Sau Khi Phá Cp Trong Chương Trình Tình Yêu, Tôi Nổi Tiếng Rồi

Chương 48:

Trước Sau
[Ồ... nhìn Sở Hoài Thiên có vẻ đáng sợ nhỉ?]

[Đúng vậy, tôi cứ ngỡ anh ta sắp đánh người tới nơi luôn rồi.]

[Buồn cười thật, rõ ràng là anh ta tự gây sự, Ngôn Ngô Hâm vốn không định chấp với anh ta.]

[Cười chết mất, còn nói Ngôn Ngô Hâm cãi cùn, tôi thấy là anh ta cãi không lại người ta mà không muốn xin lỗi thì có.]

Không phải tất cả khán giả trong live đều có thiện cảm với Sở Hoài Thiên, thậm chí những khán giả từng có ấn tượng tốt với anh ta, khi thấy cảnh này cũng không khỏi nhíu mày.

Đặc biệt là những khán giả thích Ngôn Ngô Hâm.

Từ ngày đầu tiên ghi hình, Sở Hoài Thiên luôn có ý đồ nhắm vào Ngôn Ngô Hâm.

Đối với những khán giả khác, sự bùng nổ lần này có thể rất bất ngờ. Nhưng với những người luôn theo dõi live của Ngôn Ngô Hâm, sự bùng nổ lần này của Sở Hoài Thiên chỉ là giọt nước tràn ly, nguyên nhân thực sự là do Sở Hoài Thiên luôn cố tình gây sự.

Nghe thấy lời chỉ trích về "mê tín phong kiến" của Sở Hoài Thiên, Ngôn Ngô Hâm giả vờ ngạc nhiên, nhướng mày: "Sao có thể như vậy chứ?"

Ngay khi Sở Hoài Thiên nghĩ mình đã thắng thế, Ngôn Ngô Hâm bổ sung: "Tôi chỉ là một người yêu thích văn hóa truyền thống vô thần thôi mà."

"Vậy thì chắc chắn người yêu thích văn hóa truyền thống như cô Ngôn sẽ không phiền nếu tôi thắp một cây nến trước cửa nhà cô chứ?" Sở Hoài Thiên như thể vừa nắm bắt được cơ hội, cười đắc ý.

"Tôi thích nến thơm hương quả sung của thương hiệu Au revoir, làm ơn thắp cây này, gửi đến cửa phòng tôi tối nay, cảm ơn." Ngôn Ngô Hâm mỉm cười.

Chỉ là lần này, hầu hết mọi người không ngay lập tức hiểu ý nghĩa trong câu nói của Ngôn Ngô Hâm.

[Sao tôi không tìm thấy thương hiệu Au revoir này? Là thương hiệu nước ngoài à?]

[DNA chuyên ngành tiếng Pháp của tôi đã động. "Au revoir" là tiếng Pháp, nghĩa là "tạm biệt".]



[233333, ý là muốn tống Sở Hoài Thiên đi đó.]

[Dù tôi rất ghét Sở Hoài Thiên nhưng không thể không nói, màn đối đáp này của anh ta và Ngôn Ngô Hâm là đoạn thú vị nhất tôi xem trong chương trình thực tế gần đây.]

[Sở Hoài Thiên giống như mấy tên trùm nhỏ trong game ấy, chủ động gây sự, đánh không lại còn cố chấp, cuối cùng bị hạ gục mà vẫn không phục.]

[Ha ha ha, nhìn biểu cảm của anh ta, rõ ràng không hiểu Au revoir nghĩa là gì, uổng công Ngôn Ngô Hâm đã tinh tế dùng từ (buông tay)]

Ngay sau đó, hành động của Sở Hoài Thiên đã chứng minh dự đoán của khán giả.

"Ha ha, chỉ là nến thơm thôi mà. Tối nay chắc chắn tôi sẽ thắp nến cho cô." Sở Hoài Thiên tưởng rằng mình đã nói một câu rất mạnh mẽ nhưng không ngờ câu nói đó lại khiến bình luận ngập tràn tiếng cười.

[SOS! Anh ta thực sự không hiểu rồi!]

[Cười chết mất, anh ta đúng là chứng minh thực tế câu nói của Ngôn Ngô Hâm vừa rồi...

Im lặng là sự thông minh của kẻ ngốc!]

[Tôi đã ghi sâu câu nói này vào lòng rồi.]

Thấy không khí ngày càng căng thẳng, đạo diễn chủ động ra hiệu chỉnh lại: "Bây giờ xin mời khách mời tiếp theo trao thư mời của mình."

Lời của đạo diễn rõ ràng là để hòa giải tình hình.

Dù đạo diễn rất thích thú với xung đột giữa các khách mời nhưng nếu thực sự ép một khách mời rời khỏi chương trình, điều đó không phải là điều tốt cho tổ chương trình.

Bởi chỉ khi giữ được những khách mời có xung đột ở lại lâu dài trong chương trình, chương trình mới có thể duy trì được sự hấp dẫn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau