Sau Khi Sống Lại Ta Đoạt Muội Muội Tu La Tràng

Chương 10: Ta Là Đệ Nhất Danh (5)

Trước Sau
Bất quá, sư phụ của bọn họ " Thanh Vũ sư tổ " lại không có nổi danh như vậy, lúc hắn còn trẻ chỉ là một kiếm khách nhỏ không có tiếng tăm gì.

Tuy võ nghệ không tầm thường nhưng thủy chung không đạt tới tiêu chuẩn đỉnh cao. Nhưng hết lần này tới lần khác hắn có một đôi tuệ nhãn sáng suốt, đặc biệt là ở chuyện thu đồ đệ này thật sự là thiên phú dị bẩm.

Thu bảy tên đệ tử, đều là từ nhỏ một tay nuôi lớn, một cái tiếp một cái căn cốt tuyệt hảo, là kỳ tài võ học.

Khi vô số tiền bối Tu Chân giới phản ứng lại, mười người đứng đầu bảng xếp hạng vũ lực mạnh nhất đã bị bảy người này chiếm sáu người...

Quả thực chính là đánh bại các môn phái khác.

Mà vị " Phong lưu công tử " trước mặt này, là đồ đệ nhỏ nhất của Thanh Vũ sư tổ, vừa vặn cũng là một người duy nhất trong bảy sư huynh đệ không có tiến vào " Top 10 ".

Bất quá, hắn ngược lại là có một cái khác danh xưng không thể không nói đến, đó chính là tu chân giới " Y Tiên " không người không biết, không người không hiểu.

- Đúng vậy, hắn chính là sư phụ của Hạ Nhất Y nàng kiếp trước.

Liễu-Y Tiên- Vân Thư bị tiểu cô nương xa lạ này nhìn chằm chằm có chút kỳ quái, đang định hỏi thăm sư huynh bên cạnh một chút, liền thấy được thân ảnh chưởng môn từ ngoài cổng đi tới.

Thanh âm của mọi người vang vọng cả đại điện - Cung nghênh chưởng môn.



Một nam tử mặc áo trắng bên hông treo một thanh trường kiếm màu lam, từ trong đám đệ tử đi về phía vị trí chính giữa của đại điện.

Trong nháy mắt hắn xuất hiện, cơ hồ tim của tất cả nữ đệ tử mới đến đều cảm thấy đập hụt một nhịp.

Hắn có một vẻ ngoài tốt như đao gọt búa đục sắc nét, ánh mắt cực nhạt nhưng vô cùng cuốn hút, màu da trắng như tuyết, dáng người thon dài, mái tóc mượt như dải lụa tơ tằm, đôi mày rõ nét như tranh vẽ, môi mỏng trong trẻo nhưng lạnh lùng, lộ ra có chút không nhiễm phàm trần, nhẹ nhàng lạnh lùng, phảng phất như trích tiên.

Khí chất lạnh lùng như cái tên của hắn.

Đây là vị thứ nhất trên bảng xếp hạng vũ lực, người đứng đầu chính phái, Chưởng môn của Thương Vũ môn - Kỷ Lãnh.

—— Thật là! Quá! Đẹp rồi! Chúng nữ đệ tử ở trong lòng thét chói tai!

Kỷ Lãnh ngồi xuống chiếc ghế chính giữa điện, tầm mắt trong trẻo lướt qua mấy trăm tên đệ tử mới, thanh âm thanh thoát nhẹ nhàng: " Đệ nhất danh của ngày hôm qua, tiến lên một bước. "

Lý Tiểu Hổ: " Y Y! "

Bên này, Hạ Nhất Y còn đang đắm chìm trong cảm xúc rốt cục lại nhìn thấy sư phụ của mình, hoàn toàn không để ý tới phân phó của chưởng môn và tiếng kêu gọi của Lý Tiểu Hổ bên cạnh.

Lý Tiểu Hổ hạ giọng hô vài tiếng, thấy nàng vẫn không có phản ứng, rốt cuộc không thể nhịn được nữa, hắn dùng khuỷu tay đẩy mạnh nàng một cái -- " Y Y! Chưởng môn gọi ngươi đấy! "



Lúc này Hạ Nhất Y mới lấy lại tinh thần, mờ mịt nhìn Lý Tiểu Hổ: " ??? "

" Chưởng môn không phải là kêu đệ nhất danh của ngày hôm qua sao, liên quan gì đến ta? "

" Ngươi chính là ngày hôm qua người đứng đầu a, ngươi quên rồi sao? "

Hạ Nhất Y ngẩn ra, ngẩng đầu nhìn lên và đúng lúc nàng chạm mắt vào đôi mắt màu lưu ly của Kỷ Lãnh, ánh mắt ấy dường như đang chăm chú nhìn nàng.

Đứng đầu???

Chờ chút? Nàng nhớ rõ kiếp trước bài khảo thí nhập môn kia, nàng rõ ràng là người đứng cuối cùng được chứ!!!

---------

Tác giả có lời muốn nói: Kiếp trước - -

Sư phụ của Hạ Mộng Oánh là chưởng môn.

Sư phụ của Hạ Nhất Y là Y Tiên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau