảy ra chuyện gì.

Đáng tiếc Khương Dịch Duy đọc không hiểu động tác Louis, cất bước vào nhà.

Louis đối với bóng dáng kêu to, thấy Khương Dịch Duy thờ ơ, mới đứng dậy đi theo.

Đẩy cửa vào nhà, trừ bỏ di dộng Lộ Kiều để trên bàn trà, cũng không phát hiện Lộ Kiều thân ảnh.

-

Cùng lúc đó, Lộ Kiều đang ở bệnh viện rốt cuộc cũng thanh tỉnh.

Gỡ dây truyền dịch ở mu bàn tay, cậu nhìn ra ngoài cửa sổ, một màu xanh thẳm.

Lộ Kiều trong lòng cả kinh, xuống giường liền phải rời đi.

"Ngươi còn không thể đi!" Có hộ sĩ ở phía sau Lộ Kiều kêu lên, "Bác sĩ Đoạn dặn ta nhìn ngươi, hắn hiện tại đang phẫu thuật, ngươi đi như vậy rồi ta có thể ăn nói với hắn như thế nào a!"

Lộ Kiều làm như không nghe thấy mà đi ra ngoài, đi được mấy bước, bỗng nghe thấy thanh âm Đoạn Diễn Lâm.

"Thực xin lỗi, ta đã cố gắng hết sức... Ta không thể... đem Mỹ Thiên cứu về."

Lộ Kiều ngừng bước chân, theo thanh âm nhìn về phía Đoạn Diễn Lâm.

Đoạn Diễn Lâm vừa mới từ phòng cấp cứu bước ra, bên cạnh là cha của Quý Mỹ Thiên.

Cha Quý Mỹ Thiên đang khóc, ngay sau đó là cảnh tượng Quý Mỹ Thiên được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật.

Lộ Kiều đi qua nhìn, Quý Mỹ Thiên an an tĩnh tĩnh mà nằm trên giường. Cùng với lúc mẹ cậu mất, giống nhau như đúc.

Nhìn thấy Lộ Kiều, Đoạn Diễn Lâm thấp giọng nói: "Ngươi về phòng bệnh chờ ta, ta có một số việc cần xử lý."

Hộ sĩ đuổi theo Lộ Kiều vừa kịp thời chạy tới, túm cánh tay Lộ Kiều đem người kéo vào phòng bệnh.

Lộ Kiều dường như hồn bay phách tán mà đi theo nàng.

Đi một lúc, cậu dừng chân hỏi: "Đoạn Diễn Lâm không phải nói bệnh tim di truyền không sợ phát sớm, chỉ cần đúng hạn uống thuốc, liền không có việc gì sao? Vậy Quý Mỹ Thiên... vì cái gì mà chết?"

Hộ sĩ bị hỏi đến sửng sốt, nói: "Lần này hắn phát bệnh quá đột ngột, bệnh phát khi bọn họ đang tập thể dục buổi sáng, khi bạn học trở về phòng học giúp hắn thuốc đã không kịp rồi..."

"Vận khí của ta, hẳn là tính không tồi đi..." Lộ Kiều cúi đầu, may mắn mình còn có thể tỉnh lại.

Lộ Kiều nói chuyện với hộ sĩ được mười phút thì Đoạn Diễn Lâm đến, hắn muốn nói lại thôi, ngữ khi trầm trọng nói: "Lộ Kiều, ta kiến nghị ngươi nằm viện quan sát mấy ngày, hôm nay ngươi phát bệnh quá đột ngột."

"Được." Lộ Kiều không từ chối, gật đầu nói, "Nhưng ta phải đi đến trang viên suối nước nóng xem Khương Dịch Duy còn có ở đó không, ta sợ hắn ở đó chờ ta. Chờ ta nhìn thấy hắn, nói với hắn một tiếng liền nhập viện."

"Ta đưa ngươi."

Ngồi ở trong xe Lộ Kiều mới bình tĩnh lại, vuốt túi quần muốn tìm điện thoại gọi cho Khương Dịch Duy, lại phát hiện điện thoại không ở trên người. Hỏi mượn Đoạn Diễn Lâm, di động hắn hết pin, tự động tắt máy.

Lộ Kiều để Đoạn Diễn Lâm lái xe: "Trực tiếp đến trang viên suối nước nóng đi, hắn không chừng còn ở đó..."

Một đường không nói gì.

Xe dừng ở trang viên, Lộ Kiều xuống xe lại chậm chạp không đi vào.

Đoạn Diễn Lâm có chút lo lắng, hạ cửa sổ xe xuống hỏi nhỏ: "Như thế nào không đi vào?"

Đôi tay Lộ Kiều nắm thật sự khẩn, xoay người nhìn Đoạn Diễn Lâm, mở miệng hỏi: "Ta sẽ chết sao?"

Đoạn Diễn Lâm xua tay với Lộ Kiều, cánh tay xuyên qua cửa xe nắm lấy bả vai Lộ Kiều, hỏi: "Ngươi muốn chết sao?"

Lộ Kiều lắc đầu: "Không muốn."

"Vậy ngươi liền phải tin tưởng rằng chắc chắn mình không chết được." Đoạn Diễn Lâm hất cằm về phía trang viên, "Vì Khương Dịch Duy, ngươi cũng không thể chết."

Lộ Kiều nhẹ nhàng "Ân" một tiếng, cùng Đoạn Diễn Lâm nói lời cảm tạ, sau đó hướng trang viên đi.

Ở cách đó không xa là paparazi khi biết được Khương Dịch Duy muốn ở trang viên suối nước nóng tổ chức sinh nhật cho Lộ Kiều nên liền thủ sẵn ở chỗ này. Tuy rằng biết Khương Dịch Duy đã rời đi, nhưng bởi vì muốn kiếm tin tức của người khác mà bọn họ vẫn ở đây không rời. Ai ngờ có thể nhìn thấy Lộ Kiều cùng nam nhân khác xuất hiện ngoài cửa trang viên.

Chụp được ảnh của Lộ Kiều cùng Đoạn Diễn Lâm, có người nói: "Ảnh chụp gửi cho Khương Dịch Duy đi, không biết hắn có thể hay không đem tiền đem tin tức áp xuống."

"Nhưng ảnh này chụp cũng không rõ ràng lắm a... Cũng không nhìn thấy người trong xe trông như thế nào."

"Này đều không quan trọng, trước gửi qua đi rồi lại nói."

Nói rồi hắn liền lấy di động, gọi điện thoại cho Khương Dịch Duy.

25-Oct-21

Editor: ui ui sắp ngược rùi....

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau