Sau Khi Ly Hôn Chúng Tôi Lại Kết Hôn
Chương 15
Thời hạn cấm túc của Tân Yên cũng sớm kết thúc, cậu chuẩn bị nhập học, hôm nay Quách Viên An liền kéo cậu đi nộp hồ sơ nhập học cũng như đi mua sắm rồi đến nhà cô dùng bữa cùng ba mẹ cô, hai người vừa trở về sau chuyến du lịch dài rất mong gặp Tân Yên
Tân Yên ban đầu muốn từ chối nhưng Quách Viên An liên tục năn nỉ dùng đủ trò rốt cuộc cậu cũng đồng ý đến, chỉ là cậu vẫn chưa biết sẽ nhìn Quách Nghiêm Hạo như thế nào
Hai người nộp xong hồ sơ, Quách Viên An liền kéo Tân Yên đi mua sắm
“Nghĩ lại chúng ta thế mà sắp trở thành sinh viên rồi đấy, thật nhanh quá đi mất, sau này Yên yên sẽ trở thành một người nổi tiếng, ôi tưởng tượng thôi cũng thấy cậu xuất sắc thế nào rồi”
Tân Yên cười cười, cậu không hề nói cho Quách Viên An biết bản thân thế nhưng đã đăng ký tận hai trường học hai ngành cùng một lúc, cậu suy nghĩ kỹ rồi ít nhất cậu cũng phải biết về kinh doanh như vậy mới có thể có điểm chung với Quách Nghiêm Hạo sau này mới thể giúp cho Quách Nghiêm Hạo được chứ
Quách Nghiêm Hạo hôm nay xử lí xong việc trong công ty nên trở về sớm, hơn nữa mẹ Quách đã gọi điện bảo hắn về nhà sớm để dùng cơm, hắn đâu dám trở về trễ, nhưng nghĩ đến việc anh em bọn họ chưa làm hoà Quách Nghiêm Hạo có chút khó xử
Lúc Quách Nghiêm Hạo trở vể nhà, vừa vào phòng khách hắn liền nhìn thấy Tân Yên, hắn bất động một lúc, đã hai tháng hơn bọn họ chưa từng gặp lại, đột nhiên nhìn thấy Tân Yên khiến hắn không biết nên làm gì trong lúc này
Tân Yên cũng bất ngờ khi nhìn thấy Quách Nghiêm Hạo mặc dù cậu đã chuẩn bị tinh thần sẽ gặp mặt Quách Nghiêm Hạo nhưng vừa nhìn thấy hắn cậu ngơ ngác không biết hành xử thế nào
Mẹ Quách nhìn thấy Quách Nghiêm Hạo cứ đứng ở đó liền lên tiếng
“Nghiêm Hạo về rồi sau, lên phòng thay đồ rồi cùng dùng bữa, mọi người đang đợi con đấy”
Quách Nghiêm Hạo gật đầu sau đó liền nhanh chân bước lên lầu, hắn muốn nhanh chóng rời đi cái không khí ngượng ngùng này
Quách Viên An nhìn Tân Yên sau đó nhìn bộ dạng anh trai mình mà chỉ biết lắc đầu, nhưng dù thế nào cô cũng sẽ bắt anh trai chịu trách nhiệm còn có để anh trai cô sớm quên đi người con gái không tốt Hạ Linh kia đi
Bữa cơm diễn ra không khí có chút không bình thường, ba Quách và mẹ Quách đều nhận ra nhưng hai người không lên tiếng, muốn thử xem cả ba đứa trẻ sẽ làm gì
Quách Viên An gắp nhiều thức ăn vào chén củ Tân Yên
“Yên yên cậu ăn nhiều vào, từ hôm sinh nhật đến giờ ngày càng ốm”
Quách Viên An cố ý nhấn mạnh từ sinh nhật khiến tay gắp thức ăn của Quách Nghiêm Hạo dừng lại trong vài giây
“Anh hai cũng ăn nhiều một chút đấy, nếu không lại không khoẻ mà xảy ra chuyện đấy”
Quách Nghiêm Hạo trừng mắt nhìn Quách Viên An đang khiêu khích, Tân Yên đặt tay lên tay cô ra hiệu đừng gây thêm chuyện, Quách Viên An lúc này mới không gây sự với Quách Nghiêm Hạo mà nghiêm túc dùng bữa
Bữa ăn kết thúc, ba Quách gọi hai anh em Quách Nghiêm Hạo lên phòng nói chuyện, Tân Yên ở dưới bếp phụ mẹ Quách dọn dẹp chén đũa
“Tân Yên này, lần trước sinh nhật con ta không có ở đây không thể tặng quà sinh nhật cho con, nếu như Yên yên có thích gì cứ nói với ta ta sẽ tặng cho con xem như quà bù lại”
Tân Yên liền lắc đầu
“Không cần ạ, quà cáp gì đó con không quan trọng, sinh nhật năm nay có An an tổ chức cho con là con đã vui mừng lắm rồi, bác không cần phải tặng quà gì đó con không dám nhận”
Mẹ Quách nhìn bộ dạng của cậu không khỏi cười đúng là một đứa trẻ ngoan, hai người cùng nhau dọn dẹp chén đũa sau đó ra phòng khách dùng tráng miệng
Lúc này một tiếng động vô cùng lớn phía trên lầu phát ra khiến cho hai người Tân Yên và mẹ Quách giật mình, cả hai nhanh chóng đi lên lầu xem có chuyện gì
Vừa lên đến lầu liền nghe tiếng mắng chửi lớn tiếng của ba Quách, mẹ Quách liền đẩy cửa vào bên trong can ngăn, Quách Nghiêm Hạo lúc này đang quỳ ở đó, đầu hắn đang chảy máu, Quách Viên An thì lo lắng muốn giúp anh trai lau máu thì bị hắn né ra
Tân Yên lo lắng chạy xuống dưới nhà lấy hộp cứu thương lên, cậu muốn giúp Quách Nghiêm Hạo sát trùng nhưng hắn lại né ra, ba Quách thấy vậy tức giận mà quát lớn
“Cứ mặc kệ nó, ta không có đứa con trai cứng đầu như vậy, bản thân đã làm ra việc gì một tí trách nhiệm cũng không có”
“Nhưng rõ ràng đêm đó cả hai bọn con đều không tỉnh táo, chuyện đã xảy ra cũng đã xảy ra hơn nữa Tân Yên là con trai, ba bắt con chịu trách nhiệm không lẽ con phải cưới cậu ta hay sao”
Quách Nghiêm Hạo cãi lại, hắn vẫn cảm thấy chuyện này người tình ta nguyện thì có gì phải làm lớn chuyện lên như vậy
“Bác Quách người đừng trách Nghiêm Hạo, chuyện này quả thật là cháu tình nguyện, mọi chuyện dù gì cũng đã xảy ra, cháu không sao cả, không cần phải chịu trách nhiệm gì đó”
Tân Yên lên tiếng bênh vực cho Quách Nghiêm Hạo, cậu không muốn vì chuyện này khiến gia đình hắn xào xáo
“Yên yên cháu đừng biện hộ cho nó, chuyện nó làm nó phải có trách nhiệm, là nay hay nữ không quan trọng quan trọng nó chưa hề có một tí trách nhiệm ngay cả việc cháu sau ngày hôm đó phải nhập viện nó cũng không đến hỏi han nửa lời, người như nó không cần cầu xin, Quách Nghiêm Hạo con thật khiến ta thất vọng”
Ba Quách nói, mẹ Quách dường như đã hiểu ra mọi chuyện mà đưa ánh mắt nhìn Tân Yên sau đó nhìn Quách Nghiêm Hạo
“An an con đưa Tân Yên xuống dưới phòng khách đi, chuyện ở đây để ba mẹ nói chuyện, ba mẹ nhất định sẽ cho Tân Yên một sự công bằng đáng có”
Quách Viên An ngoan ngoãn mà kéo Tân Tên rời đi, cửa phòng đóng lại, Tân Yên đưa mắt nhìn Quách Viên An, cậu không biết nên nói thế nào với cô, cậu đã từng nghĩ đến việc cô biết mọi chuyện nhưng cậu vẫn không thể nào tin được Quách Viên An thật sự sẽ mang chuyện này nói cho ba Quách nghe
“Cậu không cần biện minh cho anh ấy Yên yên cậu an tâm tớ nhất định không để bạn mình thiệt thòi”
Quách Viên An ôm lấy Tân Yên, Tân Yên oà khóc cậu không biết tại sao mình lại khóc nhưng nhìn thấy Quách Viên An lo lắng cho mình đến như vậy cậu cảm thấy có lỗi
“Nhưng chuyện cũng không phải hoàn toàn là lỗi của anh ấy, cả hai đều bị chuốc thuốc, chuyện xảy ra tớ không trách anh ấy, đừng trách anh ấy, chính tớ mới là người không cần anh ấy phải chịu trách nhiệm với mình”
Tân Yên ban đầu muốn từ chối nhưng Quách Viên An liên tục năn nỉ dùng đủ trò rốt cuộc cậu cũng đồng ý đến, chỉ là cậu vẫn chưa biết sẽ nhìn Quách Nghiêm Hạo như thế nào
Hai người nộp xong hồ sơ, Quách Viên An liền kéo Tân Yên đi mua sắm
“Nghĩ lại chúng ta thế mà sắp trở thành sinh viên rồi đấy, thật nhanh quá đi mất, sau này Yên yên sẽ trở thành một người nổi tiếng, ôi tưởng tượng thôi cũng thấy cậu xuất sắc thế nào rồi”
Tân Yên cười cười, cậu không hề nói cho Quách Viên An biết bản thân thế nhưng đã đăng ký tận hai trường học hai ngành cùng một lúc, cậu suy nghĩ kỹ rồi ít nhất cậu cũng phải biết về kinh doanh như vậy mới có thể có điểm chung với Quách Nghiêm Hạo sau này mới thể giúp cho Quách Nghiêm Hạo được chứ
Quách Nghiêm Hạo hôm nay xử lí xong việc trong công ty nên trở về sớm, hơn nữa mẹ Quách đã gọi điện bảo hắn về nhà sớm để dùng cơm, hắn đâu dám trở về trễ, nhưng nghĩ đến việc anh em bọn họ chưa làm hoà Quách Nghiêm Hạo có chút khó xử
Lúc Quách Nghiêm Hạo trở vể nhà, vừa vào phòng khách hắn liền nhìn thấy Tân Yên, hắn bất động một lúc, đã hai tháng hơn bọn họ chưa từng gặp lại, đột nhiên nhìn thấy Tân Yên khiến hắn không biết nên làm gì trong lúc này
Tân Yên cũng bất ngờ khi nhìn thấy Quách Nghiêm Hạo mặc dù cậu đã chuẩn bị tinh thần sẽ gặp mặt Quách Nghiêm Hạo nhưng vừa nhìn thấy hắn cậu ngơ ngác không biết hành xử thế nào
Mẹ Quách nhìn thấy Quách Nghiêm Hạo cứ đứng ở đó liền lên tiếng
“Nghiêm Hạo về rồi sau, lên phòng thay đồ rồi cùng dùng bữa, mọi người đang đợi con đấy”
Quách Nghiêm Hạo gật đầu sau đó liền nhanh chân bước lên lầu, hắn muốn nhanh chóng rời đi cái không khí ngượng ngùng này
Quách Viên An nhìn Tân Yên sau đó nhìn bộ dạng anh trai mình mà chỉ biết lắc đầu, nhưng dù thế nào cô cũng sẽ bắt anh trai chịu trách nhiệm còn có để anh trai cô sớm quên đi người con gái không tốt Hạ Linh kia đi
Bữa cơm diễn ra không khí có chút không bình thường, ba Quách và mẹ Quách đều nhận ra nhưng hai người không lên tiếng, muốn thử xem cả ba đứa trẻ sẽ làm gì
Quách Viên An gắp nhiều thức ăn vào chén củ Tân Yên
“Yên yên cậu ăn nhiều vào, từ hôm sinh nhật đến giờ ngày càng ốm”
Quách Viên An cố ý nhấn mạnh từ sinh nhật khiến tay gắp thức ăn của Quách Nghiêm Hạo dừng lại trong vài giây
“Anh hai cũng ăn nhiều một chút đấy, nếu không lại không khoẻ mà xảy ra chuyện đấy”
Quách Nghiêm Hạo trừng mắt nhìn Quách Viên An đang khiêu khích, Tân Yên đặt tay lên tay cô ra hiệu đừng gây thêm chuyện, Quách Viên An lúc này mới không gây sự với Quách Nghiêm Hạo mà nghiêm túc dùng bữa
Bữa ăn kết thúc, ba Quách gọi hai anh em Quách Nghiêm Hạo lên phòng nói chuyện, Tân Yên ở dưới bếp phụ mẹ Quách dọn dẹp chén đũa
“Tân Yên này, lần trước sinh nhật con ta không có ở đây không thể tặng quà sinh nhật cho con, nếu như Yên yên có thích gì cứ nói với ta ta sẽ tặng cho con xem như quà bù lại”
Tân Yên liền lắc đầu
“Không cần ạ, quà cáp gì đó con không quan trọng, sinh nhật năm nay có An an tổ chức cho con là con đã vui mừng lắm rồi, bác không cần phải tặng quà gì đó con không dám nhận”
Mẹ Quách nhìn bộ dạng của cậu không khỏi cười đúng là một đứa trẻ ngoan, hai người cùng nhau dọn dẹp chén đũa sau đó ra phòng khách dùng tráng miệng
Lúc này một tiếng động vô cùng lớn phía trên lầu phát ra khiến cho hai người Tân Yên và mẹ Quách giật mình, cả hai nhanh chóng đi lên lầu xem có chuyện gì
Vừa lên đến lầu liền nghe tiếng mắng chửi lớn tiếng của ba Quách, mẹ Quách liền đẩy cửa vào bên trong can ngăn, Quách Nghiêm Hạo lúc này đang quỳ ở đó, đầu hắn đang chảy máu, Quách Viên An thì lo lắng muốn giúp anh trai lau máu thì bị hắn né ra
Tân Yên lo lắng chạy xuống dưới nhà lấy hộp cứu thương lên, cậu muốn giúp Quách Nghiêm Hạo sát trùng nhưng hắn lại né ra, ba Quách thấy vậy tức giận mà quát lớn
“Cứ mặc kệ nó, ta không có đứa con trai cứng đầu như vậy, bản thân đã làm ra việc gì một tí trách nhiệm cũng không có”
“Nhưng rõ ràng đêm đó cả hai bọn con đều không tỉnh táo, chuyện đã xảy ra cũng đã xảy ra hơn nữa Tân Yên là con trai, ba bắt con chịu trách nhiệm không lẽ con phải cưới cậu ta hay sao”
Quách Nghiêm Hạo cãi lại, hắn vẫn cảm thấy chuyện này người tình ta nguyện thì có gì phải làm lớn chuyện lên như vậy
“Bác Quách người đừng trách Nghiêm Hạo, chuyện này quả thật là cháu tình nguyện, mọi chuyện dù gì cũng đã xảy ra, cháu không sao cả, không cần phải chịu trách nhiệm gì đó”
Tân Yên lên tiếng bênh vực cho Quách Nghiêm Hạo, cậu không muốn vì chuyện này khiến gia đình hắn xào xáo
“Yên yên cháu đừng biện hộ cho nó, chuyện nó làm nó phải có trách nhiệm, là nay hay nữ không quan trọng quan trọng nó chưa hề có một tí trách nhiệm ngay cả việc cháu sau ngày hôm đó phải nhập viện nó cũng không đến hỏi han nửa lời, người như nó không cần cầu xin, Quách Nghiêm Hạo con thật khiến ta thất vọng”
Ba Quách nói, mẹ Quách dường như đã hiểu ra mọi chuyện mà đưa ánh mắt nhìn Tân Yên sau đó nhìn Quách Nghiêm Hạo
“An an con đưa Tân Yên xuống dưới phòng khách đi, chuyện ở đây để ba mẹ nói chuyện, ba mẹ nhất định sẽ cho Tân Yên một sự công bằng đáng có”
Quách Viên An ngoan ngoãn mà kéo Tân Tên rời đi, cửa phòng đóng lại, Tân Yên đưa mắt nhìn Quách Viên An, cậu không biết nên nói thế nào với cô, cậu đã từng nghĩ đến việc cô biết mọi chuyện nhưng cậu vẫn không thể nào tin được Quách Viên An thật sự sẽ mang chuyện này nói cho ba Quách nghe
“Cậu không cần biện minh cho anh ấy Yên yên cậu an tâm tớ nhất định không để bạn mình thiệt thòi”
Quách Viên An ôm lấy Tân Yên, Tân Yên oà khóc cậu không biết tại sao mình lại khóc nhưng nhìn thấy Quách Viên An lo lắng cho mình đến như vậy cậu cảm thấy có lỗi
“Nhưng chuyện cũng không phải hoàn toàn là lỗi của anh ấy, cả hai đều bị chuốc thuốc, chuyện xảy ra tớ không trách anh ấy, đừng trách anh ấy, chính tớ mới là người không cần anh ấy phải chịu trách nhiệm với mình”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất