Sau Khi Mất Trí Nhớ Người Yêu Cũ Xuất Hiện

Chương 367: 【 U Linh Biển Chết 】(41)

Trước Sau
Tóc của Anim bắt đầu dài ra và trở nên cực kỳ bóng mượt. Ánh sáng bóng mượt này giống như vảy của một con rắn, nhìn thấy ghê người.

Những lọn tóc màu xanh chuyển màu trải dài dưới đáy biển, giống như những con rắn vặn vẹo. Đôi đồng tử thuần trắng của gã nhìn thẳng vào Trần Xuyên Huệ, gã giơ cánh tay lên, khớp ngón tay dài ra một đoạn. Mặt của Anim không biểu cảm, nắm lấy cổ Trần Xuyên Huệ từ xa rồi nhấc cô lên.

Trần Xuyên Huệ kiệt sức khi bước ra khỏi biển hoa anh thảo. Trong chốc lát, sắc mặt cô tái nhợt, cánh tay buông thõng yếu ớt, ngón tay vô tình buông lỏng. Ngay lúc đó, hai viên đá mà cô giữ trong lòng bàn tay bất ngờ rơi xuống đất.

"Cạch" rơi xuống mặt đất. Những viên đá lăn trên mặt đất của 【U Linh Biển Chết】, tạo ra âm thanh vang vọng trống rỗng. Giống như trong trí nhớ của Diệp Sanh, mỗi lần Animus dùng xúc tu đẩy đá và đi đi lại lại trong thành phố trống rỗng.

Âm thanh trong trẻo và cô đơn.

Khuôn mặt của Anim vô cảm khi nghe thấy âm thanh này, nhưng đôi mắt thuần trắng của gã chứa đầy sự căm thù vặn vẹo.

Áp lực từ người điều hành thứ năm thật sự rất lớn. Điều đầu tiên có sự khác thường là nước. Thủy triều thay đổi mang theo sức mạnh hủy diệt mọi thứ.

Lực hấp dẫn của mặt trăng sẽ là mối đe dọa chết người đối với sinh vật trên trái đất. Tất cả các dị năng giả ngay cả khi đã quen với việc thở dưới biển sâu, vẫn đang trên bờ vực nghẹt thở.

"Trần Xuyên Huệ!" Dư Chính Nghị hét lớn.

Anim lộ bộ mặt thật của mình và trái tim của Dư Chính Nghị đã rơi về đúng chỗ.

Mặc dù cũng bị sức mạnh của Anim đè ép đến mức nội tạng xuất huyết nhưng Dư Chính Nghị vẫn nhanh chóng bình tĩnh lại. Hắn đưa tay ra, bóng dáng đột nhiên bắt đầu thay đổi, và sức mạnh thực sự của 【Đầu Bếp】 giờ đã lộ rõ. Chỉ thấy bóng của Dư Chính Nghị từ từ nhô lên khỏi mặt đất và đứng thẳng ở đằng sau hắn. Lúc đầu nó có hình dạng của một người màu đen, nhưng giây tiếp theo, dưới sự điều khiển của hắn, cái bóng đó biến thành một con "cá mập" linh động. Và ngay lập tức, 【Đầu Bếp】 dường như đã có được bản chất động vật của "cá mập".

Hắn có thể di chuyển dưới biển sâu một cách dễ dàng và tấn công trực tiếp vào Anim.

Anim lạnh lùng nhìn hắn.

Cổ tay của Anim lật một cái! Trong giây tiếp theo, mọi người dường như đã mất hết liên hệ trọng lực với mặt đất! Thân thể bỗng nhiên trôi nổi! Không chỉ có họ, bụi trên mặt đất cũng lần lượt bay lên.

Thế giới đang quay cuồng! Vào thời điểm quan trọng, "cái bóng" phía sau Dư Chính Nghị cũng thay đổi lần nữa và biến thành hình dạng "ưng". Đôi cánh dường như mọc ra từ xương sườn của hắn, bay trong không trung và bàn tay hắn biến thành những móng vuốt sắc nhọn!

Móng vuốt chụp vào mắt Anim! Quan chấp hành cấp S ngay từ đầu đã khó đối phó, chưa kể việc gã đã nhận lấy hai mũi tên từ Khronos!

Cơ thể của Anim tan chảy và gã tránh được đòn tổng lực của Dư Chính Nghị.

Vào giờ phút này, lòng căm thù Đế Quốc của hắn gần như ngang bằng với Đảo Bướm!

Khronos chết tiệt!

Đế Quốc chết tiệt!

Nếu không có hai mũi tên đó!

Làm sao gã có thể rơi vào tình thế thụ động như vậy!

Cơ thể của Anim tan chảy xuống đất, và lần tiếp theo gã xuất hiện trở lại, gã đang đứng trước cây thế giới bị chặt đứt. Anim nhặt hai viên đá nhỏ lên cầm trên tay, nghiêng đầu với vẻ mặt lạnh lùng và xa cách, giống như một vị "Vương" đang quan sát thành phố của mình.

【Thần hộ mệnh】 cuối cùng trong cây thế giới vẫn đang ngủ say.

Ban đầu gã không muốn hủy diệt 【U Linh Biển Chết】 vì đây là nhà của gã. Gã sợ người em trai ngu ngốc của mình sẽ không tìm được đường về. Vì vậy đã nhiều năm như vậy, 【U Linh Biển Chết】 vẫn được giữ gìn như cũ.

Nhưng hiện tại gã muốn rời đi, biện pháp duy nhất chính là phá hủy nơi này. Gã phải giải phóng 【Thần hộ mệnh】, lợi dụng sự sụp đổ của 【U Linh Biển Chết】 để trốn tránh sự theo dõi của Đế Quốc, giết nhóm người này rồi rời đi.

Anim ngẩng đầu lên và nhìn cây thế giới đầy lá.

Gã cầm hai viên đá trong lòng bàn tay.

Dường như Anim đang thì thầm: "Tôi sẽ xây cho em một 【U Linh Biển Chết】 mới."

Tay Anim từ từ chạm vào cây thế giới.

Cây thủy tức khổng lồ này trút bỏ lớp áo đỏ như máu và bắt đầu đâm cành, biến thành một cái cây lớn thực sự.



Rồi từ lòng bàn tay của Anim, bốn mùa dường như đang chảy dài.

Từ cây xanh tươi tốt vào mùa xuân đến những bông hoa nở rộ vào mùa hè.

Rồi những chiếc lá vàng héo dần vào mùa thu, và cuối cùng những cành cây mục nát cũng già đi vào mùa đông.

Bốn mùa do Anim kiểm soát không chỉ đơn thuần là sự sinh trưởng, già đi, bệnh tật và suy tàn của cây cối. Lấy gã làm trung tâm, cơ thể mỗi người dường như đã trải qua một đợt trao đổi chất. Trải qua hàng ngàn năm thay đổi, động vật và thực vật đã tiến hóa vô số cách trong cơ thể để thích nghi với sự thay đổi của các mùa. Bệnh tật ở người dễ xảy ra hơn khi mùa thay đổi. Nhưng bây giờ những thay đổi như vậy xảy ra ngay lập tức.

Mọi người vật lộn trong không khí bị điều khiển bởi trọng lực của thủy triều. Má ai cũng sưng tấy, da dẻ nóng bừng, đầu óc choáng váng!

Người điều hành thứ năm của Jeremiel, mặc dù đã bị Đế Quốc làm cho bị thương nặng nhưng vẫn có sức sát thương khủng khiếp như vậy. Căn bản bọn họ không dám tưởng tượng được Anim sẽ nhìn bọn họ với diện mạo như thế nào trong thời kỳ hoàng kim của gã.

Ngay từ đầu Anim thực sự không hề có ý định gặp bọn họ.

Tất cả những gì gã muốn gặp chỉ là Diệp Vẫn, nhưng gã không ngờ rằng cuối cùng Khronos lại đến.

【Hội Trưởng Hiệp Hội Bảo Vệ Động Thực Vật】 bắt đầu dần khôi phục lại hình dáng ban đầu. Da của gã có màu vàng đục nguyên bản của mặt trăng.

"Hắn sẽ phá hủy nơi này."

Dư Chính Nghị sửng sốt và cao giọng. "Gã muốn thả thần hộ mệnh."

Diệp Sanh có khối bát diện của Nhà Truyền Giáo và có thể nhanh chóng phục hồi tinh thần sau nhiều ảnh hưởng tiêu cực khác nhau. Cậu nín thở, lấy Search ra và chụp ảnh "linh hồn" thấp thoáng bên trong cái cây.

Nhưng chẳng bao lâu sau, Search đã cho cậu câu trả lời.

Trống rỗng.

......trống rỗng.

Search không thể chụp được "linh hồn".

Diệp Sanh cụp mắt xuống, cũng không ngoài ý muốn.

Đây là tuyến phòng thủ cuối cùng mà Anim dựng lên dưới biển để bảo vệ em trai mình. Có thể hình dung rằng sức mạnh phải trên mức dị giáo cấp A+.

Diệp Sanh nói: "Gã sẽ huỷ diệt 【U Linh Biển Chết】."

Nơi nguy hiểm thứ tư trên thế giới —— lúc này Anim muốn dùng cú ngã ở đây để đổi lấy sự sống còn của chính mình.

Dư Chính Nghị sửng sốt và nói: "Nếu gã có thể phá hủy nơi này, tại sao gã không trực tiếp làm điều đó ngay từ đầu mà lại giả vờ là 【Demeter】." Kẻ dị giáo cấp S xảo quyệt và độc ác, và hắn không tin rằng 【Hội Trưởng Hiệp Hội Bảo Vệ Động Thực Vật】 sẽ có tình cảm sâu sắc với quê hương của mình.

Diệp Sanh nói bằng giọng rất nhẹ: "Gã sợ em trai mình không tìm được nhà."

Dư Chính Nghị kinh ngạc quay đầu lại: "Cái gì?!"

Anim đứng trước cây thế giới khô héo, cảm thấy nơi này sắp sụp đổ, vẻ mặt lạnh lùng và xa cách. Khi còn nhỏ, sau khi chinh phục biển cả, gã bắt đầu giơ móng vuốt về phía đất liền và bầu trời xanh. Gã khao khát máu tươi và khao khát giết chóc, và cuộc hành trình của gã sẽ không bao giờ dừng lại. Vì vậy, đối với gã, đứa em chỉ có đầu óc của đứa trẻ ba tuổi chỉ là kẻ kéo chân sau. May mắn thay, cái kẻ kéo chân sau kia rất ngoan ngoãn, ngu ngốc và dễ bị lừa, nếu cho nó hai viên đá, nó có thể vui vẻ cả ngày.

Mỗi khi gã trở lại, Animus sẽ vui vẻ ôm hòn đá và chạy như bay về phía gã.

Animus không hiểu gì cả, nó thậm chí còn không có cảm xúc cô đơn. Vì thế hạnh phúc của nó thật đơn giản và trong sáng.

Một con sứa sống một mình trong 【U Linh Biển Chết】, giống như một đứa trẻ bị bỏ rơi trên mặt trăng.

Nó là người duy nhất trên hành tinh này, nhưng nó tự chăm sóc bản thân rất tốt, chơi với những hòn đá của mình, xếp các khối gỗ của mình và luôn lặng lẽ và ngoan ngoãn chờ đợi anh trai về nhà.

Anim nặng nề nói.

"Tôi đã hứa với ENIAC sẽ mở 【U Linh Biển Chết】. Ngay từ đầu tôi đã chờ đợi người cầm quyền của các người tới. Bởi vì tôi có một chuyện cần phải giải quyết với Đảo Bướm."

Gã nở một nụ cười độc ác, gần như điên rồ.



Anim nói: "Các người có biết tại sao tôi ghét con người đến vậy nhưng tôi vẫn muốn học hỏi từ con người không? Bởi vì tôi muốn biết cái giống loài ghê tởm và đáng khinh các người sẽ làm gì với em trai tôi —— mỗi khi tôi hiểu biết thêm về các người, tôi hận chỉ muốn gi ết chết tất cả loài người."

"Hiệp hội Bảo vệ Động vật và Thực vật của nhân loại thực sự là tổ chức đạo đức giả, tự cao và lố bịch nhất mà tôi từng thấy."

"——Nếu thật sự muốn bảo vệ địa cầu, các người nên tự sát tập thể tại chỗ!"

Anim nói: "Sự tồn tại của 【Huyết Hệ】 có nghĩa là nó sẽ không bao giờ bị con người gi ết chết... Vì vậy, tôi không biết trong suốt thời gian qua Đảo Bướm của các người đã thử nghiệm bao nhiêu phương pháp để giết nó vì cái gọi là 【Cấy ghép dị giáo】."

"Nhưng điều đó không thành vấn đề. Tôi sẽ trả lại cho các người tất cả những gì các người đã thử nghiệm trên người nó."

Gã phải giết Diệp Vẫn, phá hủy Đảo Bướm và khiến mọi người nợ máu phải trả bằng máu.

"Con người?" Anim nhếch mép cười khinh bỉ. "Đoạn kết cuối cùng của phó bản 【Chim trong lồ ng】 vẫn chưa cho các người biết con người thực sự là như thế nào sao."

Trần Xuyên Huệ nhắm mắt lại chữa trị cho mình, miễn cưỡng khôi phục lại một chút sức lực. Đối mặt với câu hỏi của Anim, Dư Chính Nghị cảm thấy vô cùng cảnh giác.

Diệp Sanh đã tiếp xúc với Cố Sự Đại Vương và Nhà Truyền Giáo. Trong số những người điều hành cấp S, thực ra người điều hành thứ năm là người có ít mối liên hệ nhất với con người và ghét con người nhất, nói như vậy thật là mỉa mai.

Anim là người điều hành cấp S đã ở giữa con người nhiều năm, mọi biểu cảm của gã đều giống hệt như một "con người", như thể gã là một con người thực sự với lòng căm thù thực sự nhất.

Nhưng kẻ dị giáo dù sao cũng là kẻ dị giáo, và lòng căm thù của Anim có chân thực đến đâu cũng không thể so sánh với mong muốn giết chóc nguyên thủy nằm sâu trong xương tủy gã.

"Ở lại đây." Anim thì thầm: "Ở lại đây và ngủ với Theia."

Ầm! Lòng bàn tay của Anim và thân cây được kết nối chặt chẽ với nhau, và giây tiếp theo, cây thế giới đổ nát cuối cùng cũng tan rã hoàn toàn! Vỏ cây nứt ra, cành khô bẻ gãy, một vết nứt kéo dài hàng trăm mét, xẻ cây làm đôi, và ánh trăng vàng đục chiếu qua khe hở! Sức mạnh thuộc về người điều hành cấp S đã quét sạch toàn bộ 【U Linh Biển Chết】.

Đây là sức mạnh thời kỳ hoàng kim của Anim, để lại một đòn ở đây. Bây giờ linh hồn bảo vệ thành phố được giải phóng, tất cả sinh vật sống trong toàn bộ vùng biển sẽ bị chôn sống!

Vỏ cây rơi ra, thần hộ mệnh chậm rãi mở mắt ra —— đôi mắt trắng tinh thuần khiết đó chạm vào đâu, toàn bộ 【U Linh Biển Chết】 đều run rẩy!

Mọi thứ đang biến thành bột mịn.

Họ dường như đã quay trở lại cách đây 5 tỷ năm trước, thời kỳ hỗn loạn đã hủy diệt thế giới khi Theia và Trái Đất va chạm và mặt trăng được tạo ra!

Bức tường thành cổ lốm đốm. Những tảng đá lớn ầm ầm rơi xuống.

"Diệp Sanh!" "Phốc——!"

Dư Chính Nghị và Trần Xuyên Huệ đều phun ra một ngụm máu.

Khối bát diện trong tay Diệp Sanh rung chuyển dữ dội.

Cậu cũng đang ở trong khung cảnh hỗn loạn này và mặt cậu không có chút màu máu nào.

Bọn họ không thể để Anim thực sự tiêu diệt 【U Linh Biển Chết】, đây chính là Hố Theia.

Sự hủy diệt của 【U Linh Biển Chết】 chắc chắn sẽ kéo mọi người xuống địa ngục.

Ngón tay của Diệp Sanh run lên, cậu chịu đựng sự va chạm của sóng và lấy ống thuốc thử Nhau Thai từ trong túi áo ra.

Ban đầu【Thần hộ mệnh】được tạo ra để trở thành vũ khí cuối cùng của Anim nhằm bảo vệ Animus. Vậy ra ngoài Anim, 【U Linh Biển Chết】 thực sự còn có một chủ nhân khác.

Diệp Sanh nhìn người điều hành thứ năm trong sự hỗn loạn. Mái tóc xanh của gã rất đẹp, tỏa sáng rực rỡ cùng với cực quang dưới đáy biển. Ánh mắt trịch thượng của người điều hành cấp S lộ ra chút khinh thường và giễu cợt gần như "thần thánh".

Trái Đất đang chết dần và nước biển đang bốc hơi. Vụ va chạm làm biến dạng không gian và làm móp lõi Trái Đất.

Diệp Sanh dùng ngón tay mở nắp ống nghiệm, lật ngược nó lại, nhìn con sứa nhỏ đang yên bình "ngủ yên" bên trong mà không nói một lời.

Anim nói: "Các người phải ép tôi đi xa đến thế này." Gã không muốn nhìn những người ở lại đây nữa. Khi 【U Linh Biển Chết】 sụp đổ, Anim ngẩng đầu lên và định bơi lên mặt biển.

Nhưng giây tiếp theo, chuyển động của gã dừng lại. Khi hành tinh va chạm với trái đất và dung nham của lõi trái đất sôi sục trong cơn hỗn loạn hủy diệt cách đây năm tỷ năm, gã nghe thấy... tiếng hoa anh thảo nở rộ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau