Sau Khi Sống Lại Ta Đoạt Muội Muội Tu La Tràng
Chương 16: Sư Muội (2)
Nhưng không ngờ, Kỷ Lãnh lại mở miệng trước: " Liễu trưởng lão, không nhận nữ đệ tử. "
Nói chuẩn xác, nói năng có khí phách, giải quyết dứt khoát.
Tay Liễu Vân Thư còn đang vẫy quạt đều cứng đờ, khuôn mặt trong nháy mắt nghẹn đến xanh lè như bộ quần áo của hắn: " ... " Ta tin ngươi cái quỷ!!! Chết tiệt! Chết tiệt!
Nhưng Hạ Nhất Y lại mơ hồ.
Sao nàng lại quên chuyện này cơ chứ?!
Kiếp trước, nàng là nữ cải nam trang, lấy thân phận nam tử bái Y tiên làm sư phụ. Lúc ấy, Liễu Vân Thư tổng cộng có mười ba đệ tử, toàn bộ đều là nam tử.
Hạ Nhất Y chưa từng hỏi Liễu Vân Thư có phải là cố ý hay không, nhưng có một lần Hạ Mộng Oánh tới tìm nàng. Mấy sư huynh của nàng bị khuôn mặt tươi cười của Hạ Mộng Oánh trêu chọc đến tìm không thấy phương bắc. Buổi chiều nhao nhao tìm Liễu Vân Thư cảm thán, nói rằng nếu họ có thể có một tiểu sư muội như Hạ Mộng Oánh, vậy thật sự là cuộc sống này đều có hy vọng.
Liễu Vân Thư phi thường khinh thường, lúc ấy hình như là có nói một câu " Cái loại này tay không thể nhấc vai không thể kháng, lại không có chút hương vị tiểu nha đầu muốn có ích lợi gì? " sau đó rồi ra lệnh cho đám đệ tử sao chép sách y học ... ...
Hồi tưởng lại những chuyện này, Hạ Nhất Y hồ nghi ngẩng đầu, nhìn về phía sư phụ kiếp trước của mình Liễu Vân Thư - - nguy rồi, hắn sẽ không thật sự không thu nữ đệ tử đấy chứ?
Ngón tay thon dài trắng nõn của Liễu Vân Thư thiếu chút nữa đã bóp đứt cây quạt trong tay mình. Nếu không phải là biết mình tuyệt đối đánh không lại chưởng môn sư huynh, giờ phút này hắn thật sự rất muốn lắc bả vai của Kỷ Lãnh rống to một tiếng với hắn: " Không được nói xấu ta!! "
Hắn mỗi ngày phải đối mặt với mấy tên ngốc to đầu dưới trướng của mình đã sắp suy kiệt thẩm mỹ rồi! Đang dự định năm nay thu mấy cái nữ đệ tử vừa cẩn thận vừa thông tuệ một chút, kết quả chưởng môn sư huynh vừa ra tay liền chặt đứt đường sống của mình!
Liễu Vân Thư: Ta hận! Ta cực kỳ hận!
Đồng thời, hắn cũng đang vì Hạ Nhất Y lo lắng, tiểu nha đầu này vừa mới nói rằng nàng đến Thương Vũ môn chính là vì học y thuật, không có hứng thú với kiếm thuật, nhưng là hiện tại chưởng môn sư huynh lại rõ ràng không cho nàng bái mình làm sư phụ.
Sư huynh hắn rốt cuộc là muốn làm gì? Sẽ không phải là muốn đem nha đầu này cứ như vậy đuổi ra đi chứ? Chưởng môn sư huynh từ khi nào trở nên hẹp hòi như vậy?
Đây đồng thời cơ hồ là cái nhìn của tất cả đám người đang vây xem phía dưới - - cư nhiên dám cự tuyệt Kỷ chưởng môn ngay trước mặt, Kỷ chưởng môn khẳng định sẽ không để cho nàng tiến vào Thương Vũ môn.
Nhìn xem, đây chính là kết cục của sự không biết điều!
Nói chuẩn xác, nói năng có khí phách, giải quyết dứt khoát.
Tay Liễu Vân Thư còn đang vẫy quạt đều cứng đờ, khuôn mặt trong nháy mắt nghẹn đến xanh lè như bộ quần áo của hắn: " ... " Ta tin ngươi cái quỷ!!! Chết tiệt! Chết tiệt!
Nhưng Hạ Nhất Y lại mơ hồ.
Sao nàng lại quên chuyện này cơ chứ?!
Kiếp trước, nàng là nữ cải nam trang, lấy thân phận nam tử bái Y tiên làm sư phụ. Lúc ấy, Liễu Vân Thư tổng cộng có mười ba đệ tử, toàn bộ đều là nam tử.
Hạ Nhất Y chưa từng hỏi Liễu Vân Thư có phải là cố ý hay không, nhưng có một lần Hạ Mộng Oánh tới tìm nàng. Mấy sư huynh của nàng bị khuôn mặt tươi cười của Hạ Mộng Oánh trêu chọc đến tìm không thấy phương bắc. Buổi chiều nhao nhao tìm Liễu Vân Thư cảm thán, nói rằng nếu họ có thể có một tiểu sư muội như Hạ Mộng Oánh, vậy thật sự là cuộc sống này đều có hy vọng.
Liễu Vân Thư phi thường khinh thường, lúc ấy hình như là có nói một câu " Cái loại này tay không thể nhấc vai không thể kháng, lại không có chút hương vị tiểu nha đầu muốn có ích lợi gì? " sau đó rồi ra lệnh cho đám đệ tử sao chép sách y học ... ...
Hồi tưởng lại những chuyện này, Hạ Nhất Y hồ nghi ngẩng đầu, nhìn về phía sư phụ kiếp trước của mình Liễu Vân Thư - - nguy rồi, hắn sẽ không thật sự không thu nữ đệ tử đấy chứ?
Ngón tay thon dài trắng nõn của Liễu Vân Thư thiếu chút nữa đã bóp đứt cây quạt trong tay mình. Nếu không phải là biết mình tuyệt đối đánh không lại chưởng môn sư huynh, giờ phút này hắn thật sự rất muốn lắc bả vai của Kỷ Lãnh rống to một tiếng với hắn: " Không được nói xấu ta!! "
Hắn mỗi ngày phải đối mặt với mấy tên ngốc to đầu dưới trướng của mình đã sắp suy kiệt thẩm mỹ rồi! Đang dự định năm nay thu mấy cái nữ đệ tử vừa cẩn thận vừa thông tuệ một chút, kết quả chưởng môn sư huynh vừa ra tay liền chặt đứt đường sống của mình!
Liễu Vân Thư: Ta hận! Ta cực kỳ hận!
Đồng thời, hắn cũng đang vì Hạ Nhất Y lo lắng, tiểu nha đầu này vừa mới nói rằng nàng đến Thương Vũ môn chính là vì học y thuật, không có hứng thú với kiếm thuật, nhưng là hiện tại chưởng môn sư huynh lại rõ ràng không cho nàng bái mình làm sư phụ.
Sư huynh hắn rốt cuộc là muốn làm gì? Sẽ không phải là muốn đem nha đầu này cứ như vậy đuổi ra đi chứ? Chưởng môn sư huynh từ khi nào trở nên hẹp hòi như vậy?
Đây đồng thời cơ hồ là cái nhìn của tất cả đám người đang vây xem phía dưới - - cư nhiên dám cự tuyệt Kỷ chưởng môn ngay trước mặt, Kỷ chưởng môn khẳng định sẽ không để cho nàng tiến vào Thương Vũ môn.
Nhìn xem, đây chính là kết cục của sự không biết điều!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất