Sau Khi Sống Lại Ta Đoạt Muội Muội Tu La Tràng

Chương 2: Trọng Sinh Báo Thù Nhưng Kẻ Thù Của Ta Không Thấy? (2)

Trước Sau
Thật mỉa mai.

Trớ trêu nhất chính là, chuyện cho tới bây giờ, ta thậm chí cũng không thể hiểu được ngươi vì sao phải đối xử với ta như vậy?

Hạ Nhất Y nhìn khuôn mặt giống hệt mình của muội muội, bỗng nhiên nói: " Ngươi biết rõ, chỉ cần ngươi muốn, bất kể là công lao hay là 'Hàn Lộ', nhiều năm như vậy, chỉ cần là thứ ta có, ta đều sẽ cho ngươi. "

Hạ Mộng Oánh nhíu mày nhìn nàng, không nói một lời.

Hai tỷ muội các nàng đều có một đôi mắt to màu hổ phách giống nhau, nhưng Hạ Mộng Oánh hết lần này tới lần khác không biết có kỹ xảo đặc thù gì, chính là có thể làm cho nàng ấy một cái nhăn mày, một nụ cười đều toát lên vẻ điềm đạm đáng yêu, người thấy mà thương.

Ngay cả lúc này, nàng cũng mang vẻ mặt như bị người khác ức hiếp, nhưng vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ, khiến người khác phải đau lòng.

Khó trách có nhiều người như vậy, bất luận là nam hay nữ, đều sẵn lòng dốc hết tâm huyết vì nàng.

Trong đó cũng bao gồm Hạ Nhất Y.

Khi Hạ Nhất Y năm tuổi, nàng mắc phải một căn bệnh nặng, cả người nóng bừng, trong nhà tìm khắp danh y cũng không tìm được nguyên do. Người nhà bó tay hết cách, nàng nằm ở nhà một tháng, gần như đang chờ chết.



Nửa đêm hôm đó, mẫu thân đã tìm người đi chuẩn bị áo tang cùng quan tài, thì muội muội bỗng nhiên không nói một lời liền chạy ra ngoài.

Sáng sớm hôm sau, muội muội nàng mang về một đóa hoa nhỏ màu tím không rõ tên.

"Ăn nó vào, tỷ sẽ khỏe lại."

Lúc đó Hạ Nhất Y đã mơ màng, nhưng trong lòng vẫn hiểu rằng một bông hoa là không thể nào chữa bệnh.

Nhưng khi nàng nhìn thấy đôi tay đầy máu và vết xước của muội muội mình, nàng không thể nói nên lời.

Không ai biết Hạ Mộng Oánh đã tìm thấy bông hoa đó ở đâu, nàng nói rằng mình đã lên núi tìm thảo dược và tình cờ gặp được một thầy thuốc hái thuốc đưa cho nàng.

Cuối cùng, chuyện thần kỳ đã xảy ra, sau khi ăn đóa hoa kia, Hạ Nhất Y lại thần kỳ tốt lên!

Nhưng muội muội nàng lại vì thế mà bị cảm lạnh nghiêm trọng, hơn nữa phảng phất như là tổn thương gốc rễ, từ đó sức khỏe không còn tốt, việc ngất xỉu trở nên thường xuyên.

Hạ Nhất Y trong lòng cảm thấy hổ thẹn, luôn cảm thấy là nàng đã cướp đi sức khỏe của muội muội. Vì vậy, nàng đối với muội muội trở nên càng thêm quan tâm đầy đủ, muốn sao nàng cũng không ngại trèo lên hái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau