Chương 65: Ngoại Truyện 2
Vào năm thứ năm họ ở bên nhau, Cố Dịch đã dành được toàn bộ cúp của các giải thưởng, mục tiêu công việc của hắn dần chuyển về phía sau hậu trường. Công ty dần dần phát triển thành công ty đào tạo nghệ sĩ, ký hợp đồng với một vài nghệ sĩ mới tiềm năng. Cố Dịch cũng tiếp quản công ty con của tập đoàn Cố thị dưới danh nghĩa học quản lý, đầu tư.
Năm nay Cố Dịch đã ba mươi hai tuổi.
Thương hiệu của Thẩm Lật ngày càng phát triển. Anh vẫn không muốn bỏ thời gian tự do để nhận thêm việc, vẫn duy trì khối lượng công việc như thời kỳ đầu thương hiệu mới thành lập. Anh cùng người mình yêu vẫn sống trong căn nhà nhỏ ở nông thôn như trước, nuôi Tart, trồng trọt, làm vườn, nấu một số món ăn ngon. Thỉnh thoảng anh sẽ cùng Cố Dịch đi ra ngoài hẹn hò hoặc đi du lịch. Anh vẫn đều đặn cập nhật Weibo như trước, chia sẻ về cuộc sống hàng ngày của mình.
Cuộc sống ngày qua ngày thanh bình, tươi đẹp.
Vào ngày sinh nhật lần thứ ba mươi ba của Thẩm Lật, họ bay đến nước Y để làm giấy đăng ký kết hôn, nhân tiện đi nghỉ tuần trăng mật ở nước ngoài.
Ngày hôm đó, họ lênh đênh trên du thuyền ở vùng biển nông. Nước biển trong xanh nhìn thấy đáy cát. Từng con sóng trắng lăn tăn tràn vào bờ. Gió biển ấm áp khiến người ta vừa thấy dễ chịu, vừa buồn ngủ.
Thẩm Lật nằm trên boong thuyền nhắm mắt phơi nắng. Cố Dịch đang mang đồ lặn khám phá đáy biển.
Một lúc sau, Cố Dịch ngoi lên khỏi mặt nước, cởi bỏ trang bị trên người, giơ tay vuốt nước trên mặt. Hắn vuốt mái tóc ướt nhẹp ra sau đầu, lộ ra cái trán nhẵn nhụi, sau đó dùng cả tay và chân để leo lên du thuyền.
Thẩm Lật đang bị mặt trời hun đến buồn ngủ đột nhiên bị Cố Dịch ôm chặt lấy. Nước trên người Cố Dịch dính ướt toàn thân anh.
Thẩm Lật mang thái độ ghét bỏ đẩy Cố Dịch ra, “Trên người anh toàn là nước, đừng dính vào em.”
Thẩm Lật càng không thích, Cố Dịch càng dùng sức nhiều hơn. Hắn lao tới, dùng cái đầu ướt nhẹp dụi vào hõm cổ của Thẩm Lật đến tận khi toàn thân anh ướt hết.
Thẩm Lật giận dữ, tét một cái thật mạnh lên ngực Cố Dịch, “Anh có thấy phiền không?”
Cố Dịch nghe Thẩm Lật chê mình phiền thì trừng hai mắt, tiếp tục dụi dụi trên người Thẩm Lật. Thẩm Lật vội vã lùi về sau, cười xin khoan dung. Nhưng Cố Dịch không chịu dễ dàng bỏ qua. Hắn bắt lấy anh, nhẹ nhàng vừa hôn vừa dụi, tới khi thấy bộ quần áo khô trên người Thẩm Lật nhăn nhúm ẩm ướt thì mới bằng lòng bỏ qua.
Thẩm Lật không có cách nào xử lý được hắn, xoay người đi vào bên trong thay quần áo.
Thẩm Lật tìm thấy một bộ áo cộc quần đùi rộng rãi. Anh cởi bộ đồ ướt nhẹp trên người ra, lúc quay lại đã thấy Cố Dịch cướp mất bộ quần áo. Hắn đang giơ chúng trên tay, dương dương tự đắc.
Cả người Thẩm Lật chỉ còn chiếc quần lót tứ giác. Dù đã nhìn thấu con người thật của hắn từ lâu nhưng những gì được dạy dỗ vẫn khiến anh thấy không quen. Anh có chút không thoải mái, ý đồ tránh đi tầm mắt nóng bỏng của Cố Dịch, giơ tay về phía hắn “Đưa em.”
Cố Dịch nhướng mày nói “Không” rồi dùng quần áo sạch của Thẩm Lật lau tóc tai.
Lại làm bẩn hết quần áo, Thẩm Lật nhắm mắt lại, cố hết sức để giữ bình tĩnh.
Không sao, lúc đi anh mang theo ba bộ, vẫn còn một bộ.
Anh mở mắt ra thấy Cố Dịch đang cầm bộ quần áo cuối cùng của anh lau tóc, sau đó vo thành khối vứt trên sàn du thuyền.
Thẩm Lật nghĩ nếu mình không đánh hắn một trận thì đúng là có lỗi với hai bộ quần áo kia.
Thế nhưng Cố Dịch là một tên ngốc to con, anh đánh không lại hắn. Vì thế anh chưng ra khuôn mặt lạnh lùng, mặc áo choàng tắm, tìm hết đồ ngọt của Cố Dịch ném vào thùng rác.
Cố Dịch đau lòng, khuôn mặt nhăn nhó.
Sau khi hai người hành hạ nhau, cuối cùng họ cũng chịu ngồi xuống nói chuyện.
Thẩm Lật tâm tình không tốt, tức giận nói: “Nói đi, anh làm bẩn quần áo của em để làm gì? Muốn em phải mặc áo choàng tắm nguyên một ngày anh mới hài lòng hả?”
Cố Dịch lên tục lắc đầu, “Đương nhiên là không, anh có mang quần áo cho em. Em mặc đồ anh mang là được.”
Thẩm Lật đột nhiên có dự cảm không lành.
Quả nhiên, Cố Dịch lấy ra một bộ đồ màu đỏ cực kỳ gợi cảm lộng lẫy… đó là một chiếc váy…
Mặt Thẩm Lật “đằng” cái đỏ bừng lên, anh chỉ vào chiếc váy, nửa ngày không nói nên lời, “Anh, anh…”
Cố Dịch cười nịnh nọt, “Em yêu, anh vẫn luôn muốn cho em mặc nó một lần. Anh muốn đến sắp phát điên rồi.”
Mặt Thẩm Lật càng đỏ hơn. Anh theo bản năng liếc nhìn xung quanh, nhìn qua khung cửa sổ đang mở, thấy biển rộng mênh mông không một bóng người. Nhưng như này cũng đủ xấu hổ rồi! Ngón tay anh khẽ run, “Anh đừng mơ.”
Cố Dịch trổ tài diễn xuất, lộ ra ánh mắt đáng thương nhưng thực ra trong lòng lại cười thầm. Tính tình Thẩm Lật có chút cứng nhắc, ban đầu thậm chí còn có tư thế không dám thử nghiệm điều mới, nhưng lúc sau anh sẽ nghĩ đó là chuyện cần làm nên đỏ mặt đồng ý. Cuối cùng Thẩm Lật đều sẽ thỏa hiệp.
Cố Dịch phát huy tinh thần không biết xấu hổ đến cực điểm. Lúc này hắn đâu còn dáng vẻ kiêu ngạo nữa, toàn thân đều như tên ngốc si tình. Hắn ôm Thẩm Lật, hôn hôn sờ sờ, thủ thỉ lời ngọt ngào, thậm chí còn vừa dụ dỗ vừa lừa gạt một hồi. Sau một lúc lâu, Thẩm Lật không chịu nổi nữa, đè nén cảm giác xấu hổ mà gật đầu.
Thấy anh đồng ý, Cố Dịch ôm anh đứng xoay vòng tại chỗ, khiến Thẩm Lật sợ mất mật.
Cố Dịch lột xuống áo choàng tắm của Thẩm Lật, hai con mắt lộ ra ánh sáng xanh lục, nhìn chằm chằm Thẩm Lật thay quần ảo.
Hai má Thẩm Lật đỏ rực. Anh bị hắn nhìn đến nóng bừng cả người, chỉ có thể đơn giản xoay người, nhắm mắt làm ngơ.
Đây là một chiếc váy màu đỏ rực với phong cách táo bạo.
Chiếc váy này lộ vai, chỉ có một sợi dây vòng ra sau gáy để giữ váy. Lưng váy được khoét hở đến tận thắt lưng. Dù chân váy dài nhưng lại xẻ tà rất cao. Phía bên phải xẻ tà đến tận eo, phần eo và mông chỉ được che chắn bằng một lớp vải mỏng. Phía trước váy cũng xẻ tà, phần giữa hai chân mở rộng đến tận đùi trên, chỉ cần không chú ý một chút là dễ dàng lộ hết ra ngoài.
Tay Thẩm Lật run run khi cầm chiếc váy lên, thật quá, quá xấu hổ, không hiểu nổi Cố Dịch kiếm đâu ra một chiếc váy gợi tình, mặc như không mặc thế này.
Dưới sự thúc giục của Cố Dịch, Thẩm Lật chậm rì rì thay váy.
Người anh lớn lên rất trắng, làn da được chiếc váy đỏ rực tôn lên vừa khiến người ta kinh ngạc, vừa mỹ lệ. Khung xương của anh nhỏ gọn, vòng eo được thắt lại bởi eo váy mang tới cảm giác thon thả quyến rũ. Đôi chân anh thon dài, trắng mịn, mỗi khi bước đi cặp chân trắng như tuyết ẩn hiện giữa tà váy khiến Cố Dịch nhìn đến khô khốc cổ họng.
Cố Dịch bước tới, tháo sợi dây buộc tóc trên đầu Thẩm Lật ra. Mái tóc dài đen nhánh của anh xõa tung sau lưng, mang một vẻ trẻ trung xinh đẹp khó phân biệt nam nữ.
Khí chất của Thẩm Lật dịu dàng, quen mặc đồ màu trung tính, kết hợp với sắc mặt lạnh lùng khiến cho cả người anh toát ra vẻ thanh cao, khắc chế. Giờ anh mặc một chiếc váy đỏ rực lại mang tới một mặt hoàn toàn khác, nóng bỏng và kiêu ngạo. Màu đỏ như lửa khiến hàng lông mày của anh cũng mang thêm vẻ diễm lệ.
Tóc đen như mực, da trắng như tuyết, toàn thân rực lửa, dáng vẻ này mang vẻ đẹp phong tình hoang dã, hút hồn người nhìn.
Tim Cố Dịch đập ầm ầm, máu trong huyết quản như sôi trào, hơi nóng ngùn ngụt bốc lên, hạ gục hắn.
Tất nhiên, Cố Dịch sẽ không để mình phải chịu nhịn, đây là bạn đời của hắn, người chồng hợp pháp, hắn là người lái xe có bằng hợp pháp(1).
(1) Chú thích
Cố Dịch còn chưa cởi quần áo của Thẩm Lật đã lột vội quần lót của anh xuống. Thẩm Lật còn đang mặc váy, hai chân bị hắn mở rộng, liên tục vuốt ve và hôn môi.
Thẩm Lật muốn phát điên lên rồi. Anh chỉ nhớ lúc bắt đầu mình chỉ nhìn thấy trần du thuyền, sau đó là một thoáng màu xanh lam lướt qua, tiếp theo thì anh bị lật qua lật lại đến không mở nổi mắt.
Anh không nhớ nổi mình đã làm bao nhiêu lần, cuối cùng chính anh cũng không còn gì để bắn ra nữa, nhưng Cố Dịch vẫn đang giữ chân anh mà đưa đẩy.
Khi Thẩm Lật tỉnh lại thì trời đã tối. Họ đã về tới chỗ ở trên bờ. Anh vẫn đang mặc chiếc váy đỏ kia. Anh cũng không biết Cố Dịch đã buông tha mình như thế nào. Nghĩ đến đây, mặt Thẩm Lật lại đỏ bừng.
Anh thay quần áo, đi ra ngoài tìm Cố Dịch. Cố Dịch đang ở phòng khách nghịch di động, không phát hiện Thẩm Lật vào phòng.
Thẩm Lật định gọi hắn nhưng ánh mắt lại lướt thấy màu đỏ quen thuộc trên điện thoại của Cố Dịch. Nhìn kỹ thì đây đúng là hình ảnh anh đang mặc chiếc váy đỏ kia ngủ ngon lành. Bởi vì một vài hành vi hoang đường mà trên váy còn dính mấy vệt trắng.
Thẩm Lật cảm thấy khí huyết dâng trào, trước mắt như biến thành màu đen, tên khốn Cố Dịch!
Tuần trăng mật kết thúc sớm vì Cố Dịch nhất quyết không chịu xóa mấy bức ảnh không nên tồn tại trong điện thoại. Thẩm Lật không vui, cũng không thèm để ý đến hắn nên cả hai trở về Trung Quốc sớm, nửa đường còn bị cha mẹ Cố lôi về thủ đô.
Tình cảm thường phát sinh sau lâu ngày ở chung. Nhớ hồi đầu bố mẹ Cố Dịch rất không thích Thẩm Lật, nhưng sau nhiều năm ở chung, họ cũng dần dần hiểu Thẩm Lật, không còn coi anh là người ngoài. Họ coi Thẩm Lật như con đẻ mà chăm sóc, yêu thương. Vì thương anh từ nhỏ không có cha mẹ ở bên nên càng đặc biệt quan tâm nhiều hơn.
Hai người vừa về đến nhà, cha mẹ Cố nhìn lướt một cái đã phát hiện có gì đó không ổn. Mẹ Cố nắm tay Thẩm Lật kéo vào nhà, “Làm sao vậy Lật Lật? Có phải Cố Dịch lại chọc giận con không? Con nói với mẹ, mẹ giúp con đánh nó.”
Thẩm Lật im lặng ủ rũ, chuyện kia sao có thể nói với bố mẹ.
Anh không nói mẹ Cố cũng không gắng hỏi, chỉ kéo anh vào phòng khách, lấy một đống đồ ăn vặt để trên bàn trước mặt Thẩm Lật, “Đây đều là đồ Cố Dịch giấu, con ăn hết đi, không để lại cho nó nữa.”
Thẩm Lật không nhịn được cười, nhỏ giọng nói: “Lúc trên du thuyền con đã vứt hết đồ ăn vặt của anh ấy. Tính ra anh ấy cũng không được ăn vặt mấy ngày rồi.”
Mẹ Cố nghe vậy cũng mỉm cười, “Giờ mới được mấy ngày thôi, chúng ta đừng cho nó nữa, con cũng đừng chiều theo thói quen của nó.”
Thẩm Lật ngập ngừng gật đầu.
Mẹ Cố ghét ra mặt nói: “Con còn đau lòng cho nó.”
Thẩm Lật đỏ mặt, lắc đầu một cái, lập tức xé một gói đồ ăn vặt.
Mẹ Cố hỏi, “Hai ngày trước mẹ có đến chỗ một người bạn, lấy cho con một cây bút lông. Chờ một lát mẹ đưa cho con xem, con chắc chắn sẽ thích.”
Thẩm Lật gật đầu, “Mẹ, chúng con cũng mua quà cho hai người, đang để ở chỗ Cố Dịch.”
Mẹ Cố gật đầu, “Chúng con cái gì, mẹ còn không biết là con chọn sao. Thằng nhóc thối Cố Dịch kia, nuôi nó lớn như vậy mà trước giờ không thấy nó biết quan tâm bằng một phần của con.”
Mẹ Cố nói xong thì đi vào bếp, dặn dì giúp việc nấu những món Thẩm Lật thích.
Cố Dịch cũng bị cha Cố dạy dỗ một trận mới được thả ra. Trong lòng hắn cảm thấy rất oan ức. Chính hắn cũng đau lòng cho vợ mình, đây đều là tình thú, hai cụ làm sao hiểu được.
Lúc Cố Giản về nhà, mẹ Cố vẫn đang hỗ trợ trong nhà bếp. Thẩm Lật và cha Cố đang ở trong phòng khách chơi cờ vây. Em trai thì đang bưng trà rót nước bên cạnh, vừa nhìn là biết cái dáng vẻ không có tiền đồ này chứng tỏ hắn lại làm sai chuyện gì đó.
Cố Giản thở dài chua xót, cả cái nhà lớn như này mà không một ai để ý đến hắn. Cẩu độc thân cứ phải nhận sự xa lánh như này sao?
*
Năm Cố Dịch ba mươi sáu tuổi, hắn chính thức tuyên bố giải nghệ, nhiều năm qua cũng coi như một bước đệm. Một bộ phận nhỏ fan đã chuẩn bị xong tâm lý, thế nhưng họ vẫn khó nén được nỗi buồn. Phần lớn fan vẫn chưa chấp nhận được. Không ít người hâm mộ đã khóc lóc thảm thiết trong ngày biết tin, thậm chí có fan hơn ba mươi tuổi cũng không nén được nước mắt.
Cố Dịch cũng rất xúc động, hiếm khi hắn mở livestream dịu dàng an ủi người hâm mộ, mãi sau mới kết thúc livestream.
Chuyện Cố Dịch tránh bóng(2) gây ra huyên náo rất lớn vì một số người qua đường biết chuyện nhờ những sự kiện bất ngờ.
(2) Tránh bóng
Như một người qua đường trên mạng nói: Toàn bộ văn phòng đang bận rộn làm việc, đột nhiên Tiểu Trương ở bàn bên cạnh òa khóc. Cả văn phòng ngơ ngác không hiểu vì sao, mọi người an ủi một lúc lâu mới biết là do Cố Dịch tránh bóng, sau đó văn phòng càng thêm nhiều người khóc.
Mặc dù nhiều người hâm mộ chưa chấp nhận được, nhưng khi sự việc qua đi, nhiều người hâm mộ vẫn gửi lời chúc phúc đến Cố Dịch.
Cho dù Cố Dịch đã tránh bóng nhưng cũng không thoát được sự chú ý của giới truyền thông. Dù vậy điểm tốt của việc không còn là người của công chúng chính là hắn không cần phải che che đậy đậy chuyện với Thẩm Lật.
Cố Dịch vốn không kìm nén được ham muốn công khai mối quan hệ với Thẩm Lật, bởi vậy không lâu sau, trên mạng tuồn ra thông tin Cố Dịch come out, bạn trai của hắn chính là Thẩm Lật.
Mặc dù ban đầu đã có lời đồn đoán, nhưng trên mạng vẫn bùng nổ.
Nếu Thẩm Lật là bạn trai của Cố Dịch thì chẳng phải họ đã ở bên nhau mười năm sao?
Mà đồng thời, chủ nhân của Weibo “Thẩm Lật Của Tôi” chẳng phải chính là Cố Dịch sao?
Dù thời gian trôi qua đã lâu, nhưng nhiều người vẫn còn nhớ chuyện Thẩm Lật bị tẩy chay trên mạng. Mà thực tế, Cố Dịch mới chính là tên ác ma cuồng vợ – kẻ ngốc si tình phải không?
Khi cộng đồng mạng điều tra Weibo của Cố Dịch mới phát hiện ra, hai người họ đã kết hôn lâu như vậy rồi sao?
Những người hâm mộ cũ của Cố Dịch xem xong, mất nửa ngày mới rặn ra một câu nói: Mấy năm qua đúng là đã khiến tên ác ma cuồng vợ này nhịn đến suýt ngỏm rồi.
Hết Ngoại Truyện 2
Năm nay Cố Dịch đã ba mươi hai tuổi.
Thương hiệu của Thẩm Lật ngày càng phát triển. Anh vẫn không muốn bỏ thời gian tự do để nhận thêm việc, vẫn duy trì khối lượng công việc như thời kỳ đầu thương hiệu mới thành lập. Anh cùng người mình yêu vẫn sống trong căn nhà nhỏ ở nông thôn như trước, nuôi Tart, trồng trọt, làm vườn, nấu một số món ăn ngon. Thỉnh thoảng anh sẽ cùng Cố Dịch đi ra ngoài hẹn hò hoặc đi du lịch. Anh vẫn đều đặn cập nhật Weibo như trước, chia sẻ về cuộc sống hàng ngày của mình.
Cuộc sống ngày qua ngày thanh bình, tươi đẹp.
Vào ngày sinh nhật lần thứ ba mươi ba của Thẩm Lật, họ bay đến nước Y để làm giấy đăng ký kết hôn, nhân tiện đi nghỉ tuần trăng mật ở nước ngoài.
Ngày hôm đó, họ lênh đênh trên du thuyền ở vùng biển nông. Nước biển trong xanh nhìn thấy đáy cát. Từng con sóng trắng lăn tăn tràn vào bờ. Gió biển ấm áp khiến người ta vừa thấy dễ chịu, vừa buồn ngủ.
Thẩm Lật nằm trên boong thuyền nhắm mắt phơi nắng. Cố Dịch đang mang đồ lặn khám phá đáy biển.
Một lúc sau, Cố Dịch ngoi lên khỏi mặt nước, cởi bỏ trang bị trên người, giơ tay vuốt nước trên mặt. Hắn vuốt mái tóc ướt nhẹp ra sau đầu, lộ ra cái trán nhẵn nhụi, sau đó dùng cả tay và chân để leo lên du thuyền.
Thẩm Lật đang bị mặt trời hun đến buồn ngủ đột nhiên bị Cố Dịch ôm chặt lấy. Nước trên người Cố Dịch dính ướt toàn thân anh.
Thẩm Lật mang thái độ ghét bỏ đẩy Cố Dịch ra, “Trên người anh toàn là nước, đừng dính vào em.”
Thẩm Lật càng không thích, Cố Dịch càng dùng sức nhiều hơn. Hắn lao tới, dùng cái đầu ướt nhẹp dụi vào hõm cổ của Thẩm Lật đến tận khi toàn thân anh ướt hết.
Thẩm Lật giận dữ, tét một cái thật mạnh lên ngực Cố Dịch, “Anh có thấy phiền không?”
Cố Dịch nghe Thẩm Lật chê mình phiền thì trừng hai mắt, tiếp tục dụi dụi trên người Thẩm Lật. Thẩm Lật vội vã lùi về sau, cười xin khoan dung. Nhưng Cố Dịch không chịu dễ dàng bỏ qua. Hắn bắt lấy anh, nhẹ nhàng vừa hôn vừa dụi, tới khi thấy bộ quần áo khô trên người Thẩm Lật nhăn nhúm ẩm ướt thì mới bằng lòng bỏ qua.
Thẩm Lật không có cách nào xử lý được hắn, xoay người đi vào bên trong thay quần áo.
Thẩm Lật tìm thấy một bộ áo cộc quần đùi rộng rãi. Anh cởi bộ đồ ướt nhẹp trên người ra, lúc quay lại đã thấy Cố Dịch cướp mất bộ quần áo. Hắn đang giơ chúng trên tay, dương dương tự đắc.
Cả người Thẩm Lật chỉ còn chiếc quần lót tứ giác. Dù đã nhìn thấu con người thật của hắn từ lâu nhưng những gì được dạy dỗ vẫn khiến anh thấy không quen. Anh có chút không thoải mái, ý đồ tránh đi tầm mắt nóng bỏng của Cố Dịch, giơ tay về phía hắn “Đưa em.”
Cố Dịch nhướng mày nói “Không” rồi dùng quần áo sạch của Thẩm Lật lau tóc tai.
Lại làm bẩn hết quần áo, Thẩm Lật nhắm mắt lại, cố hết sức để giữ bình tĩnh.
Không sao, lúc đi anh mang theo ba bộ, vẫn còn một bộ.
Anh mở mắt ra thấy Cố Dịch đang cầm bộ quần áo cuối cùng của anh lau tóc, sau đó vo thành khối vứt trên sàn du thuyền.
Thẩm Lật nghĩ nếu mình không đánh hắn một trận thì đúng là có lỗi với hai bộ quần áo kia.
Thế nhưng Cố Dịch là một tên ngốc to con, anh đánh không lại hắn. Vì thế anh chưng ra khuôn mặt lạnh lùng, mặc áo choàng tắm, tìm hết đồ ngọt của Cố Dịch ném vào thùng rác.
Cố Dịch đau lòng, khuôn mặt nhăn nhó.
Sau khi hai người hành hạ nhau, cuối cùng họ cũng chịu ngồi xuống nói chuyện.
Thẩm Lật tâm tình không tốt, tức giận nói: “Nói đi, anh làm bẩn quần áo của em để làm gì? Muốn em phải mặc áo choàng tắm nguyên một ngày anh mới hài lòng hả?”
Cố Dịch lên tục lắc đầu, “Đương nhiên là không, anh có mang quần áo cho em. Em mặc đồ anh mang là được.”
Thẩm Lật đột nhiên có dự cảm không lành.
Quả nhiên, Cố Dịch lấy ra một bộ đồ màu đỏ cực kỳ gợi cảm lộng lẫy… đó là một chiếc váy…
Mặt Thẩm Lật “đằng” cái đỏ bừng lên, anh chỉ vào chiếc váy, nửa ngày không nói nên lời, “Anh, anh…”
Cố Dịch cười nịnh nọt, “Em yêu, anh vẫn luôn muốn cho em mặc nó một lần. Anh muốn đến sắp phát điên rồi.”
Mặt Thẩm Lật càng đỏ hơn. Anh theo bản năng liếc nhìn xung quanh, nhìn qua khung cửa sổ đang mở, thấy biển rộng mênh mông không một bóng người. Nhưng như này cũng đủ xấu hổ rồi! Ngón tay anh khẽ run, “Anh đừng mơ.”
Cố Dịch trổ tài diễn xuất, lộ ra ánh mắt đáng thương nhưng thực ra trong lòng lại cười thầm. Tính tình Thẩm Lật có chút cứng nhắc, ban đầu thậm chí còn có tư thế không dám thử nghiệm điều mới, nhưng lúc sau anh sẽ nghĩ đó là chuyện cần làm nên đỏ mặt đồng ý. Cuối cùng Thẩm Lật đều sẽ thỏa hiệp.
Cố Dịch phát huy tinh thần không biết xấu hổ đến cực điểm. Lúc này hắn đâu còn dáng vẻ kiêu ngạo nữa, toàn thân đều như tên ngốc si tình. Hắn ôm Thẩm Lật, hôn hôn sờ sờ, thủ thỉ lời ngọt ngào, thậm chí còn vừa dụ dỗ vừa lừa gạt một hồi. Sau một lúc lâu, Thẩm Lật không chịu nổi nữa, đè nén cảm giác xấu hổ mà gật đầu.
Thấy anh đồng ý, Cố Dịch ôm anh đứng xoay vòng tại chỗ, khiến Thẩm Lật sợ mất mật.
Cố Dịch lột xuống áo choàng tắm của Thẩm Lật, hai con mắt lộ ra ánh sáng xanh lục, nhìn chằm chằm Thẩm Lật thay quần ảo.
Hai má Thẩm Lật đỏ rực. Anh bị hắn nhìn đến nóng bừng cả người, chỉ có thể đơn giản xoay người, nhắm mắt làm ngơ.
Đây là một chiếc váy màu đỏ rực với phong cách táo bạo.
Chiếc váy này lộ vai, chỉ có một sợi dây vòng ra sau gáy để giữ váy. Lưng váy được khoét hở đến tận thắt lưng. Dù chân váy dài nhưng lại xẻ tà rất cao. Phía bên phải xẻ tà đến tận eo, phần eo và mông chỉ được che chắn bằng một lớp vải mỏng. Phía trước váy cũng xẻ tà, phần giữa hai chân mở rộng đến tận đùi trên, chỉ cần không chú ý một chút là dễ dàng lộ hết ra ngoài.
Tay Thẩm Lật run run khi cầm chiếc váy lên, thật quá, quá xấu hổ, không hiểu nổi Cố Dịch kiếm đâu ra một chiếc váy gợi tình, mặc như không mặc thế này.
Dưới sự thúc giục của Cố Dịch, Thẩm Lật chậm rì rì thay váy.
Người anh lớn lên rất trắng, làn da được chiếc váy đỏ rực tôn lên vừa khiến người ta kinh ngạc, vừa mỹ lệ. Khung xương của anh nhỏ gọn, vòng eo được thắt lại bởi eo váy mang tới cảm giác thon thả quyến rũ. Đôi chân anh thon dài, trắng mịn, mỗi khi bước đi cặp chân trắng như tuyết ẩn hiện giữa tà váy khiến Cố Dịch nhìn đến khô khốc cổ họng.
Cố Dịch bước tới, tháo sợi dây buộc tóc trên đầu Thẩm Lật ra. Mái tóc dài đen nhánh của anh xõa tung sau lưng, mang một vẻ trẻ trung xinh đẹp khó phân biệt nam nữ.
Khí chất của Thẩm Lật dịu dàng, quen mặc đồ màu trung tính, kết hợp với sắc mặt lạnh lùng khiến cho cả người anh toát ra vẻ thanh cao, khắc chế. Giờ anh mặc một chiếc váy đỏ rực lại mang tới một mặt hoàn toàn khác, nóng bỏng và kiêu ngạo. Màu đỏ như lửa khiến hàng lông mày của anh cũng mang thêm vẻ diễm lệ.
Tóc đen như mực, da trắng như tuyết, toàn thân rực lửa, dáng vẻ này mang vẻ đẹp phong tình hoang dã, hút hồn người nhìn.
Tim Cố Dịch đập ầm ầm, máu trong huyết quản như sôi trào, hơi nóng ngùn ngụt bốc lên, hạ gục hắn.
Tất nhiên, Cố Dịch sẽ không để mình phải chịu nhịn, đây là bạn đời của hắn, người chồng hợp pháp, hắn là người lái xe có bằng hợp pháp(1).
(1) Chú thích
Cố Dịch còn chưa cởi quần áo của Thẩm Lật đã lột vội quần lót của anh xuống. Thẩm Lật còn đang mặc váy, hai chân bị hắn mở rộng, liên tục vuốt ve và hôn môi.
Thẩm Lật muốn phát điên lên rồi. Anh chỉ nhớ lúc bắt đầu mình chỉ nhìn thấy trần du thuyền, sau đó là một thoáng màu xanh lam lướt qua, tiếp theo thì anh bị lật qua lật lại đến không mở nổi mắt.
Anh không nhớ nổi mình đã làm bao nhiêu lần, cuối cùng chính anh cũng không còn gì để bắn ra nữa, nhưng Cố Dịch vẫn đang giữ chân anh mà đưa đẩy.
Khi Thẩm Lật tỉnh lại thì trời đã tối. Họ đã về tới chỗ ở trên bờ. Anh vẫn đang mặc chiếc váy đỏ kia. Anh cũng không biết Cố Dịch đã buông tha mình như thế nào. Nghĩ đến đây, mặt Thẩm Lật lại đỏ bừng.
Anh thay quần áo, đi ra ngoài tìm Cố Dịch. Cố Dịch đang ở phòng khách nghịch di động, không phát hiện Thẩm Lật vào phòng.
Thẩm Lật định gọi hắn nhưng ánh mắt lại lướt thấy màu đỏ quen thuộc trên điện thoại của Cố Dịch. Nhìn kỹ thì đây đúng là hình ảnh anh đang mặc chiếc váy đỏ kia ngủ ngon lành. Bởi vì một vài hành vi hoang đường mà trên váy còn dính mấy vệt trắng.
Thẩm Lật cảm thấy khí huyết dâng trào, trước mắt như biến thành màu đen, tên khốn Cố Dịch!
Tuần trăng mật kết thúc sớm vì Cố Dịch nhất quyết không chịu xóa mấy bức ảnh không nên tồn tại trong điện thoại. Thẩm Lật không vui, cũng không thèm để ý đến hắn nên cả hai trở về Trung Quốc sớm, nửa đường còn bị cha mẹ Cố lôi về thủ đô.
Tình cảm thường phát sinh sau lâu ngày ở chung. Nhớ hồi đầu bố mẹ Cố Dịch rất không thích Thẩm Lật, nhưng sau nhiều năm ở chung, họ cũng dần dần hiểu Thẩm Lật, không còn coi anh là người ngoài. Họ coi Thẩm Lật như con đẻ mà chăm sóc, yêu thương. Vì thương anh từ nhỏ không có cha mẹ ở bên nên càng đặc biệt quan tâm nhiều hơn.
Hai người vừa về đến nhà, cha mẹ Cố nhìn lướt một cái đã phát hiện có gì đó không ổn. Mẹ Cố nắm tay Thẩm Lật kéo vào nhà, “Làm sao vậy Lật Lật? Có phải Cố Dịch lại chọc giận con không? Con nói với mẹ, mẹ giúp con đánh nó.”
Thẩm Lật im lặng ủ rũ, chuyện kia sao có thể nói với bố mẹ.
Anh không nói mẹ Cố cũng không gắng hỏi, chỉ kéo anh vào phòng khách, lấy một đống đồ ăn vặt để trên bàn trước mặt Thẩm Lật, “Đây đều là đồ Cố Dịch giấu, con ăn hết đi, không để lại cho nó nữa.”
Thẩm Lật không nhịn được cười, nhỏ giọng nói: “Lúc trên du thuyền con đã vứt hết đồ ăn vặt của anh ấy. Tính ra anh ấy cũng không được ăn vặt mấy ngày rồi.”
Mẹ Cố nghe vậy cũng mỉm cười, “Giờ mới được mấy ngày thôi, chúng ta đừng cho nó nữa, con cũng đừng chiều theo thói quen của nó.”
Thẩm Lật ngập ngừng gật đầu.
Mẹ Cố ghét ra mặt nói: “Con còn đau lòng cho nó.”
Thẩm Lật đỏ mặt, lắc đầu một cái, lập tức xé một gói đồ ăn vặt.
Mẹ Cố hỏi, “Hai ngày trước mẹ có đến chỗ một người bạn, lấy cho con một cây bút lông. Chờ một lát mẹ đưa cho con xem, con chắc chắn sẽ thích.”
Thẩm Lật gật đầu, “Mẹ, chúng con cũng mua quà cho hai người, đang để ở chỗ Cố Dịch.”
Mẹ Cố gật đầu, “Chúng con cái gì, mẹ còn không biết là con chọn sao. Thằng nhóc thối Cố Dịch kia, nuôi nó lớn như vậy mà trước giờ không thấy nó biết quan tâm bằng một phần của con.”
Mẹ Cố nói xong thì đi vào bếp, dặn dì giúp việc nấu những món Thẩm Lật thích.
Cố Dịch cũng bị cha Cố dạy dỗ một trận mới được thả ra. Trong lòng hắn cảm thấy rất oan ức. Chính hắn cũng đau lòng cho vợ mình, đây đều là tình thú, hai cụ làm sao hiểu được.
Lúc Cố Giản về nhà, mẹ Cố vẫn đang hỗ trợ trong nhà bếp. Thẩm Lật và cha Cố đang ở trong phòng khách chơi cờ vây. Em trai thì đang bưng trà rót nước bên cạnh, vừa nhìn là biết cái dáng vẻ không có tiền đồ này chứng tỏ hắn lại làm sai chuyện gì đó.
Cố Giản thở dài chua xót, cả cái nhà lớn như này mà không một ai để ý đến hắn. Cẩu độc thân cứ phải nhận sự xa lánh như này sao?
*
Năm Cố Dịch ba mươi sáu tuổi, hắn chính thức tuyên bố giải nghệ, nhiều năm qua cũng coi như một bước đệm. Một bộ phận nhỏ fan đã chuẩn bị xong tâm lý, thế nhưng họ vẫn khó nén được nỗi buồn. Phần lớn fan vẫn chưa chấp nhận được. Không ít người hâm mộ đã khóc lóc thảm thiết trong ngày biết tin, thậm chí có fan hơn ba mươi tuổi cũng không nén được nước mắt.
Cố Dịch cũng rất xúc động, hiếm khi hắn mở livestream dịu dàng an ủi người hâm mộ, mãi sau mới kết thúc livestream.
Chuyện Cố Dịch tránh bóng(2) gây ra huyên náo rất lớn vì một số người qua đường biết chuyện nhờ những sự kiện bất ngờ.
(2) Tránh bóng
Như một người qua đường trên mạng nói: Toàn bộ văn phòng đang bận rộn làm việc, đột nhiên Tiểu Trương ở bàn bên cạnh òa khóc. Cả văn phòng ngơ ngác không hiểu vì sao, mọi người an ủi một lúc lâu mới biết là do Cố Dịch tránh bóng, sau đó văn phòng càng thêm nhiều người khóc.
Mặc dù nhiều người hâm mộ chưa chấp nhận được, nhưng khi sự việc qua đi, nhiều người hâm mộ vẫn gửi lời chúc phúc đến Cố Dịch.
Cho dù Cố Dịch đã tránh bóng nhưng cũng không thoát được sự chú ý của giới truyền thông. Dù vậy điểm tốt của việc không còn là người của công chúng chính là hắn không cần phải che che đậy đậy chuyện với Thẩm Lật.
Cố Dịch vốn không kìm nén được ham muốn công khai mối quan hệ với Thẩm Lật, bởi vậy không lâu sau, trên mạng tuồn ra thông tin Cố Dịch come out, bạn trai của hắn chính là Thẩm Lật.
Mặc dù ban đầu đã có lời đồn đoán, nhưng trên mạng vẫn bùng nổ.
Nếu Thẩm Lật là bạn trai của Cố Dịch thì chẳng phải họ đã ở bên nhau mười năm sao?
Mà đồng thời, chủ nhân của Weibo “Thẩm Lật Của Tôi” chẳng phải chính là Cố Dịch sao?
Dù thời gian trôi qua đã lâu, nhưng nhiều người vẫn còn nhớ chuyện Thẩm Lật bị tẩy chay trên mạng. Mà thực tế, Cố Dịch mới chính là tên ác ma cuồng vợ – kẻ ngốc si tình phải không?
Khi cộng đồng mạng điều tra Weibo của Cố Dịch mới phát hiện ra, hai người họ đã kết hôn lâu như vậy rồi sao?
Những người hâm mộ cũ của Cố Dịch xem xong, mất nửa ngày mới rặn ra một câu nói: Mấy năm qua đúng là đã khiến tên ác ma cuồng vợ này nhịn đến suýt ngỏm rồi.
Hết Ngoại Truyện 2
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất