Sau Khi Nghe Thấy Tiếng Lòng Của Ta, Cả Nhà Bị Oan Hắc Hóa Toàn Bộ
Chương 12: Chủ Mẫu Hầu Phủ Ngẩng Cao Đầu! Hòa Ly Đi!
Diệp Bá Giản giận dữ đập bàn: "Ngỗ nghịch! Con với tam ca con nam thân nữ nhân, ở cùng cái gì! Quả nhiên là đồ nhà quê, không biết lẽ phải!"
Cố Dung lạnh lùng hừ một tiếng.
"Đúng vậy! Được nuôi dưỡng trong phủ thì biết lẽ phải, biết được thân phận của mình không thể nhìn được, nhìn thấy Nguyệt Nhi - chủ nhân thật sự trở về, liền lập tức dùng chuyện tự sát để hù dọa người khác." Trong miệng Cố Dung đều là khinh thường: "Quả nhiên là giống nòi bên ngoài, thủ đoạn hạ lưu!"
Diệp Bá Giản không thể tin nổi nhìn Cố Dung.
Trong ấn tượng của ông ta, Cố Dung vẫn luôn là đại tiểu thư đoan trang hiền thục, ngôn hành cử chỉ đều rất có gia giáo.
Nhưng mà bây giờ những lời bà nói ra, thật sự là từng chữ đều như muốn đâm vào tim ông ta, thậm chí có thể gọi là khiếm nhã!
"Phu nhân, sao bà có thể nói Khanh Khanh như vậy? Hôm nay Khanh Khanh đúng thật là làm sai, con bé chỉ là không có cảm giác an toàn, bà không thể bao dung một chút sao?"
Cố Dung lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái.
"Nguyệt Nhi lưu lạc bên ngoài nhiều năm như vậy, Hầu gia có bao giờ bao dung cho con bé chưa? Trong lòng Hầu gia Khanh Khanh quan trọng, trong lòng ta Nguyệt Nhi quan trọng. Ông xem thường Nguyệt Nhi, cũng giống như ta xem thường Khanh Khanh."
"Phu nhân!" Lần này Diệp Bá Giản thật sự tức giận rồi: "Bà như vậy mà còn ra dáng chủ mẫu Hầu phủ sao? Chức chủ mẫu Hầu phủ này, có phải bà không muốn làm nữa rồi không?"
"Đúng!" Bây giờ Cố Dung đã biết rõ bản chất của tra nam, không hề muốn chiều theo ông ta nữa.
"Chức chủ mẫu Hầu phủ này ta một giây cũng không muốn làm nữa, hòa ly đi!"
Diệp Bá Giản trợn tròn mắt!
"Phu nhân, bà có biết mình đang nói gì không?"
Cố Dung chậm rãi uống một ngụm trà, lạnh lùng liếc nhìn ông ta một cái.
"Không phải Hầu gia nói ta không ra dáng chủ mẫu Hầu phủ sao?"
Diệp Bá Giản nghẹn họng.
Ông ta chỉ là lấy lời nói uy hiếp Cố Dung, kết quả Cố Dung lại trực tiếp muốn hòa ly?
Rối loạn, tất cả đều rối loạn rồi.
Ông ta lập tức hất tay áo: "Phu nhân, bà đừng có mà làm càn nữa!"
Nói xong liền hất tay áo bỏ đi.
Như ý muốn khiến cho Diệp Bá Giản tức giận bỏ đi, Cố Dung cười lạnh.
Lấy chuyện hưu thê để đe dọa bà?
Thật là nực cười!
"Trần Nhi."
Cố Kinh Trần bước ra.
Cố Dung đã nghe thấy sự giằng xé và lo lắng trong lòng Diệp Tịnh Nguyệt, bà liền nói ngay trước mặt Diệp Tịnh Nguyệt: "Trần Nhi, Trịnh tam công tử kia không phải người tốt lành gì, bữa tiệc rượu hôm nay của nó ta sợ Minh Triệt gây chuyện, cháu đi theo xem chút đi."
Cố Kinh Trần đoan chính hành lễ.
"Cô mẫu cứ yên tâm."
Sau đó, hắn mỉm cười dịu dàng với Diệp Tịnh Nguyệt, dáng người cao ráo bước đi thoải mái rời đi.
【A! Có Cố Kinh Trần nhìn chằm chằm, tam ca nhất định sẽ không sao. Nữ tử kia rất giống với Tiên hoàng hậu, Cố Kinh Trần nhất định sẽ nhận ra. Dù sao thì hôm nay hắn mới xem chân dung của Tiên hoàng hậu. Chỉ cần nhìn thấy nữ tử kia, lão đại quyền mưu Cố Kinh Trần nhất định có thể đoán ra được âm mưu trong đó.】
Cố Kinh Trần không dừng bước, nhưng ánh mắt lại trở nên sâu thẳm khác thường.
Hắn đúng là hôm nay mới nhìn thấy chân dung của Tiên hoàng hậu.
Gần đây hoàng thành nguy cơ rình rập, Quốc công nói kiếp nạn này của Quốc công phủ khó mà tránh khỏi.
Hiện tại hắn có linh cảm, Diệp Tịnh Nguyệt chính là chìa khóa để phá giải cục diện.
Cố Kinh Trần rời đi, Cố Dung nói với Cẩm Tú: "Cẩm Tú, từ hôm nay trở đi, tất cả mọi khoản chi tiêu trong Hầu phủ đều phải làm theo quy định, những khoản chi tiêu thừa thãi đều không cấp bạc nữa. Ngoài ra, tiền bạc bên phố Hồ Lô cũng ngừng lại."
Phố Hồ Lô, chính là nơi an bài cho Cố Ánh Tuyết.
Cẩm Tú xúc động đến mức nước mắt lưng tròng.
Đại tiểu thư quyết đoán sáng suốt trong ký ức của nàng ấy đã trở lại rồi!
Cố Dung lạnh lùng hừ một tiếng.
"Đúng vậy! Được nuôi dưỡng trong phủ thì biết lẽ phải, biết được thân phận của mình không thể nhìn được, nhìn thấy Nguyệt Nhi - chủ nhân thật sự trở về, liền lập tức dùng chuyện tự sát để hù dọa người khác." Trong miệng Cố Dung đều là khinh thường: "Quả nhiên là giống nòi bên ngoài, thủ đoạn hạ lưu!"
Diệp Bá Giản không thể tin nổi nhìn Cố Dung.
Trong ấn tượng của ông ta, Cố Dung vẫn luôn là đại tiểu thư đoan trang hiền thục, ngôn hành cử chỉ đều rất có gia giáo.
Nhưng mà bây giờ những lời bà nói ra, thật sự là từng chữ đều như muốn đâm vào tim ông ta, thậm chí có thể gọi là khiếm nhã!
"Phu nhân, sao bà có thể nói Khanh Khanh như vậy? Hôm nay Khanh Khanh đúng thật là làm sai, con bé chỉ là không có cảm giác an toàn, bà không thể bao dung một chút sao?"
Cố Dung lạnh lùng liếc nhìn hắn một cái.
"Nguyệt Nhi lưu lạc bên ngoài nhiều năm như vậy, Hầu gia có bao giờ bao dung cho con bé chưa? Trong lòng Hầu gia Khanh Khanh quan trọng, trong lòng ta Nguyệt Nhi quan trọng. Ông xem thường Nguyệt Nhi, cũng giống như ta xem thường Khanh Khanh."
"Phu nhân!" Lần này Diệp Bá Giản thật sự tức giận rồi: "Bà như vậy mà còn ra dáng chủ mẫu Hầu phủ sao? Chức chủ mẫu Hầu phủ này, có phải bà không muốn làm nữa rồi không?"
"Đúng!" Bây giờ Cố Dung đã biết rõ bản chất của tra nam, không hề muốn chiều theo ông ta nữa.
"Chức chủ mẫu Hầu phủ này ta một giây cũng không muốn làm nữa, hòa ly đi!"
Diệp Bá Giản trợn tròn mắt!
"Phu nhân, bà có biết mình đang nói gì không?"
Cố Dung chậm rãi uống một ngụm trà, lạnh lùng liếc nhìn ông ta một cái.
"Không phải Hầu gia nói ta không ra dáng chủ mẫu Hầu phủ sao?"
Diệp Bá Giản nghẹn họng.
Ông ta chỉ là lấy lời nói uy hiếp Cố Dung, kết quả Cố Dung lại trực tiếp muốn hòa ly?
Rối loạn, tất cả đều rối loạn rồi.
Ông ta lập tức hất tay áo: "Phu nhân, bà đừng có mà làm càn nữa!"
Nói xong liền hất tay áo bỏ đi.
Như ý muốn khiến cho Diệp Bá Giản tức giận bỏ đi, Cố Dung cười lạnh.
Lấy chuyện hưu thê để đe dọa bà?
Thật là nực cười!
"Trần Nhi."
Cố Kinh Trần bước ra.
Cố Dung đã nghe thấy sự giằng xé và lo lắng trong lòng Diệp Tịnh Nguyệt, bà liền nói ngay trước mặt Diệp Tịnh Nguyệt: "Trần Nhi, Trịnh tam công tử kia không phải người tốt lành gì, bữa tiệc rượu hôm nay của nó ta sợ Minh Triệt gây chuyện, cháu đi theo xem chút đi."
Cố Kinh Trần đoan chính hành lễ.
"Cô mẫu cứ yên tâm."
Sau đó, hắn mỉm cười dịu dàng với Diệp Tịnh Nguyệt, dáng người cao ráo bước đi thoải mái rời đi.
【A! Có Cố Kinh Trần nhìn chằm chằm, tam ca nhất định sẽ không sao. Nữ tử kia rất giống với Tiên hoàng hậu, Cố Kinh Trần nhất định sẽ nhận ra. Dù sao thì hôm nay hắn mới xem chân dung của Tiên hoàng hậu. Chỉ cần nhìn thấy nữ tử kia, lão đại quyền mưu Cố Kinh Trần nhất định có thể đoán ra được âm mưu trong đó.】
Cố Kinh Trần không dừng bước, nhưng ánh mắt lại trở nên sâu thẳm khác thường.
Hắn đúng là hôm nay mới nhìn thấy chân dung của Tiên hoàng hậu.
Gần đây hoàng thành nguy cơ rình rập, Quốc công nói kiếp nạn này của Quốc công phủ khó mà tránh khỏi.
Hiện tại hắn có linh cảm, Diệp Tịnh Nguyệt chính là chìa khóa để phá giải cục diện.
Cố Kinh Trần rời đi, Cố Dung nói với Cẩm Tú: "Cẩm Tú, từ hôm nay trở đi, tất cả mọi khoản chi tiêu trong Hầu phủ đều phải làm theo quy định, những khoản chi tiêu thừa thãi đều không cấp bạc nữa. Ngoài ra, tiền bạc bên phố Hồ Lô cũng ngừng lại."
Phố Hồ Lô, chính là nơi an bài cho Cố Ánh Tuyết.
Cẩm Tú xúc động đến mức nước mắt lưng tròng.
Đại tiểu thư quyết đoán sáng suốt trong ký ức của nàng ấy đã trở lại rồi!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất