Sau Khi Nữ Chính Truyện Ngược Nổi Điên

Chương 39:

Trước Sau
[Ha ha ha ha ha ha cô ấy biết ví von thật]

Vì đi nhầm đường mà mất hai mươi phút, khi nhóm Kỷ Sơ Hòa đến đỉnh núi, Lạc Đình Phỉ và Tạ Lê đã đến trước.

“Nhóm Tạ Tư Duệ chưa đến?” Nghe PD nói, trong mắt Kỷ Sơ Hòa bừng lên hy vọng.

Chỉ cần không về thứ ba, không phải nấu ăn là được.

“Nghe nói chị Vũ Thiến bị ngã.” Lạc Đình Phỉ cầm một dải lụa đỏ bước tới: “Đây, nghe nói cái này rất linh, muốn điều gì thì viết lên trên, rồi treo lên cây kia là được.”

Kỷ Sơ Hòa theo hướng Lạc Đình Phỉ chỉ, thấy trước miếu nhân duyên có một cây cổ thụ treo đầy dây đỏ, gió thổi qua, tạo nên sóng đỏ cuộn trào.

Tổ chương trình mua sáu dải lụa đỏ từ trong đền, mỗi người một cái. Kỷ Sơ Hòa cầm bút viết vài chữ, rồi tìm chỗ trống treo lên.

Vài phút sau, Tạ Tư Duệ đỡ Hùng Vũ Thiến chân cà nhắc lên đỉnh núi. Đầu gối bên phải của cô ta bị trầy một chút da, may mà đến kịp, nếu không vết thương đã lành luôn rồi.

PD đếm số người, đếm đi đếm lại chỉ có năm người.

“Ủa, Kỷ Sơ Hòa đâu?”

Mọi người nhìn quanh, không thấy Kỷ Sơ Hòa.

Tạ Lê nhắc: “Vừa thấy cô ấy đi hướng kia.”



“Hướng đó, hình như là——”

Một nhóm người mang theo máy quay đi theo hướng Tạ Lê chỉ, chỉ thấy trong tầm nhìn xuất hiện một ngôi đền. Camera ngước lên, tấm biển viết ba chữ “Đền Thần Tài”.

Cửa đền mở toang, một bóng dáng xinh đẹp quỳ trên chiếu trước tượng thần tài, cầu khấn vô cùng thành kính, đầu vái rất nhanh.

Lại gần, thiết bị thu âm nghe rõ tiếng Kỷ Sơ Hòa đang lẩm bẩm.

“Tôi yêu tiền, tiền yêu tôi, tiền từ bốn phương tám hướng tới, lúc nào cũng tới, ùn ùn kéo đến, tôi cố gắng, tôi nỗ lực, có thể không có tình yêu, nhưng không thể không có tiền, tiền tới, tiền tới, tiền tới!”

“...”

[Sự im lặng của tôi thật chói tai]

[Ai nói Kỷ Sơ Hòa đến vì tình duyên vậy? Cô ấy đối với Thần Tài thật lòng trời đất chứng giám!]

[Có ai in lời cô ấy ra giấy, tôi sẽ đọc mỗi ngày]

[Vừa nãy bói toán cô ấy còn nói không tin mà]

[Cô ấy đâu phải không tin mệnh, cô ấy không tin mình mệnh không có tiền]

[Tôi cười nhạo mê tín dị đoan, nhưng trước đền Thần Tài tôi quỳ không dậy nổi!]

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau