Sau Khi Sống Lại Ta Đoạt Muội Muội Tu La Tràng
Chương 18: Sư Muội (4)
Lão giả có bộ dạng phi thường bình thường, thậm chí có thể nói là tướng mạo không hấp dẫn người, nhưng lại có một đôi mắt sáng ngời không phù hợp với tuổi tác, đặc biệt sắc sảo.
Đó là một đôi mắt thông tuệ nhìn ra được bản chất của con người và vật thể!
Lão giả vừa nói Kỷ Lãnh là "Lão Lục" phải không? Người có thể gọi Kỷ Lãnh như vậy, trên đời này cũng chỉ có một người!
Hạ Nhất Y chưa từng gặp qua vị lão giả này, nhưng ngay lập tức nhận ra thân phận của ông ấy - - đây chính là sư phụ của bảy vị trưởng lão trên đài, người có địa vị tôn quý nhất của Thương Vũ môn, Thanh Vũ sư tổ!
Mấy vị trưởng lão bao gồm cả Kỷ Lãnh lập tức đứng lên hành lễ: " Bái kiến sư phụ. "
Các đệ tử dưới sân nửa tỉnh nửa mê cũng vội vàng cung kính hành lễ: " Bái kiến sư tổ. "
Chỉ có Hạ Nhất Y nàng là không nhúc nhích. Nói nhiều làm gì, nàng sắp rời khỏi Thương Vũ môn rồi, Thanh Vũ sư tổ lại có quan hệ gì với nàng đâu? Nàng dựa vào cái gì phải hành lễ?
Nàng có chút nghi hoặc nhìn Thanh Vũ sư tổ, rất là khó hiểu vì sao sư tổ lại xuất hiện ở chỗ này.
Kiếp trước, nàng ở Thương Vũ môn ngây người suốt một năm cũng chưa từng gặp qua vị lão tổ tông này, nghe nói sư tổ một mực bế quan, hôm nay làm sao lại xuất hiện?
Thanh Vũ sư tổ thuận miệng trả lời những người khác ân cần thăm hỏi, cười híp mắt vòng quanh Hạ Nhất Y một vòng, lộ ra biểu tình hết sức hài lòng.
Thanh Vũ sư tổ cười đến như một con cáo già: " Nghe nói, ngươi muốn theo lão Thất nhà chúng ta học y thuật? Vì điều này, ngay cả lão lục trong nhà chúng ta ngươi cũng từ chối? "
Hạ Nhất Y không nhìn Kỷ Lãnh, liếc Liễu Vân Thư một cái, thấy hắn đang nháy mắt với mình, ý bảo nàng đừng sợ. Mặc kệ, dứt khoát đại hào phóng gật đầu: " Đúng vậy. "
Làm sao bây giờ, chẳng lẽ ông ấy nghĩ rằng nàng đang "bắt nạt" đồ đệ bảo bối của mình, nên bây giờ ông ấy lên đây để đòi lại công bằng? Nhưng nghĩ đến một tiền bối như ông ấy cũng sẽ không làm gì một tiểu nha đầu như nàng đâu ha.
Không ngờ câu nói tiếp theo của Thanh Vũ sư tổ mới gọi là cái kia long trời lở đất -- " Nha đầu, lão phu nhìn ngươi đặc biệt có duyên. Nếu không muốn làm nhà chúng ta lão lục đồ đệ, vậy ngươi nguyện ý làm nhà chúng ta tiểu bát sao? "
Hạ Nhất Y mở to hai mắt không thể tin nổi: " ??? "
Cái gì cái gì? Vị sư tổ này vừa nói cái gì??? Lục gì? Bát gì??? Mỗi chữ nàng đều nghe hiểu, sao khi ghép lại liền nghe không hiểu vậy?
Mọi người trong nháy mắt ồ lên.
Đó là một đôi mắt thông tuệ nhìn ra được bản chất của con người và vật thể!
Lão giả vừa nói Kỷ Lãnh là "Lão Lục" phải không? Người có thể gọi Kỷ Lãnh như vậy, trên đời này cũng chỉ có một người!
Hạ Nhất Y chưa từng gặp qua vị lão giả này, nhưng ngay lập tức nhận ra thân phận của ông ấy - - đây chính là sư phụ của bảy vị trưởng lão trên đài, người có địa vị tôn quý nhất của Thương Vũ môn, Thanh Vũ sư tổ!
Mấy vị trưởng lão bao gồm cả Kỷ Lãnh lập tức đứng lên hành lễ: " Bái kiến sư phụ. "
Các đệ tử dưới sân nửa tỉnh nửa mê cũng vội vàng cung kính hành lễ: " Bái kiến sư tổ. "
Chỉ có Hạ Nhất Y nàng là không nhúc nhích. Nói nhiều làm gì, nàng sắp rời khỏi Thương Vũ môn rồi, Thanh Vũ sư tổ lại có quan hệ gì với nàng đâu? Nàng dựa vào cái gì phải hành lễ?
Nàng có chút nghi hoặc nhìn Thanh Vũ sư tổ, rất là khó hiểu vì sao sư tổ lại xuất hiện ở chỗ này.
Kiếp trước, nàng ở Thương Vũ môn ngây người suốt một năm cũng chưa từng gặp qua vị lão tổ tông này, nghe nói sư tổ một mực bế quan, hôm nay làm sao lại xuất hiện?
Thanh Vũ sư tổ thuận miệng trả lời những người khác ân cần thăm hỏi, cười híp mắt vòng quanh Hạ Nhất Y một vòng, lộ ra biểu tình hết sức hài lòng.
Thanh Vũ sư tổ cười đến như một con cáo già: " Nghe nói, ngươi muốn theo lão Thất nhà chúng ta học y thuật? Vì điều này, ngay cả lão lục trong nhà chúng ta ngươi cũng từ chối? "
Hạ Nhất Y không nhìn Kỷ Lãnh, liếc Liễu Vân Thư một cái, thấy hắn đang nháy mắt với mình, ý bảo nàng đừng sợ. Mặc kệ, dứt khoát đại hào phóng gật đầu: " Đúng vậy. "
Làm sao bây giờ, chẳng lẽ ông ấy nghĩ rằng nàng đang "bắt nạt" đồ đệ bảo bối của mình, nên bây giờ ông ấy lên đây để đòi lại công bằng? Nhưng nghĩ đến một tiền bối như ông ấy cũng sẽ không làm gì một tiểu nha đầu như nàng đâu ha.
Không ngờ câu nói tiếp theo của Thanh Vũ sư tổ mới gọi là cái kia long trời lở đất -- " Nha đầu, lão phu nhìn ngươi đặc biệt có duyên. Nếu không muốn làm nhà chúng ta lão lục đồ đệ, vậy ngươi nguyện ý làm nhà chúng ta tiểu bát sao? "
Hạ Nhất Y mở to hai mắt không thể tin nổi: " ??? "
Cái gì cái gì? Vị sư tổ này vừa nói cái gì??? Lục gì? Bát gì??? Mỗi chữ nàng đều nghe hiểu, sao khi ghép lại liền nghe không hiểu vậy?
Mọi người trong nháy mắt ồ lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất