Sau Khi Kết Hôn Với Nhà Giàu Lắm Quyền, Tôi Bỗng Nổi Đình Nổi Đám

Chương 13: Bắt đầu

Trước Sau
[Chời đù mé trâu bò dị.]

[Ôi chu choa mạ ới! Vậy tức là số 10 có thể nâng 1.5 người đàn ông trưởng thành bằng một tay á?]

[A a a a mau mau cược xem phải anh Hành không đi? Cơ thể cường tráng của anh Hành chắc cũng phải nâng được chứ?]

[Tính ra vừa đỡ cái là đã đặt xuống ngay nên lực tay chắc không khủng khiếp như mọi người nói đâu ha? Rèn luyện thường xuyên chắc cũng làm được chứ hả?]

Hành động trong lúc lơ đãng kia của Tạ Tỉ đã khiến khán giả thảo luận kịch liệt xem chuyện có thể dùng một tay nâng vật nặng chín mươi lăm ký hay không.

Vô hình chung không ai phát hiện toàn bộ độ hot đều dồn hết vào số 10.

Ngay cả đạo diễn Hầu cũng không ngờ hiệu quả lại tốt đến thế, cho nên tỉnh bơ quay đầu bảo phó đạo diễn.

Phó đạo diễn thông báo tình hình cho MC nghe, vì vậy máy quay lại nhắm vào Tạ Tỉ, MC hỏi: "Thầy 10 này, sao thầy mang nhiều thịt hộp vậy? Không mang quần áo theo?"

Tạ Tỉ chỉ hai cái túi tầm thường đặt cách đó không xa: "Có mang theo, quần áo của tôi ở đó. Còn thịt hộp này là cho nhóc con nhà tôi ăn. Là một cún con chưa dứt sữa bao lâu, ở nhà không ai chăm sóc nên mới dắt theo, tôi có hỏi chương trình trước khi dắt đến rồi."

Cún con đang nằm nghĩ ngơi trong balo thú cưng cách đó không xa vừa nghe thấy câu này, thì mở đôi mắt âm u ra: Cậu mới mới dứt sữa đấy.

Tạ Tỉ vừa giải thích xong đã hắt xì một phát: Ể? Cu cậu có phải đang rất cảm động hay không?

Tiếc là còn đang livestream, không thể nào nhận được nhiệt tình của cu cậu.

[Phụt, tui cảm nhận được bất đắc dĩ của một quan hốt phân! Một vali thịt hộp cho cún to tướng... như thế VS một balo bé tí... như này, ha ha ha! Số 10 là cún nô chắc rồi! Nhưng làm gì có ai chối từ được lông xù xù đâu!]

[Chỉ có mình tui muốn thấy bé con của số 10 hả?]

[+1]

Lòng MC cũng hơi ngứa ngáy, nhưng nhớ đến nhiệm vụ của mình nên vội vàng chuyển đề tài sang thầy cô khác.

Nhưng bởi vì cái vali này cho nên ai cũng chú ý số 10.

Đặc biệt là Tạ Đông Vũ và Nghiêm Văn Đình.

Tạ Đông Vũ vừa tức vừa ghen tị, khi gã còn nhỏ, Tạ Tỉ là cậu cả nhà họ Tạ, còn gã chỉ là con nuôi.

Bởi vì không thể cho thân phận ra ánh sáng nên gã đã chịu không biết bao nhiêu lời chế nhạo của người làm khi còn nhỏ, mấy người đó toàn chó cậy thế chủ vì muốn nịnh Tạ Tỉ nên toàn lén lút đâm chọc gã, còn cố ý để gã nghe.

Cũng may sau khi nhà họ Giản phá sản, không lâu sau đó ông Giản cũng chết vì bệnh nặng, nhà họ Tạ còn tranh thủ thu mua một mớ công ty của nhà họ Giản, mà người thừa kế duy nhất của nhà họ Giản là chú Giản cũng bóc lịch vì tội mưu sát không thành.

Đến bây giờ nhà họ Giản gần như biến mất hoàn toàn khỏi thành phố J.

Tạ Tỉ không có nhà ngoại chống lưng, ba Tạ sau khi cưới dì Tạ xong cũng không quan tâm Tạ Tỉ như xưa, sau đó còn vịnh vào chuyện Tạ Tỉ comeout để đuổi cậu khỏi nhà.

Vốn Tạ Đông Vũ nghĩ chuyện tính cách Tạ Tỉ thay đổi và bệnh kén ăn của cậu là do bị Nghiêm Văn Đình đá, hơn nữa còn cho rằng Tạ Tỉ đã sớm không cầm cự được bao lâu vì mấy lời chửi mắng trên mạng kia, thậm chí có thể đi đời nhà ma luôn trong màn livestream thưởng thức món ngon bốn phương kia.

Ai ngờ Tạ Tỉ còn sống.

Gã chỉ có thể tiếp tục cho nhà sản xuất Lý nghĩ cách giải quyết Tạ Tỉ, nhưng Tạ Tỉ vừa tham gia chương trình đã sửa kịch bản, đúng là chó ngáp phải ruồi mà, hên cho anh ta rồi!

Những nghĩ đến chuẩn bị của nhà sản xuất Lý, Tạ Đông Vũ cắn răng, đôi mắt dưới mặt nạ trở nên hung ác: Để gã chống mắt coi Tạ Tỉ còn nhảy tưng tưng được mấy ngày nữa.

Tâm trạng Nghiêm Văn Đình rất phức tạp, gã không biết chuyện Tạ Tỉ tham gia tiết mục này còn sớm hơn cả gã, cũng không biết Tạ Đông Vũ có nhúng tay vào chuyện này.

Còn tưởng Tạ Tỉ vì biết gã cũng đến nên mới tìm đủ mọi cách đến theo.

Tình cảm của Nghiêm Văn Đình với Tạ Tỉ rất phức tạp, tình cảm khi cả hai còn trẻ, Tạ Tỉ vừa đẹp vừa hết lòng hết dạ với gã, nói gã không rung động dù chỉ thoảng qua là giả.



Nhưng ai bảo Tạ Tỉ bây giờ không còn là cậu cả nữa? Vốn gã muốn nhà họ Tạ thừa nhận gã, mượn thế lực nhà họ Tạ để thành công và thay đổi cuộc sống của mình mà thôi.

Ai biết Tạ Tỉ cứng như vậy, thật sự quyết tâm rời khỏi nhà họ Tạ chỉ vì gã.

Lúc đầu Nghiêm Văn Đình nghĩ dù gì Tạ Tỉ cũng là người họ Tạ, qua một hai năm chắc sẽ ổn lại, nhưng ai mà biết, mới chớp mắt thôi mà nhà họ Tạ đã nâng một đứa con nuôi lên làm cậu cả thay thế vị trí của Tạ Tỉ.

Một người là thiếu gia chân chính nhưng bị gia tộc từ bỏ nên rơi vào hoàn cảnh khốn cùng tuyệt vọng; một người tuy là con nuôi nhưng lại nắm quyền ở Tạ thị, ai cũng biết nên chọn người nào.

Thế nên... năm năm trước Tạ Tỉ vì Nghiêm Văn Đình mà bị nhà họ Tạ vứt bỏ, năm năm sau, Tạ Tỉ bị Nghiêm Văn Đình đá.

Nhưng Tạ Tỉ rất si tình, nên khi Nghiêm Văn Đình nhìn thấy Tạ Tỉ lần nữa, tâm trạng gã hơi rối rắm.

Tạ Tỉ không biết thằng chó Nghiêm Văn Đình còn cho rằng mình đến vì gã, cậu dần quen với nhịp độ chương trình, một đường thuận buồm xuôi gió, đối mặt với máy quay cũng rất bình tĩnh và thong dong.

Livestream bắt đầu từ tám giờ sáng đến tám giờ tối, còn lại là thời gian tự do.

Bởi vì hôm nay là ngày đầu tiên cho nên chương trình có chuẩn bị cơm trưa cho mọi người, không quay lúc các khách mời ăn cơm, sợ fans có thể đoán được thân phận qua môi hay chi tiết nào đó.

Chờ đến khi các khách mời ăn xong, chương trình mới tiếp tục.

Khán giả xem livestream tiếc hùi hụi lại tiếp tục mắng chương trình không phải người.

[Chương trình chơi gì ác vậy, ngay cả gợi ý cũng không cho! Vầy bảo tụi mình đoán thế nào?]

[Ít nhất cũng phải cho miếng gợi ý chứ!]

Đạo diễn Hầu cứ như đi guốc trong bụng khán giả, ông bình tĩnh nói: "Buổi sáng nay quay rất thành công, rất cảm ơn các thầy cô đã phối hợp, bởi vì hôm nay là ngày quay đầu tiên, vài thầy cô vẫn chưa quen nên ê-kíp chương trình tạm bỏ qua. Nhưng từ tối hôm nay đến những ngày tiếp theo, các thầy cô phải tự lo cho cơm nước của mình."

[??? Tự lo?]

[Đừng có nói là ý kia nha.....]

[Gửi đồng cảm qua màn hình! Ha ha ha khách mời lần này thảm thế? Mùa trước là được hầu tận răng ăn ngon ngủ kỹ các thứ, kết quả chương trình ác ôn không chỉ sửa thể lệ mà còn bắt tự nấu cơm?]

[Nhưng nghĩ đến chuyện anh nhà tui cũng ở đây, tui lập tức cảm thấy ê-kíp này không phải người!]

Không chỉ khán giả không ngờ, cả khách mời cũng không ngờ tới.

Đàm Giai Giai không biết nấu ăn, hơn nữa ra mắt mười năm, cô đã sớm không cần tự động tay vào bất kì việc gì, bảo cô nấu cơm? Còn khó hơn lên trời.

Nhưng Đàm Giai Giai sẽ không nói trắng ra như vậy: "Đạo diễn, nếu yêu cầu bọn tôi tự lực cánh sinh, vậy ê-kíp chương trình sẽ cung cấp nguyên liệu nấu ăn à?"

Đạo diễn Hầu bình tĩnh nói: "Không cung cấp."

Các khách mời không tin được: "Không cung cấp? Bọn tôi dùng tiền mua của mọi người trong làng hả?"

Đạo diễn Hầu lắc đầu: "Hiển nhiên cũng không." Nếu chuẩn bị cho họ hết rồi, vậy còn quay gì nữa? Vượt biết bao gian khổ chọn địa điểm quay là nơi này, hiển nhiên cần tạo vài chủ đề rồi.

Đa số các khách mời không ai biết nấu ăn nên ai cũng đau đầu: "Cũng không đổi được, vậy bọn tôi nấu thế nào?"

Đạo diễn Hầu phát một chồng danh sách xuống: "Trên đó có ghi cách đổi điểm, có hai loại, một là dùng lao động đổi; hai là dùng đồ vật đổi."

Các khách mời thở phào nhẹ nhõm: "Dùng thứ gì để đổi? Sao lấy được điểm?" Dùng đồ họ mang đến để đổi à?

Nhưng bọn họ thở phào nhẹ nhõm nhanh quá rồi, đạo diễn Hầu phất tay, ê-kíp mang đến mười cây cung và mười cái lưới đánh cá.

Đây là kịch bản được nghĩ từ trước, đạo diễn Hầu cũng không đổi cái này.

Mọi người: "???" Đưa cung, chẳng nhẽ còn bảo họ săn thú.

Tựa núi tựa sông, nhưng luật pháp cấm ăn động vật hoang dã!



Đạo diễn Hầu giải thích: "Không được ăn động vật hoang dã thật, chương trình cũng không dám. Nhưng chương trình đã sớm rào bên ngoài cánh rừng trên đỉnh núi, xung quanh cũng không có thú hoang nên mọi người cứ an tâm, tất cả đều là gà vịt ngỗng thỏ bọn tôi mua rồi thả ra, tất cả đều ăn được, nhưng sao bắt được nó để ăn đều dựa vào bản lĩnh của mỗi người.

Nếu thật sự không săn được, chương trình cũng có phương án dự phòng, có thể đi bắt cá trong sông, chương trình đã hỏi người dân trong làng, bọn họ cho phép chúng ta bắt.

Đương nhiên, nếu có thầy cô không săn được động vật, cá cũng không bắt được nốt........ thế có thể dùng lao động để đổi điểm, trên giấy có viết mọi người giúp người trong làng làm việc bao lâu thì được bao nhiêu điểm cũng như nhiêu đó điểm đổi được nguyên liệu gì."

Nhóm khách mời: "......"

[Ha ha ha mới nãy thôi tui còn đồng cảm, giờ chuyển sang thương hại luôn rồi, thảm gì thảm dữ vậy!]

[Khách mời thảm nhất trong lịch sử!]

[Các thầy cô: Thì ra chúng ta không đến quay chương trình mà đến để cải tạo?]

[Trước khi tham gia chương trình: Mười ngón tay không dính nước; sau khi tham gia chương trình: Săn thú bắt cá lao động gánh nước nấu ăn chẻ củi, hãy gọi tôi là nghệ sĩ toàn năng!]

[Ha ha ha tui thấy chương trình quá lắm rồi á.]

Đạo diễn Hầu nhỏ giọng đằng hắng, cứ như không thấy biểu cảm đau khổ của mọi người sau lớp mặt nạ: "Vì ngừa chuyện thật sự có thầy cô ăn không no, mười thầy cô sẽ chia thành hai đội, sẽ dựa vào số điểm còn lại của mỗi đội để chọn đội thắng lợi, năm người chiến thắng sẽ nhận được phần thưởng, nhưng tổng số điểm dư trong suốt quá trình quay chương trình cao nhất sẽ có phần thưởng lớn, nếu không được nữa, cũng có thể dùng điểm được nhận khi chiến thắng để đổi nguyên liệu nấu ăn cầm hơi."

Đương nhiên chương trình đã nghĩ đủ biện pháp trước viễn cảnh bọn họ đói queo râu, nếu thế này rồi vẫn không no vậy thì ê-kíp cũng bó tay.

Các khách mời liếc nhau, đến nước này rồi, không lẽ bảo mình không được trước mặt bàn dân thiên hạ?

Cho dù có không được cũng phải được.

Các khách mời căng thẳng, không ai ý kiến, đạo diễn Hầu cho một người cầm một cái hộp ra: "Bên trong có mười trái bóng, năm trái đỏ năm trái xanh, ai cùng màu thì chung một đội."

Tiếp theo mọi người lần lượt bóc bóng, bắt đầu từ số 1, rất nhanh đã chia đội xong.

Tạ Tỉ bóc được bóng đỏ, bốn thành viên còn lại của đội bao gồm, Phó Hạc Hành, Phù Hải Thần, Đồng Ny Ny và...... Tạ Đông Vũ.

Nhưng Tạ Tỉ ngứa mắt Tạ Đông Vũ, đương nhiên Tạ Đông Vũ cũng không có nhu cầu chung team với Tạ Tỉ.

Mục đích tham gia chương trình lần này của Tạ Đông Vũ là Nghiêm Văn Đình, sao có thể đứng ở team địch của Nghiêm Văn Đình được.

Mấy năm nay Tạ Đông Vũ được ba Tạ tập trung bồi dưỡng, được cưng chiều, làm Tạ Đông Vũ nghĩ mình thượng đẳng, thế giới phải quay quanh mình.

Hơn nữa nhà sản xuất Lý kia sẽ ra tay sớm thôi, Tạ Tỉ chắc chắn không thoát được, chương trình chắc chắn sẽ huỷ hợp đồng với người có scandal.

Đến khi có gièm pha rồi, mọi người nhìn lại sự thù địch của gã với Tạ Tỉ chắc chắn sẽ cho rằng gã đã biết đối phương là người thế nào nên mới hành động thế, khi ấy chắc chắn sẽ thấy gã ghét ác như thù, thẳng như ruột ngựa.

Huống chi, hiện tại gã đang đeo mặt nạ, không ai biết là ai, Tạ Đông Vũ nói thẳng: "Tôi không muốn chung đội với thầy 10."

Tạ Đông Vũ vừa nói xong, mọi người ở đây đều sửng sốt:??

[....?? Ủa ê? Đừng nói thầy 9 có thù với thầy 10 nha?]

[Kích thích vậy luôn? Mới bắt đầu mà đã thơm mùi thuốc súng vậy rồi?]

Đạo diễn Hầu nhíu mày, vừa định nói gì đó thì Tạ Tỉ cũng từ tốn mở miệng: "Trùng hợp làm sao, đúng lúc tôi cũng không muốn chung đội với cậu."

[Trâu bò vậy, làm căng luôn?! Ha ha ha ha tui thích!]

[Đánh đi đánh đi đánh đi!]

–---

Ngọc Thuỵ: Mặc dù chị beta đề cử sửa Thầy 10 thành thầy số 10, nhưng tui thấy thầy 10 thân thiện hơn nên để, hehehe.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau